Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cao thủ so chiêu chỉ một giây một sơ sót nhỏ cũng dẫn đến thay đổi chiến cục, mà nàng đây vừa rồi cùng đối phương mấu chốt thời khắc giao chiến. Lại lọt vào đối phương thanh trường kiếm kia công kích.

Đối mặt với cường quang xạ vào ánh mắt, nàng không thể không nhắm mặt lại rơi vào hạ phong. Nhưng bản thân lại không nhận thương tổn gì, khi mà tên kia không có hạ sát chiêu với nàng, ngược lại còn gánh lấy công kích của nàng

Hơn nữa càng làm cho nàng xấu hổ thẹn thùng lẫn kinh ngạc lên, tấm mặt nạ của mình luôn đeo lại bị đối phương hái xuống, không chỉ đùa giỡn nàng còn khinh bạc nàng đây, trên tay thu lấy thanh trường kiếm vô hình kia đang tỏa ra ánh sáng quang mang, thân ảnh xuất hiện trước mặt đất, trường kiếm chỉ về nam tử kia, thấy được bộ y phục trên người hắn thấm ra máu tươi, khóe môi cũng rĩ máu.

Lý Hàn Y cổ tay khẻ chuyển trực tiếp đem viên hạt đậu xanh lục bích kia đánh văng, đồng thời huy kiếm chấn văng luôn thanh trường kiếm còn lại trên tay hắn, lại nhìn đối phương mỉm cười, lại nhớ đến đối phương hành động một cổ tức giận lại xông lên.

“ Nàng không phá được Tung Hoành Hợp Nhất của ta, ta chỉ thu lợi tức mà thôi, làm sao nàng lại muốn giết ta rồi?”

Lý Hàn Y gò má phi hồng, lạnh rên : “ ta khi nào đồng ý với ngươi đây, chết đến nơi còn mạnh miệng, tưởng ta không dám giết ngươi sao?”

“ Chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu, hôm nay thấy được tiên nữ xem như không lổ đi” Đế Thiên An lại cười nói, đối với việc Lý Hàn Y thúc dục kiếm khí đả thương cơ thể hắn, cũng chẳng nhíu mày một cái.

“ Hừ” Lý Hàn Y hừ lạnh một tiếng, cảm xúc trong lòng khác lạ ngổn ngang lên, đại não trong một hư ảnh đạo sĩ nổi lên làm cho nàng nhất thời ngẩn người, trường kiếm vẫn trực chỉ trái tim đối phương.

“ Hàn Y, hạ thủ lưu tình” Lúc này Tư Không Trường Phong cũng vội đuổi đến, Đế Thiên An ngang trời xuất thế có thể cùng Lý Hàn Y so kiếm, còn có một thân võ công thân thế lai lịch bí ẩn, nếu Lý Hàn Y một kiếm giết rồi như vậy không phải là từ đây đứt đoạn rồi.

“ Cút” Đế Thiên An lớn tiếng mắng : “ ta với mỹ nhân trò chuyện, từ đâu tới tên phá đám vậy”

Tư Không Trường Phong nhất thời ngẩn người ra, những người còn lại cũng há miệng kinh ngạc. Đối với vị công tử này, trong lòng lại càng thêm bội phục, bây giờ là tình huống nào còn nghĩ đến trò chuyện đây, không ngại sống dài quá rồi.

“ Xem ra ngươi thật cho rằng ta không dám giết ngươi” Lý Hàn Y gương mặt trầm xuống, Thiết Mã Băng Hà trực chỉ về y.

Đế Thiên An cười nói : “ ta không muốn chết, người nào có thể giết được ta, nếu không phải ta sợ mỹ nhân thương tổn, nàng cho rằng có thể đả thương được ta sao?”

Lý Hàn Y cười lạnh nói : “ Chết đến nơi còn mạnh miệng, ta cũng muốn xem thử ngươi bản lĩnh lớn thế nào, có thể từ tay ta thoát chết”

“ Lớn, đương nhiên lớn rồi, nàng không biết chứ ta đặc biệc lớn” Đế Thiên An lại ngả ngớn cười nói : “ nếu nàng thật muốn xem, chúng ta tìm một chổ tư ẩn, quên nói với nàng ta còn có một biệt hiệu, Nhất Dạ Bảy Lần Lang”

“ Muốn chết” Lý Hàn Y gương mặt hồng hà, nàng làm sao không hiểu được đối phương ám chỉ gì, sát khí đại thịnh trên tay song kiếm lăng lệ lao đến công kích đối phương.

“ Keng keng keng keng” Lại chói tay ma sát thanh âm vang lên, làm cho Tư Không Trường Phong lẫn chúng nhân cả kinh lên, bộ y phục trên người Đế Thiên An bị đôi danh kiếm cắt đứt, để lộ toàn bộ tấm lưng cường tráng, đáng nói là hai thanh thần binh lợi khí lại không cách nào tổn hại được da thịt đối phương.

“ Trách không được... từ đâu lại chui ra một tên quái vật” Tư Không Trường Phong cách xa than thở nhìn Đế Thiên An song quyền hóa giải công kích của đối phương, thoát ly ra khỏi công kích của Lý Hàn Y, không chỉ kiếm thuật tinh diệu mà hắn lại không ngờ đối phương còn tu luyện nhục thể đến cảnh giới đao thương bất nhập.

“ Tên này... tên này còn là người sao?” Lạc Minh Hiên nhịn không được nói.

Lạc Hà bên cạnh gương mặt bạo đỏ, khi nhìn cổ thân hình cường tráng từng bó cơ săn chắc làn da cổ đồng, hoàn mỹ không một chút dư thừa kia. Nếu nam nhân ưa thích nữ nhân tư sắc, thì đám nữ nhân các nàng đối với nam nhân cường tráng thân thể cũng bị hấp dẫn.

Mà nam tử kia bại lộ hình thể, để cho nàng chứng kiến xuân tâm cũng dập dờn lên, dung mạo đả soái để cho nữ nhân trầm luân bây giờ cường trán săn chắc cơ múi kia, còn làm cho những nữ nhân như nàng sống không chứ.

“ Tên bại hoại” Tư Không Thiên Lạc đuổi đến, gò má cũng phi hồng lên, thiếu nử phương tâm mà thôi, bị đối phương đùa giỡn trước đây, bây giờ lại thấy đối phương phô bày võ lực, cũng để cho nàng phương tâm lạc nhịp đi.

“ Hàn Y, đừng đánh nữa, nàng không phá được bất bại long thân của ta, đánh nữa y phục của ta bị cắt nát hết làm sao giờ. Hàn Y nàng còn đánh nữa, bên dưới của ta bại lộ hết thì sao, ai nha ta thì không sao cả, nhưng mà Hàn Y chậc chậc”

Lý Hàn Y gương mặt lại đỏ lên, trong lòng càng thêm giận giữ, lại xấu hổ khi nghe mấy lời lưu manh như vậy. Lại để ý quả thật y phục trên người đối phương cũng bị nàng cắt đứt thành từng mảnh vụn, trên da thịt cũng xuất hiện từng vết rỉ máu.

“ Xoạc” Đế Thiên An đem tấm áo nát xé đi, hoàn toàn phô bày toàn bộ cường tráng thân hình, chỉ thấy Lý Hàn Y liền lùi về sau giận giữ quát : “ ngươi... đăng đồ tử”

Lúc này từ bên dưới mặt đất cách xa Đế Thiên An hơn trăm mét, một tràng kiếm minh vang lên, rồi nhổ mạnh khỏi mặt đất bắn mạnh lao đến Lý Hàn Y, đem Thiết Mã Băng Hà cùng Tiêu Luyện ngăn lại.

“ Thiên Tịch” Tiêu Sắt, Đường Liên, Tư Không Thiên Lạc, Tư Không Trường Phong biến sắc khi thấy trên tay Đế Thiên An lại xuất hiện một chuôi kiếm đang vươn vấn hồng quang, dưới ánh trăng dịu nhẹ ánh lên kim sắc.

Đế Thiên An chậm rãi nắm lấy chuôi kiếm, cười nói : “Kiếm tên Thiên Tịch, ta có một kiếm, nàng có dám tiếp không?”

“ Có gì không dám” Lý Hàn Y cười lạnh đem Tiêu Luyện nắm lấy, tung người nhảy đứng trên nóc nhà.

Chỉ thấy Lý Hàn Y tay trái Thiết Mã Băng Hà, tay phải Tiêu Luyện kiếm, tay khẽ nâng lên, tựa hồ muốn đưa ra một ngón kia tuyệt thế hai tay kiếm thuật.

Thế nhân đều biết tửu tiên Bách Lý Đông Quân từng lấy hai tay đao kiếm thuật quát tháo giang hồ, cũng rất ít có người ra mắt ta Lý Hàn Y dùng qua hai tay kiếm thuật. Để ta sử dụng một kiếm này hạ, ngươi có gì tiếc nuối" Lý Hàn Y lạnh lùng nói.

Đế Thiên An cười cười đáp : “ còn chưa cùng tiên nữ một đêm phúc vũ phiên vân”

Lý Hàn Y bạo nộ giận giữ, song chỉ một sát na sau nàng liền thu hồi khi một luồng sát khí lăng lệ theo võ kiếm thoát ra, tiếng lệ quỷ oan hồn kêu gào, thanh kiếm này quá mức đáng sợ lệ khí quá mức sâu nặng.

Đế Thiên An tung người nhảy lên trên không trung liên tục huy kiếm, kiếm khí bạo phát, như sóng thủy triều tràn ra, đáng sợ là do hắn tốc độ huy kiếm quá nhanh làm cho không khí sinh ra ma sát, quanh người hắn hiện ra hàng trăm đường hỏa kiếm.

Triều Khổng Tước được Đế Thiên An cải biên, hàng ngàn đường hỏa kiếm hình thành đem không gian xung quanh cấp tốc ấm lên. Kiếm khí cùng hỏa kiếm như sóng nước đè lên nhau, ngưng hiện trong không trung.

Lý Hàn Y cũng trên thân kiếm khí lạnh tăng vọt.

Cả cái chỗ trong nháy mắt gió rét gào thét, trong nháy mắt dính vào một tầng băng sương quét qua không gian xung quanh nàng.

“ Uỳnh”

So với trước kia còn vang dội tiếng nổ, đám người quan chiến chỉ thấy được một trận ánh sáng chói rực rồi nhịn không được nhắm mắt, rồi nghe được một tiếng đinh tai vụ nổ, một cơn phong bạo mạnh mẽ đầy lùi đám người trượt dài một đoạn đem vô số kiến trúc vụn vở thổi tung đi, đến khi mở mắt ra đầy trời cánh hoa tứ tung.

Lúc này trên bầu trời toàn là tàn ảnh, kiếm khí tứ tung âm thanh va chạm không dứt hoa lửa không ngừng nảy sinh, trên bầu trời hai vệt thiểm điện một đỏ một trắng không ngừng xuất hiện ở khắp nơi, sau đó “ Uỳnh” một tiếng vang dội cả hai thân ảnh bị tách nhau ra.

“ Có thể đở được Tất Sát Một Kiếm của ta Kiếm Tiên cũng không phải hư danh” Đế Thiên An thân ảnh chống lên mặt đường đả vở nát, nhìn về một tòa nóc lâu Lý Hàn Y trên môi vươn ra máu tươi.

Lý Hàn Y trong tấm mặt nạ co rút nhìn máu huyết của mình trôi về thanh Thiên Tịch sau đó tỏa ra tím nhạt tử khí, rồi hội nhập vào người hắn. Nàng vừa rồi trên không trung cùng y đối kiếm tổng cộng 360 đường kiếm, công qua thủ lại để nàng biết được y đáng sợ thế nào, khí lực quá mức khinh khủng.

“ Địa Hạ” Đế Thiên An quát lên một tiếng từ bên dưới Địa Hạ đao rời vỏ, để lại năm màu kiếm quang theo hắn bay đến Lý Hàn Y, rồi hợp với Thiên Tịch thành Âm Dương Lưỡng Ngi Trận, tạm thời giam cầm nàng ở đây.

“ Nhân Diệt” Theo hắn đọc lên chuôi thương dưới mặt đất bay lên rơi vào tay hắn.

“ Thiên Địa Tịch Diệt, Đế Hoàng Hạ Nhân, Vô Song Đế Thiên An” Đế Thiên An thân ảnh chậm rãi nâng lên không trung, lớn giọng nói : “ Tư Không Trường Phong lên đi”

“ Được”Tư Không Trường Phong lớn giọng một tiếng, cả người nhún chân dẫm lên mái ngói mang theo trường thương của mình lao đến công kích Đế Thiên An.

Đế Thiên An đem Nhân Diệt mũi thương nâng lên khí thế bành trướng lao đến thân ảnh màu vàng kia, đối mắt với phong bạo sắc lẻm có thể cắt đứt mọi thứ kia, Đế Thiên An không một chút sợ hãi, bàn tay không ngừng điểm lên trước cán thương hóa thành hàng trăm đường thương ảnh bạo phát.

“ Ầm” Sóng kính lần nữa tỏa ra khi hai mủi thương va chạm.

“ Tạch tạch” Theo hai tiếng cơ quan vang lên trường thương trên tay biến hóa, nứt ra hóa thành hai cây đoản thương, Đế Thiên An môi nhích lên độ cong hai tay không ngừng chặt chém xuống.

“ Còn có chiêu này” Tư Không Trường Phong ngưng trọng cản thương vung ra đem song đoản thương đẩy lùi, đồng thời thu lấy trường thương sau đó vận khí từ mũi thương phóng ra một đạo khí cuồng bạo lao đến Đế Thiên An.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK