Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đàm Hoa Liên cũng bị khí, khi biết thức ăn này do Đế Thiên An làm ra là đãi nàng, nhưng mà bây giờ nhìn bị hai tên tham ăn kia phong quyển vân tàn cũng giận, song nàng càng để ý hơn cái nữ nhân đang dựa vào người hắn.

Đế Thiên An cười nói : “ không nghĩ đến còn thêm mấy vị khách nhân, Phù Dung có thể cho ta chút không gian chuẩn bị thêm ít thức ăn không.”

Phù Dung nghe được mặt đỏ hơn, từ trong ngực luyến tiếc đi ra, ngượng ngùng : “ những món ăn này là công tử làm ra ư?”

“ Bất tài chỉ biết chút nấu nướng, để Phù Dung chê cười rồi”Đế Thiên An cười đáp, rồi quay sang Đàm Hoa Liên ôn hòa : “ Hoa Liên chờ ta một lát”

“ Công tử, có cần Phù Dung giúp người không?” Đối với người nam nhân này Phù Dung càng ngày càng say mê, nho nhã đẹp trai lại còn biết nấu ăn làm sao mà không ưa thích cho được chứ, chủ động xin giúp.

Đàm Hoa Liên nghe thấy cũng có chút giận, song trở ngại mặt mủi nàng mới không có lên tiếng.

“ Không cần! ở đây là được” Đế Thiên An khước từ, chậm bước ra.

Phù Dung đôi mắt vẫn say mê nhìn nam tử kia bước ra ngoài.

“ Chuyện gì mà ầm ĩ thế” người còn chưa đến Thiên Mã Tướng Quân đã cất lời, khi đi vào trong ánh mắt đảo qua một cái liền nhìn về Đoàn Ngâu Hiến, lấy lão nhãn quang có thể nhận ra được vị này bất phàm.

Cũng như Hàn Phi Quang và Đàm Hoa Liên lão cũng bị động tĩnh của Đoàn Ngâu Hiến mà chú ý. Dù sau bọn họ chọn khách điếm nghỉ ngơi cũng không lâu, lấy võ công của Thiên Mã Tướng Quân với khoảng cách không xa làm sao không nghe được.

“ Ngươi là... ơ” Đoàn Ngâu Hiến còn đang thưởng thức mỹ thực cùng rượu ngon, bị thanh âm làm chủ ý, quay đầu nhìn vẻ mặt hắn liền nghiêm túc lại, tầm mắt rơi vào lão già đi vào trong sát na nhanh chóng phân tích.

“ Xin hỏi quý danh của ngài có phải là Thiên Mã Tướng Quân” Đoàn Ngâu Hiến đứng dậy, hai tay ôm quyền thi lễ, hắn nhận ra được cái lão già phía trước là ai.

Thiên Mã đồng dạng nhận ra được người phía trước, mặc dù nhiều năm chưa gặp nhưng hắn vẫn còn nhớ, đáp : “ thì ra là... Đoàn cung chủ

Đoàn Ngâu Hiến khách sáo mà nói :“ Ha ha! Cảm ơn ngài còn nhớ đến tôi. Thật vinh hạnh quá”

“ Nhưng sao cung chủ lại có mặt ở đây? Lại cùng với Quang nhi…” Thiên Mã Tướng Quân không rõ hỏi, lời còn chưa hết nhưng đại ý cũng đã nói ra.

“ À à... chẳng là...” Đoàn Ngâu Hiến nhất thời chưa tìm được lý do nói, chẳng lẽ bảo hắn nói là mình truy đuổi con gái mình sau đó vào đây ăn chực ư? Nhất là khi chủ nhân căn phòng này đã rời đi rồi, mà bọn họ gặp gỡ chỉ mấy phút ngắn ngủi à

Đi theo bên cạnh Đông Hưng nghi hoặc không rõ, qua đối thoại hắn có thể biết nam nhân kia cùng với chủ nhân nhà mình nhận biết, mà qua ngữ khí có thể biết chủ nhân đối với y lễ nghĩa mấy phần, dò hỏi : “ chủ nhân! biết người này ư?”

“ Hưng Quân, mau vái chào đi” Thiên Mã Tướng Quân quay đầu dặn dò thuộc hạ và giải thích lấy : “ vị này là Đoàn Ngâu Hiến cung chủ Bắc Hải Băng Cung đó”

“Bắc Hải Băng Cung ư?” Hưng Quân nghe mà thầm giật mình, thân là đội trưởng đội biệt kích số 5 và đi theo chủ nhân mình nhiều năm, hắn biết cái tên kia có trọng lượng gì.

Bắc Hải Băng Cung là thế lực vô song thống trị toàn miền băng giá phía bắc. Sức mạnh của họ được ví như “nổi khiếp sợ” chốn võ lâm.

Bản thân Hưng Quân đã nghe đồn rất nhiều về vị cung chủ này, nhưng hôm nay mới có duyên gặp gỡ, lập tức cúi đầu chắp tay thi lễ : “ Hưng Quân gặp qua cung chủ”

“ Đã có chuyện gì xảy ra ở đây vậy?” chào hỏi qua đi Thiên Mã Tướng Quân hỏi.

Hàn Phi Quang một tay gắp đũa ăn lấy thức ăn, quay nhìn sư phụ mình nói : “ à, là lệnh huynh chuẩn bị tiệc rượu cho chúng ta ấy mà. Tướng Quân người có muốn ăn cùng không? Ngon tuyệt trần, nhất là rượu này!”

“ Đúng! Đúng! Là tên gì ấy nhỉ… tên kia mau buông ra ngay” Đoàn Ngâu Hiến nghe xong liền bồi vào, xong vừa quay đầu đã thấy Hàn Phi Quang muốn thó cái vò rượu của lão, lập tức quát lớn...

Hàn Phi Quang bị quát đành rụt tay lại, sau đó lại dung đủa gắp lia lịa thức ăn.

“ Vị cô nương này là?” Thiên Mã dò hỏi, ánh mắt nhìn về Phù Dung.

“ Là con gái của ta, Phù Dung còn không mau bái kiến Thiên Mã Tướng Quân” Đoàn Ngâu Hiến đi nhanh đến cái bàn ăn, sét đánh bắt lấy vò rượu lo sợ cái tên tiểu tử kia uống lấy, giữ khu khu bên cạnh.

“ Tiểu nữ bái kiến Thiên Mã Tướng Quân” Phù Dung cũng không mất lễ nghi, đứng dậy ôm tay cúi đầu thi lễ.

“ Ồ thì ra là lệnh nữ à” Thiên Mã Tướng Quân gật gù nói.

Lại nói Đế Thiên An rời đi cũng không tốn bao nhiêu thời gian, có điều để tránh nghi ngờ lẫn giải thích không cần thiết, hắn đi đến phòng bếp của tửu điếm. Sau đó chỉ việc đem thỏi vàng ra giải quyết đầu bếp cùng hạ nhân lui ra là được.

Sau đó lại từ không gian trong người lấy ra gia vị cùng nguyên liệu, thông qua các ảnh phân thân lập tức chế biến các món ăn. Khi làm xong liền cho những kẻ này bưng bê đến gian phòng của mình.

Nhưng so với trước căn phòng trở nên đông hơn khi có cả Thiên Mã Tướng Quân cùng Hắc Phong Hội thành viên canh giữ.

“ Thơm quá! Thơm quá!” Hàn Phi Quang hít hà, bụng vẫn còn chưa đã thèm, ánh mắt ngó chằm chằm về hạ nhân đem lên vô số thức ăn, tay nhanh hơn não đem đũa định gắp lấy ăn.

“ Ngươi có thôi đi không hả! công tử vất vả còn chưa ăn! Ngươi ăn cái gì hả! Hơn nữa cả một bàn thức ăn đều bị ngươi ăn rồi” Phù Dung đem tay đánh mạnh lên Hàn Phi Quan tay, hung dữ quát.

“ Nhưng mà, đâu phải chỉ có mình ta đâu. Còn có cha của cô nữa mà” Hàn Phi Quang bị mỹ nữ quát, không sợ trời không sợ đất hắn lại đối với mỹ nữ hung như cọp này sợ, bày ra một bộ ủy khuất một tay chỉ về bên cạnh người.

“ Khụ khụ” Đoàn Ngâu Hiến ho khan lên có chút xấu hổ, dù gì hắn cũng là Bắc Hải Băng Cung cung chủ à.

“ Đêm nay đúng là náo nhiệt” Đế Thiên An trên tay đã mang sẵn hai dĩa thức ăn đặt xuống vị trí của Đàm Hoa Liên cùng Phù Dung, ra hiệu cho hạ nhân đem thức ăn dọn xuống cùng đem đồ mới để vào, cười nói : “ đây là đặc biệc chuẩn bị cho mỹ nhân, hy vọng hai nàng sẽ thích”

“ Chỉ cần công tử làm, Phù Dung đều ưa thích” Phù Dung nghe mà vui sướng, hoàn toàn không có một bộ hung dữ đối với Hàn Phi Quang.

Đàm Hoa Liên nhìn một bên trong lòng cũng có khí, nhưng nhìn ở dĩa thức ăn đẹp mắt cùng thơm ngon phương diện, nàng đánh phát tiết lên nó thôi.

“ Không nghĩ đến cậu còn có một tay trù nghệ giỏi như vậy” Thiên Mã Tướng Quân nhìn qua thức ăn, mặc dù còn chưa nếm nhưng nhìn hương vị bày trí đã biết được tay nghề, đừng nói là Hàn Phi Quang cho dù là hắn nghe mùi cũng muốn ăn à.

“ Chút tài mọn mà thôi” Đế Thiên An khiêm tốn, sau đó từ bên hông lấy lên một cái bình ngọc hồ lô, cách không hấp lấy hai cái chén sứ có đặt trong phòng đặt đến chỗ của hai nữ.

“ Rượu này do ta nhưỡng rất quý. Có thể tăng trưởng nội công, nếu không phải mỹ nhân ta sẽ không mời đâu” Đế Thiên An vừa nói đã đem nắp bình mở ra, rót vào chén sứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK