Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trung nguyên chi địa, Tề quốc cảnh nội, Tang Hải ngoại thành.

Một tòa núi cao đỉnh phong, mây mù vờn quanh, một gốc xanh biếc đại thụ, ngồi bên dưới có hai cái thân ảnh.

Một cái tuấn mỹ thanh niên nam tử cùng một cái tóc bạc hoa râm lão giả.

Cả hai đều có thân phận không tầm thường, nam tử tuấn mỹ chính là Hàn quốc Cửu công tử Hàn Phi, Mà lão giả kia nhưng là Nho gia nổi danh Thất quốc, Tuân Phu Tử.

“Thầy, đêm qua con đã mơ một giấc mơ”

Nghe được đồ đệ mình nói, Tuân Phu Tử cất lời hỏi : “ giấc mơ gì vậy?”

Hàn Phi trong mắt lộ ra vẻ hồi ức, nói : “Lúc tỉnh lại, con đã quên mất nội dung trong giấc mơ, chỉ phát hiện ra trên ngấn lệ trên gối vẫn còn chưa khô.”

Cho dù Hàn Phi hắn cố gắng thế nào đi nữa thì cũng nhớ được bất cứ nội dung gì trong giấc mơ kia, thủy chung nghĩ không ra được.

Tuân Phu Tử hỏi : “ Là giấc mơ bi thương sao?”

Hàn Phi đáp : “ con không hề biết đó là gọt nước mắt bi thương, hay là niềm vui lĩnh được ngộ”

Tuân Phu Tử nghe nói như thế, sắc mặt hiện ra vẻ tươi cười nói : “ con lại có lĩnh ngộ được thêm một tầng rồi, được lắm”

Hàn Phi nói : “ vả lại, con phát hiện gần đây hình như con luôn lặp lại giấc mơ đó vậy”

Tuân Phu Tử có chút kỳ quái khi nghe được, nói : “ nếu con đãquên đi nội dung của giấc mơ, thì tại sao lại nghĩ đó là một giấc mơ không ngừng lặp lại?”

Hàn Phi đáp : “Bởi vì trong mơ luôn luôn có một bài hát, vấn vương trong tâm trí con”

“ Bài hát như thế nào?” Tuân Phu Tử vấn đạo.

Hàn Phi lại đáp : “ một vẻ đẹp không thể hình dung. Lại tựa như rất thương cảm. Xa vời vợi, nhưng lại như thể rất thân quen”

Tuân Phu Tử hỏi : “ Con có cảm nhận gì?”

Hàn Phi thành thật đáp : “Nghe bài hát này, trái tim con như thể trở nên thấu triệt, nghĩ thông suốt được rất nhiều chuyện.”

Tuân Phu Tử đôi mắt cũng mở ra quan sát lấy đồ đệ mình, Hàn Phi nói nhiều như vậy, nếu như hắn còn không thể minh bạch ý tứ trong đó, vậy thì cũng không phải làm lão sư nhiều năm của y, trực tiếp nói : “ vậy là con đến đây để từ biệc sao?”

Hàn Phi Tử lúng túng nở nụ cười, nói : “ con cảm nhận được lời vẫy gọi. Có thể, đã đến lúc con nên xuất phát rồi”

“ Được” Tuân Phu Tử gật đầu đồng ý.

Mặc dù thân cư Tang Hải, nhưng Tuân Phu Tử vẫn biết Hàn quốc tính cảnh. Bây giờ Hàn quốc cũng như rất nhiều quốc gia khác, quyền thần nắm quyền lấn át vương quyền. Mà tại Thất Quốc trong Hàn quốc lại nhỏ yếu nhất.

Hàn Phi lại là vương tôn quý tộc một thân tài học không nhỏ, đứa trẻ này là hắn nhìn trúng đệ tử. Cùng hắn ở chung tình cảm thâm hậu, hắn trong đáy lòng không muốn Hàn Phi cuốn vào loạn thế phân tranh ở trong. Nhưng bản thân cũng biết rõ không ngăn cản được cũng không lý do để cản đệ tử mình.

Hàn Phi lại nói : “ ơn truyền dạy giải đáp của ân sư, đệ tử cả đời khắc ghi”

Nhìn thấy đệ tử chắp dập đầu làm lễ, Tuân Phu Tử một tay vuốt râu mình, nói : “ xuất phát đi, Hàn Phi”

Hàn Phi tại bái biệt Tuân Phu Tử sau đó, trở lại Tiểu Thánh Hiền trang, thu thập một chút hành lý, cùng đa phần đồng môn quen biết cáo biệt xong lại đi đến một nơi.

Đó là một gian tiểu đình nhỏ nằm tại mặt biển nông, một hành lang gỗ chạy dài liên kết từ bờ biển đến gian tiểu đình này.

Tại trên đó lại thấy hai thân ảnh nam tử tầm mười chín hai mươi tuổi tuấn lãng.Một người xuất thân bình dân Sở quốc tên là Lý Tư, người còn lại chính là Hàn Phi.

“ Sư huynh muốn trở về Hàn quốc ư?”

Cả hai cùng bái nhập Tiểu Thánh Hiền Trang, cùng chung một sư dạy. Tình cảm của hai người muốn so những người khác thâm hậu, ly biệt thời điểm tự nhiên có rất nhiều lời muốn nói.

Hàn Phi đem nhánh cây cỏ nhỏ từ tay sư đệ mình thu lấy,trong mắt lộ ra một tia bất đắc dĩ, hắn là Hàn quốc công tử lại một thân tài học, nhìn thấy Hàn quốc khó khăn làm sao lại trơ mắt nhìn được, bất đắc dĩ nói : “ phải, đả=ã tới lúc phải về rồi”

Lý Tư nghe xong chậm rãi nói : “ Hàn quốc vốn nhược tiểu nhất trong tám nước. Với tài hoa của sư huynh thực sự có chút đáng tiếc”

Hàn Phi cười nói : “ Đành vậy, đấy là quốc gia cũng là quê hương của ta”

Lý Tư một tay giấu vào sau lưng cũng hiểu rõ vì sao Hàn Phi lại chọn như vậy : “ xuất thân từ dòng tộc Đế vương, xem ra cũng chưa hẳn là việc may mắn”

Khóe miệng Lý Tư lộ ra một tia độ cong, nhìn thấy Hàn Phi bất đắc dĩ, hắn có loại không hiểu được vui vẻ.

“ À... có lẽ thế... còn đệ, đệ có dự định gì chăng?”

Lý Tư liền đáp : “ tài nghệ của sư huynh vượt đệ thập phần, có thể chọn lấy nước nhược tiểu nhất. Đệ chuẩn bị đến chổ vững chãi nhất trong bảy nước, thử chút thời vận”

Nếu như hắn xuất sinh nhà đế vương như Hàn Phi liền có thể thuận lợi thi triển tài hoa của mình. Nhưng tiếc hắn chỉ là một bình dân, nhất thiết phải thông qua chổ dựa, tiến cứ này nọ mới có thể để chính mình cường đại lên.

Hàn Phi liền đoán được sư đệ mình lựa chọn : “ đệ muốn đến Tần quốc”

“ Để sư huynh chê cười rồi, Lý Tư quả có phần thực tế” Lý Tư cười đáp

Xuất thân khác biệc giữa hai người khác biệc, cũng dẫn đến sự lựa chọn khác biệc.

Hàn Phi thở dài một cái, rồi nói : “ mộng tưởng...kể ra vô cùng đẹp đẻ song lại vô cùng mỏng manh, thực tế đôi chút vẫn hơn”

Bàn tay vội bắt lấy một viên đá nhỏ có phần dẹp từ Hàn Phi đưa cho thấy hắn thảy lên không trung mấy cái rồi bắt về rồi ném mạnh trên mặt nước phía trước, rồi nói : “ chỉ khi nương nhờ Tần quốc đệ mới dám quyết phân cao thấp cùng sư huynh, mong rằng không phải khiến sư huynh thất vọng rồi”

Mảnh đá đánh vào trên nước , đánh mấy cái thủy phiêu, đồng dạng chìm vào đáy nước, nhìn hai người ném ra khoảng cách, trên cơ bản không kém bao nhiêu.

“Vậy thì nói xong rồi, không thể bởi vì lo lắng đồng môn mà thủ hạ lưu tình a!” Hàn Phi cũng xoay người, tướng mạo Lý Tư nửa đùa nửa thật nói.

“Tuyệt đối sẽ không, sư huynh yên tâm đi!” Lý Tư trịnh trọng nói, hướng Hàn Phi khom người thi lễ.

“ Vậy sao này chúng ta nếu là địch, chẳng thể vì tình nghĩa đồng môn mà thủ hạ lưu tình đấy đâu đấy” Hàn Phi nói xong, gương mặt hiện lên ý cười nhìn sư đệ mình.

Nụ cười này nhìn có chút vui vẻ, lại có chút chờ mong.

Lý Tư xoay người, vẻ mặt nghiêm túc đối với Hàn Phi nói : “Tuyệt đối sẽ không, sư huynh yên lòng”

Lời nói xong Lý Tư chắp tay cúi đầu khom lưng hai tai chắp lại hai ngón cái dựng thẳng hành lễ.

MàHàn Phi đồng dạng trịnh trọng đáp lễ lại, lúc này mới quay người rời đi, đồng thời khoát khoát tay, ra hiệu Lý Tư không cần tiếp tục đưa tiễn.

Hai người tuy là sư huynh đệ cùng bái một thầy nhưng xuất thân lại khác nhau, Lý Tưnói cho cùng cũng là bình dân cho dù tài năng xuất chúng muốn đánh ra một mảnh trời riêng thể hiện tài hoa của mình thì cần có đất dụng võ.

Đất ở đây chính là các vị công tử hay các trọng thần các nước bái nhập vào môn hộ của họ rồi bày mưu nghĩ cách lo trước tính sau.

So với Hàn Phi xuất thân là cửu công tử mà nói Lý Tư điểm xuất phát đã không bằng rồi, nhưng cũng vì thế mà Hàn Phi trói buộc với Hàn quốc, còn hắn có thể tự do chọn lấy quốc gia cho mình phụng sự.

Mà mạnh nhất trung nguyên bây giờ, trong bảy nước đứng đầu ngoài trừ Tần quốc ra thì còn nước nào nữa.

Mà Hàn quốc nhỏ nhất trong bảy nước, Tần quốc thống nhất thiên hạ nhỏ yếu Hàn quốc tất nhiên sẽ không bỏ qua. Khi đó sư huynh đệ của hắn lần nữa sẽ thi triển tài học rồi.

Vốn Lý Tư còn một nước chọn lấy là Việt quốc phía nam nước Sở, nhưng khổ nổi Bách Việt hết sức bài ngoài, bổ nhiệm quan viên trong nước chỉ là người Việt, lại thêm nhiều năm nay Bách Việt thi hành biến pháp, người nước khác tìm đến đều chịu hạn chế rất lớn.

Không mời chào đám người trung nguyên, bỏ qua nhân tài các nơi, đó là Đế Thiên An muốn trong thời gian ngủ đông này, trực tiếp khống chế quốc thổ của mình trước, triệt để đem những chính sách của mình đánh xuống nền móng kiên cố.

Bách Việt dù sao tư tưởng khác xa Trung Nguyên, có quá nhiều tư tưởng kinh thế hãi tục, hơn nữa ai biết có gián điệp các nước có nhân cơ hội trà trộn vào hay không?

Cho nên Đế Thiên An muốn gọn gàng xử lý, đánh chắc bộ khung Bách Việt, lấy Thiên Hạ Vô Song thành bộ máy mà nhân rộng ra, tràn vào các ngóc ngách thổ địa Bách Việt, tiêu trừ những mầm họa khi biến pháp thực thi.

Một khi đem những vấn đề có nguy cơ giải quyết, khi đó hắn mới vươn bàn tay ra bên ngoài đem những quốc gia khác thâu tóm, mà quyết sách của hắn cho kết quả không chê vào đâu được.

Minh chứng đó là nhân tài người Việt càng ngày càng sinh sôi, khi dân trí được cũng cố, những chồi non mới nhủ tiếp thu tư tưởng đổi mới, càng thúc đẩy Bách Việt quốc lớn mạnh hơn.

Thời gian ngủ đông này, quốc lực, tài lực, trí lực... Bách Việt không ngừng đề thăng một lượng lớn, đời sống tinh thần lẫn vật chất người dân Việt đổi mới cải thiện qua từng ngày, một nước Việt mới đã lột xác trên vùng đất, trong mắt người trung nguyên là man di.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK