Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng thời gian, Cơ Quan Thành nơi.

“Xảy ra chuyện gì vậy? nửa đêm canh 3 làm sao mọi người đều không đi ngủ thế” Thiên Minh quay đầu nhìn, chung quanh đều là Mặc gia đệ tử đang đi, nhìn Cao Nguyệt và Thiếu Vũ đi đến dò hỏi.

“Nghe Dung tỷ tỷ nói, Cơ Quan Thành phụ cận có địch nhân xâm phạm” Cao Nguyệt đi đến gần rồi dừng lại trước người Thiên Minh nói.

“Mấy tên này thật đáng ghét… thật là đáng ghét...”đang ở Thiên Minh thực sự nghĩ không ra cái gì hình dung từ thời điểm, đột nhiên xem thấy Cao Nguyệt bên cạnh Thiếu Vũ, động linh cơ một cái nói : “ còn đáng ghét hơn gã Thiếu Vũ này”

“Tiểu tử ngươi nói cái gì?” Thiếu Vũ nghe được nổi trận lôi đình, nhào tới cùng Thiên Minh đánh thành một đoàn.

Cao Nguyệt đứng xem hai người loạn thành một bầy đánh nhau, trơi qua bốn năm phút nhịn không được đem tay nhỏ đập lên đầu hai người : “đánh nhau thật khó coi, uổng cho các người cũng là người học võ”

Thiếu Vũ một tay siết lấy cổ Thiên Minh đứng lên, bị kẹp chặt hai tay không ngừng vẫy loạn Thiên Minh cũng không chịu thua kém cho một tay bắt lấy mũi của Thiếu Vũ, bị đau cả hai một hồi cũng buông ra, gương mặt tươi cười nhìn Cao Nguyệt phía trước.

“ Thiếu Vũ, bọn người của Phạm sư phụ cũng đi thương nghị địch tình nhân rồi à?”

Nghe Cao Nguyệt hỏi, Thiếu Vũ hắng giọng một cái, rồi nói : “ chứ sao nữa”

“ Thảo nào đại thúc cũng không có trong phòng, vậy chúng ta đi xem thử đi” Thiên Minh tiếp lời.

Thiếu Vũ liền nói : “ người lớn lúc nào cũng cho là chúng ta là trẻ con. Họ không cho chúng ta xen vào chuyện này đâu”

“ Thế hai người đang định làm gì” Thiên Minh lên tiếng.

Thiếu Vũ liền đáp : “ Cơ Quan Thành lớn như vậy, dù sao cũng không ngủ được, vừa hay có Nguyệt cô nương hướng đạo”

“ Hay quá, ta cũng đi” Thiên Minh hưng phấn cất lời.

Một nơi khác, Cơ Quan Thành ngoại thành.

Rừng rậm bên ngoài, giống như con dơi một dạng chúc ngược mà xuống, Ẩn Bức di chuyển linh hoạt qua các cây lớn.

Lôi Thần Quyền đích xác bá đạo mang uy lực lớn, nhưng với điều kiện rừng rậm này có quá nhiều vật cản, là chiến trường thích hợp cho hắn nhất phát huy. Chính vì vậy một đòn mạnh mẽ của Đại Thiết Chùy căn bản không làm gì được hắn cả.

“ Sưu! Sưu!”

trong bóng đêm đôi đồng tử đỏ Ân Bức như máu phát quang trông yêu dị cực kỳ, giống như sóc một dạng linh hoạt di chuyển từ cây này sang cây khác, nhanh chóng tiếp cận Đại Thiết Chùy.

“ Xoẹt Xoẹt”

Hàn quang lóe lên thân ảnh Ẩn Bức trong không trung lao nhanh đến Đại Thiết Chùy, trên tay sắc bén hay trảo nhanh chóng hoa lên cánh tay Đại Thiết Chùy, máu tươi lập tức nhiễm ra một vết thương sâu hoẵm hiện ra, thân hình Ẩn Bức lại linh hoạt thoát đi.

Đại Thiết Chùy nhịn xuống đau nhức kịch liệt, thân hình có phần lung lay mồ hôi tuôn ra cảnh giác truy tìm thân hình của đối thủ. Sử ra đại chiêu vừa rồi cũng khiến hắn công lực tiêu hao một lượng lớn.

Trong lòng hy vọng vị huynh đệ kia kịp thời trở về báo tin đây, tình thế vô cùng bất lợi đối phương ở trong đêm tối lại giống như ban ngày, cộng với linh hoạt di chuyển trên không trung cơ hồ hắn không một kích nào có thể đánh trúng cả.

Ẩn Bức nhìn Đại Thiết Chùy phía dưới ánh mắt yêu thích không thôi, đôi cánh dơi khẻ vỗ thân ảnh lần nữa lao xuống Đại Thiết Chùy bên dưới.

Cuộc chiến càng kéo dài ưu thế của hắn càng thể hiện rõ ra, ngay khi càng đến gần đối phương bàn chân nhanh chóng tung ra, Ẩn Bức đem thân hình Đại Thiết Chùy đạp xuống bên dưới.

“ Xuy!!”

Không một lời dư thừa móng vuốt sắc bén lập tức bay nhanh đến Đại Thiết Chùy, quang mang lóe lên hướng về yết hầu đối phương mà đến. Chỉ cần trúng phải Đại Thiết Chùy tất chết không thể nghi ngờ.

“ Keng keng keng” Liền tại Đại Thiết Chùy tuyệt vọng thời điểm, một tiếng chói tai kim loại vang lên hoa lửa bắn ra.

Từ lúc nào một thanh kiếm trong đem tối lộ ra hàn quang chắn lấy móng vuốt sắc bén của Ẩn Bức, thành công cứu lấy Đại Thiết Chùy một mạng.

Một kích không thành, Ẩn Bức thân ảnh nhanh chóng nhảy người cách xa chổ Đại Thiết Chùy đến mười mấy mét.Trong mắt hắn thấy được một bạch y nam tử cầm lấy một thanh trường kiếm, lạnh lẽo khí tức tràn ra.

“Thủy Hàn kiếm, Cao Tiệm Ly” Ẩn Bức trong đầu thầm hô lên, hắn có thể không biết nam tử này nhưng lại nhận ra thanh trường kiếm tỏa ra khí lạnh đang chỉ mình.

Lưu Sa có tình báo riêng của mình, thân là sát thủ trước khi chấp hành nhiệm vụ đương nhiên phải nắm rõ thông tin hết thảy. Trong Cơ Quan Thành các cao thủ, từ võ kỹ đến vũ khí sử dụng.

Mà theo hắn biết tại Cơ Quan thành trong người cầm lấy trường kiếm này chỉ có một người, đệ nhất cầm sư nước Yên, người chấp chưởng thanh Thủy Hàn đứng thứ 7 trên Kiếm Phổ nước Tần, Cao Tiệm Ly.

“ Xuy! Xuy! Xuy!!”

Trong đêm tối một tiếng tiêu thanh cất lên, một khúc Bạch Tuyết trong đêm do Tuyết Nữ thổi lấy, thân ảnh đứng trên một vách đá gần đám người.

Thông qua bàn luận đám người họ Mặc cũng biết được Lưu Sa người dạ nhập, cộng thêm việc Đại Thiết Chùy đi tuần tra so với trước thời gian trở về càng lâu.

Bằng thân thủ của Đại Thiết Chùy lại có người đem hắn khốn trụ được, chỉ có Lưu Sa Tứ Đại Thiên Vương trong cao thủ.

Tuy Đại Thiết Chùy có Lôi Thần quyền bá đạo, nhưng ở trong rừng rậm tác chiến lại cực kỳ bó tay bó chân. Đám người cũng hiểu rõ nhất là từ khi có đệ tử Mặc Gia đi cùng với Đại Thiết Chùy trở về báo tin, Cao Tiệm Ly cùng Tuyết Nữ liền đi tiếp ứng.

“ Cao Tiệm Ly, không ngờ kinh động đến cả ngươi, xem ra thể diện của ta cũng không nhỏ à” Ẩn Bức nhận ra nam tử phía trước lên tiếng.

Cao Tiệm Ly không có đáp trả, đem mắt nhìn xuống Đại Thiết Chùy đang nằm trên mặt đất cơ thể xuất hiện các vết thương, dò hỏi : “ Huynh thế nào rồi? Có bao nhiêu địch nhân? Chỉ mình hắn thôi ư?”

“ Chỉ có mình hắn” Đại Thiết Chùy khó nhọc nói.

Nghe được Ẩn Bức cười khẩy, nói : “ Sao có thể chứ, bọn ta có thiên quân vạn mã, sẽ san bằng Mặc Gia Cơ Quan Thành các ngươi”

Cao Tiệm Ly lạnh giọng, nói : “ Ta nhớ được tổ chức thích khách nước Hàn, từng phản kháng Tần vương Doanh Chính. Sao thủ lĩnh Vệ Trang của các ngươi lại biến thành lũ chó săn cho hắn rồi”:

Ẩn Bức đáp trả : “ Lũ các ngươi thật là tự tìm phiền nào. Thích khách bọn ta thì đơn giản hơn nhiều, bọn ta chỉ quan tâm đến giết người là được rồi”

“ Ngươi thích giản đơn ư? Ta sẽ cho ngươi giản đơn” Lời vừa dứt Cao Tiệm Ly thúc dục Thủy Hàn, hàn khí lạnh lẽo bắt đầu tràn ra bên ngoài, ở đốc kiếm lại nhô ra tua tủa gai băng, tầm một tấc đổ lại ngưng kết.

“ Đây chính là Phong Tiêu Tiêu Hề Dịch Thủy Hàn trong truyền thuyết ư?” Ẩn Bức hứng thú nhìn thanh trường kiếm tỏa ra hàn khí lạnh lẽo.

“ Đối phó với hạng người như ngươi, cần gì phải dùng Dịch Thủy Hàn” Cao Tiệm Ly lạnh rên đáp trả.

Ẩn Bức cười lạnh thân ảnh cấp tốc di chuyển, bóng ảnh lóe lên biến mất, đôi cánh dơi thu lại thân ảnh linh hoạt di chuyển.

Chân đạp lấy các cành cây gần đó, rồi tung người nhảy lên trên không trung, đôi cánh dơi lại mở ra giúp hắn trên không trung bay lượn. Bàn tay hướng về Cao Tiệm Ly mà đến, cơ quan lập tức phát động móng vuốt sắc bén công kích.

“ Cheng!” Cao Tiệm Ly vung lên Thủy Hàn đem phi trảo sắc bén đánh bật đi một kích bất ngờ của Ẩn Bức, đem mắt quan sát xung quanh tìm kiếm thân ảnh y.

Trên một cành cây Ẩn Bức nhìn xuống bên dưới thân cây đang lan tỏa băng tinh, vừa rồi một kích không thành hắn buộc phải né đi kiếm khí lạnh giá của đối phương, mũi chân khẽ đạp tung người thoát khỏi, từ trên thân cây lộn nhào mấy vòng xuống Cao Tiệm Ly.

Song Cao Tiệm Ly đã kịp né được, tránh đi Ẩn Bức trên không đạp xuống, thân ảnh lại dời người về sau khi Ẩn Bức hay tay tiếp đất tung cước đá lên mình.

Nhìn y tung người nhảy qua mình, rồi lần nữa biến mất, đem mắt quan sát xung quanh, hắn thấy được bóng ảnh của Ẩn Bức rất nhanh di chuyển chạy quanh hắn, để lại các tàn ảnh trong không gian.

“ Vù!!”

Ngay lúc này Ẩn Bức từ một phương đề thăng tốc độ lao nhanh đến tấn công Ẩn Bức, phi trảo lao đến.

Một kích này lại không thành bị Thủy Hàn gạt đi, ngay lập tức thu lại phi trảo lập tức biến chiêu, tốc độ năng lên cực hạn, thân ảnh đả xuất hiện ở phía sau y, sắc bén móng vuốt hướng về yết hầu mà đến.

“ Keng keng keng” Chói tay ma sát, hoa lửa không ngừng nảy sinh, một lần nữa Thủy Hàn đả chặng được vuốt trảo sắc bén.

Đồng thời Cao Tiệm Ly cổ tay khẽ động trong chớp mắt chặt ra ba kiếm, đem Ẩn Bức bức lùi về phía sau, trượt dài trên nền đất.

Trong không khí để lại hàn khí lạnh giá, đồng thời trên vai phải Ẩn Bức, hộ oản bị Thủy Hàn cắt qua để lại một vết cắt, hàn khí lạnh lẽo trong khí lan tỏa.

Ẩn Bức cảm nhận cơ thể mình dị dạng, nương theo hàn khí lạnh thấu xương của Thủy Hàn tràn vào cơ thể.

Cơ hồ để cho hắn cực kỳ khó chịu, hơi thở thoát ra cũng hóa thành sương mù, nhìn phía trước Cao Tiệm Ly, cước bộ lần nữa khẻ lui, thoáng chốc đả biến mất, ẩn mình trong rừng rậm chuẩn bị đợt công kích tiếp theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK