Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đột nhiên, hai tay Tiêu Viêm kết thành thủ ấn. Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, Thiên Hỏa Tam Huyền Biến đã hoàn toàn mở ra, mà cùng lúc đó, khí tức trên người Tiêu Viêm cũng đột ngột tăng mạnh.

Đấu khí nóng rực mà cuồng bạo nhanh chóng vận chuyển, từng luồng khí nóng chậm rãi thẩm thấu ra, cuối cùng xâm nhập vào trong từng mạch máu. Mà nương theo việc này, tốc độ lưu động máu trong người đột nhiên tăng thêm rất nhiều.

Bằng vào linh hồn lực vô cùng xuất sắc, Tiêu Viêm có thể nhận thấy được, dường như đang có một loại lực lượng kỳ dị đang nhanh chóng xuyên qua các mạch máu, mà mục tiêu của chúng, chính là vị trí mi tâm của hắn!

Khi loại lực lượng kỳ dị này lưu chuyển trong cơ thể, thì ở bên ngoài, trên mi tâm của Tiêu Viêm cũng lóe lên chút quang hoa.

Trong lúc mơ hồ, một nét hoa văn nhìn rất tự nhiên chậm rãi xuất hiện, mà sau nét hoa văn này, dường như còn có những nét khác đang tiếp tục hiện ra…

Khi loại hoa văn kỳ dị này xuất hiện đến nét thứ ba, trong cơ thể Tiêu Viêm lại truyền ra một tiếng động rất nhỏ. Những hoa văn kỳ dị vừa mới hiện lên kia đều từ từ biến mất.

Khi hoa văn biến mất, hai mắt Tiêu Viêm cũng mở bừng ra. Hắn nhíu mày, trong mắt có chút nghi hoặc, hiển nhiên là không rõ tại sao mình lại thất bại…

“Tộc văn của Tiêu tộc chia làm chín nét, vừa rồi ngươi mới chỉ vẽ ra được ba nét mà thôi.” Tiêu Huyền bên cạnh thản nhiên nói: “Bước cuối cùng của Thiên Hỏa Tam Huyền Biến chính là vẽ ra tộc văn.”

“Mặc dù tộc văn vẫn ở trong cơ thể ngươi, nhưng muốn vẽ được nó ra thì cần một lượng đấu khí rất khổng lồ và lực khống chế tinh diệu. Mà thực lực của ngươi vừa mới tăng mạnh, hiển nhiên chưa thể tùy tâm khống chế như lúc trước.”

Tiêu Viêm cười khổ nói : “Chỉ là ba nét mà đã tiêu hao kinh khủng đến như vậy… Đến lúc chiến đấu thì còn ai dám mở tộc văn đây?”

“Chỉ cần ngươi kích hoạt được tộc văn thì tất nhiên sau này sẽ không cần tiêu hao nhiều đấu khí để vẽ nó ra như vậy nữa, chỉ cần suy nghĩ trong lòng là được. Cái này gọi là vạn sự khởi đầu nan, mà kích hoạt tộc văn cũng chính là bước khó nhất.”

Tiêu Huyền cười cười, chợt xua tay nói: "Tốt lắm. Tiếp tục đi, lần đầu có thể vẽ ra ba nét đã là thành tích không tệ rồi. Tĩnh tâm ngưng thần, cố gắng khống chế mỗi đạo đấu khí một cách hoàn mỹ nhất, lúc đó sẽ vẽ ra được cả chín nét của tộc văn."

Đối với sự thúc giục của Tiêu Huyền, Tiêu Viêm chỉ có thể gật gật đầu, hít sâu một hơi, Tiêu Viêm nhanh chóng thu liễm tâm tình. Hơi nghỉ ngơi khôi phục một chút, sau đó tiếp tục tu luyện tộc văn.

"Thiên Hỏa Tam Huyền Biến!"

Mức độ khó khăn của việc này nằm ngoài dự đoán của Tiêu Viêm. Vốn hắn cho rằng đây chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng không ngờ rằng lại khó giải quyết đến như vậy.

Vài nét vẽ này nhìn như đơn giản, nhưng yêu cầu về lực khống chế đấu khí lại vô cùng hà khắc. Tới thời điểm này, Tiêu Viêm mới hiểu được, so với những chủng tộc viễn cổ được trưởng bối ban cho tộc văn như Cổ tộc… Tiêu tộc bọn họ bi kịch đến mức nào.

Nhưng cũng may nơi đây là Thiên Mộ, thời gian cũng khá sung túc. Mặc dù tiến triển khá chậm, nhưng tóm lại là vẫn sẽ có ngày đại công cáo thành.

Mà trong quá trình vẽ tộc văn gian khổ này của Tiêu Viêm, thời gian cũng lặng lẽ trôi qua. Tu luyện khô khan buồn tẻ như vậy, thoáng cái đã trôi qua nửa năm.

Trong đại điện cổ xưa, một thân ảnh cao gầy đang ngồi xếp bằng. Hai mắt hắn nhắm nghiền, khí tức mênh mông tràn ngập xung quanh.

Giờ phút này, trên mi tâm hắn, từng nét hoa văn kỳ dị màu tím hồng đang chậm rãi hiện lên như có một chiếc bút vô hình nào đó đang vẽ. Khi nét hoa văn thứ tám hoàn mỹ hiện lên, tộc văn kỳ dị đã đại khái thành hình.

Bên cạnh Tiêu Viêm, thấy trên mi tâm hắn xuất hiện tám nét tộc văn, Tiêu Huyền cũng chậm rãi gật đầu. Có thể vẽ ra tám nét tộc văn trong vòng nửa năm, nhìn khắp Tiêu tộc năm đó cũng đã được xem là người nổi bật rồi.

Vả lại, sau khi tăng vọt thực lực thì Tiêu Viêm mới bắt đầu tiến hành kích hoạt tộc văn, cho nên độ khó đã tăng thêm không ít. Ngay khi Tiêu Huyền gật đầu, trên mi tâm Tiêu Viêm, một nét hoa văn nhỏ màu tím hồng chậm rãi hiện lên.

Thấy một màn này, tiêu Huyền nhất thời sửng sốt, trong mắt xuất hiện vẻ kinh ngạc: "Tên nhóc này, muốn dựa thế vẽ luôn nét thứ chín sao?"

Trong lúc Tiêu Huyền kinh ngạc, nét hoa văn vừa hiện lên trên mi tâm Tiêu Viêm cũng lấy một tốc độ khá chậm nhưng rất chắc chắn từ từ hiện ra.

Trong cả quá trình không hề có một chút đình trệ nào, gây cho người nhìn một cảm giác lưu loát sinh động như nước chảy mây trôi.

“Tên nhóc này, đúng là biết gây sự bất ngờ cho người khác a”

Nét hoa văn cuối cùng rốt cuộc cũng chậm thành hình, mà khi đoạn cuối cùng của hoa văn hiện ra, một tộc văn huyền ảo màu tím hồng nhất thời sáng lên trên mi tâm Tiêu Viêm.

"Ông!"

Ngay lúc tộc văn thành hình, tốc độ lưu động máu trong người Tiêu Viêm đột nhiên gia tăng. Một tiếng động kỳ dị xuyên qua các mạch máu, thân thể mà truyền ra phía ngoài.

Thành công rồi” Nghe được tiếng huyết mạch cộng minh này, trong mắt Tiêu Viêm cũng xẹt qua vẻ vui sướng.

Tộc văn thành hình, hai tròng mắt đóng chặt của Tiêu Viêm đột nhiên mở bừng ra, quang mang màu tử hồng đại thịnh. Một lát sau, hào quang dần biến mất, mà tộc văn trên mi tam cũng chậm rãi ẩn xuống dưới làn da.

"Cuối cùng đã thành công kích hoạt rồi" Tiêu Viêm thở ra một hơi dài, mặc dù tộc văn đã biến mất, nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được bên dưới mi tâm mình đang có một lực lượng kỳ dị bay lơ lửng.

Có được tộc văn sau này cũng không cần phải mất thời gian thi triển Thiên Hỏa Tam Huyền Biến nữa, chỉ cần suy nghĩ trong lòng tộc văn sẽ biến thành bí pháp hoàn mỹ nhất.

Đứng dậy, Tiêu Viêm vặn mình một cái, nghe được những tiếng "răng rắc" vui tai kia, hắn cũng hơi mỉm cười.

Tu luyện hơn nửa năm nay, không chỉ thành công kích hoạt tộc văn, mà còn làm cho hắn tiếp tục có thể khống chế đấu khí trong cơ thể một cách lô hỏa thuần thanh như trước.

Hắn bây giờ mới có thể chân chính xưng là Bát tinh Đấu Tôn đỉnh phong!

Tiêu Huyền nhìn Tiêu Viêm vẻ xong tộc văn, con mắt tràn đầy ý vui, sau đó thân ảnh chậm rãi tan biến đi : “ tiểu tử, Tiêu tộc sau này giao phó cho ngươi”

“Tổ tiên”Tiêu Viêm nhìn sang nơi Tiêu Huyền như khói sương biến mấtnỉ non lên, thân ảnh quỷ xuống cung kính lạy.

Thạch điện bên ngoài, rộng lớn mênh không gian, Tiêu Huyền hiện ra sau đó nhanh lao đi trên không trung, chẳng mấy chốc đả dừng lại trước một căn nhà sang trọng to lớn, cũng chẳng để hắn chờ lâu, hai thân ảnh đả xuất hiện trước hắn.

Đế Thiên An hỏi : “ Giải quyết xong rồi”

“ Vâng” Tiêu Huyền đáp

Đế Thiên An gật đầu : “ an tâm, ta sẽ giúp Tiêu tộc có một Đấu Đế”

“ Cảm tạ Long Đế” Tiêu Huyền cung kính đáp, nhìn về những sợi tơ hỏa diễm rực rở vươn đến mi tâm mình không một chút chống cự.

Chỉ thấy theo những sợi hỏa diễm rực rở quán xuyên vào linh hồn của Tiêu Huyền, trên cơ thể hắn xuất hiện càng nhiều vết nứt, rồi từ bên trong càng nhiều quang đoàn óng ánh trôi ra bên ngoài không gian.

Càng nhiều linh hồn lực lượng trôi ra bên ngoài, bao phủ cả vùng không gian rộng lớn này, giống như giếng cạn không ngừng được nước đổ vào bên trong, từ con suối rồi thành sông sau trở thành hải dương mênh mông linh hồn lực.

Cho đến khi cả thân hình Tiêu Huyền như bọt biển tan biến đi hoàn toàn, một vị cường giả oai phong trên Đấu Khí đại lục đã triệt để tiêu biến trên trời đất này.

Diệt xong Thiên Hồn Chi Mộ, còn sót lại một Đế cảnh linh hồn Tiêu Huyền, làm sao Đế Thiên An có thể bỏ qua được.

Đối với việc Đế Thiên An tìm đến đòi linh hồn Đế cảnh của mình, Tiêu Huyền liền đồng ý, hắn sống đả đủ lâu rồi, hơn nữa bản thân mình đánh không lại nhân gia, chẳng thà chủ động một chút, hy sinh một mình hắn đổi lấy một Tiêu tộc huy hoàng trong tương lai, cái giá này cũng đáng.

Chờ Tiêu Huyền thời gian bàn giao cho Tiêu Viêm xong hậu sự xong, Đế Thiên An thu về cho mình thêm một Đế cảnh linh hồn cho gia đình mình, mà người hấp thụ lần này, sau một hồi các thành viên gia đình rút thăm, người đạt lại là Cơ Như Hi Hòa.

Đế Thiên An chính là ở trong Thiên Mộ chim chuột cùng đám nữ. Trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, đợi cho đến Thiên Mộ thời gian hết cũng mang theo đám người rời đi.

Tất nhiên việc Thiên Mộ không gian rơi vào tay mình hắn tất nhiên là giấu kín, trừ Hồn tộc đả bị giết, Linh tộc không tham dự thì ai đi vào đều bị hắn bóp méo ký ức, để cho đám người này ngộ nhận.

Còn về việc Viêm tộc và Dược tộc mất người mất đồ, hắn chỉ việc đổ lổi cho Hồn tộc là được rồi.Chỉ việc nói Hồn Nhai mời được hai vị Đấu Thánh năng lượng thể của Hồn tộc hạ sát thủ với những người còn lại trong Thiên Mộ là được, ai có thể nghỉ được việc có người đi vào bên trong không gian đó chứ.

Dù bây giờ Long Cung cường thế nhưng một khi các tộc liên minh với nhau, thế lực đó cũng đủ làm hắn kiêng kỵ, tạm thời trước mắt còn chưa nhất thiết phải trực diện đối đầu.

Cho nên Hồn tộc trở thành kẻ chết thay, trước mặt thay hắn hứng đạn, nhân chứng đều có cả chối như thế nào chứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK