Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thái Ất núi Quan Diệu Đài.

“ Âm Dương Gia, các ngươi đến nơi này làm gì?” Xích Tùng Tử ngưng trọng nhìn về đám người phía trước mà đến, xung quanh hắn là lục đại trưởng lão của Thiên Tông đồng dạng ngưng trọng.

Cái này từ năm trăm năm thoát khỏi Đạo Gia trong mắt Đạo Gia chính là phản bội sư môn tự lập môn hộ, hôm nay lại tụ tập cao thủ đến nơi này. Nhất là sau khi Thiên Tông lưỡng chiến kết thúc, hiện giờ Xích Tùng Tử trọng thương bọn họ có ngu cũng biết người đến ý đồ không thiện.

"Đây chính là đứa bé kia sao?" Thuấn Quân lên tiếng, ánh mắt nhìn về một đứa bé gái màu tóc tím, ánh mắt có chút mơ hồ đứng bên cạnh Nguyệt Thần hiển nhiên bị nàng Khống Tâm Chú thần trí mơ hồ.

Khóe môi khẽ nhích lên độ cong khó người có thể phát hiện, ánh mắt hắn rất nhanh dời đi nhìn về một phương khác, một đôi song sinh nữ giống hệt Nga Hoàng Nữ Anh, nhưng có thể phân biệc ra khi một người mặc y phục màu trắng còn lại là đen, là Hắc Bạch Tư Mệnh của Âm Dương Gia.

Thuấn Quân chân chính đã bịĐế Thiên An chém giết ở cốc Tiêu Tương, người này chẳng qua là một khôi lổi hay chính xác là một phân thân cao cấp mà Đế Thiên An tạo ra. Là một trong Lục Đạo của hắn, là hắn cài vào thế lực Âm Dương Gia bên trong.

Mà lần này công kích Đạo Gia hắn nhận lệnh Đông Hoàng thông tri mà đến.

“ Hắc Bạch Tư Mệnh!” Thuấn Quân nhẹ nói.

Hắc Bạch Tư Mệnh thông qua La Sinh Đường khảo hạch, mà trở thành Mộc bộ trưởng lão, lẽ thường tại Âm Dương Gia trừ Tương Phu Nhân trưởng lão Thủy bộ hai người ra thì còn lại đều một vị chấp chưởng.

Bất quá Hắc Bạch Tư Mệnh là song sinh tử, các nàng cũng không phải cái gọi là đối thủ cạnh tranh, tương phản, các nàng có thể thông qua Mộc bộ thí luyện, chính là dựa vào hai người lẫn nhau hổ trợ.

Hai người là Thiếu Tư Mệnh, hoặc có lẽ là, các nàng riêng phần mình đại biểu một nửa Thiếu Tư Mệnh, chỉ có hai người hợp lực thời điểm, mới thật sự là Thiếu Tư Mệnh.

“ Hẳn là sau này bị tân nhiệm Mộc bộ trưỡng lão sát hại đi” Thuấn Quân thầm nghĩ.

Cái gọi là thông qua khảo hạch, chính là để người sau chém giết kẻ trước, tại La Sinh Đường trong vượt qua khảo nghiệm. Thành chính là trưởng lão đời tiếp theo, bại liền không còn cái sau nữa.

"Âm Dương Gia” Xích Tùng Tử sắc mặt âm trầm xuống nơi này còn là bọn họ Thiên Tông đích địa bàn, Âm Dương Gia lần này động tác quá mức tự đại đả không xem Thiên Tông ra gì.

“ Âm Dương Gia các ngươi quá mức” Ngọc Hư Tử quát lớn, trên tay Thu Ly ra khỏi vỏ bàng bạc màu tím khí nhận tràn ra hướng đến đám người mà đến, khi nhìn thấy Nguyệt Thần mang theo Tiểu Y cất bước rời đi đây chẳng khác nào là đánh mặt Thiên Tông cả, phản đồ mò về lại ngan nhiên bắt đệ tử đi.

“Keng keng keng keng” Chói tay thanh âm vang lên, chỉ thấy một thân ảnh tím biết thiếu niên nam tử trên tay ngưng tụ hai thanh khí nhận lưỡi đao màu tím biết cùng với Ngọc Hư Tử giao thủ.

“ Tụ Khí Thành Nhận- Tinh Hồn” Xích Tùng Tử mày ngưng trọng nhìn Ngọc Hư Tử bị đè ép, mà mặt khác năm sư huynh đệ trưởng lão khác cũng đã cùng Âm Dương Gia cao thủ so chiến.

“ Chiêu Ương Vân Vị Trảm” Theo tiếng của một thanh niên trẻ tuổi, một đường kiếm khí màu xanh sắc bén dài đến mười mấy mét lao nhanh đến sắc bén cắt đứt đi mọi thứ trên đường.

“ Vân Trung Quân- Thiên Chiếu” Xích Tùng Tử bấm tay từ ngươi thoát ly chân khí hóa thành Tuyết Hậu Sơ Tinh hóa giải đi một đòn của hắn.

Đại chiến nhanh chóng diễn ra Thiên Tông lục đại trưởng lão cùng với Âm Dương Gia Tinh Hồn, Đại Tư Mệnh, Hắc Bạch Tư Mệnh, Thuấn Quân, Vân Trung Quân giao chiến, về phần Nguyệt Thần chậm rãi mang theo nữ hài rời đi.

“ Tiểu Y” Cách xa nơi chiến đấu Tiểu Linh nằm rạp dưới đất, máu tươi trong miệng chảy ra tay nắm chặt nhìn về phương hướng Nguyệt Thần rời đi, ánh mắt tràn đầy không cam lòng lẫn tự trách mình nhỏ yếu vô năng.

Nguyệt Thần mang theo Tiểu Y cất bước rời khỏi Quan Diệu Đài, thân ảnh nhanh chóng rời xa khỏi nơi này. Nhưng vừa mới rời khỏi sườn núi cả người nàng mồ hôi tuôn ra, gương mặt biến sắt khi nghe được tiếng bước chân mà đến một thân ảnh lão già tóc trắng bạc cả người phổ thông bình thường nhưng cho nàng cảm giác uy hiếp cực kỳ.

Bắc Minh Tử từ trước tới nay người mạnh nhất Đạo Gia ẩn cư bốn mươi năm lại xuất sơn. Cho dù nàng thực lực mạnh mẽ là tông sư trẻ tuổi, một thân tuyệt đỉnh cao thủ đỉnh phong đại viên mãn, nhưng đứng trước người này cũng vô lực hoàn thủ.

Lại một tràng tiếng bước chân khác vang lên, Nguyệt Thần gương mặt nhẹ nhõm thở ra về phần Bắc Minh Tử mày nhíu lại, khi nhìn thấy thân ảnh dần xuất hiện.

"Ngươi làm sao tới?" Bắc Minh Tử ngưng mắt nhìn Sở Nam Công, thế nhân biết được thân phận Sở Nam Công rất ít, mà hắn là một trong những người đó dù sao cũng là cùng thời đại xuất sinh hai người được xem là thiên tài của hai phái đây, tuổi trẻ khí thịnh cũng so chiêu cuối cùng lấy chiến hòa phân ra.

"Ta là tới mang đi cô gái kia." Sở Nam Công nhìn Nguyệt Thần bên cạnh Tiểu Y lên tiếng, mà Nguyệt Thần cũng nhân cơ hội có Sở Nam Công cản lại thân ảnh đạp bước mang theo Tiểu Y nhanh chóng ly khai.

Bắc Minh Tử cũng không có ngăn cản Nguyệt Thần rời đi, hắn biết đây là không có khả năng khi mà còn có Sở Nam Công ở nơi này, Âm Dương Gia thực lực hôm nay hắn cũng có phần giật mình.

Ngủ vị trưởng lão là hàng đầu cao thủ nhưng Âm Dương Gia còn có lưỡng đại hộ pháp, lại thêm Đông Quân, Nam Công cùng với ngủ đại ẩn giả. Nghiêm túc mà nói thực lực đả cách biệt Thiên Tông khi mà bên trên còn có Đông Hoàng Thái Nhất. Một khi cùng Âm Dương Gia sinh tử tương giao mà nói, Thiên Tông bại thảm.

Tần quốc, Hàm Dương ngoại thành ba trăm dặm Ba Sơn núi-Thần Ô Kỳ Sơn.

Núi cao trăm trượng, trên đỉnh sương khói bao quanh, lấy âm dương ngũ hành bố cục xung quanh đều có huyễn cảnh bao phủ, người ngoài khó có thể tìm thấy lối vào bên trong được Âm Dương Gia khu vực.

Cho dù có tinh thông trận pháp đi nữa cũng khó có thể tìm được lối vào nếu như không biết được chính xác lối vào là ở nơi nào. Thế nhân chỉ biết Âm Dương Gia ở nơi này còn chân chính Thần Ô Kỳ Sơn ở nơi nào hiếm người biết được.

Theo sông Vị Thủy mà lên đêm tối Cửu Đầm Thạch Bích trắng như tuyết phô thiên cái địa đem trọn cái thế giới đều cho đậy lại một tầng, nhưng nơi đây, cũng là không có nửa điểm tuyết đọng, bởi vì này chín cái đầm nước, là bốc hơi nóng từng cái ao suối nước nóng, hòa hợp vụ khí, bao phủ bốn phía vô cùng ôn hòa.

Cửu Đầm chính là lấy Cửu Cung Trận Pháp bố trí, hơn nữa căn cứ từng cái canh giờ bất đồng, sẽ có con đường khác nhau vào núi. Cũng không biết là không phải năm đó Đại Vũ trị thủy bổ ra tới đại sơn, cái này trên đầm nước đột ngột từ mặt đất mọc lên đại sơn.

Thoạt nhìn, cực kỳ đồ sộ, ngửa đầu bao quát, dày trắng như tuyết, khán bất chân thiết, hết sức hư huyễn. Các loại cây cối cùng vụ khí, thậm chí là vân đóa nhẹ nhàng phiêu đãng ở nơi nào, chính là lối vào bí ẩn của Âm Dương Gia.

Lúc này trong đêm tối hai thân ảnh một lớn một nhỏ nhanh chóng hiển lộ, chính là thân ảnh Nguyệt Thần và Tiểu Y.

Nguyệt Thần thân ảnh đi đến một tảng đá ở một trong chín đầm, chỉ thấy tảng đá này lập tức trôi đi ba trượng nước bắt đầu xoái tròn tạo thành một hố xoáy hút nước vào, thân ảnh nàng dậm chân nhảy lên một trượng hướng về một gốc tùng thụ mà đến, thân ảnh như xuyên thủng vào làn nước một dạng nhanh chóng biến mất đi.

Trong này không chút nào mùa đông hàn lãnh, ấm áp không khí, hết sức nhu hòa,mát mẻ lại lộ ra một loại vạn vật sinh trường khí tức! Xem ra, cái này Thần Ô Kỳ Sơn, chỉnh thể, chính là một cái to lớn trận pháp, đem phía ngoài lãnh khí cho ngăn cách.

Chung quanh có trôi giạt Âm Dương gia đệ tử khôi lổi du đãng, Nguyệt Thần mang theo Tiểu Y một đường di chuyển đến một tòa cung điện khổng lồ to lớn lấy âm dương ngũ hành bố cục xây dựng một tòa khổng lồ cung điện, hình như thái cực hình dạng, tại như mực trong bóng đêm, lộ ra có chút yên tĩnh.

Lúc này phong thanh nhẹ vang lên cánh cửa lớn nhanh chóng mở ra thân ảnh Nguyệt Thân một thân lam nhạt váy dài váy dài chạm đất, vẫn là một mảnh lụa tím biết che lấy đôi mắt, dắt lấy Tiểu Y một thân trắng tinh y phục ánh mắt có phần mê man, cung điện vẫn một mảnh yên tĩnh mặt nền lẫn xung quanh chạm trổ hoa văn họa tiết âm dương ngũ hành.

Rất nhanh, Nguyệt Thần mang theo Tiểu Y đi đến một hành lang thông đạo, có phần u tối mờ nhạt nhưng vẫn thấy rõ con đường bên dưới họa tiết bắt mắt lẫn hai bên những cột đá dùng để thắp đèn.

Ánh sáng yếu ớt phát ra hai người đi đến một tòa kiến trúc thì dừng lại, cánh cửa to lớn tỏa ra khí tức huyền bí làm bằng thanh đồng lớn đến mười mấy mét cửa lớn, nơi này chính là cấm địa của Âm Dương Gia- La Sinh Đường.

Nguyệt Thần đầu ngón tay âm dương nhị khí lưu chuyển, hướng về cánh cửa lớn mà đến sau đó một tràng đinh tai thanh âm vang lên cánh cửa nhanh chóng được mở ra.

Cửa điện sau trong đại điện, phía trên ánh sao lấp lánh, giống như dưới bóng đêm tinh không, mặt đất thì phủ lên màu đậm lưu ly, mơ hồ có thể thấy được chữ triện âm dương chú văn ở tại hạ lưu chuyển, lộ ra có chút quỷ dị.

Lúc này, đại điện bên trong có một tên mang theo mặt nạ màu đen, một thân áo bào đen che thân nhân ảnh thần bí lẳng lặng đứng ở chổ cao, từ người hắn tỏa ra các đường kim quang phân đều ra tựa như đuôi một con công đang xòe vậy, tỏa ra khí tức cường đại thần bí lẫn uy nghiêm

Nguyệt Thần đứng ở trước điện, hơi khom người nói : “Đông Hoàng các hạ”

Đông Hoàng Thái Nhất âm thanh phiêu miễu như xa như gần, để cho người ta khó mà phân biệt nhìn về phía Tiểu Y, chậm rãi cất lời hỏi : “Ngươi nhất định không biết vì sao ở nơi này?”

Tiểu Y ánh mắt mê man khẽ gật đầu.

Đông Hoàng Thái Nhất đưa tay phất nhẹ nhìn Tiểu Y hỏi : “Ngươi thấy được cái gì?”

Tiểu Y ánh mắt thanh tịnh có phần biến hóa, khi nhìn về dưới mặt đất phía trước đột nhiên nảy mầm một màu xanh biết không ngừng uốn lượn, mấy chốc đả lớn thành một gốc cây cao thu lan, đem tay nhỏ vươn đến sờ nhẹ.

Đột nhiên một cơn nhói đau xông lên đại não, tay nàng nhanh chóng thu lại lúc này trên ngón tay trỏ của nàng đả xuất hiện một giọt huyết, đồng dạng mảnh lá cây xanh biếc kia nhiễm một tầng đỏ ửng huyết dịch.

Trong nháy mắt gốc cây lớn với hàng ngàn lá cây xanh biếc này chậm rãi biến mất tan biến đi để lại những vệt kim quang rất mỹ lệ, sau đó tổ hợp thành dòng chứ triện âm dương chú văn không ngừng ở bên cạnh nàng xoay quanh lấy.

“ Bình địa sinh thu lan, Vạn Diệp Phi Hoa là Mộc Bộ bên trong công pháp, ngươi quả nhiên không để cho chúng ta thất vọng” Đông Hoàng Thái Nhất lên tiếng, hắn để Âm Dương Gia khuynh sào mà ra chính là mang đi trời sinh Âm Dương gia người, nữ hài phía trước chính là tương lai Thiếu Tư Mệnh.

Sau đó nhìn về Nguyệt Thần chậm rãi nói : “Nguyệt Thần, sau này nàng giao cho ngươi chỉ dạy Âm Dương thuật”

Nguyệt Thần hơi khom người nói : “Nguyệt Thần minh bạch”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK