Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba người không có Đại Việt song long cản trở lại có chỉ điểm, từ trên cao tiếp tục di chuyển đến hướng hoàng cung đổ nát Bách Việt.

“ Cái tên tiểu tử này không phải có thể diệt hơn 300 vạn quân hay sao, à còn cả cướp khắp nơi nữa, làm sao lại không sửa lại vương cung của mình chứ. Có ai xưng Đế như tiểu tử hắn mà ở cái đổ nát hoàng cung hay không?”

Dẫn đầu đi trước áo xanh lão già lẩm bẩm nghi hoặc xen lẫn hiếu kỳ muốn biết, lão mấy chục vạn dặm chạy đến nơi này trên đường đã nghe không ít tin đồn về Đại Việt chi chủ, cộng thêm thời gian gần đây tin tức Thiên Trạch trở về Bách Việt tạo ra chấn động liên tiếp cũng đến tai lão.

Mà theo lão đến đô thành, từ xa đã thấy cái hoàng cung đổ nát kia nghi hoặc không thôi, tên kia dám xưng Đế lại cướp tiền bạc vô số, có năng lực trừ 290 vạn quân bốn nước, há lại không có năng lực dựng lại vương cung. Cho dù tạm thời không xây đi nữa, thì lại ưa thích ở cái đổ nát đó làm gì?

“ Hừ! Cái tên thối tha đó!” nữ tử áo hồng phía sau mở miệng mắng, nàng không có một chút nào sợ hãi việc gần đây Thiên Trạch làm ra, tuy nhiên đối với việc hắn có được thần ma lực lượng cần hiếu kỳ muốn biết.

Phải biết Thiên Trạch hiện giờ là đệ nhất cường giả mà nhiều thế lực thừa nhận, hơn nữa lại là kẻ xưng Đế vượt qua chư hầu cùng Chu thiên tử, náo loạn các nước và diệt hơn 300 vạn người, bất cứ ai nghe đến cũng phải kính sợ.

Nhưng Lâm Thủy Dao không sợ, bởi kẻ kia là nam nhân nàng, nàng vốn định ở Mặc Công thành phân đà chờ đợi, song khi nghe y xưng Đế lập Hậu phong Phi liền không nhịn được chạy đến nơi này.

Đến cả Đại Việt nhị vị công tử đều không ra tay mà nhường lối, trong tối thủ hạ Thiên Trạch quan sát cũng rõ ràng ba kẻ đến tất có can hệ, phương hướng lại là hoàng cung, dám phi hành trên trời ắt hẳn là người quen của Việt Đế.

Không ít kẻ nhắm mắt xem như không thấy, tuy nhiên cũng có kẻ lựa chọn xem như thấy, mà y thấy y liền ngăn cản.

Y từ dưới mặt đất phóng lên cao, mặt đá dưới chân cũng nứt với cú dẫm chân cùng trọng lượng của y, song quyền cương mãnh đánh ra, quyền chưa đến nhưng khí đã dến trước, hai luồng quyền kình lan tỏa ép đến cả ba.

“ ẦM!!!”

Đối mặt với gả vạm vở tráng hán công kích, Lâm Cánh Duyên nhẹ nhàng đưa ra một chưởng, chỉ một chưởng hóa giải công kích của kẻ tập kích, cùng đối phương giằng co đem kình lực chấn tòa ra xung quanh.

Lâm Thủy Dao và Hàn Thiên Lạc bất ngờ nhưng kịp phản ứng né đi kình lực lan tỏa.

“ Tiểu tử, ngươi cũng khá lắm đấy!” Lâm Cánh Duyên khen lấy, nhưng trong lòng đối với kẻ kia cũng kinh ngạc, nội công của kẻ kia thâm hậu đáng sợ nào thua hắn.

Vô Song Quỷ gương mặt giận dữ, hắn là ở bên trong chứng kiến ba kẻ dạ tập vào cung, cho nên mới nhảy ra chặn đường những kẻ này. Bởi vì canh giữ cửa cung là hắn nhiệm vụ.

“ Leng keng!” một đạo tiếng lục lạc vang lên, Khu Thi Ma nhảy đến phía sau Vô Song Quỷ, Chiêu Hồn trượng đung đưa tạo ra thanh âm.

Bách Độc Vương cũng xuất hiện song hành, hai tay bốc lên độc khí : “ tự tiện xông vào Đế cung, các ngươi muốn chết”

Cả hai vốn có nhiệm vụ riêng của mình, chỉ là công vụ đã xong trong ngày trở về trong hoàng cung tĩnh dưỡng lẫn thủ hộ Việt Đế, vừa vào trong lại nghe Vô Song Quỷ phát động công kích, cả hai vội vả từ trong kết giới đi ra.

“ Xông vào thì thế nào! tên Thiên Trạch kia đâu?” Lâm Thủy Dao lúc này nóng giận không một chút kiêng kỵ nói.

Cả ba nghe được càng thêm giận giữ, sát khí sát ý bốc lên.

Cùng với đó không ít thân ảnh xuất hiện ẩn tàng qua các cây cối.

“Làm càn! các ngươi tự tiện xông vào Đế cung, lại còn dám phạm Đế uy” Bách Độc Vương cười lạnh nói.

“ Chờ đã!!” Khu Thi Ma lên tiếng, sau đó nói : “ bệ hạ đang ở tẩm cung trong, các vị có thể đi đến đó”

Nói xong hắn nhường đường, làm cho Bách Độc Vương cùng Vô Song Quỷ nghi hoặc đem mắt nhìn đồng liêu mình.

Khu Thi Ma ra hiệu hướng ánh mắt nhìn về cái tay của hai nữ, một tay sờ vào bàn tay cầm trượng của mình.

Cả hai đưa mắt nhìn liền phát hiện, quả thật trên bàn tay trái của hai nữ tại ngón áp út đeo lấy một cái nhẫn ngọc tương ứng màu sắc trên y phục, ngoài ra ở bên hông còn một khối ngọc thạch.

“ Khụ khụ!” Bách Độc Vương ho khan, sau đó nhường đường một bên.

Vô Song Quỷ đồng dạng nhường đường.

“ Hừ!”Lâm Thủy Dao hừ một tiếng, sau đó dẫm chân khinh thân mà lướt qua.

Hàn Thiên Lạc rõ ràng ba người vì sao chuyển biến, là nhận ra được hai chiếc nhẫn ngọc cùng ngọc bội của hai tỷ muội mình giữ trên người, cũng không đi sâu vấn đề này lập tức truy theo.

“ Đế Phi!” Bách Độc Vương đợi cả ba đi ra rồi nói.

Khu Thi Ma nói : “ còn khác ư, ngọc bội cùng giới chỉ giống hệt với những người kia , chỉ khác biệt về màu sắc”

“ Chả trách cái đám người kia lại để bọn họ đi vào” Bách Độc Vương hiểu ra và nói.

Những kẻ khác trong kết giới thấy ba thủ hạ thân tín của Việt Đế nhường lối, bọn họ còn dám ra tay ư? Nhất là khi cả bọn tinh ý quan sát cũng phát hiện ra tín vật của hoàng thất Đại Việt.

Xuyên qua kết giới, Lâm Cánh Duyên; Hàn Thiên Lạc và Lâm Thủy Dao nhìn thấy được cánh rừng rậm tràn đầy sinh cơ mà kinh ngạc, hóa ra hoàng cung đổ nát bị người bố trí thuật che mắt.

Chỉ là không quá bao lâu, cả ba người khinh thân nhảy lên trời cao, tại không trung liền thấy một tòa hoa lệ cung điện chiếm cứ ở trung tâm, quan sát phương vị rồi cướp đến.

Trong rừng cây có không ít nhân thủ, song không ai ra tay. Bởi lẽ đi vào nơi này đều là thủ hạ hoặc người Việt Đế tin tưởng, cho nên chỉ hiếu kỳ nhìn một lát quan sát là ai, sau đó lại dời mắt đi.

“ Nếu ta đoán không lầm kia là Huyễn Mặc Thần Công của Lâm thị” ngồi tại bàn đá dựa gốc cây chổ, Tiêu Phong từng là Cái Bang bang chủ hiển nhiên kiến thức và lịch duyệt sâu rộng, hắn nhận ra được hai trong ba người thi triển võ công.

“ Huyễn Mặc Thần Công” vài người ở gần nghe được thốt lên.

Đọc rộng biết nhiều Vương Ngữ Yên nói : “ Huyễn Mặc Thần Công của Lâm thị biến ảo khôn lường, giữa thực và hư khó đoán, chỉ cần có nước tại liền chiếm tiên cơ, khi thi triển vụ khí như mây như trích tiên giáng trần, mà Lâm thị là ngàn năm thế gia ở Đại Chu”

Từ khi nàng đến nơi này liền bị Thiên Trạch giữ lại, cuối cùng bị Thiên Trạch dùng cái chưởng môn nhân phái Tiêu Dao ràng buộc cùng nhờ vả, Vương Ngữ Yên trở thành nơi này một cái giáo viên dạy chữ.

Chính biến mới lạ, có quá nhiều thứ vượt qua thế nhân cùng rất nhiều võ học thần công mới mẻ mà Việt Đế thu nhận được, cộng thêm nàng đối với y cũng khó nói nên lời cảm xúc, cuối cùng bị y giữ lại, ở tại Đại Việt làm quan.

Mà không chỉ nàng Thiên Trạch còn tận dụng triệt để đám gia thần của Đoàn Chính Thuần vào giải quyết sự vụ trong thành, lấy lý do trả tiền thuê cho chủ tử ở trọ, đám người trở thành tay sai cho hắn làm việc cho đến khi chủ tử rời đi.

“ Trong hai người, lão nhân kia có lẽ là Lâm lão minh chủ Mặc Công Thành” Tiêu Phong ngẫm nghĩ rồi nói, lão nhân này tại giang hồ thanh danh không nhỏ à.

“ Lâm lão minh chủ Lâm Cánh Duyên” Người này A Châu nhận biết, nàng tuy là nô tỳ ở Cô Tô Mộ Dung, nhưng Yến Tử ổ Tham Hợp Trang là võ lâm thế gia, nàng còn là thị nữ được Mộ Dung Phục thưởng thức, cho nên biết không ít chuyện võ lâm.

Mà Lâm Cánh Duyên là một trong những cường giả nổi danh Chu quốc, dù là Cô Tô Mộ Dung tam kiệt cũng gọi y hai tiếng tiền bối.

“ Nữ tử kia có lẽ chính là đại tiểu thư của Mặc Công thành Lâm Thủy Dao, nhưng ta nghe đồn cô ta đến xem mắt Độc Cô Mạc ba năm nay tại Cốc Tử mộ không ra, có lẽ là cùng bệ hạ nhận thức đi” Tiêu Phong lại dời mắt nhìn về thiếu nữ sở ra Huyễn Mặc Thần Công như tiên nữ thướt tha lướt đi trên không, hắn suy nghĩ liền đoán ra được chính là thiên kim của Lâm thị.

A Châu uyển chuyển nói : “ bệ hạ không phải cũng từng đến đó ư?bây giờ người ta tìm đến, có thể vào nơi này, mười phần là nhận biết người”

Đoàn Dự không nói chỉ nhìn hai cái như tiên tử nữ tử kia, hắn lại bị mê mẩn.

“ Các ngươi là ai? tên khốn kia đâu rồi?” Lâm Thủy Dao đáp xuống nhìn đám người, trực tiếp chất vấn, nhìn mấy cái nữ nhân xinh đẹp không thua kém gì mình, có chút ghen bóng ghen gió hỏi.

Xích Mi Long Xà đã xưng Đế, nơi này là Đế cung Đại Việt, một đám người xuất hiện ở trước cung điện xa hoa kia, làm sao nàng không nghi hoặc cho được chứ?

Đám người nghe có chút sững sờ.

Xích Mi Long Xà, Thiên Trạch, Đế Long Hoàng, Đạo Thánh bốn cái danh gọi cũng là một người, hiện giờ, chính là nhân vật thịnh truyền khắp cả trung nguyên, hung danh chấn vang khắp cõi.

Lại có người trong cái Đế cung đặc biệc này dám không xem y ra gì còn mắng, này, thiên hạ nghe được cũng khiến nhiều kẻ lắc đầu xin thua.

Bất quá cả bọn biết nữ tử này vì sao lại lớn gan như thế, bởi nàng ta mười phần hết chín chính là nữ tử của vị Đế vương kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK