Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, mặt trời đã lên.

Một nữ tử phong tư xinh xắn, áo trắng như tuyết, nàng niên kỷ khoảng chừng đôi chín, gương mặt yêu kiều tươi tắn như mẫu đơn thược dược đương độ mãn khai, mái tóc mây huyền tựa dòng suối xõa dài ôm lấy lưng thon, nàng lười biếng nằm dài trên cái giường ngọc xa hoa.

Thân hình nàng mảnh dẻ, phong tư tha thướt nhẹ nhàng, dưới đôi mày nguyệt là viền mi dài cong vút làm nổi bật cặp mắt sáng long lanh.

Thêm vào khóe mắt ôn nhu và trong suốt như nước hồ thu càng khiến người ta nín thở ngắm nhìn. Sống mũi của nàng cao và thẳng, đôi môi tươi tắn tựa như cánh hoa đào hàm tiếu, ánh mắt vương chút ngây thơ càng hiển lộ sắc đẹp như tranh vẽ.

Bàn tay nàng trắng nuột nà, ngón tay thuôn dài như sinh ra chỉ để khảy tranh đánh đàn, bàn tay ấy lúc này đang đem chung rượu bằng ngọc lên môi uống lấy, đôi mắt cũng híp lại mà thưởng thức.

Lần nữa mở ra, nàng nhìn về phía trước, trong mắt là thấy chồng chất hoàng kim tài bảo lẫn binh khí, lương thực, thuốc men, y phục....

Gần đó có năm người đang phân chia như đống núi đồ kia.

“Đến cả khung xe ngựa cũng thu à, làm ta nhớ lại lần đầu của ai đó” duy nhất nam tử, Thiên Trạch mở miệng cười trêu.

Giống Phó Quân Sước đến chín thành, Phó Quân Du mặt hơi đỏ nói : “ là Tường nhi, muội ấy bảo cái khung xe ngựa lại đẹp mắt”

“ Thật là bảo bối thần kỳ, chả trách chàng ấy có thể đem đồ đi mà khó ai biết” Giang Ngọc Yến lúc này đã biết Đạo Thánh lấy đồ thế nào, bởi khi tỉnh lại nàng cũng được y cấp cho một thứ bảo bối, tận mắt chứng kiến đám tỷ muội đem đồ lấy ra mà than thở.

“ Lần đầu của Du tỷ thế nào?” từ trên giường đi xuống, Phó Quân Tường hiếu kỳ hỏi.

Thiên Trạch nói : “ lần đầu à, Du nhi rất nhiệt tình, so với Sước nhi còn táo bạo. Ròng rả gần một tiếng đồng hồ nhỉ”

Đám nữ nghe liền biết cái tên này cố ý nói sang chuyện xấu hổ kia.

Phó Quân Tường mặt đỏ lên, nàng nghe liền biết chuyện gì, nhỏ mắng : “tỷ phu là cái bại hoại xấu xa”

“Tỷ phu cái gì chứ! hắn háo sắc như vậy, sớm muộn cũng bị tai họa. Sư tôn là đẩy muội vào hố lửa” bị trêu nên thẹn, Phó Quân Du oán trách.

Diễm Linh Cơ cười nhẹ, nói : “ chủ nhân cân nhắc cho Sước tỷ sau này gả chồng xa đó, cho nên mới chiếu cố cô em vợ của mình đặc biệc, mà nhà chồng của Sước tỷ cũng rất biết phối hợp. Đem cao đồ đưa đến, này thịt đưa đến trước, tam tỷ muội cùng phu, ấp ấp mở mở, chủ nhân, người nói có kích thích không?”

Phó Quân Tường mặt đỏ lên khi nghe, ánh mắt vội né đi.

“ Linh Cơ, muội còn muốn châm chọc ta nữa” Phó Quân Sước nhẹ mắng lấy.

Thiên Trạch cười nói : “ đúng là kích thích, ban đầu ta chỉ muốn thu một đôi Tịnh Đế Liên Hoa thôi, hấp dẫn của ta quá lớn khiến cho sư tôn Sước nhi tâm động. Trong nhà ái đồ cũng đem ra luôn rồi, ta mà không nhận thì phụ lòng ông ta mất. Tường nhi nói có đúng không?”

Phó Quân Tường nhẹ mắng : “ bại hoại”

Lợi ích của Thiên Trạch thả ra quá hấp dẫn, chín tháng trước theo Phó Quân Du trở về Cao Lệ, những thứ mà nàng và Phó Quân Sước lấy được sau khi ăn chia trở thành tài nguyên quý giá gầy dựng Cao Lệ.

Phó Thải Lâm tâm động, vỗ tay hoan hô khi cùng Bách Việt kết minh và vui lòng để đại đồ đệ cùng Thiên Trạch thông hôn, thậm chí nhị đồ đệ có gả cho y hắn cũng nguyện ý, bởi thông qua hai đệ tử mình Cao Lệ có được tương lai hơn.

Để đạt được lợi ích lớn hơn và trợ giúp cho hai đồ đệ, hắn để Phó Quân Tường theo nhị đồ đệ cùng tham dự vào trộm cướp.

Thiên Trạch khi thấy Phó Quân Tường cũng rõ ràng ý định Phó Thải Lâm, hắn không có bài xích, cũng cấp cho nàng một cái túi gấm. Suốt mấy tháng sau đó trêu chọc nàng với Phó Quân Du không ít, chỉ thiếu một bước cuối ra cái gì cũng đã làm rồi.

“ Ai nha, còn mắng ta nữa à” Thiên Trạch xoay người đi đến Phó Quân Tường, đem tay mà kéo nhẹ má nàng.

“ Tỷ tỷ, Tỷ phu khi dễ ta” Phó Quân Tường thẹn thùng hô lên.

Phó Quân Sước nhìn một lát, nói : “ khi dễ muội, muội còn phối hợp cho người ta khi dễ đó”

Trong thời đại này, chuyện một chồng nhiều vợ là bình thường. Những kẻ có thân phận địa vị, khi nữ tử gả cho bọn họ, tỷ muội của họ cho đến cháu gái có một số đi theo làm đằng thiếp cho tân lang, ngoài ra còn có các nô tỳ gả theo nữa.

Ðiều kỳ lạ hơn là khi một quốc quân gả con gái, những quốc quân cùng họ hoặc là bạn bè thân thiết đều theo lễ mà tăng thêm nữ tử cùng họ để làm đằng thiếp.

Ngoài ra vương hầu đại thần, có thể tùy chọn bất cứ nữ nhân nào mà mình thích đem vào trong cung hoặc trong phủ, cơ thiếp vì thế cũng rất nhiều.

Phó Quân Sước rõ ràng được Thiên Trạch thân phận, hắn sau này là vua một nước. Càng thêm có lợi ích lớn với Cao Lệ, lẽ thường nàng sẽ không hy vọng muội muội mình cùng gả, mà có một nam nhân ưng ý.

Song lợi ích của Thiên Trạch cấp đưa, lại thêm Thiên Trạch dung mạo và địa vị cũng như thực lực, hai muội muội lại bị hắn trêu chọc cũng có tình ý, nàng còn cản được ư? mà cùng gả cũng không tính là chuyện xấu gì, ngược lại sau này ba tỷ muội cùng một chổ cũng là chuyện tốt.

“ Tỷ tỷ không cần ta, tỷ phu khi dễ ta, chỉ có sư tôn mới tốt với ta, ta muốn về Cao Lệ” Phó Quân Tường bày ra một bộ hờn dỗi nói.

Thiên Trạch cười nói : “ ta khi dễ nàng ư? ta nhớ trước kia nàng cũng rất hưởng ứng mà, chỉ so với Du nhi kém một chút nhiệt tình thôi”

Phó Quân Tường đem tay đẩy hắn ra, chân giẫm nhẹ, mặt đỏ như lửa, mắng : “ bại hoại, không nói với người nữa”

“ Ha ha” Thiên Trạch cười lên : “ có gì xấu hổ chứ, tỷ tỷ của nàng hắn đã biết ta tai họa nàng từ lâu”

Phó Quân Tường nghe mà khẩn trương, vội len lén nhìn tỷ tỷ mình.

“ Có Du muội tiền trình, Tường muội sẽ thoát được ư?” Diễm Linh Cơ cười nói.

Phó Quân Tường nghe được buông xuống một phần, vội dời đi đề tài xấu hổ này, mở lời : “ hiện giờ chúng ta đang ở quận Thanh Khê, cách Hàn năm trăm dặm về hướng bắc, là qua Hàn hay tiếp tục thẳng lên vùng Tây Sở”

Đám người biết nàng dời chủ đề, chỉ là không có chọc phá.

“Tây Sở đi, nếu thẳng lên chúng ta có thể đến Ngụy qua Tống, Tống qua đông có thể qua Đột Quyết về Cao Lệ, hay là thẳng lên Triệu Tề, đây cũng là mấy nước lớn. Hàn quốc trong mười nước lại gần chót” Phó Quân Sước chậm nói.

Phó Quân Du nói : “ nhưng từ Hàn cũng có thể xuyên đến Tần, đây là nước mạnh nhất trong Thập Hùng, lãnh thổ chỉ đứng sau Sở quốc. Mà Sở quốc giàu có thế nào, mọi người cũng biết rồi đấy”

“ Chủ nhân, người định thể nào đây?” Diễm Linh Cơ đem chủ đề này ném lên cho Thiên Trạch.

Thiên Trạch không trả lời, luồng tay vào eo đem Phó Quân Tường rồi cướp lên giường, rồi nói : “ nơi nào cũng không quan trọng, quan trọng là chuyện sắp đến đây, Tường nhi giúp ta thoát y phục”

Một lời này khiến cho Phó Quân Tường đỏ mặt, cự tuyệt: “ không được, bây giờ còn sớm, hơn nữa còn các tỷ tỷ”

Bốn nữ còn lại cũng đã biết Thiên Trạch muốn làm gì rồi, đây còn là ban ngày y còn muốn giữa ngày tuyên dâm, đúng là hành vi hôn quân à, chỉ là chuyện này cả bốn người còn thiếu ư?

“ Nàng cũng đã là nữ nhân của ta, Sước nhi Cơ nhi mang hài tử, chuyện của ta với nàng cũng đâu có bí mật gì, tính ra là ta hơi trể cho nàng cùng Du nhi giao lưu! À còn có thêm Ngọc Yến nữa” Thiên Trạch lưu manh nói.

Phó Quân Tường mặt đỏ thẹn, nói : “ chàng, hôn quân, hoang dâm vô độ, thiếp mới không phục thị chàng đâu”

Thiên Trạch không nói mà hành động, đem y phục mỏng manh của Phó Quân Tường cởi xuống, rất nhanh cả người nàng xích lõa, Cao Lệ phong tình mê người thân thể cao gầy xinh đẹp hiện ra.

Phó Quân Tường đỏ mặt, đem chăn giữ lấy che lại.

Mà bên ngoài tam nữ cũng đỏ mặt thầm mắng nam nhân mình hoang dâm.

“ Lâu ngày rồi ta không đụng nữ nhân, hơn nữa đều là tỷ muội trong nhà cả, nàng không giúp nam nhân mình ta tìm nữ nhân khác đấy” Thiên Trạch tà cười nói.

Đều bị hắn ăn qua, trở thành nữ nhân của hắn, chỉ là Quân Du và Quân Tường thì bị Thiên Trạch không công khai, mà hai nữ còn lại cũng ăn ý không vạch trần, bây giờ bị hắn xé mở, cả bốn người cũng tương đối xấu hổ.

“ Chỉ biết khi dễ ta” Phó Quân Tường biết không thể trốn tránh, xấu hổ mắng lấy, vươn tay ra giúp y cởi thoát y phục.

Thiên Trạch cuối đầu thì thầm vào tay.

“ Bại hoại” Phó Quân Tường nghe xong mắng nhẹ, song nàng không có từ chối y lời nói, cuối đầu, một tay vén tóc mình, quỳ ngồi trên giường ngọc, há miệng hướng côn thịt thô dày kia mà đến.

“ Du nhi! Sước nhi, Cơ nhi! Yến nhi” Thiên Trạch lại gọi.

Bốn nữ nghe kêu mà xuân tâm nhắc lên cao hơn, cả bốn chậm rì rì đi đến.

Liền sau đó, rèm lụa phủ xuống, tiêu hồn thanh âm vang lên không dứt.

Trong tĩnh mịch sơn cốc, Thiên Trạch vẻ ra một bức hình ảnh hoang dâm vô độ.

Thời gian phi tốc, mặt trời lên cao rồi lại chìm xuống....

Đêm rồi cũng tàn, ân ái rồi cũng qua đi.

Khi từ trong cơn khoái lạc đi ra, Thiên Trạch quyết định mang tam nữ tạm rời vùng đất Nam Sở và thẳng lên Tây Sở gây án.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK