Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

U ám cánh rừng.

Trung niên gầy gò nam tử trên không trung xuất ra một chưởng, bốn phía trận gió tựa hồ cũng muốn ngừng lại, thanh âm cũng tựa hồ muốn mẫn diệt đi xuống.

Đối diện với hắn, một nữ nhân trong đỏ hồng y phục, vóc người lồi lõm, dung mạo để cho nam nhân câu lên dục hỏa, đối với hắn thể công chỉ khẻ động nhẹ bàn tay, theo đó một đóa hỏa diễm bốc lên, đem chung quanh không khí ấm lên nhanh chóng.

“ Muốn có ta, cũng được nha, có điều các ngươi chịu nổi hỏa diễm của ta không?” Diễm Linh Cơ cười nói, thúc dục Dị Hỏa của mình.

Bình thường trạng thái, đem Dị Hỏa luyện hóa đến trong cơ thể, thường thường là trói buộc Dị Hỏa uy lực, đem Dị Hỏa uy lực áp chế.

Nếu là có Đấu Sư thực lực, Dị Hỏa là có thể phát ra Đấu Sư uy lực; Nếu là có Đấu Tông thực lực, Dị Hỏa là có thể phát huy ra Đấu Tông thực lực; Nếu là có Đấu Thánh thực lực, Dị Hỏa là có thể phát huy ra Đấu Thánh thực lực.

Dị Hỏa uy lực, cùng đấu khí cảnh giới mật thiết tương quan.

Ở một trình độ nào đó, đấu khí cảnh giới hơi thấp, cũng là hạn chế Dị Hỏa uy lực.

Một khi bộc phát ra Dị Hỏa uy lực quá mạnh mẽ, có thể sẽ bị Dị Hỏa đốt chết cháy.

Nhưng là một khi Dị Hỏa rời đi thân thể. Không hề bị thân thể hạn chế, kia Dị Hỏa đem bộc phát ra không bị luyện hóa trước, cường hãn uy lực.

Nếu nói là Dị Hỏa tại thân thể, là nhà nuôi Dị Hỏa, Diễm Linh Cơ là Đấu Hoàng thực lực, Dị Hỏa nhiều lắm là có thể bộc phát ra Đấu Hoàng chiến lực.

Nhưng là rời đi thân thể, không có ở đây bị thân thể trói buộc, Dị Hỏa uy lực vô hạn mở rộng, thật giống như thoát cương ngựa hoang, toát ra dã tính cùng phách lối.

Diễm Linh Cơ cơ thể có thể còn chưa thích hợp nuôi dưỡng Dị Hỏa, nhưng nàng còn có nội thiên địa thì lại khác, không cần phải tốn công bỏ ra đấu khí nuôi dưỡng nó, mà nàng chỉ việc đem nó bỏ vào bên trong, để cho nó hấp thu hỏa nguyên tố hay thiên địa của nàng mà lớn mạnh.

So với Nạp Linh thì nội thiên địa của nàng mới chính là cái không gian nuôi dưỡng tốt nhất, hoàn toàn tự do lại không ngưng cung cấp lực lượng cho Dị Hỏa, cho nên đối với vị chủ nhà của mình Dị Hỏa đương nhiên thân thiện hữu hảo hơn nhiều.

“Oanh oanh oanh!”

Dị hỏa bạo tạc, đốt cháy hết thảy, hủy diệt hết thảy, đem chưởng lực đấu khí ập đến hoàn toàn xé nát, khiến cho cả một vùng không gian vươn vấn khét lẹt, mặt đất bị xới tung lên.

“Phốc” Kim Sí Tông phun ra một ngụm máu, con mắt mở to kinh hoảng nhìn nữ tử phía trước, hắn dầu gì cũng là Đấu Vương ngủ tinh cao thủ, cũng xem như là một nhân vật lợi hại, vậy mà không đở nổi một đòn.

“ A a a a” Từng tiếng thê thảm khác kêu la phát ra từ bốn trung niên khác, cả cơ thể bị từng ngọn lửa xanh tối thiêu đốt.

Kim Sí Tông nhìn đám thuộc hạ Đấu Linh rơi vào thê thảm cảnh tượng, sống lưng lạnh bút cả lên, sắc mặt tái nhợt, trên người mồ hôi giọt giọt đáp đáp rơi xuống, bờ môi run run thốt lên : “Dị Hỏa...là Dị Hỏa”

Đấu khí trong người nhanh chóng tiêu hao, không ngừng bị ngăn cản Dị Hỏa xâm nhập, ngọn lửa bình thường không thể nào có uy lực mạnh như vậy, chỉ có thể là Dị Hỏa đi, giờ khắc này, hắn mới rõ ràng cảm nhận được sinh mạng bị uy hiếp.
Nếu không phải Kim Sí Tông đấu khí năng lượng thâm hậu hơn so với mấy tên thuộc hạ của mình, thì đã sớm bị đốt cháy mà chết.Mất đi đấu khí bảo vệ, cho dù là thân thể cường đại, cũng phải hóa thành tro bụi.

“Không được, nữ nhân này còn mạnh hơn ta, lần này đá phải thiết bảng” Kim Sí Tông da đầu tê dại nhìn nữ nhân xinh đẹp cười mình, còn nam nhân ở xa yên lặng trên một tảng đá ngặm một cọng cỏ quan sát.

Tử vong uy hiếp, nếu là tiếp tục nữa, chín phần mười, có thể rơi xuống. Hai người này thực lực hẳn là trên cả hắn, lần này đá trúng thiết bảng, thực lực sai biệt quá lớn. Ở tuyệt đối thực lực trước mặt. Hết thảy chống cự đều là hư vô, cho nên hắn quyết định chạy.

Chỉ có người nghèo cái gì cũng không có, mới không sợ chết, mà các phú ông gia tài bạc triệu, kiều thê mỹ thiếp vô số, cuộc sống hạnh phúc vô số, tự nhiên không muốn chết.

Kim Sí Tông đồng dạng thân là Đấu Vương ngủ tinh cường giả, ngày thường cũng là nhân vật có số có má, tại vùng đất hỗn loạn này cũng xem như là một thế lực nho nhỏ, là thủ lĩnh của một nhóm cướp ở trong vùng đất này.

Chết trên tay hắn không ít người lẫn thế lực, ở sơn trại cũng bắt về không ít mỹ nữ, cộng thêm hắn thực lực này cũng đủ cho rất nhiều nữ nhân nguyện ý vào lồng ngực hắn ôm ấp.

Nếu là chết ở chỗ này, cái gì cũng không có, nhưng là sống tiếp, có vô hạn tốt đẹp. Bây giờ Kim Sí Tông đả không còn như trước đây hùng hổ 10 phần, đắc ý 10 phần mà như chuột gặp mèo một dạng, chạy.

Chạy nhanh nhất có thể, chỉ có chạy nhanh mới có thể giữ mạng.

“ Khốn kiếp, Vương Lâm, Diệp Thu, lần này là các ngươi hại lảo tử” Kim Sí Tông gương mặt trắng bệch xoay người vận lên đấu khí hóa cánh mà chạy đi.

Ngày hôm nay hắn vốn ở sơn trại tiêu dao khoái hoạt với đám kiều thiếp của mình, cho đến khi hai thuộc hạ đem về cho hắn một tin tức, phát hiện ra một nam một nữ tiến vào địa bàn của hắn, hơn nữa nữ nhân cực kỳ xinh đẹp.

Cho nên hắn nảy sắc tâm, như những lần trước đây giết người cướp của nam giết nữ hiếp.

Có điều lần này vận may không còn đứng ở hắn nữa, cướp ai không cướp, lại cướp trúng vợ chồng nhà Đế Thiên An, luận về ăn cướp thì Kim Sí Tông phải gọi Đế Thiên An bặng cụ.

“ Chạy, dể như vậy ư” Diễm Linh Cơ cười nói, thân ảnh đằng thân mà đi, đạp bước trên không trung truy đuổi.

Kim Sí Tông run run, miệng lắp bắp: “ Đấu... Đấu Tông”

Diễm Linh Cơ dừng trước người hắn, chặn lại hắn đào tẩu : “ làm sao đi vội vậy, người ta còn chờ ngài hạnh sủng đây”

Kim Sí Tông run lẩy bẩy, không cần đấu khí ở không trung bay lượn chỉ có thể là Đấu Tông cấp cao, mà cả một vùng không gian quanh hắn bị khóa chặt càng minh chứng điều đó, bây giờ hắn mới biết mình ngu xuẩn như thế nào.

“ Đại... đại nhân...xin tha mạng... tiểu nhân có mắt không tròng”

“ Đại nhân tha mạng, tiểu nhân không dám, xin đại nhân tha mạng”:

Kim Sí Tông vứt bỏ tôn nghiêm, lập tức quỳ xuống dập đầu, từng tiếng vang lớn khi cái trán va chạm dưới nền đất, hắn đả không còn dũng khí để chạy trốn nữa, bây giờ trong lòng chỉ còn tràn lấy vô tận sợ hãi.

“ A... a... a... a” Kim Sí Tông như heo bị chọc tiết kêu la thê thảm, khi trên người một ngọn hỏa diễm xanh tối bám lên, trong chốc lát đem cánh tay của hắn đốt thành tro.

Diễm Linh Cơ đánh ra một chưởng, lập tức phong bế huyệt đạo trong người của Kim Sí Tông lại, thân ảnh chậm rãi hạ xuống, lại lấy ra một viên tiên đậu, cách không nhét vào miệng hắn.

Đương nhiên nàng chẳng có ý tốt gì, để cho hắn khôi phục lại thể lực, đấu khí trong người tiêu hao cũng nhanh từ bên ngoài môi trường đổ vào cơ thể khôi phục lại, sau đó chỉ thấy nàng đặt một bàn tay lên người.

“ Phốc” Kim Sí Tông yết hầu xuất hiện một đạo hỏa kiếm xanh tối, sinh mạng của hắn cũng cấp tốc trôi đi.

“ Yên tâm, ta sẽ không hao phí ngươi” Diễm Linh Cơ cười nói, hai tay tỏa ra hấp lực điên cuồng hấp nạp lấy đấu khí trong người hắn qua cho mình.

Có thể hấp thu đấu khí của người khác qua cho mình, chỉ có nhà của Đế Thiên An mới có thể làm được. Bởi thế giới này công pháp tu luyện đấu khí không có bộ võ công này, được Đế Thiên An đem ra.

Bắc Minh Thần Công do hắn chế luyện ban đầu cướp đoạt chân khí của kẻ khác, đoạt sinh mệnh tinh hoa của kẻ chết, cũng như tinh hoa năng lượng linh khí đất trời. Đấu khí cũng là một dạng năng lượng giống như chân khí, ma lực, chakra...cho nên về mặt thi triển Bắc Minh cũng chẳng có gì sai biệc.

Đây cũng là lý do vì sao mà Đế Thiên An cùng Diễm Linh Cơ tăng nhanh như vậy, mặc dù đấu khí của mỗi người khác nhau. Nhưng chỉ cần thôn phệ vào rồi dùng dị hỏa nung đốt, cùng thuộc tính thì càng tốt, nếu không cùng có thể dời vào nội thiên địa bên trong.

“ Vù vù” chỉ thấy năng lượng xung quanh trở nên cuồng bạo, rồi trở thành một cơn cuồng phong lốc xoáy, bị kéo vào một cái hắc động bao trùm lên người Diễm Linh Cơ.

Diễm Linh Cơ cười nhẹ, năng lượng đấu khí dày đặc đổ về, bàn tay vươn ra các ngón tay vươn vấn những sợi tơ đem linh hồn của Kim Sí Tông lôi ra sau đó đem hắn vặn xoắn đi, lại nói : “chàng nói đúng, chặng đường này rất thú vị”

Giả heo ăn hổ, chặng đường này không ít thế lực đánh chủ ý lên 2 người bọn họ, có Diễm Linh Cơ nhan sắc, hay đan dược mà Đế Thiên An thả ra, lòng tham dẫn lên bất cứ người nào vọng tưởng đạt được đồ tốt đều một đi không trở lại.

Kim Sí Tông cũng là một trong những kẻ xấu số đó, chết không thể thảm hơn, chỉ vì sự ngu xuẩn, bằng hắn thực lực chiếm núi xưng vương lợi dụng địa hình lẫn Đấu Vương thực lực hoành hoành một vùng, khó ai làm gì được hắn.

Tại cái biên giới vùng đất hỗn loạn này, Đấu Vương cũng xem như đả là một nhân vật không nhỏ, nhưng có đánh chết Kim Sí Tông có nào ngờ được, trong mắt hắn có thể tùy ý giết lại là hung thần đoạt mạng, không chỉ đá vào thiết bảng mà là kim cưởng bảng, chết không thể chết hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK