Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chín bức tượng cùng trận pháp không phải là thay đổi nhiều nhất ở đô thành Đại Việt, nếu nói thay đổi nhiều nhất không nơi nào qua Đế Cung.

Không còn là một tòa tẩm cung duy nhất, trống trải hoàng cung lầu điện đình các mọc lên như nấm, bên trong cây cối tươi tốt sinh cơ bừng bừng hòa lẫn với nhau, khiến người đi vào như ngộ nhận lạc vào chốn thần tiên.

Càng làm người rung động nhất, đó chính là các tòa đảo nổi ở hư không.

Đúng là đảo nổi, không cách nào giải thích được các tòa đảo nổi lại ở không trung phiêu bồng, trên mỗi tòa đảo nhỏ là các công trình kiến trúc khác nhau, mỗi một tòa đảo lại liên kết với nhau qua những vòng xích.

To lớn nhất cùng cao nhất chính là đảo nổi ở trước miệng Thổ Long, nhìn qua tựa như rồng đang phun châu.

Bất cứ ai đi vào Đế cungĐại Việt đều bị cảnh tượng nơi này khiếp sợ.

Nói Thần tiên hiển linh cũng là.

Đứng ở cửa cung, có rất nhiều người chen chúc có bá tánh bình thường muốn xem náo nhiệt cho biết, có kẻ mộ danh chạy đến xem thử, càng có những kẻ khác ôm mục đích chạy đến nơi này.

“ Quả là thần tích”

“ Trời ạ! Đế Long Hoàng thành tiên rồi ư”

“ Chỉ có tiên thần mới làm được thôi”

“ Chả trách Đế Long Hoàng có thể diệt trăm vạn đại quân dễ dàng”

“Thần tiên chi lực há là người phàm có thể đối kháng!”

“ Bệ hạ lẽ nào được thần tiên nhận đồ”

“ Có thật là một đêm liền hiện ra không?”

“ Bệ hạ làm như thế nào vậy?”

Cứ hễ chạy đến trước cửa cung người thấy được cảnh tượng thiên uy kia, ai nấy lại không nhịn được bàn tán sôi nổi.

Tuy không có binh lính thủ hộ sâm nghiêm. Chỉ có độc nhất một cái cường tráng cùng vạm vở nam tử đứng gác, song không ai dám tự tiện xông vào trong.

Chứng kiến thần tiên như vậy lực lượng, bọn họ còn dám bất kính khinh nhờn ư?

Chưa kể vị đứng gác này cũng không phải dễ trêu chọc gì.

Trong đám người, không ít kẻ im lặng, họ im lặng bởi choáng ngợp trước những gì mà bọn họ thấy, rung động cũng khiếp sợ không nói nên lời.

“Nhìn kìa! Long Lộ lại mở rồi” Không biết ai chợt hô lên.

Chỉ thấy, vô số các tảng đá nhỏ phiêu bồng ở gần đảo nổi, quỷ dị tụ hợp cùng nhau rồi hình thành một cái bậc thang, xuyên suốt chạy dài đến cửa cung.

Một con đường dài tại không trung tạo thành, hai bên chạm khắc hai đầu thuận nghịch song long.

Long Lộ chính là con dường hiện giờ đang nổi tại hư không.

Một cái nữ tử từ đảo nổi như tiên tử đạp lấy thang trời khinh thân mà xuống, bồng bềnh lơ lửng chân không chạm bậc thang nào, hai dải lụa tung bay như tiên nữ xuống trần gian.

“ Tiên nữ” không biết kẻ nào hô lên.

“ Nói bậy! là Đế Phi!” một kẻ trong đó nạt.

Nhiều kẻ nhận ra người đến, chính là được Đế Long Hoàng sắc phong làm Đế Phi, các Đế Phi vẫn thường hay xuất hiện trong đô thành.

Từng cái từng cái con dân Đại Việt thấy bóng ảnh kia khinh thân xuống cửa cung, ai nấy quỳ gối cúi đầu thi lễ.

Tuy nhiên cũng còn không ít người vẫn đứng im quan sát.

Hàn Thiên Lạc mắt đẹp quét qua một vòng, rồi cười đi đến : “ mẹ, cha, Thiên Lạc dẫn các người vào trong”

Hàn Thiên Khiếu, Sở Vân Khê, Tiêu Vũ Đình như máy móc gật đầu.

“Con gái, con....” Sở Vân Khê cũng bị lúc này Hàn Thiên Lạc thay đổi cho kinh ngạc, từ ngoại hình đến khí chất cũng thay đổi hoàn toàn.

“ Con dù là Đế Phi của Bách Việt cũng là con gái của các người, bệ hạ biết cha mẹ đến đô thành cho nên thông tri với con đón các người vào” Hàn Thiên Lạc cười nói.

Hàn Thiên Khiếu cười nói : “ vậy thì nhờ phúc con gái vậy”

“Đây là con gái của Thiên Khiếu ư! thật đẹp mắt!” Nguyệt Lăng Chi lúc này cũng cười nói : “ bà cứ tưởng như là tiên nữ giáng trần chứ”

“ Đây là thái tổ mẫu của con” Tiêu Vũ Đình giới thiệu.

Hàn Thiên Lạc quay sang nói : “ Thiên Lạc thân phận không cho phép, xin thái tổ mẫu chớ trách”

“ Không sao! không sao!” Nguyệt Lăng Chi làm sao không rõ, hiện giờ Hàn Thiên Lạc là Đế Phi một nước, nữ nhân của nam nhân như thần ma kia, nếu quỳ lễ ở đây chẳng khác nào là đem Thiên Trạch không xem vào mắt rồi.

Hàn Thiên Lạc xoay người đem tay dẫn cha mẹ đi vào.

Hàn thị từng người cất bước theo sau.

Đi được vài bước Nguyệt Lăng Chi từ vui sướng với đứa cháu của mình đi ra, sựt nhớ đến một chuyện, thăm dò chắt gái : “Thiên Lạc! những người này đến cùng chúng ta, là vì cầu kiến Đế Long Hoàng, cháu có thể để bọn họ đi vào được không?”

Hàn Thiên Lạc ngẫm nghĩ một cái rồi gật đầu.

Mộ Dung Hiển đám người nhìn thấy cũng nối gót theo sau.

Bọn họ ở đây là vị đại mộ Thiên Bộc Nhai bị phá, Thư Thánh Họa Thánh sau khi tỉnh lại đến Mộ Vương Thành thông tri.

Lại nói đại mộ Thiên Bộc Nhai bị phá, Thư Thánh Họa Thánh sau khi tỉnh lại đến Mộ Vương Thành thông tri.

Tà Linh Ly Hồn Câu là đại sự của Mộ phái lẫn võ lâm, song người lấy lại chính là Việt Đế Thiên Trạch khiến Mộ Dung Hiển như đúng phải gân gà, ăn không được mà bỏ không xong.

Sau khi đắn đo suy tính thì Mộ Dung Hiển đánh chủ ý lên Hàn thị nhất tộc, bởi đại hôn sắp đến của Việt Đế, trong các chư vị Đế Phi thì Hàn Thiên Lạc con gái của Hàn Thiên Khiếu cùng Sở Vân Khê có liên hệ với Thủ Mộ phái.

Mộ Vương muốn nhờ mối quan hệ đó thu hồi lại Tà Linh Ly Hồn Câu cho Thủ Mộ phái, hoặc là vớt vác mặt mủi, và một chuyện quan trọng khác chính là đánh tiếng đến Công Thủ của Mộ phái sắp đến.

Mà Hàn thị lão bà cùng Hàn Thiên Khiếu vợ chồng cũng muốn đến gặp con gái, dù sau bọn họ sau khi biết tin con gái sắp thành thân làm sau mà ở yên một chổ được.

Theo lý vợ chồng Hàn Thiên Khiếu đúng là mắc tội thất trách, nhưng cấn cái Đế Long Hoàng khiến Mộ Dung Hiển nhất thời không thể truy cứu. Hắn dám trị tội cha mẹ vợ của Việt Đế ư? hắn dám phạt nhốt vào Thông Linh tháp, chỉ sợ ngay khi Việt Đế hay tin cả Mộ Vương thành cũng chôn theo.

Nhất là khi bước vào đại phận đô thành Bách Việt, nhìn thấy như vậy vượt quá phàm nhân lực lượng ai mà không chấn kinh chết lặng cho được. Thử hỏi mấy kẻ dám nhấc lên dũng khí chống lại, cho dù có dám cũng phải nghĩ đến hậu quả phải trả.

Đám người đi theo Hàn Thiên Lạc đạp lên thang trời nhìn ngắm cảnh vật mà thêm rung động, nơi này chả khác nào là tiên cảnh chốn nhân gian.

Mà đám người này rời đi, để cho đám dân chúng bên ngoài lại náo nhiệt một tràng.

Hàn Thiên Lạc khinh thân mà đi, từng cái nối gót theo sau.

“ Long Lộ cuối cùng chính là nơi Đế Long Hoàng” Hàn Thiên Lạc quay đầu chậm chậm nói : “phụ thân! Mẫu thân! Tổ mẫu! lâu rồi Thiên Lạc mới gặp người, mọi người qua tẩm cung của con trò chuyện”

Lúc nãy đã được một nữa cái gọi là Long Lộ, Hàn Thiên Lạc lời vừa dứt khinh thân đạp xích mà qua một cái đảo nổi, tại đó có một tòa lầu các.

Hồ nước trong veo, cỏ cây xanh tươi, lại thêm vài con thỏ trắng gặm cỏ non xanh mượt, trừ đó ra không còn bất cứ ai.

“ Sưu!”

“ Sưu!”

Hàn Thiên Khiếu, Tiêu Vũ Đình, Sở Vân Khê, Hàn thị tổ mẫu lần lượt khinh thân mà đạp lấy xiềng xích mà đặt chân lên đảo.

“ Tranh!!”

Một đạo ánh sáng trắng lưỡi đao xoáy tròn bắn đến.

Bất ngờ tập kích làm cho đám người biến sắc.

“ Ầm!”

Quỷ Sứ trước phát hiện, trên tay Quỷ Sứ Chi Nhận xuất ra một đạo đỏ hồng đao khí, va chạm với nhau liền bạo phát.

“ Đó là....”đám người sững sốt nhìn lấy một cái áo vàng nữ tử từ một tòa đảo nổi khác nhảy qua, đạp không mà đứng, tay cầm một cây liêm đao có xích sắc.

“ Tà Linh Ly Hồn Câu” không hẹn mà cùng, đám người nhận ra cái thanh vũ khí kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK