Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bát Đại Khí Bảo mỗi một món đều có năng lực độc đáo và sức mạnh riêng, người sở hữu chỉ cần có được thì lực chiến mạnh mẽ đề thăng. Tuy nhiên dù có lợi hại thế nào thì đều dựa trên sức mạnh của người thi triển.

Đế Thiên An nhục thân cường hãn dư sức thừa nhận lực lượng của bất cứ thanh Bát Đại Kỳ Bảo nào, thậm chí là cả tám thanh đổ dồn vào người cũng không sao cả. Bởi trên người hắn còn cái nội thiên địa, cũng vì cái không gian này hắn có được nguồn năng lượng khổng lồ chu cấp, cơ hồ vô tận không sợ hao phí.

Cho dù Mai Du Tần đã được Huyền Vũ Phá Thiên Cung nhận chủ, nhưng mạnh nhất một kích của nàng cũng không thể bằng với Đế Thiên An lúc này.

“ Xì xì xì”

Được tạo ra từ Chakra đen cực dương và Chakra trắng cực âm theo tỉ lệ 8:2. Và được Đế Thiên An nhào nặn thành hình dáng mủi tên, thoát khỏi biến thể hình cầu như trước của một khỏa Bom Vĩ Thú.

Rít gào khí kình ngưng tụ và tản mát ra khủng bố sức hủy diệt. Để cho Hàn Phi Quang đám người cảm nhận được sự đáng sợ của mủi tên kia, thậm chí uy hiếp về tính mạng khi ngạnh tiếp.

“ Phanh!!” mặt đất dưới chân Đế Thiên An dưới sức ép sập xuống một đoạn nhỏ, lực lượng không ngừng được dồn nén và đẩy lên cao.

“ Ôi mẹ ơi!” Hàn Phi Quang chứng kiến khí tràng khủng bố mà Đế Thiên An thả ra cũng giật mình khiếp sợ, chưa bao giờ hắn cảm nhận được luồng khí khổng lồ mà người bên cạnh mình thể hiện ra như lúc này.

“ Giương cung phải cung ứng
Dùng tên phải tên dài
Bắn người, bắn ngựa trước,
Bắt giặc, bắt chúa ngay.”

Lời ngâm nga vừa dứt, theo Đế Thiên An thả tay ra, tử sắc mủi tên dài đến hai mét hơn như thiểm điện vút nhanh mà đi, như một đạo thông thiên tử sắc kéo dài trong không trung thẳng hướng về một phương.

“ UỲNH!!”

Vô luận là cây cối hay vách đá đều bị tử sắc mủi tên hủy diệt, kình phong như gió lốc nhấc lên sau đó kèm theo cả bụi mù.

“ Cũng không tệ nhỉ, một mủi tên này chắc ông cũng không cần phải thử sức cháu rễ của mình đấy chứ” Đế Thiên An đem cung trả lại cho Mai Du Tần, phá đi yên tĩnh mà nói

“Oh!” Đàm Thân Du bất giác gật đầu, đôi mắt nhìn về con mươn đất dài phía trước, lão còn thấy rõ vách núi vị đào thủng một lỗ lớn, uy lực một tên kia cho dù là lão cũng không cách nào làm được.

“ Quá mạnh!” Phong Nhiên khiếp sợ nhìn một màn trước mắt, cái tên này còn có thể là người nữa hay không? Sức mạnh này chỉ e có người đó, chủ của Thần Địa mới có thể làm ra được.

Đám nữ không có quá nhiều rung động khi chứng kiến một đòn này, quãng thời gian bị tên kia ăn cho xương cốt không còn. Đám nữ đã vào cả nội thiên địa rồi, cho nên bây giờ cho dù là chuyện gì xảy ra đi nữa, miễn là Đế Thiên An làm bọn họ cũng mặc định là thường thức.

“ Đào một cái kênh lớn như vậy làm gì chứ?” Tiểu Hương khó hiểu hỏi.

Đế Thiên An đáp : “chỉ là thông báo cho Thần Địa biết mà thôi, hy vọng chút nho nhỏ động tĩnh này để bọn chúng biết khôn mà phái người ra tiếp đón. Chỉ một cái tiểu chi chủ còn chưa đủ phân lượng đón chúng ta.”

“ Nghe cũng có lý nhỉ?” Phù Dung đem mắt dời đi, cười nói.

Mà lúc này, một bên trợn to con mắt Hàn Phi Quang lớn tiếng chất vấn: “quái vật, ngươi còn là con người không hả?”

“ Oh! Cậu ấy cũng biết chàng không phải là người ư?” Mỹ Cao ngây thơ hỏi.

Câu nói của nàng làm cho Đàm Hoa Liên mấy nữ cười nhẹ một tràng, Đàm Hoa Liên chen lời vào : “ cậu nói đúng rồi đấy, chàng ấy vốn là một đầu sắc long mà”

“ Đúng, giờ mới biết à” Phù Dung cũng cười giễu

Hàn Phi Quang còn không nghe ra hàm ý trong đó, dù sau ngoại hình của Đế Thiên An hắn còn chưa thấy qua, mắng thêm : “ đồ quái vật mà”

“ Bọn cháu đi một chuyến Thần Địa cho biết rồi trở về” Đế Thiên An nghiêng đầu nói cho Kiếm Vương, sau đó lại cất bước mà đi.

“ Xem ra lần này niềm tự hào của Thần Công cũng không còn rồi” Đàm Thân Du gật nhẹ đầu, vuốt râu cười nói.

“ Ông, bọn cháu đi đây” Đàm Hoa Liên nghĩ ngợi một chút cũng từ biệc ông mình mà bám theo sau.

Một tiễn của Đế Thiên An bắn ra tuyệt đối không thể nhỏ, cho nên việc võ sĩ Thần Địa ở lân cận phát hiện là điều hiển nhiên. Không lấy gì lạ khi nhóm người Đế Thiên An từng biết tiến vào lối vào Thần Địa bị phát hiện, Thần Địa cũng lập tức có động tĩnh ứng biến.

“ Đến rồi đó à!” Đế Thiên An chậm rãi cất bước mà đi, thông qua Bạch Nhãn cho hắn thấy được chừng năm trăm mét phía trước, dưới thung lũng có một chi kiếm sĩ mấy trăm người đang di chuyển đến đây.

“ Có phải là Thần Địa người đến rồi không?” Đàm Hoa Liên dò hỏi.

“ Ở đâu? Sao ta không thấy gì cả?” Hàn Phi Quang cảm khí xung quanh, đôi mắt quan sát tứ phía lại không phát hiện ai

Phù Dung hỏi : “ bao nhiêu người vậy?”

“ Gần năm trăm kẻ, còn cách chừng một dặm nữa là tới chúng ta” Đế Thiên An nói

Phía trước năm trăm mét khoảng cách, một nhóm kiếm sĩ Thần Địa hàng lối chỉnh tề di chuyển mà đi, phương hướng chính là nhóm người Đế Thiên An mà đến. Đội ngủ này trong Thần Địa có danh vọng không hề nhỏ, Thiết Huyết Thiên Thiên Kiếm Đội.

Dẫn đầu đội quân là thập đại Kiếm Tôn Lâm Thiết Quân, y đích thân soái lĩnh chi đội là từ thuộc hạ dò la tin tức mà nhận ra mối uy hiếp, có thể đào một cái con mươn dài và đục thủng hang núi không phải ai cũng có thể làm được.

Nếu là một nhánh quân đội sử dụng pháo nổ cũng có thể làm ra, có thể là thế lực Đông Lĩnh thông qua lão già ở Sơn Hải Cốc đi vào, hoặc là có cao thủ xông vào Thần Địa. Dù là bất luận tình huống nào cũng không phải việc nhỏ, buộc hắn phải đích thân dẫn quân xử lý.

“ Phong Nhiên công tử? Mọi việc là sao vậy? Tại sao công tử lại có mặt ở đây” Lâm Thiết Quân từ gò núi cao chứng kiến được nhóm người Đế Thiên An đi đến, từ cao nhìn xuống lão còn thấy cả Phong Nhiên, nghi hoặc mà hỏi.

Lâm Thiết Quân nhảy xuống đón đường trước : “ không có lý nào công tử lại biết bọn chúng đấy chứ”

“ Đám người này muốn vào Thần Địa, ta bị động tĩnh mà phát hiện” Phong Nhiên đại não suy nghĩ, kiếm ra một cái lý do thích hợp mà ứng đối.

“ Hóa ra là vậy, công tử cũng đến nơi này điều tra” Lâm Thiết Quân nghe xong từ tốn nói

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK