Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tân Trịnh thành mấy ngày gần đây lòng người hoang mang nhiều hơn, đều có liên quan đến Quỷ Binh một án.

Việc bốn vị chủ thẩm điều tra liên tiếp bị giết, mỗi người đều chết gương mặt sợ hãi cực độ như thấy quỷ một dạng, đồng dạng kiểu chết mà sau lưng trên tường dùng huyết viết một cái to lớn “Còn”.

Nhiều năm trước Việt vương Đế Thiên An cũng từng náo động Tân Trịnh, giết đi các vương thất và để lại chữ Nợ. Liệu rằng sự tình này có liên quan gì đến vị Việt vương kia nữa hay không?

Một số thì không cho rằng, bởi vì Hàn Việt đã kết bang giao mà vị kia cũng nhiều năm nay không rời đi Bách Việt. Như nếu không phải Việt vương gây ra, lẽ nào có kẻ đứng sau giở trò? Hoặc là thật có Quỷ Binh giết người thật ư?

Ngoài ra, người dân trong thành cũng bàn tán một việc, liệu chủ thẫm tiếp theo Nam Cung Thác sẽ sống được bao nhiêu ngày? hay đại loại lúc nào quỷ binh đến giết?.

Màn đêm giáng lâm, Tân Trịnh đô thành, Nam Cung Phủ.

Thư phòng ánh nến u ám trước bàn Nam Cung Thác nhíu nhíu mày, nhìn ra phía ngoài, bóng đêm sâu xa, mơ hồ có thể thấy được quạ đen kêu, dân gian vẫn có quạ đen là loài chim tử vong, hiện tại thế mà lại nghe được.

Khẽ lắc đầu tiếp tục phiền muộn nhìn về phía vụ án tài liệu, còn có năm ngày phá án thời hạn, dù cho Quỷ Binh không đến, hắn cũng phải bị Hàn vương xử trí, thật sự là mạng sống như treo trên sợi tóc, vẫn chưa tra ra được manh mối nào.

Ngay lúc này một vệt bóng đen hiện ra, nhìn kỹ là một thân ảnh nam tử tà mị một bộ hắc y trên vai còn vài lông quạ, đáng nói là hắn xuất hiện không một tiếng động có thể thấy được khinh công cao siêu hơn người.

Mở miệng nói : “Nam Cung đại nhân tựa hồ đối với quỷ binh một án rất khổ não, không bằng ta đến nói cho ngươi biết chân tướng như thế nào?"

Nam Cung Thác kinh hãi ngẩng đầu, nhìn thấy tà mị nam tử, người này hắn nhận ra lắp bắp lên tiếng : “Ngươi là. . . Dạ Mộ Mặc Nha? "

Mặc Nha là thủ hạ của Cơ Vô Dạ mà bốn vị chủ thẩm chết đi lại là phe cánh của Trương Khai Địa, trong nháy mắt liền minh bạch mọi chuyện, run giọng: "Nguyên lai chuyện này từ đầu tới đuôi, cũng là Cơ Vô Dạ một tay bày kế"

Mặc Nha cười nhạt trong tay hai cái lông quạ đen nhoáng một cái xuyên qua Nam Cung Thác cái cổ, máu nhanh chóng nhốm ra, cười nói : “Xem ra Nam Cung đại nhân rốt cuộc biết đáp án, chí ít không có chết không nhắm mắt”

Lời vừa dứt chân khí trong người thoát ly chỉ thấy phía ngoài quạ đen bay vào, quạ mỏ ngậm lấy lông quạ nhúng lấy máu tươi, ở mặt sau trên vách tường vẽ ra một cái to lớn văn tự "Còn" một chữ.

Mặc Nha rời khỏi nơi này không một ai phát hiện như quỷ mị u linh một dạng như chưa từng tồn tại ở nơi này. Để lại cái chết của Nam Cung Thác máu tươi không ngừng nhiễm ra, đến đi như quỷ mị không một ai trong phủ đệ phát hiện ra được.

“Đại nhân, đại nhân ?” Không biết bao lâu trôi qua một nô bộc là quản gia trong phủ đi đến gian phòng, thấy không có người đáp lại mà cánh cửa lại khép hờ, liền đẩy cửa vào gương mặt tái mét con ngươi mở to khi thấy tình cảnh phía trước.

Chỉ gặp Nam Cung Thác, đã treo cổ tự tử từng giọt máu rơi xuống, trên tường còn có một cái huyết sắc to lớn chưởng ấn, trung gian viết một cái máu chữ, "Còn"

"A!" Lão quản gia dọa đến xụi lơ trên mặt đất, kinh hô nói: "Đại nhân chết, đại nhân chết!"

Tựa hồ là nhớ ra cái gì đó, lão quản gia như vậy kinh hô :"Quỷ binh lấy mạng, lấy đi đại nhân mệnh!”

Rất nhanh toàn bộ người trong Nam Cung phủ đều như ong vở tổ, không ít người kinh hoảng sợ hãi khi chủ nhân trạch viện chết đi.

Cùng thời gian Mặc Nha rời khỏi Nam Cung phủ viện, Tử Lan Hiên một gian phòng.

“Mặc Nha...!!”

Đứng tại cửa sổ lầu cao bên trên, Đế Thiên An thông qua cửa sổ quan sát cảnh vật bên ngoài, khóe miệng đột nhiên nổi lên một tia cười, đem trên tay chung rượu uống một hớp xong, chậm rãi nói.

Vừa rồi hắn nhìn rõ ràng, một cái tuấn mỹ nam tử áo đen, hóa thành mấy chục cái đen như mực quạ đen, từ một cái nóc nhà cách xa hắn gần ngàn mét bay đi.

Tại Tân Trịnh trong thành có thể hóa thành quạ đen , cũng chỉ có Dạ Mộ một người, thống lĩnh Bách Điểu sát thủ Mặc Nha.

“ Thú vị” Đế Thiên An cười nói, khoảng cách gần ngàn mét lại trong đêm tối khó mà phát hiện ra được, nhưng với hắn mà nói chuyện đó không phải là khó khăn.

Sở hữu Rintensei cho phép hắn có được tối ưu thị lực. Đừng nói là ngàn mét, chỉ cần hắn muốn 5km phạm vi trong đều bị hắn quan sát hết thảy.

Đế Thiên An nâng lên chung rượu, uống một hớp rồi nói : “ Quyền lực là thứ chất độc khiến nhiều kẻ say mê, cho dù là kiêu hùng đi nữa cũng bị nó lu mờ. Cơ Vô Dạ trăm năm chi tướng ư? Hàn An cũng không đơn giản như mặt ngoài biểu hiện.”

Trước khi xuyên qua hắn đối với Cơ Vô Dạ biết không ít, sau khi xuyên qua đối với hắn càng hiểu hơn. Tên này nhìn như thô bí đại hán, nhưng tinh minh vô cùng, điển hình là ngoại thô trong tinh.

Nhưng từ khi hắn phò tá Hàn vương An thành công lên vương vị, nắm giữ được cực lớn quyền lực. Hắn trở nên thay đổi, hắn say mê quyền thế khổng lồ của Hàn An cấp cho.

Đã sớm không còn như trước kia nữa, đắm chìm và bị quyền lực ăn mòn hơn mười năm,
càng say mê càng ham muốn quyền lực chưởng khống và sẵn sàng diệt trừ những ai uy hiếp hắn.

Cho dù là Hàn vương An, chẵng lẽ liền thật sự không biết Cơ Vô Dạ cuồng vọng, dám cho người giết choc quan viên trong thành, không kiêng kị đại tướng quân tồn tại trong tay quyền thế sao?

Không, hắn biết, cũng kiêng kị, cho nên hắn mới dùng.

Không có người nào là hoàn mỹ vô khuyết , nếu là thật có Hàn An càng không dám dùng lấy. Bởi dùng một kẻ không có nhược điểm là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, thậm chí còn hơn gấp mấy lần như Cơ Vô Dạ có trong tay quyền lực cực lớn.

Trước kia Hàn An cùng Cơ Vô Dạ đám người hợp mưu, lấy Bách Việt làm giá để hắn ngồi vững thái tử chi vị rồi an vị Hàn vương. Hồi báo cho đám người Cơ Vô Dạ chính là hơn chục năm nay quyền vị.

Hơn mười năm nay, Cơ Vô Dạ say mê quyền lực bành trướng thế lực lớn mạnh, có thể một tay che bầu trời Tân Trịnh.

Hắn biểu hiện hết thảy đều là Hàn An sắp xếp an bài, bằng không Cơ Vô Dạ có thể làm mưa làm gió lớn mạnh ư?

Bởi Hàn An biết Cơ Vô Dạ nhược điểm, cho nên hắn an tâm dùng cái con người này. Mà Cơ Vô Dạ biểu hiện ra càng để cho hắn an tâm. So với Cơ Vô Dạ hắn càng kiêng kỵ Trương gia thế lực hơn, năm đời làm Tướng quốc cắm rễ Hàn quốc thế lực đại tộc.

Hàn An bồi dưỡng Cơ Vô Dạ lớn mạnh chính là dùng hắn cân bằng với Tướng quốc Trương Khai Địa thế lực cân bằng.

Tại cái này huyết mạch bàn về thời đại, quý tộc chiếm cứ rất nhiều lợi ích quyền lợi, càng là gia tộc lâu đời tích xúc lực lượng lại càng mạnh mẽ. Ý chí của bọn hắn, có khí cho dù là quân vương cũng muốn cân nhắc.

Không phải vậy, dao động nền tảngg lập quốc cũng là nhẹ, thậm chí các quý tộc trực tiếp
kết minh thay đổi một cái quân vương, hoặc đổi một cái vương triều cũng có thể.

Hàn quốc lập quốc còn không phải là ba nhà Hàn, Ngụy và Triệu liên hợp phân chia đất Tấn suy yếu mà thành ư?

Hàn An biết rõ Cơ Vô Dạ say mê quyền lực, một khi hắn đụng chạm đến lợi ích của những quý tộc. Mượn tay Cơ Vô Dạ đem quý tộc thế lực tiêu hao, để cho hai bên đấu đá hắn chỉ việc tọa sơn xem hổ đấu là được.

Quý tộc tích xúc nhiều đời, nhất là Trương gia năm đời nàm Tướng tại Hàn quốc muốn diệt là diệt được ư? Cho dù Cơ Vô Dạ có diệt được đi nữa, vậy đổi một cái Tướng quốc khác từ quý tộc khác là được.

Chỉ cần Hàn An còn tại quân vương chi vị, hắn liền không sợ Cơ Vô Dạ thoát ly khỏi bàn cờ của hắn. Về phần thái tử con trai trưởng hắn bị Cơ Vô Dạ thao túng lẫn ủng hộ, càng là chuyện buồn cười nhất.

Đế vương gia vô tình, trong đống con của hắn không ít kẻ cũng muốn ngoài lên vương vị của hắn. Sẽ để cho một thái tử mềm yếu vô năng ngồi lên được ư? Bản thân hắn cũng sẽ an tâm để đứa con trai này ngồi lên ư?

Đây mới là thật sự chân tướng, nếu thật là có đơn giản như vậy, Hàn quốc đã sớm diệt vong từ lâu rồi.

“ Âm mưu quỷ kế thời này đúng là nhiều” Đế Thiên An nhịn không được mà cảm thán, đối với Hàn An thầm khen, ai có thể nghĩ được Hàn vương yếu mềm vô năng lại mới là đại lão sau cùng, bày bố tấm màn đêm khắp Hàn quốc.

Tại thế giới này sinh hoạt đã một đoạn thời gian, để cho Đế Thiên An biết mặc dù là cổ đại thế giới, song trí tuệ của cổ nhân không một chút thấp nào. Nhất là mấy kẻ chơi âm mưu quỷ kế, so với hắn xem qua trên phim ảnh còn lợi hại không biết bao nhiêu lần.

Đế Thiên An ngấm nhìn cảnh sắc bên ngoài, trầm ngâm một hồi cầm chung rượu lại uống một ngụm, rồi ngâm nga :

“ Thiên Tử Đã Chết, Chư Vương Phân Tranh, Quần Hùng Trỗi Dậy, Loạn Thế Thất Hùng, Xuân Thu Xa Dần, Hàn Đông Đang Đến, Thiên Hạ Vô Thường, Tụ Tán Lưu Sa, Thời Gian Thoăn Thoắt, Thiên Hành Cửu Ca”

Lúc này, ở bên ngoài của Tữ Nữ một bên nghe lấy, thầm đọc lại :“Thiên Tử Đã Chết, Chư Vương Phân Tranh, Quần Hùng Trỗi Dậy, Loạn Thế Thất Hùng, Xuân Thu Xa Dần, Hàn Đông Đang Đến, Thiên Hạ Vô Thường, Tụ Tán Lưu Sa, Thời Gian Thoăn Thoắt, Thiên Hành Cửu Ca”

Đại não không ngừng phân tích lấy mấy lời của hắn, thông qua đó mà nàng cũng hiểu được phần nào lời y ám chỉ.

Bốn câu đầu chính là ám chỉ Tây Chu thiên tử Chu Noãn Vương tại hơn hai mươi hai năm trước bị Tần quốc phát binh đánh Tây Chu, sau khi bắt về Hàm Dương rồi thả đã chết đi.

Chư vương phân tranh ám chỉ hiện tại Tần, Tề, Sở, Hàn, Ngụy, Triệu, Yên. Xuân Thu đã qua từ lâu, thời kỳ đó Ngũ Bá trỗi dậy bây giờ thì Chiến Quốc Thất Hùng. Có điều cái tụ tán Lưu Sa thì nàng không rõ, còn cả Thiên Hành Cửu Ca đã đến là ý gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK