Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khác với nguyên tác đại quân Minh tộc dưới sự chỉ huy của Nghịch Thiên Nhi Hành chia làm hai đợt trước sau công kích, hắn chỉ mang một nữa Đại Tướng làm tiên phong đánh đến trước.

Có sự nhúng tay của Đế Thiên An, Phục Hy không hề bị bắt nhốt về Thiên Nhai Hải Giác, tấn công Thần Vực toàn bộ chủ lực của Minh tộc đều đánh đến Thần Vực, cũng không có chia binh nhiều đường gì mà là một đường đánh thẳng vào.

Tuy không có Thập Hình nhưng đổi lại Lục Vân có được thân xác cho mình, Vũ Canh đám người lực lượng cũng mạnh hơn so với nguyên tác. Còn có cả Lý Tịnh, Thần Ẩn Bộ tham chiến.

Huyết chiến giữa hai bên bộc phát.

“ Thần Lực! Tường Vô Sắc khởi động”

Vũ Canh gầm lớn nói, đem Vô Sắc Giới Thần Lực thả ra, một vùng không gian quanh hắn nhanh biến thành đen trắng hai màu, đem mọi thứ xung quanh đẩy mạnh ra.

“ Tên đó chả phải là phàm nhân sao?”

“ Hắn làm sao có thể có được Thần Lực!!”

“ Thần Lực của hắn mạnh quá”

Mấy trên Trăm Thần Chúng gần đó cũng cả kinh khi phát hiện ra được Vũ Canh có thể thi triển Thần Lực.

“ Phập!”

Một thanh cự kiếm vàng xuyên thủng qua người một tên Trăm Thần Chúng đem hắn đóng đinh dưới mặt đất.

Tử Vũ chính là người ra tay, nhàn nhạt nói : “ khởi đầu thuận lợi, giết một tên trước”

“ Tên này là loài người” Bị đính dưới mặt đất, lại bị một người phàm làm ra khiến cho Trăm Thần Chúng Đại Thần khó mà tin được.

“ Đồ khỉ, lại dám làm phản, bổn đại thần tuyệt đối không tha cho ngươi” Một Trăm Thần Chúng khác gần đó, trên tay là một thanh roi dài tràn đầy tức giận khi thấy hành động đại nghịch bất đạo của Tử Vũ.

“ Luyện Khí Thuật- Tru Thiên Kiếm”

Tử Vũ hai tay đưa đến trước ngực, trên người ngưng tụ Tru Thiên Kiếm, rất nhanh cự kiếm màu đỏ hừng hực nóng bỏng , theo Tử Vũ thân động trực tiếp chém về một tên Trăm Thần Chúng gần đó.

“ Trời ơi, Long Nha Bảo Thuẫn của ta, bảo vật hiếm hoi này, trong phút chốc bị phá là sao?” Nhìn hộ thuẫn bảo vật của mình lại không chịu nổi một chém của gả phàm nhân kia, Trăm Thần Chúng cầm hộ thuẫn cả kinh.

“ Còn để ý bảo vật gì nữa” Vũ Canh tung người mà đến, bất ngờ hai tay vươn ra tóm lấy cổ của hắn, theo quán tính đem hắn đánh sập xuống mặt đất.

Miệng thì nói Vũ Canh hai tay ra sức bóp lấy cổ y : “ Chiến đấu chính là như vậy là trò chơi người chết ta vong. Mặc kệ ngươi lúc trước là bảo vật gì, để ở nhà bao nhiêu năm rồi cũng bị rĩ thôi. Những tên già như các ngươi cũng vậy. Chỉ biết dưỡng tôn xử ưu, có thời gian rỗi rảnh thì so tài với mọi người, các ngươi đả sớm quên hết cách chiến đấu là gì rồi”

“ Vô Sắc Giới Thần Lực, tên tiểu tử này lại có thể hoàn toàn áp chế ta” cảm nhận thần lực bị áp chế, hắn cả kinh mà nói.

“ Trước tiên phải cho ngươi hai cái bạt tai, thay cho mẹ ngươi dạy dỗ cho 1 tên rác rưởi. Dạy dổ xong rồi thì...” Vũ Canh hung hăn phiến cho hắn hai cái bạt tai, đánh xong hai tát tay phải co lại tụ quyền cho hắn một đập.

“ Ngươi có thể đi chết được rồi” Vũ Canh thô bạo quát, tay lại không ngừng đập xuống, dưới lực đạo của hắn khiến cho mặt đá trên tượng khổng lồ vở nát, mà tên Trăm Thần Chúng kia sọ não cũng vở nát theo.

“ Bạch Ngân Hộ Thuẫn!!”

Một góc chiến trường Khương Thượng so với Vũ Canh thì văn nhã hơn rất nhiều, hắn không ngừng thông qua Luyện Khí Thuật của mình ngưng kết ra các hộ thuẫn bạch ngân to lớn, đem ba tên Trăm Thần Chúng vây bọc vào trong.

“ Luyện Khí thuật, trò khỉ của bọn phàm nhân”

“ Để ta đập nát ngươi”

“ Con khỉ chết tiệc”

Khương Thượng không đếm xỉa khi các hộ thuẫn bị đánh vở nát, vở bao nhiêu hắn lại tổ hợp lại, thong dong nói : “ ý niệm càng mạnh, vật luyện ra càng nặng và càng có uy lực, Thần tộc các ngươi xem thường Luyện Khí thuật, vậy để xem các ngươi làm như thế nào”

Nhiệm vụ của hắn chỉ là vây chặn ba kẻ này mà thôi, người giải quyết ba kẻ này đả có người khác lo liệu, cũng là một phàm nhân như hắn.

Lý Tịnh ở gần thôi thúc Luyện Khí Thuật ngưng tụ thành một quả đấm khổng lồ, tay nấm lấy sợi xích lớn hung hăn đánh mạnh đến vị trí của 3 tên Thần tộc đang bị những tấm hộ thuẫn của Khương Thượng vây lại.

“ Ầm!!!”

Đinh tai tiếng nổ phát sinh, kình khí tản mạnh, dưới một đòn liên hợp của hai gả phàm nhân, tam vị Trăm Thần Chúng lại bị hất văng.

Chính ngay lúc này hai cái bóng ảnh lóe lên.

“ Xoẹt! Xoẹt”

Trong nháy mắt trên thân thể của ba vị Trăm Thần Chúng xuất hiện vô số vết cắt, máu tươi đỏ thẫm không ngừng bắn tung ra.

“ Ta lại giết thêm một tên Thần tộc rồi, còn nữa là một tên Thần lợi hại” Lưu Si cầm trên tay đỏ như máu kiếm cười nói.

A Kim cầm thanh trường thương, nói : “ Con khỉ, Thần tộc các ngươi khởi nguồn không phải là từ con khỉ chúng ta ư?”

“ Hừ!” Tinh Tinh Hữu Lệ hừ lạnh một tiếng, trên không thi triển ra bản lãnh của mình, Linh Hồn Đại Cung hóa lớn, hai tay kéo lấy dây cung từ từ ngưng tụ một cây Linh Hồn Tiễn cực đại.

“ Bắn!!”

Theo nàng tiếng quát, cự tên xanh lục rời cung xé gió mà đi, dài hơn năm mét cự tên phân thành hai mươi thanh tên nhỏ, đồng loạt lao xuống bên dưới, đem năm tên Đại Thần cơ thể xuyên thủng.

“ Hào Trảo” Thiết Huyết Vô Song ở một cái tượng đá tràn đầy hưng phấn, ra chiêu liền đem mạnh mẽ nhất một kích, triền đấu một gả Đại Thần.

“ Phục Hy! Tên phản đồ! Ngươi cũng là Thần tộc lại mà cùng Minh tộc cấu kết cùng cái đám khỉ bạo dân vẫy bẩn Thánh Địa. Hôm nay bản thần phải giết chết ngươi” Một góc chiến trường, một gả Trăm Thần Chúng khác bị Phục Hy cầm cố, thần sắc tràn đầy khinh thường sát ý không chút nào giữ lại, cầm trường đao quát mắng kẻ nghịch đồ phía trước.

“ Giết ta! Quan Chí Đại Thần làm được hãy nói” Phục Hy cười đáp, không chút sợ hãi hai tay hắn kết ấn thi chú, sấm sét không ngừng hội tụ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK