Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thậm chí còn bị chiếm tiện nghi, giống như hiện giờ Diệu Thành Thiên bị lão đạo chớp nhoáng xuất hiện phía sau ôm lấy.

Huyền Tịnh Thiên lập tức cướp đến hóa giải.

Tuy nhiên có thêm một người lão đạo cũng không một chút hạ phong, ngược lại càng giao thủ càng chiếm không ít tiện nghi của hai cái thủ lĩnh của Huyễn Âm phường.

Giao thủ mười mấy đòn, cuối cùng hai cái nữ tử bị lão đạo chế trụ, hai tay ôm hông nhấc lên, mặc cho vùng vẩy vẫn không thoát ra được.

“ Hai vị cô nương có duyên phận với bần đạo, chi bằng tìm một căn phòng ta sẽ chăm sóc các cô từng người, hoặc là luôn cả hai cô cùng một lúc, thấy thế nào?” lão đạo vui vẻ nói.

Cơ Tinh Vân cũng không chờ được nữa đứng dậy : “ ta phải giúp các ả một tay”

Lục Lâm Hiên đem tay đè lên vai : “ không được, ai bảo hai ả lúc này ăn hiếp ta, cứ để cho lão kia dạy dổ cho hai ả một trận”

“ Muội được lắm” Cơ Tinh Vân đành chịu thua sư muội mình.

Lúc này hai cái thân anh đi vào, cả hai mặc trên người quý phí y phục, một người thi gương mặt phúc hậu tai dài trung niên, người kia vóc dáng thon thả gương mặt thanh tú có phần nho nhã.

“ Chắc hẳn vị này là Cơ công tử?!”

Đi vào trong bên trái tai dài nam nhân hỏi.

“ Lại là ai vậy? sao lại biết ta?” Cơ Tinh Vân đem mắt ra nhìn nghi hoặc

Lão đạo nhìn thấy hai người kia cũng chú ý, lực đạo giam giữ hai nữ cũng nới lỏng.

“Nữ... Kỳ Vương?!! Nô tỳ tham kiến Kỳ Vương!” Huyền Tịnh Thiên, Diệu Thành Thiên nhìn thấy một trong hai người đến, bỗng nhiên chính là sững sờ, bất quá lập tức liền phản ứng, thấy được lực đạo đã lỏng lập tức thoát ly tiến đến người nho nhã kia quỳ một chân cúi đầu thi lễ.

Nho nhã thanh tú người chính là Kỳ quốc Kỳ vương Cơ Mậu Trinh.

Còn người còn lại thân phận địa vị tuy thấp hơn nhưng chính là Tấn vương Cơ Khắc Dụng mười ba nghĩa tử lớn nhất, quản lý tổ chức Thông Văn quán Cơ Tự Nguyên.

“ Ông... ông...” lão đạo lắp bắp nói.

Cơ Tự Nguyên nói : “ sao hả? vị đạo trưởng này ông biết ta sao?”

“ Không! ta không biết ông! Ta không thấy nhi tử, ta đi tìm nhi tử đây! ta chưa hề gặp ông! Ta đi tìm nhi tử đây, ta không biết ông” lão đạo một bộ sợ sệt, nói xong lại đi ra khỏi gian nhà dùng để tiếp khách nhân ăn uống của khách điếm.

Lão đạo vừa rời đi, từ hướng lão chạy đi ba cái thân ảnh đi đến.

Dẫn đầu là một cái so với Cơ Tinh Vân không kém niên kỷ, một đầu tóc trắng dung mạo tuấn lãng, y gọi Trương Tử Phàm.

Hai cái thân ảnh phía sau là nữ, một cái vóc người to lớn to béo, chiếc bụng to béo mặt một cái yếm đỏ, gương mặt bầu bỉnh hai má còn tô đậm phấn hồng, một cái khác vóc người nhỏ gầy, gương mặt thon dài dung mạo khá là xấu gái, đỉnh đầu còn mang một đóa đỏ chót hoa.

Dung mạo nói dể nghe không tính đẹp, nói khó nghe thì xấu. Ấy vậy mà danh tự càng để cho người nghe nghẹn một hồi, Khuynh Quốc Khuynh Thành.

“ Sao vậy nhỉ?” Trương Tử Phàm nhìn thấy lão đạo hốt hoảng rời đi nghi hoặc, đi đến chổ Cơ Tinh Vân thì bất ngờ khi thấy Cơ Tự Nguyên, dò hỏi: “ nghĩa phụ, sao nghĩa phụ lại đến đây?”

Trương Tử Phàm là nghĩa tử của Cơ Tự Nguyên cũng là Thông Văn Quán, môn phái lớn nhất nước Ngụy, hắn lẽ ra ở đất Ngụy tổng đà của Thông Văn quán nhưng lại lén ra ngoài dạo chơi.

Cuối cùng đến đất Thục, lại vô tình gặp gỡ Lý Tinh Vân đám người, sau đó quá chén với nhau. Mà khi say Trương Tử Phàm có bệnh thấy nữ tử nào cũng nhận làm thê tử, mà vận khí thế nào lại gặp chị em Khuynh Quốc Khuynh Thành đi qua.

Trương Tử Phàm mắt say không phân biệc đem cặp chị em này nhận làm nương tử, lại hoang đường cùng hai chị em này một chổ mây mưa.

Đợi đến khi tỉnh lại hắn muốn chạy, song khổ nổi cặp chị em này còn mạnh hơn cả hắn. Dây dưa xuống lại không thoát được, cuối cùng đi cùng với Cơ Tinh Vân một đoạn đến nhà trọ này.

“ Sao cơ... ông ta là nghĩa phụ của đệ ư?” Cơ Tinh Vân bất ngờ hỏi

Cơ Tự Nguyên cũng không nghĩ nghĩa tử mình chạy ra Thông Văn Quán dạo chơi, đang cho thuộc hạ tìm về lại xuất hiện ở nơi này. Bất quá hiện giờ không phải lúc cùng nghĩa tử trò chuyện, nhìn Cơ Tinh Vân hỏi : “ Cơ công tử, liệu có thể trò chuyện một lát được không?”

“ Oh” Cơ Tinh Vân thốt, sau đó dẫn người quay về gian phòng của mình.

Kỳ Vương cùng Lý Tự Nguyên đích thân tìm đến Cơ Tinh Vân, là do Bất Lương Soái đứng sau làm ra.

Trước khi hắn đến Đế thành đã đi một chuyến hai nước phụ thuộc Chu quốc năm xưa, vừa uy hiếp lại dụ dỗ cho nên cả hai đến tìm Cơ Tinh Vân, bất luận là thành ý hay hữu ý thì Diệt Thiên Kế Hoạch không mấy ảnh hưởng đến bọn họ, và cái kho báu Xích Tiêu kia, lẫn việc quả thật rất đáng để đi một chuyến.

Cơ Tinh Vân mang Kỳ Vương, Cơ Tự Nguyên vào trong trò chuyện.

“ Trong đó nói gì vậy?” Khuynh Quốc thấy Thượng Quan Vân Khuyết nghe lén đi về, trực tiếp hỏi.

Trương Tử Phàm hỏi : “ nghĩa phụ nói gì vậy?”

“ Nữ... Kỳ Vương nói gì vậy” Huyền Tịnh Thiên hỏi.

“ Nói đi” Lục Lâm Hiên nói.

Thượng Quan Vân Khuyết từ tốn nói : “ xem kìa! Bộ dạng các ngươi nóng lòng thế kia! Cơ Tự Nguyên cùng Cơ Mậu Trinh nói nguyện ý quy thuận Cơ Tinh Vân của bọn ta.Từ nay vừa sau Huyễn Âm phường cùng Thông Văn quán trở thành thuộc hạ của Cơ Tinh Vân bọn ta rồi”

Trương Tử Phàm bất ngờ : “ nghĩa phụ của ta bị khuất phục rồi”

“ Kỳ vương có đưa ra điều kiện gì không?” Huyền Tịnh Thiên, Diệu Thành Thiên hỏi.

Thượng Quan Vân Khuyết nói : “ chúng hạ thấp mình như vậy là tạo cơ hội cho chúng thôi, ra điều kiện, dám”

Ngừng một chút Thượng Quan Vân Khuyết nói : “ ai da, ta chợt nghĩ đến một vấn đề”

“ Dở chứng” Khuynh Quốc mắng.

Khuynh Thành nói : “ không phải để ý đến hắn, lại bị coi thường”

“ Xem cách hắn cư xử kìa” Trương Tử Phàm dè bỉu

Thượng Quan Vân Khuyết nói : “ nếu các thế gia vọng tộc đã quy tụ lại, thì phải phân ra các tầng lớp trên và dưới”

Lục Lâm Hiên không nhịn được nói : “ rốt cuộc thì ông muốn nói gì vậy?”

“ Lại muốn xem bói cho ai rồi” Huyền Tịnh Thiên châm chọc.

Thượng Quan Vân Khuyết xem như không thấy, nói : “ nếu Bất Lương Soái bảo Cơ Tự Nguyên, Cơ Mậu Trinh quy thuận Cơ Tinh Vân chúng ta, vậy nói ra các người phải nghe hiệu lệnh của ta”

Diệu Thành Thiên mắng : “ hay là ông làm con chó của Bất Lương Soái đi, ở đây không đến lượt ông nói đâu”

Thượng Quan Vân Khuyết nói : “ hồ ly tinh đánh người không nể mặc à”

Khuynh Quốc tiếp lời : “ nhà chúng ta vị này chính là nhi tử của lão đầu Thông Văn quán”

“ Là nghĩa tử” Trương Tử Phàm đính chính.

Khuynh Thành nói :” vậy thì có khác gì đâu! Thì cũng là tôn tử của Tấn vương Cơ Khắc Dụng hay sao?”

Thượng Quan Vân Khuyết nói : “ nhi tử của Cơ Tự Nguyên thì sao chứ, Cơ Tự Nguyên cũng là thủ hạ của Cơ Tinh Vân nhà ta mà, vai vế đã được đính sẵn”

Khuynh Quốc phản bác : “ vớ vẩn, vậy ngươi xem ta là thủ hạ của ai”

Khuynh Thành nói : “tỷ muội chúng ta phải dập đầu với ông à”

“ Chính ngươi cũng là thủ hạ của Bất Lương Soái kia mà, ông dựa vào cái gì ở trước mặt chúng ta chỉ tay múa chân” Huyện Tịnh Thiên nói.

Thượng Quan Vân Khuyết nói : “ chỉ là ta đối với Tinh Vân thâm tình nghĩa nặng, mà Tinh Vân đối với ta ân sủng có thừa”

Hắn vừa nói xong, toàn bộ người còn lại đều không kìm được cười lớn một tràng.

“ Cười! cười cái gì, đồ không biết trên dưới” Thượng Quan Vân Khuyết biết đám người này cười châm chọc mình, chống chế nói.

Đáp lại đám người lại cười lớn hơn.

Thượng Quan Vân Khuyết da mặt đã sớm luyện da mặt công phu cực kỳ dày, đối với đám người này châm chọc mình không chút để ý, lại tự cổ vũ mình và dời đi chủ đề này, nói tiếp : “Lần này Cơ Tự Nguyên cùng Cơ Mậu Trinh có thể bỏ hắc ám hợp lại quy thuận, Tinh Vân chúng ta có thể nói là như hổ thêm cánh!”

Huyền Tịnh Thiên nghe gã hợm hĩnh này luyên thuyên: “ thật nhảm nhí”

“ Tiện nhân này hết thuốc rồi” Diệu Thành Thiên tiếp lời tỷ tỷ mình.

Thượng Quan Vân Khuyết vẫn tiếp tục nói : “Sau này chờ Tinh Vân chỉ huy Thông Văn quán cùng Huyễn Âm phường, trước tiên hợp lực diệt Huyền Minh giáo, lại đánh tới Khai Phong phủ, bắt Chu Ôn làm hoạn quan đền tội, để nửa đời còn lại rửa bô cho nhà Tinh Vân chúng ta”

Mà lời hắn vừa dứt, đám người Huyền Tịnh Thiên đồng loạt đứng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK