Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dumbledore vẫn ở trên bàn giáo viên của mình, hắn từ lâu đả đoán ra được câu đố của Đế Thiên An nhưng hắn cũng như nhiều người không rõ, chuột hồng ám chỉ đến là gì cả, cho đến bây giờ đả hiểu, thì thầm : “Pettigrew”

Lúc này Đế Thiên An mở ra không gian của mình, từ nội thế giới bên trong lôi ra một đầu chó đen trước mặt đám người.

“ Là nó” Harry kinh hô khi nhìn về đầu chó đen này.

Mà cách đó không xa Snape rút ra ma trượng ngưng trọng nhìn về đầu chó đen này, mà đám người giáo sư khác cũng ngưng trọng lên, nhất là Dumbledore con mắt quang mang sau đó như hiểu ra thứ gì.

“A...a...a” đám người ở đây sợ hãi lên khi nhìn thấy đầu chó đen kia nhanh chóng hóa thành hình người, làm cho đám học sinh lẫn giáo viên chấn kinh một dạng.

Con chó là hắn, hắn chính là một Phù thủy Hóa Thú, thân ảnh bành trướng con chó đen nhanh chóng thay đổi trở thành một người đàn ông. Chùm lông rối nùi, bẩn thỉu, tòong teng trên hai cùi chỏ của y.

Nếu đôi mắt y không loé sáng trong hai hốc mắt sâu u tối, thì có thể tưởng y chỉ là một cái xác không hồn. Làn da y trông như sáp, căng trên bộ xương mặt, giống hệt một cái đầu lâu. Và mấy cái răng vàng của y đang nhe ra thành một nụ cười.

Y chính là Sirius Black.

“Sirius Black” Harry kinh hô lên, sau đó lao đến tung một đạo ma chú lao đến người hắn, đây là người bán đứng cha mẹ hắn muốn giết hắn.

Đế Thiên An duổi tay, tinh thần lực bao trùm lên Harry, đem hắn khống chế xuống.

Lupin đột nhiên xông ra đại não xoay chuyển, ôm lấy Black thì thào nói đến thứ gì làm cho đám người ở đây khó hiểu : “ Là hắn là hắn phải không”

“Việc này việc này” Hermione đại não nhất thời lâm vào hỗn loạn không cách nào hiểu rõ được.

“Được rồi, cũng nên kết thúc chuyện vặt vảnh này” Đế Thiên An lên tiếng, ánh mắt nhìn về đầu chuột bên dưới, chỉ thấy thân hình nó nhanh chóng bành trướng lớn lên.

Giống như xem một bộ phim phát nhanh hình ảnh một cái cây đang lớn vậy: trước tiên, một cái đầu nhô lên từ nền sàn, rồi tay chân mọc ra, sau đó là một người đàn ông đứng lên tại nơi mà Scrabbers vừa rớt xuống, hắn khúm núm vặn vẹo hai tay.

Người đàn ông đó nhỏ thó, chỉ cao hơn Harry và Hermione một chút xíu, mớ tóc phai màu thưa rỉn của hắn rối bù, có một mảng hói to ngay trên đỉnh sọ. Hắn có bộ dạng dúm dó của một người từng mập ù bỗng đột ngột sụt nhiều cân trong một thời gian ngắn. Da của hắn trông bẩn thỉu, gần giống như bộ da của con Scrabbers, và vài vết tích của con chuột đó vẫn còn rơi rớt quanh cái mũi nhọn và đôi mắt nhỏ mọng nước của hắn.

“Peter!” Snape ngây ngốc thốt ra :“Nhỏ lùn tinh Peter!”

“Merlin” Mcgonagall giáo sư cũng giật mình kinh hô lên khi nhìn nam tử này, mà tương tự đám người ở đây cũng hoảng sợ lên.

“Được rồi Dumbledore việc của ngươi đó” Đế Thiên An lên tiếng, lấy ra một ít trái cây lên tiếng, tay vẩy vẩy Daphne và Hermione còn cả Penelope.

Penelope kinh hô lên :“ Thật không ngờ, ôi Merlin... Pettigrew còn sống...”

“Pisu” Pachirasu thân ảnh chạy nhanh đến thò tay nắm lấy một quả dâu tây to lớn nhanh chóng gặm lấy, đồng thời đem một ít trái cây đem về cho Angelina và Alicia, thuận tiện ghé cho Star của Ginny.

Hermione lên tiếng : “ Pettigrew, Sirius là một Phù thủy Hóa thú. Em đã tra cứu khi làm bài tập.... Bộ Pháp thuật lập hồ sơ theo dõi những phù thủy và pháp sư nào có thể biến hình thành thú vật. Có một hồ sơ ghi rõ họ biến thành con thú gì và dấu vết riêng và những đặc điểm, tra cứu tiếp để xem hồ sơ giáo sư McGonagall ở phần đăng ký hộ tịch, thì thấy trong cả thế kỷ này chỉ có bảy phù thủy biến hình thành thú, và trong danh sách đó không hề có tên Pettigrew, lẫn Sirius, chả trách hắn lại có thể trốn thoát được.”

“ Hừ, ăn may” Daphne nhìn Penelopne căm phẫn lên, nàng nếu không xui xẻo đụng phải Hermione thì đả ôm trọn giải thưởng rồi.

Penelope cười cười : “giáo sư câu đố của người thật đúng là đặc sắc, nhất là Granger em ấy chung đụng với phần thưởng của mình nhiều thời gian như vậy... Giáo sư người thiên vị cũng rõ ràng đi, nếu em không ăn may phần thưởng này...”

Đế Thiên An vươn tay cốc nhẹ lên trán nàng : “ trai cò đánh nhau ngư ông hưởng lợi, từ lúc phát hiện đến hành xử đều xuất sắc cả, rất tốt. Còn nữa ta có thiên vị hay không là chuyện của ta à, muốn thu hồi phần thưởng không?”

“ Giáo sư, có ai nói người đáng ghét chưa” Penelope cười đùa nói, lại nhìn một bên thần sắc hai học muội của mình, nhất là Hermione lúc xanh lúc trắng, nói : “ hy vọng hè này em vẫn còn gởi cú cho chị”

Hermione nắm tay siết chặt, nói : “ nằm mơ”

“ Được rồi, được rồi, kỹ không bằng người, thua không phải là đáng sợ, đáng sợ là thua mà cũng không dám thừa nhận.l” Đế Thiên An từ trong không gian lấy ra một bầu rượu rót đây hai chung bạch ngọc rượu xinh đẹp, rồi nói : “ uống đi, có thể bồi bổ cơ thể”

“ Vâng” Ba người tâm tình khác nhau, có người vui vẻ có người buồn, sau đó đem tay bắt lấy chung rượu uống lấy.

Peter mở mắt, ánh mắt của hắn vô thần. Dumbledore ngồi xổm hắn trước người, cùng hắn mặt đối với mặt.

“Ngươi nghe thấy ta nói chuyện?” Dumbledore trấn tĩnh mà hỏi thăm.

Peter mí mắt rung động rồi một chút.“Nghe thấy.” Hắn thấp giọng nói.

“Ta hy vọng ngươi nói cho chúng ta biết.” Dumbledore hoà hoãn địa nói,“Ngươi tại sao lại ở chỗ này, và năm xưa là sự kiện gì xảy ra”

Peter run rẩy thật sâu hít một hơi, sau đó dùng một loại không mang theo cảm tình cứng nhắc ngữ điệu nói đứng lên.

“Đó là ta kế hoạch. Ta biết Blake sẽ chỉ ra là ta bán đứng rồi Potter một nhà, bởi vì Blake đúng là một người duy nhất biết ta mới là Potter giữ bí mật người người. Cho nên ta chế định rồi một cái kế hoạch.

Làm Blake đem ta vây ở một cái chật chội góc đường thời, ta nhân tiện nhượng được chỉnh cái phố cũng nghe thấy đúng là Blake phản bội rồi Lily cùng James.Tiếp theo ta dùng dấu ở sau lưng ma trượng bùng nổ rồi chỉnh cái phố, đoạn rơi chính mình một ngón tay phải hơn nữa biến thành chuột chui xuống cống ngầm chạy thoát.

Như vậy Blake nhân tiện lấy phản bội Potter một nhà, sát hại ta cùng Muggle những người đứng xem tội danh mà bị đóng tiến vào Azkaban.”Peter mí mắt rung động .

“Tiếp theo ngươi hay dùng chuột thân phận trở thành Weasley nhà sủng vật,cùng ma pháp thế giới bảo trì liên lạc?” Dumbledore bình tĩnh địa nói.

“Bởi vì hắc ma vương thua cuộc, mà hắn này đi theo người đều ở tìm ta báo thù. Ta chỉ được giả dạng làm chuột khắp nơi chạy trốn.”

“Bây giờ có thể làm rõ chân tướng rồi, nói một chút ngươi là làm sao biết Peter chính là Scaber đi, Blake.” Dumbledore nói.

Blake đem một tấm giấy bảo nhàu nát, sau đó vuốt thẳng đưa cho mọi người ở đây xem.Đó là Ron một nhà ảnh chụp, năm ngoái mùa hè ở Nhật Báo Tiên Tri đăng lên, cả gia đình Weasley trúng thưởng đi Ai Cập, Ron cùng Scaber ảnh chụp trên đó.

“Ngươi là như thế nào có được báo chí này ” Dumbledore hỏi.

“Fudge” Blake nói,“Năm ngoái hắn đến Azkaban thị sát lúc, cho ta đây tờ báo chí. Đó chính là Peter, ở báo chí đầu bản thượng...... Ở này - nam hài trên đầu vai...... Ta lập tức nhận ra hắn tới....... Ta xem gặp hắn biến hình có bao nhiêu lần?”

“Ngươi vừa là như thế nào từ Azkaban trốn ra được , ở không có ma trượng không ai trợ giúp đích tình tình hình hạ? Ngươi vừa là tại sao không có ở vậy đánh mất lý trí?” Dumbledore tiếp tục hỏi.

“Bọn giám ngục Azkaban chỉ lần dò theo hướng con người bằng khả năng phán đoán cảm xúc của con người. Khi tôi là một con chó thì chúng phán đoán cảm xúc của tôi rất kém.... kém người hơn, kém phức tạp hơn.... nhưng, dĩ nhiên, chúng lại tưởng là tôi đã mất trí như mọi người khác bị giam cầm trong đó, vì vậy chúng không bận tâm nữa.

Nhưng tôi yếu lắm, rất yếu, và không có hy vọng gì xua đuổi chúng ra xa khỏi tôi khi mà tôi không có tới một cây đũa phép.... Thế rồi tôi nhìn thấy Pettigrew trong tấm hình đó.... Tôi nhận ra rằng hắn đang ở trường Hogwarts với Harry.... Nếu mà có tín hiệu gì lọt đến tai hắn rằng phe Hắc ám đang củng cố lực lượng.... thì rõ ràng hắn đang ở vị trí cực kỳ thuận lợi để hành động.

Sẵn sàng tấn công vào đúng lúc mà hắn chắc chắn có đồng minh.... để giao nộp người cuối cùng của nhà Potter cho chúng. Nếu hắn giao nộp Harry, thì còn ai dám nói hắn là kẻ phản bội Voldemort? Hắn sẽ được đón nhận về hàng ngũ trong danh dự.... Vì vậy, tôi phải làm một điều gì đó. Tôi là người duy nhứt biết là Peter vẫn còn sống.

Như thể có một ai đó đã thắp lên một ngọn lửa trong đầu tôi mà bọn giám ngục Azkaban không thể nào dập tắt, đó không phải là cảm xúc vui sướng, đó là một ám ảnh. Nhưng nó đem lại cho tôi sức mạnh, nó làm đầu óc tôi sáng suốt. Vì vậy, một đêm, khi họ mở cửa để đem thức ăn vào, tôi đã lẻn qua mặt họ như một con chó.... Họ hết sức bối rối vì họ gặp khó khăn hơn rất nhiều khi phán đoán tình cảm loài vật....

Dưới lốt chó tôi rất ốm, ốm lắm, ốm đến nỗi có thể lách mình qua chấn song nhà tù.... Tôi bơi trở về đất liền như một con chó.... Tôi đi ngược lên phía bắc và lẻn vào sân trường Hogwarts như một con chó.... Từ đó tới nay tôi vẫn sống trong khu Rừng Cấm.... ngoại trừ một lần tôi đi xem trận đấu Quidditch, dĩ nhiên.... cháu bay giỏi như cha cháu ngày xưa vậy, Harry à.”

Black nhìn vào mắt Harry, thấy nó không quay mặt đi, Black ồm ồm nói: “ Hãy tin tôi. Tin tôi đi. Tôi không bao giờ phản bội Lily và James. Tôi thà chết chứ không đời nào phản bội họ.”

Và cuối cùng, Harry tin ông ta, cổ họng nghẹn lại không nói được nên lời,gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK