Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói Lâu Mãn Phong đám người thẳng đường đến Ma điện, trên đường từ thông đạo bọn họ đi qua một nơi trung gian, Hiển Nguyệt Trì.

Hiển Nguyệt trì là một trong những phần của tầng thứ 5 Cốc Tử mộ, nơi này cũng có thể nói là chốn quan trọng nhất trong Cốc Tử mộ.

Bởi chỉ có tại Hiển Nguyệt trì Kỳ Lân Ty mới có thể đại thành, cũng tại nơi này Độc Hóa Thủ tầng thứ 9 mới phát huy tác dụng.

Hiển Nguyệt trì cái tên cũng đã nói lên tất cả, một cái hồ nước được xây với đường kính chừng năm mét dài. Mực nước trong hồ chỉ tầm một mét là dừng, tại hồ nước trung tâm lại có một cái đường tròn kim loại án cứ.

Mặc dù là ở dưới sâu lòng đất nhưng nơi này cũng không có u ám, càng không cần bất cứ ánh đuốc nào thắp sáng.

Bởi đại sư thiết kế cơ quan đã khéo léo tạo một cái giếng trời, ánh trăng theo đó mà vào, trực tiếp chiếu xuống hồ.

Hiển Nguyệt trì gọi cũng là một phần vì vậy.

Mặt nước dưới hồcó không ít ao sen nở, dưới ánh trăng chiếu xuống kết hợp với bố cục xung quanh, người nhìn vào cũng phải khen kẻ năm xưa chế tạo có con mắt thẫm mỹ.

Lâu Mãn Phong, Lạc Thời Thu đã có mặt tại nơi này, cả hai tham quan tình thế cùng bàn bạc sách lược khi công phá Ma điện.

“ Lâu đại ca! huynh thật sự không phải A Phong chứ?” Hàn Thiên Lạc chần chừ một hồi thấy cả hai đã dừng lại bàn bạc, chủ động hỏi lấy một nghi vấn với Lâu Mãn Phong.

“ A Phong?” Lạc Thời Thu nghi hoặc.

Lâu Mãn Phong bước đến gần Hàn Thiên Lạc hỏi : “ cô hỏi ta có phải là A Phong không? ta và hắn giống nhau lắm à?”

Lạc Thời Thu dò hỏi : “ lẽ nào Hàn cô nương quen biết Mãn Phong à?”

Hàn Thiên Lạc ánh mắt lay động, trầm mặc một lát thì nói : “ 10 năm trước ta và mẫu thân vì tránh sự truy sát của Sở phu nhân, nên đã ẩn thân ở ngôi mộ lớn Kỳ Trang ở Ba Thục, mùa đông rét mướt thiếu ăn sắp tới gần, hôm ấy mẫu thân đói quá ngất xỉu đi, ta lẳng lặng bò ra theo lối mộ đạo…”

“ Nào ngờ đường núi trơn trượt ta bị rơi xuống, may nhờ có A Phong giúp đở ta mới thoát khỏi cảnh tan xương nát thịt. Cũng nhờ huynh ấy mà mẹ con ta không bị chịu đói trong những ngày tiếp theo”

“Nhưng việc vui chóng qua, Sở phu nhân phát hiện ra chúng ta, cuối cùng ta không muốn mẹ chết dưới tay Sở phu nhân cũng không muốn A Phong ca chạy trối chết theo chúng ta, ta nghe theo bà ta đến tòa Cốc Tử mộ này luyện công”

Lạc Thời Thu một bên nghe suy nghĩ : “ Ba Thục ư? Nhiều năm trước không phải Mãn Phong cũng đến nơi này, lẽ nào huynh ấy chính là A Phong ca trong miệng của Hàn cô nương ư?”

Lâu Mãn Phong trầm mặc nghe lấy, trong lòng đắn đo có nên mở miệng thừa nhận mình chính là 10 năm trước A Phong hay không?

“ Xin lỗi, tôi nhận lầm người rồi” Hàn Thiên Lạc thấy Lâu Mãn Phong không lên tiếng, nhẹ giọng nhận lỗi.

“ Sau móng tay của cô lại dài thế? Một cô nương xinh đẹp lại khiến mình trông như ác quỷ” Lâu Mãn Phong dời đi chủ đề khi thấy đôi bàn tay của Hàn Thiên Lạc.

Hàn Thiên Lạc giải thích : “ thần công Độc Hóa Thủ là công phu trên tay”

Lâu Mãn Phong cười : “ A Phong ca của cô nếu thấy đôi bàn tay ma quỷ của cô, chắc chắn không dám đến bên cạnh”

Hàn Thiên Lạc nhẹ lay đầu : “ cũng không biết hiện giờ huynh ấy còn sống hay đã chết? chúng tôi còn có thể gặp nhau nữa không?”

Lâu Mãn Phong nói : “ sống chết ắt có số, có lẽ huynh ấy hẳn còn sống”

“Vâng!” Hàn Thiên Lạc nhẹ gật đầu.

Lâu Mãn Phong nói : “ mấy năm trước tôi tình cờ có được một thanh thần binh lợi khí”

Nói xong hắn từ trong ống tay áo lấy ra mười cái mòng tay màu xanh lam.

“ Thần binh lợi khí mà huynh nói đến là nó ư?” Lạc Thời Thu một bên im lặng nãy giờ cũng chen vào, quan sát một chút mấy thứ trên tay của Lâu Mãn Phong, hắn là thiếu chủ nhà họ Lạc kinh nghiệm đi lại thì thiếu nhưng kiến thức về danh binh thiên hạ vẫn có một hai, hình dạng của món đồ trên tay của Lâu Mãn Phong để hắn nhớ đến một vật : “ lẽ nào chính là nó… Thái Cổ Chỉ Đao”

Lâu Mãn Phong gật đầu : “ không sai là Thái Cổ Chỉ Đao, tôi cũng không dùng được tặng cho cô vậy”

Thái Cổ Chỉ Đao là một trong những đại sát khí của Mộ phái, hình dạng như móng tay của nữ nhân, bình thường có thể thu lại ẩn dưới hình dạng móng tay đẹp đẽ rất khó mà phát hiện ra được.

Đến khi phát công, lưỡi đao nhô phóng ra ngoài hoặc thoát ly công kích địch nhân. Dù bé nhỏ nhưng không hề thua kém bất cứ thanh lợi khí nào, bình thường cũng có thể chém sắc như bùn, là lợi khí sát nhân đáng sợ.

Bởi vì sát khí quá thịnh, chủ nhân đời trước vì e ngại nó xông họa cho võ lâm mà trước khi chết đem nó chôn cất trong mộ, Thái Cổ Chi Đao cũng vì thế mà tuyệt tích giang hồ mấy trăm năm.

Cho đến mấy năm trước Lâu Mãn Phong xông phá mộ địa và lấy Thái Cổ Chỉ Đao
Đem ra, chỉ là loại binh khí này hắn không dùng được, cộng thêm không có đao pháp phối hợp nó chỉ là một thanh binh khí sắc bén mà thôi.

Hiện giờ Hàn Thiên Lạc chủ tu Độc Hóa Thủ là thần công dùng bàn tay, có thêm Thái Cổ Chi Đao thực lực của nàng sẽ tang lên diện rộng, so với ở trên tay hắn vô dụng thì đưa cho nàng càng thích hợp hơn.

Hàn Thiên Lạc không rõ Thái Cổ Chỉ Đao lợi hại, nhưng từ biểu hiện của Lạc Thời Thu cũng đoán ra được kiện vũ khí này bất phàm, nàng cũng không có từ chối, bởi trong lòng nàng đã phán đoán kẻ phía trước chính là A Phong ca ca 10 năm trước, giống nhau tên lại là Công Mộ người hơn nữa dung mạo cũng không khác bao nhiêu, nàng làm sao cho y không phải được chứ?

Y không chịu thừa nhận mình ắt có nổi khổ tâm gì đó trong lòng, nàng cũng không muốn làm khó thêm y nữa. Đối với món quà tặng của Lâu Mãn Phong nàng không có từ chối, đem tay tiếp nhận rồi cẩn thận gọt bỏ đi mười đầu móng tay dài rồi đeo lên.

“Cô thử xem sao?” Lâu Mãn Phong nhìn thấy Thái Cổ Chỉ Đao đã đeo lên giục hỏi.

Hàn Thiên Lạc nhẹ gật đầu, đưa mười đầu ngón tay lên thử vận công, chỉ thấy mười đầu lưỡi đao nhỏ theo ý nàng dài ra thu vào, cảm kích nhìn Lâu Mãn Phong : “ cảm tạ”

“ Có thêm Thái Cổ Chỉ Đao, chúng ta ứng phó với Linh Ma thêm có cơ hội” Lạc Thời Thu nhìn thấy một màn này tiếp lời.

Lâu Mãn Phong bị dẫn ra chủ đề, nói : “ Linh Ma võ công là lấy tiếng chuông để bắt quỷ, tôi đã sớm chuẩn bị một bộ lọc tai bịt âm. Linh Ma là người xảo quyệt, đề phòng bất trắc cần đeo thêm bịt mủi thanh độc”

Hàn Thiên Lạc hỏi : “ huynh đều mang chứ, tôi thì không cần”

Lâu Mãn Phong suy nghĩ một chút lại nói : “ thế này vậy, thần công Độc Hóa Thủ của Hàn cô nương nhanh hơn chúng tôi, cô và Thời Thu nấp ngoài cửa trước tôi sẽ vào dẫn dụ. Tranh thủ Linh Ma lơ là cả hai xuất chiêu”

“ Ukm” Lạc Thời Thu và Hàn Thiên Lạc nghe xong suy nghĩ liền đồng ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK