Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tang Hải ngoài thành, sâu trong rừng rậm một mảnh trống trải sơn núi, lúc này hơn mấy trăm người đang kết thành một vòng tròn lớn vây chặt lấy một thân ảnh nữ tử bên trong, cách đó không xa một đầu báo đen không ngừng gào rống vùng vẩy nhưng bị tấm lưới lớn giữ chặt không cách nào thoát ra.

Chỉ thấy đám người lập tức reo hò sau đó nhường một lối đi, một thân ảnh to con cự hán cao gấp đôi đám người ở đây. Trên tay cầm lấy một thanh rìu lớn gằn giọng chậm chạp đi đến, phía sau lưng lẫn vai phải xăm lấy hình con cọp dử tợn hắn chính là thủ lĩnh của nhóm sơn tặc này, mà thiếu nữ đối diện chính là Thục Sơn Thạch Lan.

Thạch Lan nhanh chóng linh hoạt lao đến né đi một quyền tay trái của hắn oanh đến, đồng thời còn thuận thế bắt lấy cánh tay mượn lực xoay vòng tung người hai cước vào mặt hắn, nhưng lại không có đem hắn đánh rơi thân ảnh bị hất về sau một đoạn.

“ Hay” “ Hay lắm”

“ Đại ca thu thập con bé này cho anh em thưởng thức nào”

“ Yaaa” “ Đại ca uy vũ”

Bên tai nghe được đám đông reo hò Thạch Lan ngưng trọng lên, nhìn thấy thanh rìu bổ xuống ngay lập tức xoay người né đi, thân ảnh hiện phía sau hắn sau đó dậm chân lao lên tấm lưng hắn quyền đấm cước đá vào cổ hắn, thấy vẫn không si nhê thân ảnh mượn lực lăng không tụ lực cổ tay lần nữa hạ xuống.

"Yaaa" cự hán gầm lên một tiếng hai tay vung lên lần nữa hất tung Thạch Lan lên bầu trời trên cao, nhưng mà nguy cơ vẫn chưa hết khi mà Thạch Lan lao xuống cổ tay vươn ra đặt lên đầu hắn thân hình xoay vòng, thân ảnh lộn nhào về trước rồi một gối lên cằm hắn.

Thạch Lan biến sắc khi mà một kích của mình lần này lực đạo còn mạnh hơn lại không thấm xi nhê gì, thân ảnh bị đẩy lùi ra biến sắc khi thấy thân ảnh hắn chạy nhanh đến đem đầu húc vào bụng nàng, đem nàng đẩy văng ra phía sau.

Tiếng reo hò lần nữa vang lên bên tay cổ vũ, cự hán to con đem tay nhắc lên rìu lớn đi đến phía trước một tay đặt lên ngực thở phập phồng Thạch Lan. Chỉ thấy hắn hét lên một tiếng, tay nâng lên chiếc rìu giơ cao lên đầu rồi bổ xuống Thạch Lan.

“ Bang” Một thanh âm chói tay vang lên, chỉ thấy từ lúc nào một thân ảnh nam tử hiện ra chặn lấy thân ảnh Thạch Lan phía trước, lưỡi rìu sắc bén lúc này đã bị chặn lại bởi một bức tường băng lạnh giá.

“ Ầm” Chỉ thấy thân ảnh to lớn nam tử đôi mắt mở lớn cổ họng nhiều hơn một đạo lổ thủng, máu tươi phun ra đổ ập xuống mặt đất bên dưới.

Đế Thiên An xoay người đi đến gần Thạch Lan nội lực tuôn ra đem thân hình nàng nhấc lên đồng thời nội lực tuôn vào người nàng giúp nàng chữa trị lấy thương thế, chậm rãi nói : “ một đám nam nhân khi dễ một nữ tử, cũng đúng một đám sơn tặc mà thôi”

Lời vừa dứt từ người Đế Thiên An tuôn ra màu vàng chân khí ẩn ẩn tiếng long ngâm sau đó “ Graooo” một tiếng hống lớn, một màu vàng long ảnh ngưng tụ trên người Đế Thiên An chạy quanh khắp cơ thể rồi nhanh chóng lao nhanh ra đám người phía trước.

“ Ah” Tiểu Ngu kinh ngạc thốt lên khi nhìn về bụi mù lẫn lá cây bị cuốn lên khi long ảnh lao vào đám người vây chặt nàng, hàng loạt thân ảnh bị hất tung lên sau đó rơi xuống mặt đất bên dưới.

“ Cảm tạ” Thạch Lan lên tiếng, đột nhiên nhớ thứ gì thân ảnh lao nhanh đến bên trái nàng nơi đó còn có sủng vật của nàng Tiểu Hắc đang bị giam giữ.

Đế Thiên An quay sang phải thấy thân ảnh Thiếu Vũ đi đến, mà phía sau chính là Thiên Minh đang ngồi lên vai Cơ Quan Vô Song do hắn mấy ngày nay học cơ quan thuật cải tạo lại. Sau đó quay đầu nhìn về một phương hướng từ xa hắn thấy được một bóng người đi lại.

Thiếu Vũ ánh mắt quét qua Thạch Lan cùng Tiểu Hắc sau đó lai nhìn đám người lăn lê bò lết bên dưới, thậm chí máu tươi cũng đã đổ ra. Ánh mắt nhìn về Đế Thiên An sùng bái lấy, vừa rồi một chiêu long ảnh đại triển thần uy hắn cũng nhìn thấy hết. Mà biểu hiện của Đế Thiên An hắn cũng chú ý lấy liền đem ánh mắt dõi theo.

“ Lão đại, đây là gấu hoang cơ quan tay trên người hắn là do ta sửa lại” Thiên Minh đắc ý lớn tiếng nói, hưng phấn không thôi.

“ Ukm, cố gắng phát huy” Đế Thiên An nhìn Thiên Minh dào dạt đắc ý tán thưởng, mấy ngày nay hắn cũng biết Thiên Minh ở Nho Gia là không được xa lánh bị chúng bạn xa lánh, so với Thiếu Vũ được đám người hâm mộ tụ hội từ võ công đến kiến thức đều hơn xa hắn đây.

Bàn tay vươn ra màu xanh chakra bao phủ lên người con báo đen lớn đem các vết thương khép lại, nhìn đầu báo sợ hãi nằm rạp cuối đầu không dám phát ra thanh âm, môi nhích lên độ cong hắn biết là chuyện gì xảy ra là do huyết mạch bên trong người hắn áp chế.

“ Tiểu Hắc” Thạch Lan ánh mắt thoáng qua quang mang khi nhìn biểu hiện của báo đen, từ trước đến nay chỉ có nàng ra thì có thể đến gần được hơn nữa nó cực kỳ hung hãn trước nay chưa từng có biểu hiện sợ hãi nằm ngoan ngoãn bên dưới, còn hưng phấn khi thấy đối phương đem tay vuốt ve đầu nó.

“ Đây cho ngươi vật nhỏ, nó thạt xinh đẹp giống như nàng vậy” Đế Thiên An lấy ra một quả Chakra đem cho vào miệng nó, một bên tán gái.

Thạch Lan mặt nhanh chóng ứng đỏ lên, lòng lại rối loạn hơn liền quay đầu đi chổ khác khi nghe được mấy lời của nam tử này, một hồi lí nhí lên tiếng : “ cảm tạ”

Đế Thiên An sở hữu lấy huyết mạch bá đạo này đối với Tiểu Hắc chỉ là một hung thú chỉ so với nhất giai ma thú còn tương bình thì khỏi phải bàn cải, uy áp về huyết mạch để cho nó không nhấc lên nữa phần mạp phạm.

“ Cộp cộp cộp” một tràng tiếng vó ngựa vang lên, ở ánh chiều tà phía dưới một thân khoác trên hồng sắc khải giáp tướng lĩnh đi đến, trên tay mang theo một thanh trường thương dục ngựa đi đến.

“ Long Thư” Đế Thiên An thầm hô ánh mắt nhìn về thân ảnh nam tử kia dục ngựa đi đến, cũng không quá khó để nhận ra một phần là trước khi khi hắn xem qua anime, một phần khác là tình báo hắn nắm giữ biết rõ về tên này.

Dù sao Hạng thị nhất tộc và Đằng Long quân đoàn đối với Đế Thiên An mà nói chẳng có xa lạ gì. Nhiều năm trước bị đại quân Bách Việt bán hành săn SML, chết không ít đây, không chỉ thế hai đại quân đoàn còn lại cũng chịu tao ương. Nhắc đến chiến trường Bách Việt không ít lão binh cũng run sợ.

Long Thư ánh mắt quét qua đám quân sĩ mình, nắm lấy cán thương lần lượt chỉ về Thiên Minh ở xa Thạch Lan, rồi chỉ mũi thương về Đế Thiên An, hiển nhiên hắn đoán người đánh bại đoàn diệt quân đội này là Đế Thiên An, khi mà phía sau Đế Thiên An còn đeo một thanh kiếm đây.

“ Không biết sống chết” Đế Thiên An lời còn chưa dứt thân ảnh hắn đã xuất hiện gần Long Thư sau lưng, mà đối phương cũng cảm nhận được hắn liền xoay người trường thương thương để lại quang mang chém lấy.

“ Bành” thân ảnh Long Thư như diều dứt dây văng ra khỏi chiến mã, trên đầu chiếc nón rơi lăng lốc bên dưới để lộ ra diện mạo, một đầu tóc dài đỏ rực thân ảnh.

“ Mạnh quá” Long Thư mồ hôi tuôn ra, gương mặt trắng bệch một cổ lạnh buốt xông vào đầu não mình, chỉ thấy dưới chân hai bàn tay băng giá mọc lên giữ chặt lấy thân hình mình, chỉ một kích hắn vậy mà không phải người này đối thủ.

“ Thủ hạ lưu tình” Thiếu Vũ đồng tử mở lớn ra, ngay khi Long Thư một đầu tóc đỏ phơi bày hắn liền nhận ra đây chính là tuổi nhỏ cùng mình bạn chơi lần luyện võ, thân ảnh lao nhanh đến gần vị trí hai người.

Đế Thiên An cũng không có ý định giết tên này làm gì, dù sao hắn chỉ là cho tên nhóc này mắt cao hơn đầu một bài học mà thôi. Giải trừ đi băng thủ giam giữ thân hình xoay người, thân ảnh lao nhanh đến vị trí của Tiểu Ngu cùng Tiểu Hắc.

Có Đế Thiên An nhúng tay một màn quyết đấu giữa Long Thư và Thiếu Vũ cũng không có xảy ra. Thiếu Vũ cũng từ Long Thư biết được hết thảy mọi chuyện, năm xưa vì đoạn hậu cho đại quân rút đi. Long Thư xuất lĩnh 2000 người đẩy lùi 19 lần quân Tần tấn công, giết được 7500 tên đổi lại tử trận 650 người trọng thương 200 thương nhẹ 200.

Đằng Long Quân Đoàn giữ vững trận địa được 30 ngày mới rút quân nhưng không tìm được đại quân đành chuyển sang đánh du kích.

Cuối cùng càng ngày bị hao mòn dần cho đến khi Sở diệt vong, Long Thư cũng xuất lĩnh quân đội chạy đông chạy tây đến Tang Hải làm sơn tặc. Hiện tại Đằng Long Quân Đoàn chỉ còn 16 quan quân 218 binh sĩ, hết thảy là 234 người mà thôi.

"Thiếu chủ, mời"Long Thư dần theo Thiếu Vũ đi vào sâu bên trong hang động, một hồi lộn xộn phát tiết tâm tình đi xuống thì hắn muốn dẫn Thiếu Vũ đến một nơi.

“ Mau buông” Tiểu Ngu mặt có chút phiếm hồng khi mà tay nhỏ mình bị Đế Thiên An nắm lấy dẫn đi vào bên trong, ngay khi tay thoát ra thân hình không tự chủ được cách xa hắn một đoạn nhỏ.

“ Lão đại thật háo sắc” Thiên Minh tròng mắt xoay chuyển nhìn về Thạch Lan lẫn Đế Thiên An, mỗi lẫn hắn gặp Đế Thiên An đều có một nữ nhân bên cạnh đây hơn nữa từ đám người Ban lão đầu hắn cũng biết Đế Thiên An có rất nhiều vợ đây.

Khi mọi người đi vào trong động thời điểmhai bên đã một hàng người mặc áo giáp màu bạc binh sĩ canh gác,những cái này binh sĩ chính là Đằng Long Quân Đoàn lưu lại chiến sĩ. Có điều người thì già thương tật đến ngay cả áo giáp cũng tàn tạ.

"Thiếu chủ""Thiếu chủ"Mỗi đi qua một đoạn đường, những cái kia đứng yên binh sĩ đều sẽ thân thiết cùng Thiếu Vũ chào hỏi, nghênh đón hắn đến.

Tổng cộng 233 người, toàn bộ đều tụ tập ở nơi này, già yếu tàn tật đều đến. Cộng thêm Long Thư là 234 chính là Đằng Long Quân Đoàn còn sót lại tất cả chiến sĩ.

Rốt cuộc, đi qua đầu này đồng đạo, đám người tiến vào một cái huyệt động bên trong, bên trong rất sáng, chính giữa tận cùng bên trong vị trí trưng bày một tấm làm bằng đá ghế dựa, hai bên có mãnh thú pho tượng đứng yên lấy.

Một bộáo giáp màu vàng óng, lấy tư thế ngồi bày ra, sau lưng là sáu muỗi đoản thương phảng phất giống như một vị tướng quân đang ngồi trên đó.

"Như giao long vào biển lớn, vẫy vùng bay lượn trong vòng vây quân địch, chém đầu tướng địch trong muôn quân, đây chính là Thất Hải Giao Long Giáp là thứ khiến kẻ thù kinh hồn táng đởm nhất trên chiến trường” Long Thư chậm rãi lên tiếng.

Đế Thiên An lắc đầu nghe hắn thổi phồng, giáp cho dù tốt đi nữa dám đứng trước đại pháo Bách Việt không, vạn pháo tề phát còn sống mới lạ.

Ánh mắt liếc nhìn về bộ giáp này vàng đen đan sen đang tỏa ra lóng lánh hào quang màu vàng trong lòng tán thưởng, từ hình dạng đến thẫm mỉ đều khiến hắn tán đồng. Hiển nhiên hắn cũng biết bộ áo giáp nay cũng không phải được làm từ kim loại thông thường mà là từ những vị khách từ thiên ngoại.

Đế Thiên Anđem tay vươn qua eo của Tiểu Ngu sau đó xoay người rời đi, chuyện còn lại hắn cũng không cần phải xem nữa. Lần này đến đây chính là một màn anh hùng cứu mỹ nhân lẫn chiêm ngưỡng bộ Thất Hải Giao Long Giáp này.

Quả thật hắn cũng bị động tâm với bộ giáp của Thiếu Vũ nhưng mà hắn cũng không đến mức đoạt lấy. Một bộ giáp mà thôi với tài lực của hắn hiện giờ còn thiếu sao, hơn nữa hắn cũng có riêng một bộ đang được làm ở Lâu Lan so với của Thiếu Vũ còn soái còn lợi hại hơn.

Nguyên vật liệu chính là Tinh Thần Vẫn Thạch kết hợp thêm Cơ Quan Thuật của Mặc Gia vào đó, một khi hoàn thành ăn đứt lấy của Thiếu Vũ.

Với thực lực của hắn mà nói giáp chẳng khác nào y phục cả, nhưng ai bảo giờ hắn bá mất rồi, lại có tài nguyên nhiều rảnh rỗi tạo chơi, cho mình thư giản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK