Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người có tên cây có bóng, bản thân ba chữ Đế Long Hoàng có một ma lực đáng sợ, dù giang hồ hay triều chính không ai mà không nghe đến, hào quang của y lấn át hết thảy anh kiệt.

“Lôi khởi!”Lôi Vân Hạc lại lần nữa quát to.

Theo một quát này sấm động trên bầu trời lại hiện.

Thiên Trạch đứng dậy, bước đi ra đường trong ánh mắt nhìn gắt gao của đám người, bàn tay phải giơ lên, ngón tay trỏ vươn ra : “ đừng nói trẫm khinh ngươi, có bao nhiêu lực lượng đều dùng hết đi, bằng không ngươi không có cơ hội”

“ Được!” Lôi Vân Hạc chỉ chờ có thể, cả người tụ khí cửu thiên dẫn lôi thuật lại vận dụng, mạnh nhất một đòn của mình bắt đầu được vận lên.

Đám người quan chiến mở mắt nhìn lấy, nín thở không dám rời mắt.

“ Kinh Lôi Chỉ”

Lôi Vân Hạc lại là dẫn hạ một tiếng sấm, song chỉ phá không mà ra, thế như lôi đình vạn quân ép xuống bên dưới.

“Tru Tiên!”

Thiên Trạch sở ra Tru Tiên, một kiếm này uy thế kinh người, một kiếm ra thiên địa thất sắt, toàn bộ mái nhà lâu ở gần bị vén lên, cát bay bụi mù cuốn lên.

Kinh Lôi Chỉ của Lôi Vân Hạc như lôi điện bắn nhanh mang theo lôi uy chi lực, muốn hủy diệt hết thảy lao đến đạo Tru Tiên kiếm đáng sợ kia.

“ Oanh!!”

Như địa chấn trong thành, hai đại chiêu va chạm với nhau rồi bùng phát sóng kình đáng sợ, ánh quang bạo rạp một vùng, kèm lẫn khói bụi, một cơn phong kình quét ra tứ phía đem không ít người lẫn vật dụng đẩy đi một đoạn.

Kiếm chỉ so chiêu thắng bại liền phân ra.

Kinh Lôi Chỉ hoàn toàn bị Tru Tiên nghiền nát, Tru Tiên khi phá đi Kinh Lôi Chỉ lao đến Lôi Vân Hạc, khí thế đã giảm đi nhưng cũng không phải ai cũng có thể cản được.

Lôi Vân Hạc dùng hết công lực vào một chỉ kia đã không còn công lực chèo chống, song trước khi một chỉ kia đến người hắn đã kịp thoát được, Tru Tiên xoẹt qua người đem một phần y phục tướt cùng huyết nhục, máu tươi bắn ra ngoài.

“ Ầm!” một tiếng nổ vang dội ngay sau đó vang lên, chỉ lực phản chấn từ tầng mười lăm bắn xuyên lên tầng mười sáu đánh tan nát một nửa tầng lầu này.

Thiên Trạch cao ngạo đứng ở giữa đường tựa như một tôn bất bại chiến thần.

Đám người như si dại nhìn thân ảnh kia, Việt Đế có rất nhiều truyền thuyết, ai cũng biết y cường đại, nhưng tận mắt thấy y một chỉ đả bại vừa trở về Thần Du Huyễn cảnh Lôi Vân Hạc ai nấy nghẹn họng trân trối.

“ Cho ngươi luyện thêm trăm năm nữa cũng vẫn bại dưới của trẫm” Thiên Trạch cao ngạo lên tiếng, một tay ngưng khí phóng mắt nhìn Tư Không Trường Phong : “ lúc nãy ngươi không phải rất phách lối muốn cùng trẫm so chiêu ư. Hôm nay trẫm đáp ứng ngươi thỉnh cầu, để xem thử trẫm giết ngươi trước hay ngươi thương trẫm trước”

Tư Không Trường Phong nghe xong lúng túng, ôm thương cúi đầu quỳ một chân mà nói : “ Việt Đế giá lâm, Trường Phong nghênh giá chậm trễ, xin Việt Đế bỏ qua”

“ Chớ có dài dòng, ngươi chiến hay không chiến” Thiên Trạch mắt lạnh xuống hướng Tư Không Trường Phong nói.

“ Không dám chiến” Tư Không Trường Phong không chút nào để ý hình tượng đáp.

Đùa dám chiến với tên kia hắn có gan ư? kẻ đằng trước đồ lục mấy trăm vạn người, người ta duỗi một cái tay cũng ép chết hắn rồi. Nếu biết trước là bại, hắn ngu gì mà tìm được thiệt thân chứ.

“ Nhìn đi! Phụ thân của con thấy trẫm đến cả thở cũng không dám thở, con không phải trông cậy hắn đòi lại công đạo ư?” Thiên Trạch cao ngạo nhìn Tư Không Thiên Lạc.

Tư Không Thiên Lạc bỉu môi, nhỏ giọng nói : “ ỷ mạnh khi dễ cha con thì có gì hơn người, có bản lĩnh cùng cha con lực lượng ngang nhau chiến”

Thiên Trạch nói : “Trẫm đáp ứng công bằng chi chiến, cha con có mấy cái lá gan dám cùng trẫm đối thương, còn nha đầu con nữa. Mấy năm không gặp càng điêu ngoa ngang ngạnh ra, đến cả trẫm cũng đám đâm chết, đúng là cái đồ bạch nhãn lang “

Tư Không Thiên Lạc mặt đỏ lên, quay đầu một bên nói : “ ai bảo người giấu diếm thân phận làm chi? làm con tưởng phường giặc cướp nào, người còn khinh bạc con”

Tư Không Trường Phong ho khan lên : “ khụ khụ! Thiên Lạc, không được vô lễ”

“ Nó mà không vô lễ ư? Năm xưa khi ngươi dẫn nó đến chổ của trẫm, đến cả cái Đế Cung cũng bị nó quậy cho không yên ổn. Mấy năm nay có bao nhiêu thứ tốt trong cung bị cái tiểu tặc miêu trộm ra mất. Còn dám châm chọc trẫm, đúng là cánh cứng ăn gan hùm mật báo mà” Thiên Trạch cười nói.

Tư Không Thiên Lạc mặt đỏ hơn, thẹn nói : “ Lòng dạ hẹp hòi”

“ Ha ha” Thiên Trạch cười lên : “ hẹp hòi ư? nha đầu, cha con cả gan tính kế nữ nhân trẫm, trẫm còn chưa tính chuyện. Mấy năm nay con làm mỗi chuyện là nhỏ ư? đốt hoàng cung, nổ Đế điện, vặt trụi lông vũ hay nướng không ít sủng thú trong Đế Cung cho mình ăn, đánh con trẫm cùng hoàng đệ không ít. Phá hủy bao nhiêu thứ trong Đế Cung hay Thiên Thượng Nhân Gian. Không nói đâu xa, mấy tháng trước vụ mùa phía nam của Đế thành, con đi đến một chuyến chơi bời, sau đó cả đập nước bị phá nước ngập cả đồng khiến vụ mùa gieo trồng kéo dài. Gây án bỏ chạy về Tuyết Nguyệt thành, năm sau con cũng ở luôn nơi này đi, đừng đến chổ của ta nữa, ta còn muốn yên ổn”

Từ khi Lý Hàn Y gả cho Thiên Trạch, Tuyết Nguyệt thành thành thông gia với Bách Việt, Đế Cung chứa nhiều thứ thần kỳ mới lạ. Tư Không Trường Phong độc nhất con gái ruột, thông qua quan hệ cũng được đưa đến Đế Cung trong, cùng Diệp Nhược Y ở tại Lý Hàn Y tẩm cung.

Trái ngược với Diệp Nhược Y điềm đạm thì Tư Không Thiên Lạc như một cái hầu tử ưa thích náo động. Nhiều năm tại Đế Cung gây ra náo động không ít, lại được Thiên Trạch mắt nhắm mắt mở dung túng, thành ra tại Đế thành cũng được xem là cái Hỗn Thế Tiểu Ma Vương.

Tư Không Thiên Lạc mắc cở vô cùng, chỉ muốn kiếm chổ trốn đi, giương cặp mắt lớn trừng nhìn : “ người là Việt Đế một nước, đi so bì với một cái tiểu cô nương”

“ Tốt!” Thiên Trạch quay sang Tư Không Trường Phong nói : “ Trường Phong, con của ngươi gây họa, mấy năm nay thâm hụt ngân sách của trẫm không ít. Dạo gần đây ngươi kinh doanh khấm khá, vơ vét không ít tiền bạc, trẫm cũng không keo kiệt. Chỉ lấy 5 phần thiệt hại mà con gái ngươi gây ra thôi.”

Tư Không Trường Phong giả vờ đau khổ nói : “ bệ hạ, Tuyết Nguyệt thành có rất nhiều khoản chi tiêu, hơn nữa con gái thần cũng tiêu pha không ít trong đó”

Thiên Trạch không nói, một đầu rồng hướng hắn vồ đến.

Tư Không Trường Phong vội vàng nhảy qua một bên.

“ Ngươi không muốn trả tiền” Thiên Trạch nghiêm giọng lại nói.

Tư Không Trường Phong nói : “ nào dám chứ! chỉ là gần đây tài chính eo hẹp, bệ hạ ngài giàu có nhất thiên hạ, hà tấc khó xử kẻ nghèo hèn này chứ”

“Ngươi đúng là gan lớn mà. Dám trả treo với trẫm, xem ra ngươi nghĩ trẫm không dám giết ngươi ư? không dám diệt cái Tuyết Nguyệt thành này ư?” Thiên Trạch lạnh lùng nói, tay bắt đầu ngưng lấy Tru Tiên kiếm.

“ Bệ hạ bớt giận! Trường Phong nào dám có lá gan vuốt râu rồng.” Tư Không Trường Phong nhìn trường kiếm ngưng tụ lập tức xuống nước ngay.

“ Ngươi đến nơi này chỉ là đòi mấy cái đồng tiền lẻ kia thôi ư?”

Bỗng một đạo thanh âm vang lên từ Đăng Thiên Các đỉnh các, một người mặc áo trắng đeo khăn che mặt màu xám đột nhiên xuất hiện, lớn tiếng nói.

Nói xong nhẹ nhàng vung một kiếm,nửa cái đỉnh các bị kiếm này hất tung.

“ Nhị sư tôn!” Đường Liên nhìn thấy cái thân ảnh kia thốt lên.

Nhị thành chủ Lý Hàn Y chưa từng xuất hiện trong Tuyết Nguyệt thành. Mọi thứ về hắn đều là câu đố, dù Đường Liên là đệ tử của Bách Lý Đông Quân cũng không gặp nhiều vị Kiếm Tiên này.

“Lý Hàn Y là người ra sao?” Tiêu Sắt hỏi Đường Liên.

Đường Liên lắc đầu: “Không biết.”

“ Lý Hàn Y! đại sư huynh ngươi nói đó là Tuyết Nguyệt Kiếm Tiên Lý Hàn Y” Lôi Vô Kiệt lại hưng phấn, ngày hôm nay hắn tâm muốn nhảy ra ngoài rồi, hiện giờ toàn là các nhân vật trong truyền thuyết xuất hiện cả.

“ Nhị sư tôn xuất hiện rồi!” Tư Không Thiên Lạc reo lên, hưng phấn chờ một màn đặc sắc sắp tới.

“Trông thế nào?” Tiêu Sắt lại hỏi.

Đường Liên vẫn lắc đầu: “Không biết.”

“Ngươi chưa từng thấy hắn à?” Tiêu Sắt không hiểu bèn hỏi.

“Từng gặp nhị sư tôn ba lần, trong đó có sáu lần nghe tiếng chứ không thấy người, chỉ có một lần nhị sư tôn hiện thân nhưng dùng khăn xám che mặt.” Đường Liên lắc đầu, từ tốn nói : “Hơn nữa nhị sư tôn chưa bao giờ nói chuyện với ta, cho nên ta cũng không biết nhiều về bà ấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK