Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất nhanh sau đó, Phó Quân Sước liền minh xác tin tức thật giả, nàng thông qua cửa sổ gian phòng mà nhảy ra ngoài, chọn một nơi kiến trúc cao mà quan sát.

Lúc này sắc trời đã về đêm, tầm mười một giờ, các tuyến đường lớn đều vắng bóng.

Tuy nhiên Phó Quân Sước đã từng đến Trường An, cho nên dù trời tối nàng vẫn nhận ra một vài nơi, quả thật như lời Thiên Trạch nói tòa thành rộng lớn này là Trường An.

“ Thế nào, ta không gạt nàng chứ” Thiên Trạch mặc xong y phục, mang Diễm Linh Cơ khinh thân ra ngoài, cướp đến chổ của Phó Quân Sước.

“ Vậy khi ngươi cứu ta, hai đứa con ta thế nào?” Phó Quân Sước bận tâm hỏi.

Thiên Trạch nói : “ ta chỉ quan tâm đến nàng và muốn lấy Dương Công Bảo Khố cho nên không chú ý chúng. Nhưng nàng yên tâm, Từ Tử Lăng và Khấu Trọng khí vận không nhỏ, hơn nữa nàng trong mắt nhiều người đã chết. Bí mật về Dương Công Bảo Khố nằm ở trên hai đứa nó. So với giết thì muốn chúng sống hơn”

Phó Quân Sước trầm mặc suy nghĩ, trong lòng lo lắng cũng buông xuống.

“ À, quên nói với nàng, y phục của nàng đã hư hao là ta tự tay thay xuống, Quân Sước xin đừng để ý, vóc dáng của nàng ta không cẩn thận nhìn hết” Thiên Trạch nói xong ngự kiếm mang Diễm Linh Cơ rời đi.

“ Tên hổn đản” Phó Quân Sước mặt đỏ hồng, bận tâm lo lắng cho hai đứa con nuôi ném sang một bên, một cổ xấu hổ dâng trào.

Sau đó, Thiên Trạch mang Diễm Linh Cơ di chuyển trên đường lớn, Phó Quân Sước bám theo sau.

Sau khi di chuyển qua Chu Tước đại lộ, rồi đến An Hóa đại lộ nối Phương Lâm môn ở phía bắc và An Hóa môn ở phía nam, đi qua một con cầu đá là tiến vào An Hóa đại lộ, một trong sáu con đường lớn giao cắt với Chu Tước đại lộ.

Tiếp đó khi đi qua Duyên Khang phường, cả bọn rẽ vào Vĩnh An đại lộ, đi khoảng hơn mười trượng là thấy đoạn nam bắc của kênh Vĩnh An.

Đoạn kênh Vĩnh An chảy xuyên qua Trường An, tiếp giáp phía bắc bờ Hoạt Thủy một nhánh sông của Hoàng Hà, là nguồn nước chính yếu cho thành nội. Cùng với Vĩnh An đại lộ song song với nhau đâm thẳng ra cửa hai phía nam bắc thành, bốn phía đều là trạch viện của các nhà giàu có.

Một cây đại cầu đá to lớn hùng vĩ, bắc ngang qua mặt kênh, cầu gọi Dược Mã.

Thiên Trạch và Diễm Linh Cơ chậm bước lên cầu.

Dược Mã kiều cao lớn hùng vĩ, thân cầu gồm những khối đá điêu khắc tinh tế nối với nhau thành hình vòng cung, nhịp dài hàng chục trượng, trên cầu là hai làn đường có thể cho phép bốn chiếc quân xa dàn hàng ngang cùng chạy. Đỡ vòng cầu lớn bên trên là hai vòng cầu nhỏ hơn ở dưới, vừa để thuận nước chảy, vừa giúp chịu lực tốt hơn.

Tất cả phối hợp xảo diệu với nhau, làm cây cầu lớn vừa khéo, vừa mỹ quan. Đường dẫn lên cầu cũng rất hoà nhập, quả là tạo hình xuất sắc.

“ Bảo khố nằm ở nơi này ư?” Diễm Linh Cơ dò hỏi, nàng nghe qua bảo khố của Dương Tố nhưng bảo khố nằm nơi nào vẫn không hề rõ.

Bây giờ Thiên Trạch mang nàng đến nơi này muốn lấy tài bảo, khiến nàng nghi hoặc không rõ. Bởi xung quanh Dược Mã Kiều toàn là trang viện lộng lẫy đẹp đẽ của các thế gia vọng tộc.

Nếu như Dương Công Bảo Khố quả thực ở dưới đáy cầu, người nào muốn một lần vận chuyển hết binh khí châu báu ra khỏi khu vực đông đúc này là một việc gần như không thể làm được, hơn nữa bình thường nơi này có rất nhiều người qua lại, sẽ bị người phát hiện.

“Đây chỉ là mở đầu. Dương Công Bảo Khố là một pháo đài dưới lòng đất, tiến có thể công, thoái có thể thủ. Có nhiều cửa để ra vào. Nhưng trước khi cơ quan được mở, tất cả mọi cửa ra vào đều đóng kín, cho nên mặc cho người của Tiêu thị có lật tung cả Trường An lên cũng không thể tìm thấy bóng dáng bảo khố. Nơi mở cơ quan đầu tiên sẽ là ở Dược Mã kiều” Thiên Trạch chậm trả lời cho Diễm Linh Cơ rõ.

“ Hắn thật biết Dương Công Bảo Khố” Phó Quân Sước theo sau mà đến, nàng nhìn Thiên Trạch mà thầm nghĩ, nàng đã từng đi vào đó cho nên biết rõ nơi ra vào, không nghĩ đến Thiên Trạch cũng giống nàng biết được Dược Mã kiều chính là nơi khởi đầu để vào.

Diễm Linh Cơ hiểu, nói : “ nơi này là điểm mở đầu, vậy nhất định cơ quan khởi động là ở trên này.”

Thiên Trạch không nói, mà đưa tay chỉ về sáu cột trụ giữa cây cầu đá, vận dụng thần lực.

Sáu vọng trụ này, trên đỉnh trụ chạm trổ đầu rồng cúi đầu nhìn phía ngoài cầu, bên trên điểm chút đường vân, mới làm cho cây cầu đá có một sinh khí vô hạn.

Sáu trụ đầu rồng này khác với các trụ khác trên cầu.

Không phải là nguyên một trụ liền mà còn có một trụ tròn nhỏ được khảm vào trong khoảng trống giữa thân trụ.

“Cách” một tiếng to.

Trụ tròn nhỏ đó lọt vào bên trong, để ra một lỗ lõm khoảng hai tấc.

“Cách!” lần lượt năm tiếng to khác vang lên từ năm trụ đá còn lại.

Mở xong sáu khóa, Thiên Trạch đem cái đầu rồng nhấc lên gần hai tấc. Sau đó dùng lực vừa phải xoay sang phải, long trụ từ từ bị xoay một vòng.

Khi buông tay ra long trụ lại trở lại vị trí ban đầu, quả nhiên so với trước kia không hề sai khác một chút nào.

“ Tạch! Tạch! Tạch!”

Long trụ có các bánh xe cơ quan đồng bộ, nối liền nhau bằng xích sắt, theo hắn vặn lấy long trụ thì cơ quan cũng khởi động.

Cả cây cầu đột nhiên rung lên nhè nhẹ, một lát sau mới dừng lại.

Lúc này, mặt sông phía dưới cầu đã xuất hiện những gợn sóng kỳ dị khác thường, bọt khí nổi lên phát ra âm thanh nhè nhẹ, hiển thị có những biến hóa dị dạng đang xuất hiện nơi đáy sông.

Diễm Linh Cơ cẩn thận quan sát dòng nước, thấy như đang có luồng nước xoáy nhập vào khoảng không gian bên dưới đáy sông.

Trong chốc lát, dưới lòng sông bất ngờ xuất hiện hơn mười lỗ tròn.

Sau khi nước tràn vào đầy khoảng không gian phía dưới, các lỗ tròn này lập tức đóng lại, xảo diệu đến mức nếu ở đó ngươi cũng không dám tin. Khẳng định người chế tạo bảo khố đã mượn sức nước khởi động cơ quan, mở ra mật đạo.

“ Tốt!” Thiên Trạch nhẹ thốt một tiếng, rồi nhìn Phó Quân Sước nói : “ nàng lại gần đây, ta mang nàng đi cho nhanh”

Đối với hắn lời Phó Quân Sước cũng không từ chối, nàng cũng muốn xem thử hắn có biết mở ra cơ quan lối vào nhưng có biết lối vào ở đâu hay không?

Đợi Phó Quân Sước đến gần, Thiên Trạch mau lẹ trái ôm phải ấp, sau đó dùng Độn Không Thuật rời đi.

Thiên Trạch tiêu thất rồi hiện ra, khoảng cách Dược Mã kiều năm trăm mét đổ lại, một cái giếng ở phía bắc của Tây Ký Viên.

“ Buông ra” Phó Quân Sước có chút bối rối khi bị nam tử kia ôm eo, nàng vội thoát ly khỏi tay hắn, bình ổn cảm xúc, đem mắt quan sát, thầm nói :“ Phủ trạch rộng lớn, nơi này nhìn có chút quen mắt.... Tây Ký Viên”

Phó Quân Sước nhận ra nơi này bởi nàng từng ghé qua nơi này.

Thiên Trạch nói : “ Tây Ký Viên là sản nghiệp được Độc Cô gia mua lại, cũng là nơi có diện tích lớn nhất có thể chứa hơn vạn quân, Dương Tố muốn che lấp ắt phải có chổ để che đi được số người đó. Cả thảy có bốn cổng để đi vào bảo khố, nhưng nơi này là gần nhất với Dược Mã kiều ”

Bên trong Dương Công bảo khố có trử tàng lượng lớn quân nhu khí giới lẫn tài sản, cho nên lối ra nhất định phải ở một trạch viện có thể dung nạp một lượng lớn quân lính đem vào ban đầu và lấy ra.

Mà vị trí của Thiên Trạch đứng hiện giờ, tại xung quanh những ngôi nhà có thể dung nạp vạn người tịnh không có nhiều.

Xung quanh Dược Mã Kiều tuy có nhiều trạch viện, nhưng trong thành thành lân cận chỉ có Tây Ký viên là có điều kiện tốt nhất để che giấu binh sĩ.

Tuy nhiên muốn đi vào Dương Công bảo khố phải đến nơi này đầu tiên, bởi cơ quan đầu tiên mở ra Dương Công bảo khố chỉ ở Dược Mã kiều.

Mà cơ quan chổ chính là sáu cột trụ giữa cây cầu đá.

Thiên Trạch vì sao biết rõ cơ quan đi vào đây? Bởi hắn có ký ức cũ của tiền kiếp khi xem qua Song Long Đại Đường, biết rõ nơi chôn giấu bảo khố là ở Trường An nơi Dược Mã Kiều, và đại sư chế tạo chính là Lỗ Diệu Tử.

Tại thế giới này tuy có biến hóa không ít nhưng lối vào cùng người chế tạo cũng không khác bao nhiêu.

Một phần khác, Thiên Trạch trong lúc cứu Phó Quân Sước đã dùng thông qua Không Thức Giới Thần Lực thăm dò, từ đó mà biết được nàng từng đến Dương Công Bảo Khố và đi qua, cho nên hắn chỉ việc làm theo.

Không vội động thủ đó là vì Thiên Trạch muốn hiểu thêm các thế lực trong thành, hắn không chỉ có dời đi tài bảo nơi này mà còn đánh chủ ý đến các nhà giàu có khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK