Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chờ đến rạng sáng thời khắc, Thiên Trạch mới từ Triệu Nhã phủ đi ra, thời điểm này đa phần người đã ngủ mất hoặc con người trong cơn buồn ngủ, so với thời điểm trước sẽ bớt cảnh giác đi.

Y phục chú ý cũng thay đổi bằng một bộ hắc y, hắn dựa theo ký ức của Triệu Nhã mà tìm đến từng nhà giàu có trong Hàm Đan mà ra tay.

Hành sự mau lẹ, lấy hắn thân thủ khó ai mà phát giác ra được, cho đến khi bình minh sắp hiện thì quay về Triệu Nhã phủ.

Chờ đợi Triệu Nhã tỉnh lại qua loa ứng đối nàng ta, sau đó dùng bữa sáng chung bồi Triệu Nhã đến chiều thì hắn từ chối ở lại ra khỏi phủ đệ, trong sự đưa tiễn của Triệu Nhã thẳng về khách điếm của mình nghỉ ngơi.

Nhưng còn chưa về đến khách điếm thì một đám hơn mười tên võ sĩ, hướng về phía Thiên Trạch chặn đường.

Một gả cao giọng quát : “ các hạ xin chậm bước!”

Thiên Trạch dừng bước.

Gả chắp tay thi lễ, nói: “Hầu gia mời các hạ tương kiến”

“ Ân!” Thiên Trạch nhẹ gật đầu đồng ý.

Dưới sự dẫn đường của đám võ sĩ Thiên Trạch đi đến một tòa phủ viện so với Triệu Nhã còn lớn hơn.

Thiên Trạch được dẫn vào một căn nhà trong hậu viên, một bên là cửa sổ lớn, bên ngoài bức rèm là một vườn hoa đẹp. Một người ngồi trên nệm thềm, ở giữa là chiếc bàn dài, bày đầy rượu thịt, không khí rất thân mật, bọn hạ nhân lui xuống hết chỉ còn một người.

Người này mặc cẩm bào trên cái má trái có một đạo từ bên tai nghiêng xuống miệng sẹo, trên thực tế, hắn mặc dù qua tuổi ba mươi, nhưng vẫn được bảo dưỡng rất tốt, tướng mạo tuấn vĩ, lông mày đặc biệt thô nồng, mũi hơi chút ưng câu, hợp với dài nhỏ nhưng tinh quang lòe lòe ánh mắt, khiến người cảm thấy hắn tuyệt không dễ trêu.

Thiên Trạch quan sát cái nam nhân này liền biết y là ai, Cự Lộc hầu Triệu Mục.

“ Mời tiên sinh nhập tọa” Triệu Mục đứng lên đưa tay ra nói, ánh mắt vẫn chăm chú quan sát đối diện người.

Thiên Trạch gật đầu, bước đến đả tọa, nói : “ Cự Lộc hầu tìm ta có chuyện gì?”

Thật ra trước khi hỏi hắn đã biết người này tìm hắn là việc gì, mười phần hắn là việc Triệu Nhã mời hắn đến phủ viện và chém đứt tay Liên Tấn.

Trong ký ức của của Triệu Nhã cho hắn biết, nước Triệu này bề ngoài Triệu Hiếu Thành vương là người quyền lực nhất, nhưng vẫn có người có thể ảnh hưởng và thao túng Triệu vương, người đó chính là chúa tể thật sự của nước Triệu.

Triệu Hiếu Thành vương vương thích nam sắc, thiên hạ đã biết từ lâu. Tin trong cung truyền ra, mỗi lần Triệu vương gặp người ấy đều mặc nữ phục. Mà kẻ đó chính là người ngồi ở trước mặt Thiên Trạch hiện giờ.

Triệu Mục không chỉ tâm kế hay kiếm thuật đều đứng nhất nước Triệu. Cao thủ dưới trướng nhiều như lá rừng, kỳ nhân dị sĩ các nơi làm thực khách trong phủ chỉ đứng sau Bình Nguyên quân Triệu Thắng.

Ðối với Cự Lộc hầu mà nói, Triệu Nhã chỉ là một trong những món đồ chơi của y. Y có vô số mỹ nữ tuấn nam, người trước kia có thể khống chế hắn là Bình Nguyên quân đã chết, nay y càng ngang ngược hơn.

Hiện nay ngoài Ô Thị Lô, Quách Tùng và mấy vị đại tướng, y chẳng coi ai ra gì, công khanh quý tộc đều tức giận mà không dám nói.

Lần này hay tin một kẻ dị tộc được Triệu Nhã mời vào phủ đệ, ả đàn bà phóng đãng này hắn cũng không để ý nhiều, nhưng việc Liên Tấn là cao thủ bậc nhất nước Vệ bị chém đoạn một tay thì khác, mà Liên Tấn là thủ hạ của hắn.

Cho nên Triệu Mục mới cho thủ hạ mời về, tiện thể xem có lôi kéo được cho mình hay không, dù biết y đem cái ả đồ chơi kia ngủ hắn cũng không vì đó bất mãn, chậm rãi thăm dò : “ tiên sinh quả là thần kỳ, còn không có mở mắt lại biết được bản hầu, bản hầu còn chưa thỉnh giáo tiên sinh phương danh?”

“Nhất Việt” Thiên Trạch đáp

Triệu Mục đại não rà soát cái tên này nhưng không tìm ra được nhân vật nào danh rền trung nguyên, nói : “ Nhất Việt tiên sinh không phải là người trung nguyên chi sĩ, không biết tiên sinh có phải là Tây Vực nhấn sĩ không?

Thiên Trạch nói : “ vì sao Hầu gia nghĩ vậy?”

“ Thuộc hạ của bản hầu có vài cái đi qua Tây Vực, bản hầu cũng gặp qua không ít cao tăng Tây Vực. Lối ăn mặc của Nhất Việt tiên sinh rất giống, hơn nữa khẩu âm lại không giống nước Triệu ta, cho nên bản hầu mới phỏng đoán như vậy” Triệu Mục nói

Thiên Trạch nhẹ nhàng gật đầu.

“Chả trách tiên sinh lại phóng khoáng như vậy” Triệu Mục khách sao nói, đôi mắt vẫn luôn quan sát, thăm dò : “ bản hầu thấy tiên sinh mắt vẫn không mở lẽ nào là ẩn tật ư? trong hầu phủ có vài cái đại phu tay nghề tốt, tiên sinh không chê có thể....”

Thiên Trạch nói : “ ta tu luyện võ công, còn chưa đại thành không thể mở mắt”

“ Ồ!” Triệu Mục tỏ vẻ ngạc nhiên, nói : “ là bản hầu dài dòng rồi”

Thiên Trạch nói : “ đa tạ Hầu gia quan tâm”

Triệu Mục thở dài một tràng, rồi nói : “ tiếc thay, tiếc thay”

Thiên Trạch biết y cố ý nhưng vẫn hỏi : “ tiếc thay điều gì?”

Triệu Mục nói : “Bản hầu ưa thích kết giao bằng hữu bốn phương, lại cùng tiên sinh trò chuyện khá là ưa thích. Nhưng mà gần đây bản hầu nghe được chút thông tin vụn vặt từ thuộc hạ, cho nên mới hiếu kỳ mời Nhất Việt tiên sinh quá bước hầu phủ”

“ Tin gì?” Thiên Trạch biết rõ nhưng vẫn tỏ ra không biết.

Triệu Mục nói : “ là tin Nhã phu nhân mời tiên sinh vào phủ, Liên Tấn bị tiên sinh một kiếm đoạn chi”

Thiên Trạch cười nói : “ ta còn tưởng Hầu gia là vì Nhã phu nhân mà tìm ta chứ”

Triệu Mục bày ra một bộ khó xử nói : “ để tiên sinh chê cười, Triệu Nhã từ khi trượng phu mất đi vườn không gối chiếc, bản hầu đối với cô ta có lòng nhớ thương, nay tiên sinh lại đến phủ của Triệu Nhã ngủ lại khiến bản hầu tràn đầy khó xử, việc làm của tiên sinh khiên bản hầu mặt mủi khó giử”

Thiên Trạch nghe liền biến con hồ ly này muốn chiêu dụ mình còn bày ra một bộ nhân nghĩa, hỏi : “ Hầu gia định xử lý như thế nào?”

Triệu Mục nhìn y, sau đó nghiêm mặt ẩn ý nói : “Ðối với bổn hầu, người trên đời này không phải là bạn tức là thù, không phải là thù tức là bạn. Giả sử tiên sinh là người của ta, ta có thể đảm bảo ngươi hưởng không hết kim ngân mỹ nữ, quyền thế địa vị. Nhưng nếu trở thành kẻ địch của ta, bổn hầu sẽ bất chấp thủ đoạn để trừ khử .”

Kẻ đằng trước khí độ bất phàm, khi cùng hắn trò chuyện không một nữa điểm sợ hãi, hơn nữa khí chất của y hơn xa tất cả môn khách của hắn, cũng là người cho hắn cảm giác nguy hiểm.

Hiện giờ trong triều thế lực tuy hắn một tay che trời, nhưng Triệu Mục không phải không có kẻ ngán chân.

Nếu như chiêu mộ được kẻ đằng trước mà nói chính là điều không thể tốt hơn, nhưng nếu không chiêu mộ được cũng cảnh cáo cho hắn rõ, tốt nhất là không nên đứng ở hướng đối địch của hắn.

“Ukm!” Thiên Trạch nhẹ thốt tỏ vẻ tán đồng.

Triệu Mục nói : “ giả tỷ tiên sinh là môn khách của ta hoặc là bằng hữu của ta, thì cái việc Triệu Nhã cùng tiên sinh một chổ cũng việc lớn hóa nhỏ. Bản hầu cũng có thể vui lòng nhường bước, tiên sinh thấy đúng không?”

Thiên Trạch gật đầu, hỏi : “ nói đúng lắm, chỉ là ta cũng rất tò mò muốn biết, Hầu gia muốn ta là bạn hay môn khách đây?”

Triệu Mục cười nói : “ với bản hầu mà nói, bằng hữu hay giao dịch song phương vị thế cũng không chênh nhau”

Lời này đã gián tiếp nói ra hắn sở muốn, muốn làm bằng hữu của Triệu Mục cũng được nhưng vấn đề là có được tư cách đó hay không?

Thực lực, thế lực, địa vị.

Nếu như không có đủ tư cách vậy có thể là bằng hữu ư?

“ Ukm!” Thiên Trạch nhẹ gật đầu.

Triệu Mục hỏi : “ vậy câu trả lời của tiên sinh?”

“ Ta cần phải suy nghĩ, một cuộc đầu tư luôn có phong hiểm, dù Hầu gia hiện giờ quyền khuynh Triệu quốc đi nữa cũng tồn tại nhiều rủi ro” Thiên Trạch chậm đáp

Triệu Mục không quá ngạc nhiên, nếu mà y đáp ứng hắn ngay mới là chuyện lạ đây.

“ Tiên sinh cứ từ từ suy nghĩ, chuyện Liên Tấn đến đây chấm dứt, còn bây giờ là lúc vui chơi “ Triệu Mục cười hơ hớ rồi nói.

Tiếng bước chân bước đến.

Đó là hai mỹ nhân búi tóc cao, người mặc áo tơ nhẹ, da dẻ trắng trẻ hồng hào, thân hình phong mãn, cả hai đều giống nhau như đúc, đó chính là hai chị em sinh đôi.

Ðôi mắt của hai nàng sáng long lanh, khuôn mặt không hề trang điểm nhưng làn da trắng hồng tự nhiên hơn hẳn bất cứ ai.

Dưới hàng chân mày dài là đôi mắt long lanh, hai bên má có lúm đồng tiền, chưa cười đã khiến người ta say đắm.

Dáng vẻ của hai nàng đều thướt tha. Dung mạo so với Triệu Nhã chỉ kém nửa phần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK