Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xuân Thu thời kỳ, các chư hầu mạnh nối nhau làm bá chủ.

Qua thời gian, chiến tranh giữa các chư hầu tàn khốc hơn, quy mô lớn hơn theo một loạt nước nhỏ bị tiêu diệt, đến nay đã qua gần bảy trăm năm mảnh đất trung nguyên rộng lớn cũng bị chia cắt bởi mười nước lớn.

Tần, Tề, Yên, Sở, Hàn, Triệu, Ngụy, Bắc Ly, Tống, Chu, Ngô, Minh mười hai nước chia cắt trung nguyên rộng lớn, gọi là Thập Nhị Hùng.

Trừ bỏ mười nước lớn ra còn những nước nhỏ làm chư hầu, còn cả các giang hồ đại phái chiếm cứ tọa trấn một phương, truyền thừa lâu đời thế lực lớn.

Nhất là thế lực giang hồ, võ lực một khi đạt đến tầng đỉnh liền có thể ngang ngược một châu chi địa, khinh miệt vương pháp.

Trong giang hồ, Bách Gia Chư Tử đại phái chưởng môn, đại tông thủ tọa, càng là cùng châu mục, quận trưởng thậm chí quân vương một nước bình khởi bình tọa.

Thập Nhị Quốc Chiến Hùng, Hàn quốc.

Đô thành Tân Trịnh, lòng đất địa đạo.

Nối liền với địa mạch, dung nham ngùn ngụt bốc lên nóng bỏng. Chỉ một lối đi duy nhất dẫn vào, tuyệt không có đường ra thứ hai.

Một bức tuyệt bích chạm trổ hung thú đồ án phong bế thật kỹ đại môn, tấm cửa đá nặng hơn cá vạn cân, người thường muốn mở lên là điều không thể, trừ phi khởi động cơ quan thanh đồng bố trí bên ngoài, bằng không muốn đi vào liền si tâm vọng tưởng.

Thạch bích bên trong tiếp nối con đường bị chặn, cuối con đường dẫn đến là một cái vuông vức, do nhân công chú tạo mà thành một cái bệ đá lớn.

“ Xuy xuy”

Dung nham nóng bỏng bao phủ bệ đá, như nước sôi thỉnh thoảng bốc lên bọt nhung nham, khí tức nóng bỏng bao phủ toàn bộ địa huyệt. Nhìn qua nơi này tựa như một cái đảo nhỏ.

Tại bệ đá trên hết thảy chín cột đá lớn khác, đỉnh cột chạm trỗ móng vuốt hung thú, và liên kết xiềng xích với nhau.

Chín sợi xích sắt từ miệng hung thú nối đến trung tâm, tại đó có một cái vòng tròn bục đá cao hơn mặt đất xung quanh chừng một tấc, một cái dị nhân bị trói buộc vào thanh đồng chữ thập giá.

Dị nhân! Đúng không sai là dị nhân!

Y nhìn qua chỉ tầm hai lăm tuổi đổ lại, một đầu mái tóc màu xanh lam sẫm, dung mạo khôi khô tuấn lãng lại yêu mị, tại mi mắt phải có màu đen xà văn, bên dưới lại xuất hiện vảy rắn, là chân thật vảy rắn chứ không phải hóa trang hay vật bám vào.

Còn chưa hết, nguyên một bàn tay trái xuất hiện phải rắn, nếu bỏ qua y phục trên người đang bận, thì một nữa cơ thể của y lại như người thường nữa còn lại có xà văn phủ bọc.

Dị nhân, khác người nhân hình.

Nhưng tại thế giới này mà nói, những kẻ như y không thiếu.

Bỗng nhiên....

Trong sát na, không gian chấn động kịch liệt, từ bên dưới dung nham không ngừng phun trào lên từng cột.

“ Đây là....” tưởng chừng như đã chết, gã bị trói buộc mở mắt ra, con ngươi âm lãnh trong tràn đầy kinh ngạc.

“ Vù vù vù”

Hắc khí như mực quanh quẩn người hắn triền đến các sợi xích, gả đưa mắt nhìn lấy, sâu trong bản năng mách bảo gả có thứ gì đó nguy hiểm đang kề cận.

Đi theo bản năng mách bảo hắn cảm ứng được dao động năng lượng phát ra từ dưới đáy hồ dung nham, đôi mắt quan sát lấy, đột ngột đồng tử co rút thành cây kim. Tại hắn chăm chú quan sát trong, thấy được một cự thuyền lại ở dưới nóng bỏng dung nham.

Thuyền ở trên hoặc trong nước đây là chuyện bình thường, nhưng lại ở trong dung nham đây? Đáng nói là cự thuyền này không một chút bị nóng bỏng dung nham đốt cháy, mà nó vẫn an nhiên tồn tại.

Đối với sự tình bất thường này hắn nghi hoặc không thôi, phải biết hắn bị nhốt ở nơi này cũng đả hơn chục năm rồi, ấy vậy mà dưới đáy hồ dung nham lại tồn tại một chuyện phi lí như vậy, còn tồn tại một chuyện vượt qua thế nhân cũng để cho hắn chấn kinh.

“ Lẽ nào… chính là vị kia ở bên dưới!” Hắn trong đầu nghĩ đến một suy nghĩ, suy nghĩ này lóe lên để cho hắn lòng như ngựa hoang nhảy không chút bình yên.

Đột ngột “ ẦM!!!” một tiếng thật lớn.

Một vụ dao động năng lượng từ đáy thuyền phát ra, sóng năng khiến cho dung nham nhấc lên từng cột nóng bỏng, toái thạch trong địa lao cũng rơi xuống không ít.

Thời gian qua đi, chốn địa lao này cũng an tĩnh lại như trước, chỉ là không còn nguyên vẹn như lúc ban đầu.

Cự thuyền lại như trước đây ẩn sâu trong lớp dung nham, tiếc là sự xuất hiện của ‘nó’ không ai có thể chứng kiến được, bởi nơi này là cái địa lao dưới đất sâu này chỉ có một cái ngục nhân thấy rõ.

Chỉ là y không có được may mắn đó, y bị cự thuyền đi ra dao động lực lượng đập vở bệ đá ngục giam giữ, lực kình mạnh mẽ lại trực tiếp đem y thụ lấy nghiêm trọng thương thế.

Chết không thể chống cự, y cam tâm ư?

Làm sao mà cam tâm được chứ!.

Y là một nước thái tử, vì trúng kế mà nước mất nhà tan, bản thân thì bị nhốt dưới nơi này hơn chục năm trời, sống cảnh không thấy ánh mặt trời, lý do duy nhất y còn sống đó là chờ đợi một ngày báo lấy huyết hãi thâm thù của mình.

Chỉ là y đã chết, chết không cam tâm nhưng có thể làm gì đây?

Sâu dưới đáy dung nham, cự thuyền an lặng trôi nổi.

Bên trong thuyền so với bên ngoài thuyền còn khác biệc, không gian rộng lớn vô cùng, hoàn toàn không giống như bên ngoài nhìn vào có thể so sánh. Đáng nói là trên đó các luồng khí tức đáng sợ vô cùng, chỉ cần một tia trên đó cũng đủ ép sập đi mọi thứ bên ngoài này.

“ Chúng ta đình chiến thế nào? Đấu tiếp ngươi hẳn biết kết cục thế nào?”

“ Đình chiến ư? Sự tình đã đến nước này ngươi còn muốn đình chiến?”

“ Ngươi nên rõ ràng, bản thể của ngươi e đã khó qua khỏi, hắn mưu đồ gì ở ngươi lẽ nào ngươi để toan tính hắn thành bọt biển”

“Hừ! ngươi cho rằng ta là đứa trẻ lên ba! Hơn nữa kẻ nào chết vẫn chưa biết được, có khi là bản thể của ngươi đấy”

“ Nếu đã như vậy thì chúng ta cùng chết đi!”

Thanh âm hai nam tử lại vang lên quanh quẩn trên thuyền, thanh âm không lớn nhưng giữa chốn tĩnh mịch này lại rõ ràng.

Một cái thân ảnh đứng sừng sững tại trên thuyền, Nhân hình thể, bất quá cái đầu đã nát bấy không nhìn rõ hình dạng, lồng ngực bao phủ một bộ hộ giáp kiên cố màu tím xanh, giữa trái tim chổ lại xuất hiện một cái lổ hổng thật lớn, dạng này thương thế hiển nhiên chết không thể chết hơn.

Bất quá cái đáng sợ đó là hai đầu sinh vật, tại tiếp giáp hộ giáp như sương khói một dạng mọc ra, thân dài chừng ba mét như rắn một dạng toàn thân sặc sỡ, đầu lạc đà mắt thỏ miệng lớn, sừng dê, răng nanh nhọn hoắc, nhìn qua chẳng khác nào là một đầu giao long.

Cơ thể vảy sặc sỡ phủ đầy, hai tay như ưng móng vuốt, một đôi mắt lại như sao trời với nhiều vòng tròn cùng câu ngọc ẩn hiện trên đó,dị hình so với người kia càng thêm chấn sợ lòng người.

Cách y một đoạn một cái thân ảnh khác thì là một cái người cường tráng nam nhân, y không lộ dung mạo khi bị một lớp sương khí bao phủ xung quanh. Trên tay y cầm lấy một thanh lôi thương, lổ hổng trên ngực của người kia chính là hắn mang lại.

Thanh âm vang lên lại rất nhanh chìm xuống, và rất nhanh sau đó cả hai lại lao vào nhau dấy lên khủng khiếp dao động năng lượng, các kiến trúc trên thuyền lại tiếp tục bị phá hủy, dư chấn truyền ra ngoài lại khiến cho hồ dung nham sôi trào ba động.

Thuyền trên không gian không phải nhỏ, ngược lại cực kỳ rộng lớn, nếu so sánh mà nói so với trung nguyên chi địa cũng không xê xích bao nhiêu. Với kích cở lớn như vậy mà bên ngoài chỉ hiển hiện ra một tòa cự thuyền, đó là vì người chế tạo nên nó đã cố ý bày bố xuống.

Chỉ là hiện giờ rộng lớn như vậy, những thứ bên trên con thuyền đều là thế gian này trân hiếm, hoặc nói chỉ có thể ngộ không thể cầu, giờ này dưới đại chiến của cả hai không ngừng bị phá hủy.

Chiến đấu không có dấu hiệu dừng lại, một mực kéo dài xuống…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK