Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trừ Cái Nhiếp bên ngoài, còn lại tất cả mọi người là mắt lạnh lẽo xem thường xuống, Thiên Minh thấy không thú vị, ngược lại nói với Đinh Bàn Tử : "Ta thấy, do mắt của ông không tốt lắm a."

" Ánh mắt của ta không tốt?" Đinh Bàn Tử một mặt xem thường, nói : "Tay nghề ta, đều có thể thêu hoa tại mặt trái của con muổi đó, thế mà có kẻ nói thị lực của ta không tốt"

Thiên Minh nghe Đinh Bàn Tử lời nói, tâm lý một trăm cái không tin, đành phải cõng Đinh Bàn Tử le lưỡi, làm cái mặt quỷ.

Đinh Bàn Tử thu hồi nụ cười, sau đó nói với mọi người : "Thời gian này, binh lính đi lại trong thành nhiều hơn rất nhiều so với thường ngày, mà xem cờ hiệu không phải bản địa trú quân."

"Quân Tần tăng cường quân đồn trú ở Tang Hải?" Đạo Chích hỏi.

Bào Đinh đáp : "Ừm, chí ít gấp hai, hơn nữa còn đang tăng thêm.Mà ba ngày nay ở phủ nha hành quán nơi đó càng là thay đổi quân Trọng Giáp đóng giữ. Mấy con đường đều cấm, dù là ban ngày, cũng không cho người tới gần."

Thiếu Vũ cảm thấy trầm ngâm, nói "Không phải là có đại nhân vật gì muốn tới?"

Thiên Minh đem tay lên cầm xoay đầu, nói "Ngươi nói cái này đại nhân vật có phải là ta. .... chúng ta không?"

Đinh Bàn Tử tiếp tục nói : "Ta ở Tang Hải Thành nhiều năm cũng là lần đầu tiên nhìn thấy trận thế lớn thế này"

"Theo ta thấy, cái này đại nhân vật cũng đã đến Tang Hải rồi." Cao Tiệm Ly suy đoán

"Ừm " Đinh Bàn Tử đầu nói "Ta thấy cũng đúng, hơn nữa còn có một chuyện là, Tần quân cấm biển rồi"

"Cấm biển" Từ Phu Tử hơi nghi hoặc một chút

Bào Đinh nghi hoặc nói : "Không tệ. Cảng khẩu bên trong sở hữu dân gian tàu thuyền hết thảy không cho phép ra biển, có điều thuyền quan ngược lại là ra vào suốt cả ngày, mà lại còn chất đầy hàng, tựa hồ đang chở hàng đến nơi nào đó"

Ban Lão Đầu nghe Đinh Bàn Tử kiểu nói này, quay đầu nói với Cái Nhiếp: "Cái tiên sinh, tình huống hoàng toàn khớp với lời tiên sinh từng nói”

Cái Nhiếp gật đầu : “Âm Dương gia, Công Thâu gia đều tham dự vào."

Bào Đinh được Đế Thiên An an bài đến nơi này chính là để thoã mãn tư tâm của hắn đây, dựa vào mạng lưới tình báo của Bách Việt ở thành Tang Hải thì việc bố trí thêm Hữu Gian Khách Điếm có phần dư thừa đi.

Mọi việc chính là để khớp với nội dung cốt truyện hắn xem. Thiên Minh Thiếu Vũ cả hai đồng dạng được đưa đến Tiểu Thánh Hiền Trang dưới an bài của Trương Lương.

Về một mặt là tư tâm mặt khác Đế Thiên An chính là muốn kéo Nho Gia xuống hố, nếu mọi việc không sai Doanh Chính đốt sách chôn người Trương Lương chạy thoát được khi đó bằng thân phận Tam Đương Gia của hắn chính là thống lĩnh lấy Nho Gia, dù sao thế lực này không hề nhỏ chút nào.

“ Cho nên mọi việc đều đang tiến hành theo kế hoạch của Yên Chưởng Lệnh Sứ”

Nghe xong Bào Đinh nói, Cao Tiệm Ly tiếp lời : “ như vậy chúng ta hành động trong thành sẽ vô cùng nguy hiểm”

Bào Đinh liền nói : “ trừ những người có nhiệm vụ trên mình, những người còn lại tốt nhất trú ở cứ điểm ẩn cư bí mật ở ngoại thành”

“ Cứ điểm ngoài thành” Hạng Lương lên tiếng.

Ban lão đầu gật lời : “ sự tình trọng đại nên cẩn trọng thi hơn”

Bào Đinh tiếp lời : “ nơi này là một phân đà cứ điểm của Mặc Gia ở Tề Lỗ Chi Địa, địa thế xa xôi ẩn mật, bốn bề là núi, người ngoài khó mà phát hiện được. Ở khu dân cư trong vòng năm dặm vuông xung quanh, còn có các đệ tử Mặc Gia canh giữ. Nếu có biến cố, có thể kịp thời cứu ứng cho nhau. Ở đó ẩn cư đợi chờ cơ hội tiếp theo, thế là thích hợp nhất rồi”

Ngừng một chút Bào Đinh nhìn sang Thiên Minh, rồi nói : “ Có điều với võ công và quyết sách ứng biến của Chưởng Lệnh Sứ mới chúng ta, tựa hồ vẫn...”

“ Đinh béo, thân phận của Thiên Minh và Thiếu Vũ rất đặc biệc, sẻ có sắp xếp khác cho họ” Ban lão đầu nói.

Từ lão đầu đem cốc trà bỏ xuống bàn gỗ : “ lúc trước, trước khi ly biệc, Trương Lương tiên sinh đả để lại một cẩm nang”

“Trương Lương của Tiểu Thánh Hiền Trang Nho Gia, Trương Tử Phòng?” Bào Đinh nhìn Ban lão đầu gật đầu rồi lấy ra một cái túi vải gấm để lên bàn gổ, không nhịn được nhìn kỷ một hồi, nghi hoặc : “ Đây chính là cẩm nang của Trương Lương?”

“ Có điều... ta không hiểu Tử Phòng muốn nói cho chúng ta điều gì” Ban lão đầu đem tay thò vào túi gấm lấy ra một tờ giấy trắng lớn, trên đó vể lấy hai hình vẻ khác nhau, rồi trải ra trên bàn : “ các ngươi xem đi”

“ Không có chữ chỉ có hai bức tranh” Từ Phu Tử lên tiếng.

Cao Tiệm Ly bồi tiếp : “ một phù hiệu kỳ dị chưa nhìn thấy bao giờ, có chút giống với chữa Điền lệch đi, nhưng lại giống với chữ Trung lại chồng lên nhau. Một con ngựa đen đứng trước một gian nhà lớn.”

“ Tốt quá rồi, Trương tiên sinh sợ chúng ta buồn chán, ra câu đố cho chúng ta chơi” Đạo Chích cười nói.

“ Bây giờ đâu phải là tiết Nguyên Tiêu chơi câu đố gì chứ” Đại Thiết Chùy lớn tiếng\

Thiên Minh gương mặt đầy ý cười, nói : “ Đơn giản quá mà, hình thứ hai là một con ngựa, thế thì có gì mà không hiểu”

“ Ai mà không biết là ngựa, quan trọng là không biết vì sao y lại vẻ một con ngựa”

Nghe xong Đại Thiết Chùy lời nói, Thiên Minh lâm vào suy nghĩ : “ Cái đó thì…có phải bảo chúng ta cưỡi ngựa mà đi không?”

“ Cởi ngựa đi đâu chứ?” Bào Đinh dò hỏi.

“ Cái tiên sinh” Ban lão đầu quay sang dò hỏi, xem thử y có đoán ra được dụng ý của Trương Lương hay không, nhưng đáp lại chỉ là cái lắc đầu.

“ Bọn người đọc sách này, muốn nói cái gì thì cứ nói rõ ra chẳng phải tốt sao”

Nghe Đại Thiết Chùy nói xong, Bào Đinh liền nói : “ Đó cùng chính là điểm ta không chịu nổi Nho Gia đó”

Lúc này một tên sai vặt đi đến còn mang theo một cái hộp gỗ đi đến Bào Đinh : “ Đinh chưởng quầy, trà chuẩn bị xong rồi”

Thiên Minh nhìn thấy hộp gỗ đem lên, con mắt sáng lên gương mặt sáp lại gần mà Đại Thiết Chùy tay vỗ bụng, lên tiếng : “ À, có thứ ngon à, ta đang đói bụng đây”

“ Cái tên này, thứ này không phải cho các ngươi đâu” Bào Đinh cất lời : “ là dành cho Tiểu Thánh Hiền Trang ở trên núi đó”

Đạo Chích liền nói :"Ai da.Thật lâu không có thưởng thức thủ nghệ của Đinh Béo rồi,hay là lấy ra đến cho chúng ta ăn thử một chút?"

"Ngươi đừng có làm loạn nưa, Nho Gia quy củ rất nhiều, nhưng màvung tay thì rất thoải mái, họ là khách quý trong số những thương hộ khách quý ở đây." Đinh Bàn Tử lập tức trả lời, ánh mắt lấp lánh

" Vậy. . . nhìn một chút cũng được?rốt cuộc khách quý đến ăn chút gì." Đạo Chích không từ bỏ nói

Đinh Bàn Tử còn tại trầm ngâm, Đạo Chích nói "Ta tuyệt đối chỉ động nhãn, không động thủ"

Bào Đinh nói : "Ngươi trước tiên lui mở năm bước đã"

" Ông cũng quá nhỏ mọn, ai da" Đạo Chích đưa tay lên đầu lắc đầu lấy

"Bất cứ cái gì hay,để ngươi nhìn một chút, liền rất nguy hiểm." Bào Đinh nói

Đạo Chích bất đắc dĩ, đành phải thối lui năm bước.

Đinh Bàn Tử chầm chậm để lộ hộp cơm, nhất thời một hồi mùi thơm nức mũi mà đến.Mà cái này mê người còn không chỉ là mùi thơm, những cái kia bánh ngọt làm được tinh xảo tiểu xảo, 5 nhan sắc, nhìn càng có muốn ăn, để cho người ta không khỏi thèm ăn.

Đinh Bàn Tử đắc ý nói "Cái này vẫn chỉ là uống trà chỗ phối tâm, nếu như là bữa ăn chính sở dụng thức ăn, đó mới là. . ."

Trộm chỉ nuốt ngụm nước bọt, nói "Đáng tiếc, là chuẩn bị cho người khác."

Đinh Bàn Tử đang muốn đem cái nắp đắp lên, Cái Nhiếp tiến lên một bước, nói "Xin chờ một chút!"

Đạo Chích tâm cười thầm, muốn Cái Nhiếp bình thường một bộ bộ dáng nghiêm túc, thế mà tại mỹ thực trước mặt so với chính mình còn gấp.

Người khác cũng là một mặt kỳ quái nhìn lấy Cái Niếp, chỉ nghe thấy Cái Nhiếp nói "Chư vị mời xem cái này cái hộp đựng thức ăn hình dáng."

Mọi người tập trung nhìn vào, đều là tâm vui vẻ, nguyên lai, hộp cơm hình dáng vừa vặn cũng là khối thứ nhất tờ giấy vẽ kỳ quái phù hào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK