Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một ngày trước, Vong Xuyên hồ Đệ Nhất Chiến.

Huyền Quan Nhai phía trên, tòa kiến trúc trên cung lại là một tòa phật điện, bên trong Khổ Thiền đại sư đang chú tâm niệm kinh.

Cửa lớn lại mở, từ bên ngoài Mộ Dung Hách đi vào bên trong, đứng trước Phật đường quỳ trên đệm vải, hai tay chắp lại lễ Phật.

Khổ Thiền đại sư từ trong tụng niệm đi ra, đứng dậy đi đến gần, từ tốn nói : “ thì ra Quỷ Sứ Thủ Tôn hẹn bần tăng đến đây gặp mặt, không biết làvì chuyện gì?”

Mộ Dung Hách biết rõ sư phụ mình từ lâu đã biết hết thảy, nhưng làm như không nghe không thấy không rõ không biết, đáp lời : “ trong lòng sư phụ sớm đã hiểu rõ tất cả mọi chuyện của đệ tử, cũng biết nổi khổtrong lòng đệ tử, đệ tử muốn thoát khỏi bể khổ nhưng lại không thoát được trần thế”

Khổ Thiền chậm đáp : “ Cởi chuông vẫn cần người buộc chuông, bể khổ vô biên quay đầu là bờ”

Mộ Dung Hách nghe hiểu lời khuyên, nhưng hắn buông bỏ được ư, đáp : “ đệ tử ở trong bể khổ không thể buông bỏ, xin sư phụ lượng thứ”

Thở dài một hơi, Khổ Thiền xoay người nhìn Phật tổ bức tượng, nói : “ Phật nói, đời người có ba khổ, oán ghét gặp, yêu thương biệt, cầu không được, ngươi còn nhớ lúc sư phụ đặt tên cho ngươi đã nói như thế nào không?

Nghe được câu này, Mộ Dung Hách lập tức nhớ tới, hắn bái nhập Thiên Thiện chùa thời điểm, Khổ Thiền đại sư cho hắn lấy pháp hiệu thời điểm là như thế nào nói, đáp : “ nếu kiếp số khó tránh thì biết làm sao được.”

Nói xong Mộ Dung Hách quỳlạy một cái, lại từ trong người lấy ra một bình sứ nhỏ đặt xuống, tiếp đó quay người rời khỏi nơi này.

“A Di Đà Phật” Đợi cho Mộ Dung Hách rời khỏi, Khổ Thiền niệm một câu Phật hiệu

Mà lúc này, Thánh Sứ Thần Sai lại từ Phật tượng xuất hiện sau lưng đi ra, toàn bộ cuộc trò chuyện đều nghe rõ cả, cất lời : “ yêu ghét của người vốn là lẽ vô thường, tất cả đều là hư ảo”

Khổ Thiền đáp :“Không thể nói, không thể nói, vừa nói liền sai.”

Mộc Tuyết Ly cũng không tiếp tục nói, lại chậm bước đi ra rồi từ nơi cao nhất này di chuyển xuống bên dưới, cuối cùng tại Quan Chiến Lầu nóc nhà một mình yên lặng ngồi.

Chỉ còn ba ngày nữa sẽ đến Đệ Nhất Chiến là thời điểm mà Công Thủ hai mộ giao chiến quyết phân cao thấp. Và cũng là thời điểm cùng với Tà Linh giáo đại chiến, đến khi đó Mộc Tuyết Nhu muội muội của nàng cũng xuất hiện, càng nghĩ càng khiến cho Mộc Tuyết Nhu sở khốn.

“Lẽ nào Tuyết Nhu thật sự chưa chết? Nhưng sao muội ấy lại trở thành đồng bọn của Tà Linh giáo?” Mộc Tuyết Nhu tràng đầy nghi hoặc không rõ.

Khoảng thời gian này nàng đi điều tra, cũng đã xác định, Mộc Tuyết nhu không chết, còn trở thành Tà Linh dạy đồng lõa. Đây là một chuyện mà để cho nàng không tài nào hiểu rõ được, lý do gì mà Mộc Tuyết Nhu làm ra một chuyện như vậy.

“ Có muốn biết nguyên nhân hay không?”

Một đạo thanh âm bên tai đem Mộc Tuyết Ly, để nàng từ trong hồi ức trong lần cuối cùng gặp muội muội kéo tỉnh lại. Gương mặt trầm xuống khi nhìn rõ phía trước nam tử đang ngự xích phiêu phù trên không, không chút vui thích nào : “ Xích Mi Long Xà ngươi là ý gì?”

“ Thiên Bộc Nhai ta gặp Tuyết Nhu một lần, cũng đã đoán ra được nàng ấy vì sao lại làm ra quyết định này, gia nhập Tà Linh giáo” Đế Thiên An cười nói, hắn vốn cùng hồng nhan của mình tại nơi này dạo chơi, thấy Mộc Tuyết Ly khinh thân xuống liền tìm đến.

Mộc Tuyết Ly lạnh giọng nói : “ ngươi nói xem tại sao muội muội ta lại thành đồng bọn của Tà Linh giáo, trở thành ma đầu nguy hại võ lâm?”

Đế Thiên An không ăn nàng một dạng, khóe môi nhích lên độ cong khi thấy Quỷ Sứ đang ở không xa, cười nói : “ là vì đố kỵ”

“ Đố kỵ?” Mộc Tuyết Ly không rõ thốt lên, mỹ mâu nhìn chằm chằm người trước.

Đế Thiên An từ tốn nói : “ đôi khi có một cái tỷ tỷ ưu tú không phải là chuyện tốt, cái bóng của nàng quá lớn khiến cho Tuyết Nhu không tìm thấy được bản thân. Khao khát được thừa nhận, chứng minh mình không thua kém gì nàng”

Mộc Tuyết Ly vốn định phản bác, nhưng nghĩ lại lời nói của Đế Thiên An quả thật có đạo lý, nàng chưa từng nghĩ đến chính bản thân mình sẽ cho Tuyết Nhu áp lực, chính mình lại trở thành nguồn dẫn, nhất thời ngổn ngang cảm xúc.

“Ngày mai sẽ có trận chiến với Tuyết Nhu, nàng sẽ động thủ chứ?” Đế Thiên An ngự xích đến gần, ngồi xuống bên cạnh thu xích vào người, dò hỏi.

Mộc Tuyết Ly đưa ra câu trả lời của mình : “ Sẽ không? Ta sẽ không chĩa kiếm đến muội muội mình”

“Cho dù nàng không động thủ, nàng nghĩ Tuyết Nhu sẽ cho nàng cơ hội ư? Tuyết Nhu sở dĩ đi đến bước này chính là muốn cầm Tà Linh Ly Hồn Câu cùng nàng phân cao thấp một phen.” Nói đến đây, Đế Thiên An dừng một chút quay sang nhìn Mộc Tuyết Ly, tiếp tục nói : “ Tuyết Ly, nàng sẽ làm gì đây? Nàng là Thần Sai, Tuyết Nhu giờ là giáo chủ của Tà Linh giáo đã đánh mất lý trí, lại là ma đầu mà người người võ lâm muốn giết”

Mộc Tuyết Ly càng nghe càng loạn, cho dù trước đây tự nhủ lòng mình lời của Xích Mi Long Xà tuyệt đối không được tin, nhưng mà mấy lời hắn nói hiện giờ câu nào đều là sự thật tàn khốc xuyên vào phế phủ nàng cả.

“ Ta! Ta phải làm gì?” Tràn đầy bất lực không cách nào đi ra, lần quẩn trong lòng.

Đế Thiên An thấy bộ dạng của nàng, cười nói : “ ta có một cách có thể giúp cho Tuyết Ly đạt được sở nguyện, Tuyết Nhu không chỉ thoát khỏi ma đầu xấu danh”

“ Thật! ngươi giúp ta với” Bên tai nghe được, tựa như cọng rơm cứu mạng, Mộc Tuyết Ly vô thức xoay người qua đem tay bắt lấy tay hắn, đợi nàng lãnh tỉnh xuống mới nhận ra được mình lại đi nhờ vả cái tên mà nàng từng muốn giết.

“ Ly không đối nguyệt, phụ lòng mỹ nhân là nhân sinh hai điều tiếc nuối của ta. Ly Ly đã có lời ta tất nhiên sẽ toàn tâm ứng phó” Đế Thiên An cười nói : “ chỉ cần ngày mai Ly Ly cùng ta phối hợp một chút là được”

Trước kia nàng nghe hắn gọi cái tên kỳ quái đáng thẹn thùng kia đã sớm rút kiếm, nhưng giờ có việc cầu người, trong lòng một mảnh ngổn ngang cảm xúc có thêm ngượng ngùng xấu hổ, nghi ngờ dò hỏi : “ ngươi? Ngươi thật có cách giúp ta?”

Đế Thiên An tự tin cất lời : “ Từ trước đến nay ta chưa từng làm việc mình không chắc chắn. Ngày may cam đoan có thể đem Tuyết Nhu an toàn đem ra cho nàng”

Tài trí của y thế nào Mộc Tuyết Ly cùng người trong thiên hạ đã rõ, nếu như y tự tin như thế có lẽ quả thật có cách giúp muội muội mình thoát thân, nhưng vẫn còn nghi hoặc không rõ hỏi : “ ngươi, rốt cuộc làm thế nào?”

“ Thiên cơ bất khả lộ” Đế Thiên An bí hiểm, lại trêu đùa : “ nàng muốn biết, chỉ cần hôn ta một cái là được, ta nói cho nàng nghe cách gì có thể cứu Tuyết Nhu ra”

Gương mặt ẩn sau mạn che, nhiễm lên một tầng hồng hà mỏng, Mộc Tuyết Nhu thẹn, nỗ lực đem tam tình muốn đem kẻ này đánh một trận xuống, trầm ngâm nói : “ ngươi đến đây chính là muốn lừa gạt ta? Muốn để ta thua vào trận chiến ngày mai?”

Con người này thông minh tài trí, nhưng lời của hắn khó mà tin được thật giả được, còn giảo hoạt hơn hồ ly. Nàng từng bị bại dưới tay hắn cho nên rõ ràng, bây giờ tình huống quả thật để cho nàng nghi ngờ động cơ của hắn.

Có thể y là muốn đem mình lừa gạt, nhân cơ hội quan tâm với muội muội mà kiếm lợi cho mình.

Nhẹ lắc đầu, Đế Thiên An đáp : “ nếu nàng không tin chúng ta cá cược, nếu ngày mai ta quả có cách cứu muội muội. Tuyết Ly vì ta một đêm khuất thân nhảy múa, ta muốn chiêm ngưỡng phong thái của nàng một chút, thế nào?”

Mộc Tuyết Ly lâm vào trầm tư suy nghĩ, một hồi nói : “ được, ta đồng ý với ngươi yêu cầu, nhưng chuyện mà ngươi cần ta phối hợp tuyệt đối không được vi phạm Tổ Chế của Mộ phái.”

“ Được” Đế Thiên An gật đầu, lại nói : “ có điều để được thành công như nàng muốn, có thể cho ta ứng trước chút tiền công hay không? Có thêm thù lao kế hoạch của ta chế định biết đâu càng thêm hiệu quả?”

“ Đồ lưu manh!” Mộc Tuyết Ly nhìn hắn quay mặt một tay chỉ lên má, trong lòng mắng một câu, vừa tức lại vừa thẹn.

“ Chỉ như vậy mà nàng cũng không đồng ý. Mà thôi, việc giúp nàng có lẽ ta nên nghĩ lại thôi? Dù sao ngày mai ma đầu Mộc Tuyết Nhu xuất hiện, ta trực tiếp giết cô ta trước vậy, vì thương sinh trừ hại. Khỏi cần phải ra tay giúp nàng giả chết để có một lưỡng toàn vẹn mỹ đối sách”

Người nói cố tình kẻ nghe hữu ý, Mộc Tuyết Ly hai tay siết một cái, nội tâm không ngừng dao động, cuối cùng vì muội muội của mình nàng lựa chọn đồng ý, có chút ngượng : “ ngươi... ngươi quay mặt qua”

Khóe môi nhích lên độ cong, Đế Thiên An nghe theo còn nói : “ nàng cũng phải cởi mạn che ra, cách một tầng vải không có xúc cảm, ta không cảm nhận được tình cảm của nàng, hơn nữa chúng ta cũng không phải là chưa từng hôn qua”

“ Câm miệng!” Mộc Tuyết Ly thẹn quá thành giận mà quát một câu, trong đầu không ngừng mắng tên bên cạnh khốn kiếp vô sỉ khi nhớ lại lần trước mình rơi vào tay hắn, bị hắn chiếm tiện nghi trước khi đi.

Tấm mạn che hái xuống, cho dù trong tâm nghi ngờ Đế Thiên An lừa gạt nàng, nhưng mà có thêm một cơ hội giúp muội muội mình xoay người, Mộc Tuyết Ly làm sao mà không thử bắt lấy chứ : “ ngươi nếu lừa gạt ta, Mộc Tuyết Ly này thề cả đời này truy sát ngươi đến chết mới dừng”

Khí thế hùng hồn để che đậy lại nội tâm ngượng ngùng lẫn xấu hổ, nói xong một câu Mộc Tuyết Ly đem môi hướng về má bên của nam tử kia hôn xuống.

“ Ngô!!”

Tê dại xúc cảm truyền lại, nhất thời để cho Mộc Tuyết Ly bị choáng nhẹ, không phải là bờ má của hắn mà là cái tên nam tử kia nghiêng đầu qua, trực tiếp hai môi chạm nhau, chưa từng bao giờ cảm nhận được cảm xúc để cho Thần Sai như nai nhỏ kinh hoảng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK