Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, Thập Lý Âm Dương Giới, Đào Hoa trủng,

Xung quanh nơi này chỉ trồng độc nhất cây hoa đào, ngoài ra còn có không ít mộ đá.

“ Xuy! Xuy! Xuy!!”

Đột nhiên vào lúc này, một đạo tiếng tiêu truyền đến ở đây, đoạn này tiếng tiêu tràn đầy bi ai, tình cảm da diết, không những thế bên trong lại nghe được trong đó phần nào oán hận, người nghe được không khỏi xúc cảm sinh tình.

Tại cây anh đào bên trong, một cái thân ảnh nữ tử mặc lấy tím y phục, cầm lấy ngọc tiêu màu trắng thổi lên một khúc tiêu, sau đeo một thanh trường kiếm như lưu ly, mặt mang lấy một tấm mạng che màu tím mỏng.

Nàng chính là Thánh Sứ Thần Sai tháp Thông Linh, thánh nữ gia tộc Vong Xuyên tộc trưởng Mộc Tuyết Ly, có mặt tại nơi này chính là được Mộ Vương sai phái đến trấn thủ U Đô Thành.

“ Xa xa xa!!”

Đột ngột từng đầu rắn độc không ngừng trườn đến vị trí của Mộc Tuyết Ly, thanh âm bò trường trên đất tạo ra khiến cho Mộc Tuyết Ly đình lại khúc tiêu.

“ Ba!!” Mộc Tuyết Ly khinh thân mà nhảy lên cao, vận công lập tức xuất hiện trước mặt mấy chục đạo Vô Tướng Lệ Băng.

“ Sưu!! Sưu!!”

Mộc Tuyết Ly phóng xuất Vô Tướng Lệ Băng, không một đầu xà nào có thể tránh thoát, phàm bị trúng phải lập tức chết ngay, vừa từ trên không tiếp đất, hai tay lại vận công đem nội lực đánh ra, hóa thành một trận gió khuếch tán bốn phía.

Chân khí màu tím như làn sương trong nháy mắt đem những này xà độc đánh bay trở về một chổ, đó là một cái nam tử thân ảnh ngồi tại cây anh đào cách nàng vài chục mét.

Vô Tướng Lệ Băng, Thiên Cổ Minh Thương, quả nhiên danh bất hư truyền” Sở Tử Khanh nhìn một màn này tán thưởng một câu, sau đó từ trên cây nhảy xuống đất chắp tay cuối đầu hành lễ: “thuộc hạ Tổng Mộ Sứ U Đô Thành, Sở Tử Khanh tham kiến Thánh Sứ Thần Sai.”

Từ Hàn Thiên Lạc đem Kỳ Công Huyễn Độc Thủ đạt đến tầng thứ chín, sau đó hắn một đường thông qua mật đạo mà xuống Thập Lý Âm Dương Giới, tiến về Đào Hoa Trủng phát hiện được Mộc Tuyết Ly, thần công đại thành hắn cũng muốn thử một chút vang danh Mộ phái nữ tử.

Mộc Tuyết Ly đợi y nói xong, chậm rãi nói :“ Phụng theo Tổ Chế , phụng lệnh Mộ Vương, bản Thánh Sứ đến U Đô Thành đốc thúc việc Công Mộ, Thiếu thành chủ sẽ đến sau , ngươi cứ đi sắp xếp.”

Nghe được cái này, Sở Tử Khanh gật đầu, rồi nghi hoặc hỏi : “ Công Mộ phái thật sự muốn công U Đô Thành?”

Mộc Tuyết Ly trả lời: “Công Mộ phái vẫn chưa phái người đến Mộ Vương Thành hạ chiến thư, nhưng mà chiến tranh Công Thủsớm muộn cũng phải đến. Vẫn nên chuẩn bị sớm thì hơn.”

Liên tục thất bại ba lần, Mộ Dung Hiển không thể không lo sớm trước chuẩn bị được, cho dù U tộc có lấy được Phá Mộ Lệnh thì thế nào, hắn cũng không yên tâm. Cho nên phái người đến U Đô Thành chuẩn bị sớm.

Mộc Tuyết Ly tiếp tục hỏi : “ hiện tại tình hình Thập Lý Âm Dương Giới thếnào rồi?”

“U tộc đã quay lại Âm Dương Giới, hiện tại đang tìm Quỷ Long đồ khắp nơi.” Sở Tử Khanh trả lời.

Nghe được cái này, Mộc Tuyết Ly hỏi: “Quỷ Long đồ can hệ trọng đại, U tộc tìm được Thủ Đồ Nhân chưa ?”

Sở Tử Khanh một mực cúi đầu trả lời : “ Theo thuộc hạ được biết, U tộc Quỷ Tôn đã bắt được Tịnh Dật sư thái, có lời đồn rằng, bà ta chính là hậu duệ của Thủ Đồ Nhân Lâu thị”

“Vô Tình cốc Tịnh Dật sư thái? không ngờ bà ta còn có thân phận này.” Mộc Tuyết Ly có phần bất ngờ khi nghe được, nói tiếp : “ vậy Lâu Mãn Phong chắc sẽ không ngồi yên mặc kệ”

Sở Tử Khanh đáp : “ đêm qua ở khách điếm Nguyệt Nha thuộc hạ đã gặp Lâu Mãn Phong và Hàn Thiên Lạc, không những thế Xích Mi Long Xà cũng tại, ngoài ra còn hai cái nam nhân một già một trẻ và hai cô nương xinh đẹp khác”

“ Đến cũng nhanh thật” Mộc Tuyết Ly nghe được tâm có chút rối rắm khi nghe được cái tên Xích Mi Long Xà, đem tư tình ép xuống rồi nói : “ ngươi đi nghênh đón Thiếu thành chủ trước, cứ nói, bản sứ đã đến U Đô Thành.”

Sở Tử Khanh gật đầu, bên tai nghe xoạt một tiếng, ngẩng đầu lên Mộc Tuyết Ly đã không thấy, hắn cũng là trầm khuôn mặt đứng lên.

Một bên khác, Thập Lý Âm Dương Giới, Thiên Nhãn Phong đỉnh Âm Dương.

Từ xa mà nhìn, Thiên Nhãn Phong tựa như hai cây thạch trụ tại trong trong thủy đầm đầy độc. Xa nhìn rất nhỏ, gần thì như hai ngọn núi lớn một dạng. Tại vách đá trên xuất hiện nhiều cái động lớn.

Âm Dương đỉnh ở giữa còn kẹp thêm một ngọn núi nhô lên phía trên, gọi là Thiên Nhãn Phong, tại đỉnh trên có đúc hai con rồng uy vũ, trảo trước lại nắm một cái to lớn hình tròn kim loại, viên kim loại này chạm trỗ hoa văn kỳ lại, trái phái đối xứng cùng nhau.

Quỷ Tôn Phục Thành đứng tại Thiên Nhãn Phong trên, một đường bôn ba khi trở về nơi này hắn đã khôi phục được thương thế, trầm ngâm một lát sau đó tiến đến một cái trên mặt đá tựa như mặt quỷ, chân chạm vào đó.

Theo cơ quan khởi động, vòng tròn kim loại cùng mắt quỷ mở ra để lộ một cái thông đạo, từ trên nhìn xuống liền thấy bên dưới là một gian thạch thất lớn. Tại thạch thất bên dưới có một cái thân ảnh đang đã tọa trên giường đá, người này chính là Tịnh Dật sư thái.

U tộc tại Âm Dương Giới đã ngàn năm, Âm Dương Đỉnh là U tộc dùng để giam giữ trọng phạm. Từ khi Phục Sa Nhân mai phục bắt được Tịnh Dật sư thái, liền theo bí đạo trở về đem giam giữ vào nơi này.

Quỷ Tôn Phục Thành theo thông đạo thả người rơi xuống, đứng trước mặt sư muội mình, thấy vẫn không mở mắt làm như không nghe không thấy, hắn nói : “ bản tôn vừa nhận được tin báo, Lâu Mãn Phong đã vào Thập Lý Âm Dương Giới. Chắc chắn muội rất muốn gặp hắn một lần. Ta có thể sắp xếp cho muội gặp hắn một lần, có điều... Muội muốn gặp người sống hay người chết? Quyền quyết định vẫn nằm trong tay muội, sư muội”

Nghe đến hai từ cuối, Tịnh Dật sư thái đôi mắt liền mở, thần sắc trở nên giận giữ nhìn về thân ảnh phía trước, trầm giọng : “ thì ra là ngươi. Cũng may ngươi còn nhớ sư môn của mình. Có điều gia phụ không có thứ đệ tử như ngươi”

Nói xong, Tịnh Dật vận công hai tay vổ nhẹ lên thành đá, lăng không mà đến một tay tụ chưởng đập đến tên phản đồ kia.

“ Bành!!”

Tịnh Dật làm ra hành động Quỷ Tôn Phục Thành đã liệu trước rồi, trước khi sư muội mình đánh đến, hữu chưởng đem ra đánh văng Tịnh Dật trở lại, thân hình va đập vào vách đá sau đó trượt xuống giường đá.

Một chưởng này hắn cũng không có lấy mạng Tịnh Dật, dù sau hắn còn cần lấy được Quỷ Long đồ, nhìn Tịnh Dật một tay ôm ngực thụ thương, cất lời : “ năm đó ta lén mang sát khí Thôn Thiên đi, quả thật chỉ là bất đắc dĩ”

“ Hừ! bất đắc dĩ ư?” lời ngụy biện của hắn Tịnh Dật làm sao mà tin, phẫn hận nói: “ một câu nhẹ nhàng biết bao. Sau khi ngươi trốn đi, đại sư huynh đã bị giam cầm trong Trường Sinh điện cả đời, ta bị trục xuất khỏi Đào Hoa Nguyên, gia phụ ôm hận tự sát tạ tội. Bởi vì ngươi, gia tộc Lâu thị nhà tan cửa nát”

Không kìm được giận giữ, Tịnh Dật mặc kệ thương thế phi thân mà lên xuất thêm một chưởng. Nhưng một lần nữa bị Phục Thành xuất chưởng đánh văng lại, Tịnh Dật tiếp tục lao đến, xuất quyền huy trảo công kích.

Kẻ khiến mình nhà tan cửa nát, gia phụ phải tự sát tạ tội nay ở trước mắt. Tịnh Dật cho dù thường ngày ôn hòa nhưng hiện tại sát khí đằng đằng, sát tâm đại thịnh vận lên công lực chỉ muốn giết chết tên phản đồ của Lâu thị đằng trước.

Nhưng mấy chiêu qua đi Tịnh Dật đều bị Phục Thành cản lại, hai tay trực tiếp bị hắn giam cầm, lớn tiếng mà nói : “ cái chết của sư phụ quả thật ta có lỗi. Nhưng muốn trách phải trách ông ta thiên vị. Đại sư huynh được tu luyện tuyệt học Mộ phái, còn ta thì chỉ được học vài bản lĩnh cỏn con”

Lời dứt, Tịnh Dật bị Phục Thành tụ khí hất văng lại gường đá, Tịnh Dật nghe xong cũng không công kích tiếp, hừ lạnh khinh thường một tiếng khi nghe được cái lý do mà tên phản đồ kia làm ra, mắng lấy : “ Thiên vị? năm đó ngươi bị U Đế truy sát, là gia phụ đã ra tay cứu ngươi một mạng. Còn nhận ngươi làm đồ đệ, cho ngươi ở lại Đào Hoa Nguyên. Ngươi không chỉ lấy oán báo ân, còn trộm lấy sát khí Thôn Thiên, giết người phóng hỏa, hủy hoại cả nhà ta”

Bị sư muội mình bóc trần, Phục Thành vừa thẹn vừa giận, hai bàn tay Hàn Huyết Tuyệt Khí bốc lên, ngay lập tức nhìn thấy sư muội mình lại lao đến, hắn không do dự song thủ huy ra cản lại.

Cả hai một lần nữa giao thủ, nhưng vô luận Tịnh Dật có bao nhiêu đòn đều không cách nào giết được Phục Thành. Thực lực dưới y một bậc, giết không được còn bị Phục Thành một chưởng đánh thụ thương.

Phục Thành thu chưởng, nói ra ý đồ : “ Khai ra mật đạo của Đào Hoa Nguyên, giao ra Quỷ Long đồ, bản tôn sẽ tha cho mẹ con muội không chết”

“ Ngươi nằm mơ giữa ban ngày” Tịnh Dật từ dưới đất ngồi dậy, quyết tuyệt nói.

Lâu thị từ ngàn đời nay trông coi Quỷ Long đồ, bản thân mặc dù bị cha mình khu trục Đào Hoa Nguyên nhưng nàng trên người chảy huyết nhà họ Lâu. Làm sao có thể đem Quỷ Long đồ giao ra cho chính kẻ hủy hoại cả nhà Lâu thị được.

“ Hừ!” Phục Thành hừ một tiếng, nói : “ vậy thì chúng ta cứ chờ xem”

Nói xong, Phục Thành lại theo xiềng xích từ trên thả xuống theo cơ quan kéo lên mà nhanh thoát khỏi ngục thất, mà theo hắn đi ra thông đạo phía trên cũng nhanh đóng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK