Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếm được món ngon thì tự nhiên không ai tiếp tục kêu khổ nữa. Một ít đệ tử có thiên phú càng trực tiếp coi việc này như là một cơ hội loại lịch lãm.

Nhất là đám Luyện Dược Sư cấp độ thấp thì càng xem đây là tuyệt hảo cơ hội để mà đột phá, Lâm Phỉ Tuyết Mị và Yêu Nguyệt cũng tận dụng cơ hội này mà đề thăng linh hồn lực của mình, liên tiếp dùng linh hồn của mình chống lại cảm giác áp bách này.

Dưới sự tự động tìm áp lực mà ngược đãi bản thân, linh hồn lực của các đệ tử Long Cung đột nhiên tăng mạnh. Dù sao, áp lực linh hồn Thiên Cảnh đại viên mãn tạo thành thì rất ít người có thể hưởng thụ hoàn toàn.

Còn nữa, lúc Lý Hàn Y tu luyện, linh hồn căn nguyên dưới sự khống chế của nàng cũng thất thoát một ít, phiêu đãng trong Băng Hà Cốc. Nếu có đệ tử Long Cung nào may mắn hấp thu rồi dung hợp, thì đối với bọn họ mà nói, không thể nghi ngờ là tựa như uống được thần đan trời ban.

Khi nhóm đệ tử đầu tiên hưởng thụ thành quả, rốt cuộc càng ngày lại có càng nhiều đệ tử phản ứng kịp thời. Trong lúc cùng một thời gian, toàn bộ Băng Hà Cốc lại sôi trào lần nữa. Ngàn vạn đệ tử từng bước tiến vào ngọn núi Diễm Linh Cơ đang tu luyện mà cảm giác giống như bước đi trong đầm lầy vậy.

Đối với bọn họ, đây là một kiểu tiêu hao lực lượng khổng lồ.Đương nhiên, loại tiêu hao này mang đến mệt mỏi nhưng cũng làm cho không ít đệ tử tăng lên tốc độ tu luyện.

Tiếng lành đồn xa, sau cùng thậm chí một ít trưởng lão Long Cung, hay các thế lực phụ thuộc vào Long Cung đều nhịn không được gia nhập loại lịch lãm đặc thù này.

Loại kinh nghiệm này đối với đệ tử Long Cung mà nói, quả thật là một loại lịch lãm cực kỳ khó được. Cảm nhận được linh hồn cấp Thiên Cảnh đại viên mãn, về sau con đường tu luyện của bọn họ sẽ giảm đi được một ít lối rẽ không cần thiết.

Không khí cổ quái như vậy tại Long Cung kéo dài suốt hơn năm mươi ngày. Sau đó nương theo sự giảm dần của uy áp linh hồn tiêu tán đi mất.

Khi linh hồn uy áp tràn ngập Băng Hà Cốc yếu bớt, thì tại sâu trong ngọn núi kia có một dao động vô hình mênh mông như trời đất đang lặng yên ngưng tụ, cũng nói ra được Cơ Tuyết cũng đả sắp thức tỉnh.

Trên đỉnh núi, Cơ Tuyết ngồi xếp bằng, trước mặt là một thân thể đang bị vầng hào quang như thủy tinh mềm mại kỳ dị bao bọc, gương mặt của thân ảnh này giống Lý Hàn Y Cơ như đúc.

Một hồi lâu, Cơ Tuyết mở miệng bùng phát ra một luồng hấp lực, vầng sáng linh hồn to bằng nửa đầu người nhất thời lướt tới tồi hóa thành một đạo lưu quang chui vào trong miệng Cơ Tuyết phía trước.

"Ầm~!"

Cả thân hình Cơ Tuyết đột nhiên chấn động phát ra quang mang chói mắt. Một luồng dao động vô hình như thức tỉnh cả đất trời bùng ra từ thể nội rồi ùn ùn thổi quét xung quanh!

Giờ khắc này, trên bầu trời mây đen dày đặc, sấm sét giăng đầy!!!

"Ầm…Ầm…"

Trên bầu trời, mây đen dày đặc, ánh chớp toát ra như vô số con rắn màu bạc, những tiếng sấm rền vang vọng cả không gian. Cùng lúc đó, một cỗ khí thế mênh mông như thiên địa đang vô hình dao động, lấy đỉnh của ngọn núi trước mặt làm trung tâm, lặng yên quét ra bốn phía như gió bão.

“Dao động linh hồn thật khủng khiếp”

Sắc mặt nhóm người Dược Trần đều ngưng trọng nhìn lên dị tượng do mênh mông lực lượng linh hồn tạo thành. Trong mắt bọn hộ đều lộ ra vẻ rung động vô cùng, lực lượng linh hồn của cảnh giới Thiên cảnh đại viên mãn cư nhiên lại cường hãn đến như thế.

“Cơ Tuyết đại nhân bây giờ chỉ bằng vào linh hồn lực thôi đã có thể chống đỡ một tên Nhị tinh Đấu Thánh rồi” Huyền Không Tử lên tiếng

Huyền Y tiếp lời : “Theo truyền thuyết, nếu có thể tiến vào "Đế cảnh" thì linh hồn sẽ đạt đến bất tử bất diệt. Đến cả khi bị người khác đánh tan hồn phách nhưng nếu còn sót lại những phần tử của linh hồn thì vẫn có thể ngưng tụ lại, trọng sinh thêm một lần. Tuy Thiên cảnh đại viên mãn này còn kém cảnh giới Đế cảnh kia rất nhiều nhưng uy lực của nó vẫn mạnh hơn Thiên cảnh hậu kỳ rất nhiều”

Thiên Hỏa Tôn Giả cười cười nói, trong nét cười ấy ẩn chứa một chút sự hâm mộ : “Một khi linh hồn đạt tới cảnh giới Thiên Cảnh đại viên mãn thì không còn sự khác biệt với bản thể nữa. Một khi liên thủ với bản thể, linh hồn được phân hóa ra cùng nhau kháng địch, sự ăn ý đó không gì có thể so sánh. Uy lực không chỉ là tăng gấp bội thôi đâu”

Trước khi linh hồn đạt đến cảnh giới Thiên cảnh đại viên mãn, linh hồn vẫn là vô cùng yếu ớt. Bình thường cũng không thể triệu hoán ra chiến đấu.Dù sao một khi linh hồn bị thương thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Chỉ khi nào linh hồn đạt đến cảnh giới Đại viên mãn thì nó sẽ tồn tại ở dạng thật thể, có được lực lượng của riêng nó, không hề thua kém bản thể chút nào. Lực phòng ngự mạnh mẽ của nó càng làm cho đối phương phải líu lưỡi, liên thủ với bản thể, uy lực sẽ tăng lên vô cùng.

Thiên cảnh đại viên mãn mặc dù vẫn chỉ nằm trong phạm trù của Thiên cảnh nhưng nếu so sánh với cảnh giới Hậu kỳ thì đúng là cách biệt đến một trời một vực.

Ở một trình độ nhất định, linh hồn lực đạt đến cảnh giới Đại viên mãn thì mình sẽ có thêm một đồng đội chiến đấu vô cùng ăn ý. Vả lại, thực lực của người đồng đội này được quyết định bởi chính thực lực của bản thân.

Nói cách khác là có thêm một đấu kỹ phân thân. Nhưng nói cho cùng thì xét về sự cô đọng của phân thân hay là các mặt khác như uy lực chiến đấu,… thì vẫn không thể nào đạt đến trình độ ngưng thực như linh hồn phân thân của cảnh giới Đại viên mãn được.

Linh hồn vô hình, chỉ như một luồng hơi nước, dưới làn mây đen dày đặc nhẹ nhàng lan tỏa. Khắp Băng Hà Cốc., từng gốc cây ngọn cỏ đều được chiết xạ vào trong đại não của Cơ Tuyết.

"Xì…xì…"

Dưới sự điều khiển của nàng, dao động linh hồn vô hình khuếch tán ra như thủy triều, chỉ trong chớp mắt đã tràn ngập khắp Băn Hà Cốc.

Lấy một tốc độ nhanh như điện chớp lan ra, không tới một phút, mọi sự vật khắp một ngàn dặm xung quanh Băng Hà Cốc đều được phản chiếu vào trong đại não của nàng. Không những thế, tốc độ dao động của nó vẫn chưa hề chậm đi, ngược lại còn tiếp tục tăng cao.

Những dao động vô hình này đảo qua khắp mọi người, ngoài một số kẻ có linh hồn tương đối nhạy cảm có thể cảm giác hơi lạnh người ra thì dù là những cường giả đạt đến Đấu Tôn đỉnh phong cũng không hề hay biết rằng nhất cử nhất động của mình đều bị người khác quan sát.

Dao động linh hồn của Cơ Tuyết khuếch tán ra tới ngoài vạn dặm, trên đường cũng gặp một số linh hồn không kém, thậm chí ở một số ngọn núi sâu không dấu chân người hắn còn còn ngẫu nhiên cảm giác được có một vài linh hồn đang nhìn mình, hiển nhiên là phát hiện ra dao động linh hồn của nàng.

Trung Châu này quả thật là chốn ngọa hổ tàng long.

Long Cung, một gian tẩm cung xa hoa.

Đế Thiên An ngồi trên vương tọa, ánh mắt tràn đầy hứng thú nhìn về thiếu nữ đang khoanh chân đả tọa phía trước, nữ tử này không chỉ dung mạo xinh đẹp mà thiên tư cũng xuất sắc không kém, được mệnh danh là Yêu nữ tên là Tào Dĩnh.

Tào Dĩnh đôi mắt đẹp mở ra, con mắt tràn đầy sung sướng, nụ cười không cách nào che dấu được, đem mắt liếc nhìn về nam tử tuấn lãng ngồi trên vương tọa xa hoa kia, đứng dậy chắp tay, cung kính nói : “ Tào Dĩnh cảm tạ đại nhân giúp đỡ.”

“ Nàng linh hồn tiến vào Linh cảnh cũng không bao xa, dưới áp lực của Hàn Y, có thêm Địa Tâm Hồn Tủy càng rút ngắn hơn” Đế Thiên An nói.

Tào Dĩnh nở lên nụ cười mê người : “ Sau này chỉ cần đại nhân một lệnh Tào Dĩnh không có khướt từ”

Đế Thiên An hỏi : “ Thật ư?”

“ Là” Tào Dĩnh đáp

Đế Thiên An trêu ghẹo : “ nếu ta muốn nàng...”

“ Ah” Tào Dĩnh mặt đỏ lên, thần sắc thoáng qua dãy dụa sau đó khẽ gật đầu

“... Hát một bài”

Tào Dĩnh đại não sững sờ trong giây lát, cả gương mặt cấp tốc ửng đỏ hơn bao giờ hết, nàng bây giờ còn không biết y đem mình trêu chọc mình thì uổng sống nhiều năm như vậy, xấu hổ ngượng ngùng nói : “ đại nhân... ngươi...”

Đế Thiên An tiếp tục nói : “ ai nha... Tào Dĩnh, nàng mặt sau đỏ vậy, hình như nghĩ đến chuyện gì khác thì phải... hay là... chậc chậc... Tào Dĩnh tâm tư nàng không thuần nha... lẻ nào yêu thích ta rồi... là yêu thích ta tuấn mỹ...hay thực lực... hay tài nguyên phía sau... mỹ nhân nói đi... ta không ngại”

“ Đại nhân” Tào Dĩnh xấu hổ hơn.

Đế Thiên An cười lên, rồi nói : “ được rồi... được rồi, không trêu chọc nàng, luyện đan đi, nếu nàng thành công, ta phá lệ lại thu thêm một phi tử... ấy nhầm... đệ tử... đệ tử, khi đó tài nguyên của Long Cung tha hồ cho nàng dùng”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK