Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rạng sáng, Tướng quân phủ.

Cơ Vô Dạ cầm lấy chung rượu không cách nào ngủ được, theo Hàn Phi rời đi để cho tâm tư hắn bất an, chuyện này đã lâu lắm rồi hắn mới cảm nhận được.

Ở Hàn quốc này còn chưa ai có thể cho hắn cảm giác đó, cho dù là Tướng quốc Trương Khai Địa đi nữa, nếu như Hàn Phi tìm được chổ giấu vàng từ đó tra ra tung tích, thì việc hắn liên quan cũng bị lộ ra.

Từ xưa đến nay, quyền thần võ tướng mưu đoạt vương vị rất nhiều, nhưng chân chính thành công có mấy người chứ.

Cơ Vô Dạ bè ngoài là nhất giới vũ phu nhưng hắn rất cẩn trọng, mấy năm nay lớn mạnh thế lực bản thân cũng liên két đồng minh tăng cường Hàn quốc chưởng khống , những mối nguy mầm tai họa đều bị hắn diệt trừ dần dần.

Nhưng Hàn Phi trở về để hắn nhận thấy được nguy hiểm.

Hắn nhọc lòng nuôi dưỡng Dạ Mộ Tứ Hung Thú, quân tài chính điệp bốn cái phương hướng chưởng khống Hàn quốc.

Không tiếc số tiền lớn, nuôi dưỡng tổ chức sát thủ Bách Điểu, trở thành Hàn quốc bên trong, thần bí nhất cũng là kinh khủng nhất lợi kiếm, thay hắn thanh trừ những mầm họa tiềm tàng.

Nhưng Hàn Phi xuất hiện, tựa hồ đánh vỡ tất cả những thứ này, vượt ra Cơ Vô Dạ chưởng khống. Cái này khiến Cơ Vô Dạ cảm nhận được khó chịu, càng cảm nhận được bất an.

Nhất là khi vị công tử nhân vật như Dược Thiên Sầu xuất hiện ở Tân Trịnh có quan hệ cùng với Hàn Phi không cạn, cũng chính vì hắn cho nên ván cục Quỷ Binh cũng nhanh chóng khép lại.

Mặc dù Cơ Vô Dạ cũng biết Dược Thiên Sầu sẽ không tham dự vào triều chính quyền mưu của các nước, nhưng ai biết đối phương có đổi ý không chứ. Cho nên để cho an toàn hắn liền khép lại ván cục, cho đên bây giờ thế cục để cho hắn bất an càng lớn hơn.

Đúng lúc này, một tên binh lính vội vả chạy tới quỳ xuống nói: "Bẩm tướng quân, binh lính trấn thủ đêm qua bị một tên hắc y nhân võ công cao cường tập kích, mười vạn quân lương đều đã..."

"Nói mau" Cơ Vô Dạ sắc mặt khó coi đến cực điểm, lạnh giọng hỏi.

Tên binh sĩ run rẩy nói : “ Đều đã bị cướp đi rồi”

“ Cái gì” Cơ Vô Dạ tức giận, thân hình lao nhanh đến một tay nắm lên cổ áo tên binh lính, gằn giọng : “ Không để lại một chút nào”

“ Cái đó cũng không phải” Tên binh lính lắc đầu nói, sau đó từ trong ngực lấy ra một đồng vàng đưa cho hắn.

Cơ Vô Dạ cầm lên đồng tiền vàng, gương mặt dử tợn hẳn ra, tay run run hiển nhiên đã tức giận đến cực điểm, đem tay ném đi tên binh lính, trầm giọng nộ : “ Thằng nhãi Hàn Phi này lại dám chơi ta”

"Thánh lệnh của Hàn Vương đến!" trong lúc Cơ Vô Dạ trầm tư, từ bên ngoài vọng vào thanh âm binh lính

"Cái gì!" Cơ Vô Dạ sắc mặt biến sắc một chân đạp bay đi tên binh lính về sau, cao giọng quát lớn : “ người đâu”

Chỉ thấy ngay sau lời nói của hắn, một tóp binh lính mười hai người nhanh chóng đều đặn đi vào đại điện bên trong.

Đồng thời ngay ở giữa đột nhiên một đám lông chim rơi xuống sau đó một thân ảnh nam tử hắc y xuất hiện, người này chính là thống lĩnh của Bách Điểu Mặc Nha.

Cơ Vô Dạ nhìn thấy thủ hạ vết thương, con mắt có chút co rút nộ hỏa lấy, nhưng lập tức trấn tĩnh nói :"Mặc Nha, đưa tên Truyền Lệnh Sứ đó vào đây”

“ Rõ” Mặc Nha lên tiếng, sau đó xoay người rời đi.

Hiện tại quân lương bị đoạt đi, là một mối hiểm họa với hắn khi cái đuôi đã bị lộ ra. Bây giờ chiếu lệnh của Hàn Vương đến làm sao mà Cơ Vô Dạ bình tĩnh được. Đồng thời hắn cũng chuẩn bị cho tình huống xấu nhất của mình gặp phải.

Cơ Vô Dạ thân ảnh đi đến cầm trên tay chung rượu, nói : “ Lát nữa các ngươi nhìn ám hiệu của ta mà hành sự, cho hắn có đi mà không có về. Nhớ kỹ, đập ly làm ám hiệu "

Một khi sự tình bị lộ, Cơ Vô Dạ biết đối mặt mình chính là tử tội. Hắn nhiều năm vất vả ngồi lên ngôi vị hiện tại. Bây giờ toàn thành binh quyền cho hắn chưởng khống, làm sao có thể cam tâm mà chết được. Cùng lắm thì ngọc đá cùng tan.

“ Rõ” Đám binh lính lập tức di chuyển qua tấm bình phong hai bên, vốn là một tấm lụa đỏ phủ xuống che kín đại điện hai bên.

“ Ba!” Lại thêm một cái thân ảnh xuất hiện, giống như Mặc Nha từ điện các phía trên mà xuống, có chăng y có phần phiêu dật hơn nhiều, đồng thời lông vũ lượn lờ xung quanh là một màu trắng.

Thiếu niên lang vóc dáng, nhìn như mươi bảy mười tám tuổi đổ lại, không phát một tiếng động khi mủi chân chạm sàn, người này chính là Bạch Phượng chính là thủ hạ của Mặc Nha, người duy nhất trong Bách Điểu tốc độ có thể đuổi kịp lấy Mặc Nha.

Toàn bộ đại điện càng là không có một ai, trừ Cơ Vô Dạ ngồi ở chính giữa, cầm chén rượu, trước hắn chính là Bạch Phượng. Nhưng hai bên bình phong sau, lại là sát cơ rải dày, tên đả lên sẵn cung tiễn chỉ chờ đợi lệnh.

“ Tướng quân Truyền Lệnh Sứ đến rồi” Mặc Nha dẫn người vào, bẩm báo xong sau đó cất bước đi qua một bên, cùng Bạch Phượng một trái một phái đứng trước Cơ Vô Dạ.

Cơ Vô Dạ cười lạnh nhìn Trương Lương bước đến, nói :"Hàn Vương phái ngươi đến."

Bên tai nghe tiếng cửa khép lại, Trương Lương không một chút để ý, nói :“ Truyền thánh lệnh của Hàn Vương, Cơ Vô Dạ nghe lệnh"

Cơ Vô Dạ đem tay cầm thanh đồng chung rượu lên, không có đứng lên, càng không có tiếp chỉ ý tứ, đại não không ngừng phân tích, liệu có nên buông chung trực tiếp giết Trương Lương sau đó phát binh giết vào Hàn cung hay không?

"Thấy thánh lệnh như thấy Vương thượng, tướng quân còn không quỳ xuống. Thấy thánh lệnh mà không quỳ xuống là đại bất kính với Hàn vương"

Cơ Vô Dạ cuối cùng vẫn là buông xuống chén rượu, tiến lên một bước quỳ xuống đất tiếp chỉ. Không đến vạn bất đắc dĩ, hắn không nghĩ trực tiếp tạo phản.

Đương nhiên, Cơ Vô Dạ cũng sẽ không ngồi chờ chết, nếu đạo thánh chỉ này là trách tội như vậy hắn liền giết Trương Lương, điều động tất cả binh lực trong tay lẫn thuộc hạ binh giết ra ngoài, hoàn toàn tạo phản.

Trương Lương nhìn Cơ Vô Dạ xuống bậc thang, trong lòng thở phào một hơi nhẹ nhõm, sau đó đem quyển trục lụa kéo ra, tuyên đọc : "Hoàng thiên phù hộ, ban phúc Đại Hàn, Cơ Vô Dạ hiến kế có công, có ba công lao lớn.”

Một bên nghe được Cơ Vô Dạ nhất thời lâm vào hồ nghi, công lao? Công lao cái quỷ gì chứ? Chém giết hoàng thất, cướp quân lương cũng tính là công lao? Không phải hắn là phán tội hắn ư?

Trương Lương tiếp tục nói : “Thứ nhất, vụ án An Bình Quân, Long Tuyền Quân trông coi quân lương, ra sức tiến cử Tướng quốc Trương Khai Địa, có mắt nhìn người.

Thứ hai, dâng kế lập đàn tế, an ủi vong linh quỷ binh Trịnh quốc, dẹp yên hận thù nhiều năm.Thứ ba,nhìn xa trông rộng dũng đoạt lại quân lương bị cướp. Cơ Vô Dạ công lao to lớn, ban một ngàn lượng vàng, trăm lô gấm vóc, 50 đầy tớ tùy tùng"

Nói đến đây Trương Lương thu lấy thánh chỉ lại, cười nói : “ Chúc mừng tướng quân”

Cơ Vô Dạ đại não sửng sốt trong giây lát vẫn như cũ quỳ tại trên đất, trong lòng suy nghĩ một lúc : “ Một ngàn lượng vàng, mười vạn quân hưởng, đây không phải là trò chơi tiểu xiếc của hắn”

Tâm tình phẫn nộ ra, thông qua chiếu chỉ hắn cũng đã nghe rõ không một chút trách tội ngược lại còn ban thưởng , nói ra được Hàn Phi kiêng kỵ hắn thế lực cho nên không muốn bức ép hắn đến tuyệt lộ.

“ Đại vương sẽ chọn ngày lành, bày tiệc chúc mừng tướng quân” Trương Lương tiếp lời

Cơ Vô Dạ bàn tay siết chặt vang lên một tràng nhỏ thanh âm, hai tay đưa lên tiếp thu lấy thánh chỉ trong tay, tạ ơn : “ Thần tạ ơn vương thượng”

Mục đích đã thành, Trương Lương cũng không cần ở lại nơi này nữa, xoay người chậm rãi đi ra.

Nhìn thân ảnh Trương Lương rời đi Cơ Vô Dạ cười gằn nói: “ Hàn Phi ngươi nhớ lấy cho ta, phần đại lễ này bản tướng quân sẻ trả gấp bội phần”

Mặc dù hắn thoát được nguy khốn, nhưng tiền đến miệng bị đoạt lại. Cơ Vô Dạ làm sao mà không tức, làm sao mà không giận cho được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK