Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giữa lúc này, Thái Cực cười lớn một tràng át đi xao động.

“ Bọn ta thống trị Thần tộc ư? chúng ta đem quyền vị giao cho các ngươi, không màn thế sự. Chỉ đứng ra giải quyết khi lâm nguy. Bây giờ ngươi có ý đồ giết Thiên đoạt vị chưởng khống sức mạnh Sáng Thế Thần Bàn Cổ để lại, lại còn hùng hồn đại nghĩa như vậy. Thần Nhãn, ngươi nghĩ gì trong đầu tưởng Bản Đế không biết ư?”

“Còn bọn đứng ra là phe cánh của Thần Nhãn, tại chiến trường tham sống sợ chết. Là những kẻ chạy về nơi này trước tiên, nhiều năm nay hủ mục sống sa đọa”

Lời Thái Cực vừa ra khiến cho phe cánh Thần Nhãn ồn ào liền lặn mất, không thể đối đáp lại. Bởi những gì Thái Cực nói đều không một chút sai nào cả.

“ Các ngươi đều đã nghe, phải biết làm sao rồi cả chứ!” Thái Cực đảo mắt quan sát một lúc rồi cao giọng nói.

“ Đã rõ!”

Ba đạo thanh âm vang lên ngay sau lời Thái Cực.

Lời dứt, ba cái thân ảnh trong cái chớp mắt hiện ra, xuất hiện tại kết giới trên.

“Huyền Phong! Thiên Võ! Chân Thiền! Thần Nhãn nhìn thấy ba cái thân ảnh này tràn đầy bất ngờ.

Mà không chỉ hắn những kẻ khác cũng tràn đầy bất ngờ.

“Thiên Võ Thánh Vương đã chiến bại rồi làm sao?”

“Bạch Liên hắn lại còn sống!”

“ Làm sao sẽ”

“ Lẽ nào.... là do Thiên bố trí ư?”

“Không đúng, ta đã đánh bại Thiên Võ rồi, y đã không còn sức.”

“ Chuyện này là....”

“ Đại trưởng lão......!!”

Theo ba vị Thánh Vương xuất hiện náo động lại xảy ra, phe Thần Nhãn ai nấy biến sắc lo sợ, và cả Minh tộc cũng không kém cạnh gì, dù sau bọn họ đến được nơi này cũng hao binh tổn tướng, Thánh Vương thực lực bình thường Đại Tướng khó mà chống cự được.

“ Quả nhiên Thiên vẫn lưu lại thủ đoạn mà” Tâm Nguyệt Quy nhìn bốn vị Thánh Vương liền an tâm xuống.

“ Đại trưởng lão.... ông lại có dã tâm như vậy.... không ngờ....” Thiên Võ lúc này tràn đầy giận giữ, hai tay siết chặt lại, thần lực bập bùng đè nén lửa giận.

Thần Nhãn là Thiên Võ tôn kính, song Thái Cực càng để hắn tôn kính hơn. Cường đại là kẻ hắn theo chân truy cầu, hơn nữa tín niệm trí tuệ cùng giao phó trọng trách cho hắn để hắn tận trung với Thần tộc.

Nay Thần Nhãn làm phản, bản thân được Thái Cực cứu lại. Hắn đối với việc này không thể chấp nhận được.

“ Đại trưởng lão, ông quả thật khiến cho ta bất ngờ đấy!” Huyền Phong một tay nhẹ vuốt mái tóc mình, lay đầu.

“ Đại trưởng lão!” Chân Thiền thở dài, hắn vốn đỉnh rời khỏi Thần Vực tìm đến thế giới Nhân tộc truyền đạo, chỉ là khi định rời đi sau khi thả Tử Vũ thì Thái Cực truyền âm cho hắn, cuối cùng hắn không thể vi phạm ý chí của Thiên mà đến nơi này.

“ Ngươi nghĩ Bản Đế không biết ngươi ý đồ sao?” Thái Cực chậm rãi nói : “ thế nào! bất ngờ không?”

Thái Cực vẫn luôn quan chiến Thần Vực, tại bốn vị Thánh Vương bị đánh gần chết chính là hắn âm thầm ra tay cứu lại, cả Huyền Phong cũng kịp đem hắn ra ngoài tinh không mang về.

Thần Nhãn trầm mặc, nói : “Thiên! quả thật ngươi khiến bản tọa bất ngờ, nhưng bản tọa không hiểu, ngươi nếu đã biết bản tọa ý đồ, vì sao còn không ngăn cản.”

Thái Cực nói : “ Bản Đế lập ra Thần Giới càng rõ ràng Luật giới điều, trên không chuẩn dưới sẽ loạn. Lần này cục Bản Đế bày xuống, một là thao luyện Nhân Thần hai tộc, hai tiện thể xúc tiến thời đại mới. Ba là để mấy khối u ác tính như ngươi nhảy ra ngoài, ngươi nhảy ra rồi Bản Đế cũng có lý do mà khép tội, diệt một thể để một cái tân Thần phát triển”

Toàn trường chấn kinh.

Khi Thần Nhãn phản bội Thái Cực cũng để nhiều kẻ chấn kinh rồi, song càng không bất ngờ bằng việc chủ chúng Thần đã biết Thần Nhãn mưu đồ, lại không có ra tay mà bày xuống một cục lớn như vậy để dụ y ra.

Cùng với đó bọn họ đối với Thiên mưu sâu kế hiểm, tâm tư cùng thủ đoạn kinh sợ, quả đúng là lão thần viễn cổ.

Một kẻ so với một kẻ đáng sợ.

“ 10 vạn năm trước, Vũ Giác tộc nhân lúc Long tộc đại thương nguyên khí mà phản bối đồng minh. Nhưng cuối cùng bị chúng ta tiêu diệt, mà Long tộc cùng tàn tạ.”

“ Trước khi chết Vũ Giác tộc tộc trưởng còn sót lại tàn hồn quanh quẩn trong Kết Tinh Sơn. Trải qua năm tháng lại trở thành Thần Nhãn bây giờ. Ngươi thông qua Kính Thiên Lâu ắt hẳn cũng đã rõ ràng thân phận của ngươi rồi”

“Thật ra Bản Đế cũng sẽ không chú ý đến ngươi, nhưng khi ngươi hại cháu ta, Bản Đế đi ra liền phát hiện lấy. Tuy ngươi ngoại hình thay đổi, nhưng có một điểm chung, 7 con mắt của ngươi giống hệt với hắn năm xưa”

“ Ta nghi ngờ bắt đầu xem chừng ngươi. Chỉ là ta còn băn khoăn ngươi lựa chọn thế nào? Lại thêm chuyện Thập Hình, bố trí xuống cục này vừa vặn một công lại đôi ba chuyện cùng lúc.”

“Mà ngươi cũng không để ta thất vọng, lại nhảy vào ván cờ của ta bố ra. Ta nên khen ngươi thông minh hay là khen ngươi ngu ngốc đây?”

“10 vạn năm trước ngươi đấu không lại ta, 10 vạn năm sau ngươi cũng không đủ thực lực để đấu với ta nữa. Ta đành dùng ván cờ này đấu trí với ngươi vậy”

Càng nghe đám người lại nhấc lên sóng gió, đồng thời cũng hiểu ra tiền căn hậu quả.

Hóa ra Thần Nhãn lại là tàn hồn của 10 vạn năm trước Cựu Thần, qua đi tháng năm chuyển sinh thành Thần tộc một thành viên, y khi hiểu ra được thân phận của mình lại mưu đồ thí Thiên.

Chỉ là trớ trêu thay, Thập Hình chuyện để thân phận y bại lộ trước Thiên. Cuối cùng một ván cờ kinh thiên động địa, ảnh hưởng các tộc trên thế giới được bố ra.

Ván cờ này ngày hôm nay, đến bây giờ đã mở ra toàn bộ.

Thực lực cường đại, tài trí đáng sợ của Thái Cực càng để nhiều kẻ kính sợ cùng thán phục, chả trách y có thể đem Long tộc suy tàn độc bá đại địa.

“Thiên! bản tọa thật xem thường rồi.” Thần Nhãn nghe được đã biết Thái Cực từ sớm đã bố trí mình, hiện giờ phải ra tay nhanh bằng không một khi y thoát ra được khó mà giết được kẻ này.

Đôi bàn tay to lớn vỗ xuống, áp lực không thể cản nổi truyền ra.

Ba vị Thánh Vương lập tức ngăn cản.

Thần Nhãn là đại trưởng lão để bọn họ tôn kính, nhưng đó là trước kia khi dã tâm y chưa lộ ra.

Bây giờ gốc gát cũng như mưu đồ đã lộ, y muốn diệt Thiên bọn họ sẽ để y làm được.

“ ẦM!ẦM!!!”

Thần lực của ba vị Thánh Vương dung nhập vào, cùng với sức mạnh của Bàn Cổ giằng co, nhưng thế bại mỗi lúc tăng.

Chính trong lúc này, Tử Vũ, Vũ Canh, Minh tộc và cả Thần tộc cường giả cũng lao đến công kích Thần Nhãn cự thân.

“ Thần Nhãn món nợ năm xưa hôm nay ngươi phải trả” Nghịch Thiên Nhi Hành thiêu đốt linh hồn lực lượng tụ một đao cực lớn chém xuống.

“ Chính hắn là kẻ thả hóa đá của tộc ta” Tùy Phong Khởi Vũ tức giận thả ra chú thuật, toàn bộ lực lượng công kích kẻ đầu sỏ khiến Minh tộc chịu nan y bệnh, hóa đá.

“ Băng Phong Đại Địa Ngục”

“ Bộc Toái Linh Hồn Quyền”

“ Chân Không!”

“ Kinh Lôi Chú!”

“ Ám Sát Điệp”

“ Hoang Lang!”

“Lôi Long Hống!”

“ Thiên Đấu Toái Nhạc”

“ Chân Viêm Phá Thiên”

“ Vũ Canh Chi Nộ!”

“ Thái Sơn Áp Đỉnh!”

Cự hình Thần Nhãn to lớn liên tục chịu chư cường thả ra thần kỹ chiến kỹ hay luyện khí công kích.

Dù không lâu trước bọn họ là địch nhân, song liên minh phản Thần đều rõ ràng một điều. Thiên nếu xảy ra mệnh hề gì, Thần Nhãn được lợi thì bọn họ còn có chổ tốt để dùng ư?

Thái Cực tuy ở đối địch, nhưng y đã thể hiện rõ việc thay đổi Thần tộc cùng xúc tiến thời đại mới. Đối với phản Thần liên minh là điều có lợi, nếu Thần Nhãn lên thay, khó có thể giữ được lời hứa cũng như mong muốn của Thiên đề ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK