Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Về phần Thiên Trạch đám người, sau khi đến được Thánh Ma hai đường cả bọn không có phân chia mà theo chỉ dẫn trên bản đồ Lạc Thời Thu, đi đến Thánh Đường.

Thông đạo dài chừng ba trăm mét, cuối đường chỉ dựng một tấm đá lớn ở đó.

“ Công Mộ không trộm, phá hưởng công thành” Lâu Mãn Phong cùng Lạc Thời Thu cúi người chắp tay thi lễ chào hỏi trước cửa đá.

“Người công mộ Lâu Mãn Phong, thủ ước công mộ.”

“Người công mộ Lạc Thời Thu, thủ ước công mộ.”

Công Mộ người tuy công phá đại mộ, nhưng lại không giống Đạo Mộ phái trộm đi bảo vật cất giữ trong mộ, mà chỉ vì một cái Phá Mộ Lệnh lấy ra. Không vì tiền tài chỉ vì muốn đòi lại Mộ Vương chi vị, thực hiện tâm nguyện của các đợi lịch đại chưởng môn Lạc gia.

Đã hơn ngàn năm nay, Công Thủ hai mộ giao đấu, nhưng cho đến hiện giờ vẫn là như cũ chín tòa đại mộ vẫn chưa thể công phá.

Công Thủ tuy như thủy hỏa bất dung tranh chấp suốt ngàn năm qua. Nhưng cả hai cùng xuất một mạch Lạc Võ Tử mà ra. Cả hai cũng tuân thủ tổ chế của tổ tiên đề ra.

Theo tổ chế, hai bên dù có mâu thuẫn thế nào, một khi lấy được Phá Mộ Lệnh lập tức liền đình chiến. Đồng thời trước khi quyết đấu cũng báo rõ danh phận để Thủ Mộ người biết mà đình chỉ phát động cơ quan trước khi giao đấu, đây là một cái chỉ riêng Công Thủ hai phái mới có được.

“ Phanh!!”

Cửa lớn bị đánh sập, khói bụi nhấc lên.

Thiên Trạch từ sau đi vào bên trong : “ mù loạn kêu cái gì!”

Lâm Thủy Dao đi theo sau : “ chàng không định báo danh ư?”

“ Tầm thường vô vị” Thiên Trạch nói.

Hàn Thiên Lạc không nhịn được cướp vào bên trong.

Rộng lớn đại điện tàn phá không chịu nổi, tựa như nơi này từng có đại chiến qua và bị bỏ hoang nhiều năm.

Tại trung tâm có một cái bàn cờ vây sắp tàn đặt trên đó, bàn cờ trên đặt hai chén đựng cờ đen trắng khác nhau ở hai bên, ngoài ra còn một cái đèn dầu dùng để thắp sáng đã tắt.

“ Mẹ!” Hàn Thiên Lạc quan sát một cái hô kêu lên.

Lâm Thủy Dao bước vào quan sát một lúc nói : “ cái nơi này thật có người ở ư? Kỳ Thánh hắn ở đây thật sao?”

Lạc Lâu hai người cũng nghi hoặc không rõ.

“ Không cần tìm, nơi này không có người” Thiên Trạch lên tiếng.

Hàn Thiên Lạc lo lắng, trước khi đi vào nàng hy vọng gặp được mẫu thân ở đây, nhưng thực thế lại khiến nàng hụt hẫng.

“ Xem ra chúng ta đối mặt với trường hợp xấu nhất mà Thiên huynh nói, việc trước mắt phiền Thiên Lạc cô nương nhanh chóng đại thành Độc Huyết Thủ, có như thế chúng ta mới có cơ hội cứu ra mẹ cô” Lâu Mãn Phong suy tư một chút cất lời.

Lạc Thời Thu gật đầu : “ Hàn cô nương!”

Chuyện này Hàn Thiên Lạc đã sớm biết trước, nghe đám người nói cũng rõ ràng mình bây giờ không phải lúc đau lòng, lấy bình sứ của Lạc Thời Thu cấp cho, Nghịch Độc Đan lấy ra rồi phục dụng.

“ Chân khí tụ về khí hải, tẩu thần khuyết quá thủy phân, hối thành trung đình chi ý, phân ngọc đường chi khí, chuyển thành hóa cái Tử Cung, biến song thủ u quan” Thiên Trạch lúc này chậm cất lời.

Đang đã tọa luyện đem dược lực của Nghịch Độc Đan vận chuyển trong các kinh mạch, Hàn Thiên Lạc nghe được có phần bất ngờ, thầm nghĩ : “ khẩu quyết này....”

Nàng sở tu Độc Huyết Thủ Thần Công từ Sở phu nhân cho nên rõ ràng mỗi tầng tương ứng có khẩu quyết vận khí riêng, vốn tầng thứ 9 bản thân còn chưa được Sở phu nhân truyền, nàng định mạo hiểm một phen.

Không nghĩ đến Thiên Trạch lại niệm lên khẩu quyết, Hàn Thiên Lạc là người thông minh nghe qua liền hiểu đại ý của khẩu quyết này. Đem chân khí mênh mông cuồn cuộn như nước biển trong đan dược chuyển hóa, vận chuyển theo lộ tuyến riêng biệc.

Tâm tĩnh như nước không được phép phân tâm, dược khí trong người tiêu thụ dẫn dắt về đan điền nơi. Sau đó từ đó dẫn khí từ huyệt Ngọc Dường đến Tử Cung, không ngừng luân chuyển, một khi tiêu hóa hết dược lực trong Nghịch Độc Đan liền có thể thu tay.

“ Huynh ấy làm sao biết được tầng thứ 9 khẩu quyết” Hàn Thiên Lạc trực giác nữ nhân lại nghĩ ngay đến đây là tầng cuối cùng khẩu quyết, có điều vấn đề này không để nàng bận tâm lâu, liền chuyên tâm vận công .

Mặc kệ Thiên Trạch làm sao biết được khẩu quyết tầng cuối của Sở phu nhân, hắn có mục đích gì? với nàng mà nói hiện giờ chỉ có thể tU Vươngn tầng cuối mới có thể cứu thoát mẹ của mình.

“ Khẩu quyết này....” Lâu Mãn Phong cùng Lạc Thời Thu một bên nghi hoặc.

Lâm Thủy Dao thì trực tiếp hỏi : “khẩu quyết chàng niệm cho Thiên Lạc tỷ tỷ lẽ nào là Độc Huyết Thủ tâm pháp ?”

“ Ukm! Ta thông qua bí pháp biết được từ Sở phu nhân” Thiên Trạch giải thích

Lâu Mãn Phong nhẹ lay đầu : “lại có thể từ chính Sở phu nhân lấy được thần công gia truyền của Sở Độc thế gia, Thiên huynh thật để cho tại hạ bội phục”

“ Ukm!” Lạc Thời Thu đồng dạng tâm tình, thủ đoạn của kẻ này quả thật để cho hắn không thể không phục.

Thời gian lặng lẽ qua đi.

“ Đạp! Đạp! Đạp!”

Tĩnh mịch đại điện, đột ngột một tràng bước chân từ xa vọng lại.

“ Có người” Lâm Thủy Dao, Lâu Mãn Phong, Lạc Thời Thu biến sắc đem mắt hướng về thông đạo phía trước dẫn đến.

“ Là Kỳ Thánh ư?” Lâm, Lâu, Lạc ba người trong đầu nghĩ đến người này.

Rất nhanh cả sáu đôi mắt liền thấy được kẻ đến, là hai cái thân ảnh.

Trái phái lần lượt Độc Cô Mạc cùng Sở Vân Khê.

“ Hả!!” Lâm Thủy Dao hoa dung thất sắc nhận ra được hình ảnh này giống hệt với bức tượng mà nàng trong ba năm nay hằng ngày chung đụng, liền lùi về sau hai bước.

“ Tiện nhân!” Sở Vân Khê nhìn thấy Hàn Thiên Lạc đã tọa một bên rít lên, bất quá bà ta cũng không vội xông qua, bởi ở đây có một cái để bản thân không chắc chắn có thể đánh thắng được.

“ Độc Cô Mạc” Lạc Thời Thu cùng Lâu Mãn Phong hô lên, nhìn vóc dáng cùng đặc trưng Kỳ Lân đồ án, nhất là một tay Kỳ Lân như mực hình xăm, tại Cốc Tử mộ trong chỉ có thể là người này.

“Thủy Dao, nàng đừng sợ, là ta, ta là Độc Cô Mạc” Độc Cô Mạc ánh mắt rơi vào Lâm Thủy Dao, vội vàng phân bua giải thích.

“Ngươi đừng qua đây, ngươi đừng qua đây” Lâm Thủy Dao sợ hãi lớn tiếng nói.

Độc Cô Mạc nhìn thấy cũng không có tiến tới.

Mà lúc này, Hàn Thiên Lạc đã đem toàn bộ dược lực có trong Nghịch Độc Đan dựa theo khẩu quyết mà chuyển hóa toàn bộ thành chân khí cho mình, tám tầng Độc Hóa Thủ thuận lợi đột phá lên tầng sau cùng.

“ Sở phu nhân, mẹ của ta đâu?” Hàn Thiên Lạc lúc này cũng từ trong đả tọa đi ra, nhìn thấy hai người phía trước, vội vả hướng Sở phu nhân chất vấn.

“ Thành công rồi!” Lạc Thời Thu, Lâu Mãn Phong nhìn thấy Hàn Thiên Lạc đã tọa đi ra, dù không quá lớn động tĩnh gì đột phá song cả hai nhãn quang có thể nhận ra, lúc này Hàn Thiên Lạc so với trước còn mạnh hơn.

Nghịch Độc Đan phải mất 50 năm mới luyện thành, có thể giải trăm ngàn loại độc, dược liệu bên trong không nhỏ, độc dùng đúng cách có thể cứu người dược dùng quá liều cũng có thể hại nhân.

Người khác dùng nó có thể giải độc, nhưng đối với Hàn Thiên Lạc sở tu độc công mà nói Nghịch Độc Đan chính là thứ đại bổ tăng trưởng công lực.

Mượn nhờ dược lực của Nghịch Độc Đan, Hàn Thiên Lạc đại thành chín tầng Độc Huyết Thủ, hai mạch Nhâm Đốc thông qua các tầng trước đã thông một nữa bây giờ thông suốt hoàn toàn, để nàng bước vào Tiên Thiên cảnh giới.

Luận thực lực mà nói, ở tại nơi này trừ Thiên Trạch ra nàng không thua một ai, dù là Sở phu nhân trước đây một mực áp chế đi nữa.

“ Ả tiện nhân kia! Tiêu Vũ Đình ư? ta hận không giết ả thành trăm mảnh, ngươi còn hỏi ả ta ở đâu, là tiểu tiện nhân ngươi” Sở Vân Khê hoàn toàn không nhận ra Hàn Thiên Lạc thay đổi, mà lúc này chìm trong phẫn hận.

Hàn Thiên Lạc căm giận : “ nếu mẹ ta có chuyện gì, các ngươi đừng mơ đạt thành ý đồ”

“Tiện nhân! Ngươi nói gì?” Sở Vân Khê rít lên, bất quá dù nóng giận muốn giết người lại phát hiện ra được Hàn Thiên Lạc khác thường.

“ Không đúng, bọn họ nếu như giải cứu được Tiêu Vũ Đình làm sao không có ở đây, lại đến chổ Kỳ Thánh, không lẽ Tiêu Vũ Đình bị y dời đi rồi” Sở Vân Khê phát hiện khác thường trong đầu cẩn thận suy tính, suy tính một cái để cho nàng nhịp tim đập nhanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK