Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

So với quốc gia khác, Yên quốc vị trí bắc vực trung nguyên.

Từ Xuân Thu đến Chiến Quốc thì Yên quốc là một nước đặc thù tồn tại.

So với các nước thì Yên quốc cổ lão nhất, tồn tại lịch sử dài nhất. Từ Tây Chu sơ kỳ lập các nước chư hầu đến Chiến Quốc thời kì cuối diệt vong, Yến quốc truyền thừa hơn bốn mươi đại quân chủ, lịch sử tám, chín trăm năm, luận tuổi tác chỉ thua mỗi Chu quốc.

Đặc thù thứ hai, Yến quốc chính là Chu Vũ vương phân phong Cơ thị Vương tộc năm mươi nước chư hầu một trong.

Trải qua gần ngàn năm thay đổi, các vương triều thay đổi, thì Yên quốc là duy nhất Chu thiên tử huyết thống lâu năm Vương tộc đại quốc.

Cho đến hiện giờ Yên quốc đã rơi vào tình thế nguy hiểm.

Bởi cục diện Trung Nguyên đã xảy ra đại biến.

Bách Việt cường thế trở thành bá chủ hiện giờ, lại cùng với Tần quốc kết minh, không sớm thì muộn cũng sẽ động thủ với hai nước còn lại.

Chuyện này đã rõ ràng. Bởi Yên cho phái sứ thần hòa hảo đều không được kết quả khả quan, nói rõ chiến tranh sắp xảy ra.

Vô hình trung Yên quốc bầu không khí chiến tranh đã đẩy lên cao hơn bao giờ hết, trừ triều đường đến giang hồ đều bị bầu không khí kìm nén bao phủ.

Lại thêm Yên quốc quốc lực đã suy yếu. Đừng nói là Đại Việt hơn năm trăm vạn hùng binh, chỉ riêng Tần quốc thôi cũng đã là một nan đề khó giải rồi.

Trước còn có Triệu quốc chắn Tần, bây giờ Triệu hàng Việt, Tống Minh bị Việt nuốt từ lâu. Lãnh thổ nước Yên tiếp giáp với bá chủ trung nguyên này và cả Tần quốc.

Ít ra để cho người Yên may mắn một điều, chiến tranh ít nhất sẽ không xảy ra bây giờ được. Bởi thời điểm này toàn bộ nước Yên đã tiến vào mùa đông lạnh giá, đầy trời tuyết phủ chỉ có một mảnh băng tuyết.

Cái loại tiết trời này không thích hợp hành quân, dù là Việt hay Tần muốn chiến cũng phải đợi qua cơn tuyết giá lạnh này.

Thân làm Yên quốc thái tử, Yên Đan đối với vận mệnh tương lai của nước nhà cũng tràn đầy lo lắng.

Hắn làm sao nguyện nhìn lấy nước nhà rơi vào tay kẻ khác chứ?

Nhưng hắn cũng mê man không rõ, lấy Yên quốc quốc lực có thể chống cự được hai nước lớn kia ư? Dù phía sau hắn có hậu thuẫn vững chắc cũng chưa chắc có thể ngăn được thế công của hai nước kia liên thủ.

Nhưng đêm nay khác với những đêm trước, trong phủ viện của hắn nghênh đón thêm một vị môn khách đến, vị ấy chỉ cho hắn được hy vọng.

“ Ý của Điền Quang huynh, Phàn Ô Kỳ đã đến Yên quốc rồi sao?” Yên Đan năm nay gần ba mươi tuổi, dung mạo không tính soái chỉ cho người nhìn cảm nhận là nho nhã, hắn hướng một cái nam tử đối diện hỏi

“ Đến từ hôm qua, hiện đang nghỉ ngơi bên trong nhà của ta” Điền Quang niên kỷ lớn hơn Yên Đan vài tuổi, có một cổ phóng khoáng tỏa ra từ người, vừa trả lời lại cầm trên tay đoản kiếm gọt đẻo lấy một bức tượng gỗ.

Là một quân sĩ cở bằng bàn tay đã sớm hình thành, được hắn khắc họa lấy hoa văn.

“ Nếu ta nhớ không lầm, Việt tướng Phàn Vu Kỳ 5 năm trước chinh phạt Ngụy quốc bại trong tay Tín Lăng vương, do sợ Thiên Trạch giáng tội nên bỏ trốn đến hiện giờ. Còn Thiên Trạch hận nhất là phản tướng, nhất là bại tướng. Như vậy sau có thể tha cho Phàn Vu Kỳ được, không lấy đầu của người này ắt không thể nhắm mắt cho qua” Yên Đan nâng lên chén rượu từ tốn nói.

Phàn Vu Kỳ là một trong những vị tướng quân đầu quân cho Việt Đế, tuy nhiên trong quá trình công phạt Ngụy quốc. Vì hám lợi mà để Tín Lăng quân Ngụy Vô Kỵ bẫy giết 25 vạn quân Việt, gián tiếp khiến đại quân Đại Việt phạt Sở bị trì trệ một tháng trời công phá Ngụy đô.

Vì lo sợ tội trạng nên Phàn Vu Kỳ đào binh bỏ trốn. Việc làm này khiến Việt Đế giận dữ, cùng làm cho các quan viên tướng lĩnh trong triều Đại Việt xem hắn là cơn sỉ nhục của đế quốc, nhiều năm nay cái đầu của Phàn Vu Kỳ rất được nhiều người Việt lẫn giang hồ muốn hái xuống.

“ Không sai, Thiên Trạch quả thật rất muốn cái đầu của Phàn tướng quân, muốn vô cùng” Điền Quang vẫn điêu khắc mộc binh, chậm nói.

Yên Đan nghi hoặc hỏi : “ Vậy lần này Phàn Vu Kỳ đến để nương nhờ tiên sinh hay là nương nhờ ta”

Điền Quang lắc đầu, nói : “ Đều không phải”

“ Vậy là thế nào?” Yên Đan hỏi, nếu không vì hai lý do này rốt cuộc Phàn Vu Kỳ đến nơi này cần gì đây?

Điền Quang nâng lên bức mộc điêu binh sĩ nói : “ Hắn lần này đến là đem cái đầu lâu giá trị này tặng cho điện hạ đó”

Lời dứt, Điền Quan đem đoản đao gọt đi đầu tên mộc binh, cái thủ cấp rơi xuống mặt bàn bên dưới lăn lốc.

“ Nguyện dỏng tai nghe” Yên Đan bỏ chung rượu xuống, ẩn ý của Điền Quang để hắn còn chưa đoán ra ý đồ.

Điền Quang một tay lấy ra một quyển trục màu đỏ hồng, rồi mở ra.

Đây là một tấm bản đồ, trên vản đồ vẻ lấy một nơi trên Yên quốc.

“Bản đồ của Yên quốc, cộng thêm cái đầu truy nã hàng đầu của Việt quốc, Phàn Vu Kỳ. Như vậy sứ thần của điện hạ sẽ có cơ hội tiếp cận Thiên Trạch trong phạm vi 10 bước” Điền Quang lên tiếng.

“ Điền Quang huynh, huynh rốt cuộc là ai?” Yên Đan gương mặt ngưng trọng nhìn kẻ phía trước mà hỏi.

Bản đồ của Yên quốc, không những vẻ yếu địa của nước Yên mà còn những nơi bố trí quân đội, tấm bản đồ này vốn luôn ở vương cung Yên quốc.

Người bình thường không thể nào lấy ra được, Điền Quang thân thủ bất phàm có thể lấy ra đi nữa.... nhưng không hợp lý.

Đó là việc mưu đồ đằng sau của Điền Quang vẻ ra.

Yên Đan không phải người ngu cho nên rõ ràng Điền Quang muốn đưa người đầu cùng Đốc Kháng bản đồ, lại sứ thần Yên quốc có ý gì?

Đại não trong Yên Đan liền rõ, Điền Quang muốn để hắn chế tạo cơ hội, một cái cơ hội có thể tiếp cận Thiên Trạch.

Cái hắn muốn biết hiện giờ là Điền Quang ý? Hoặc là thế lực phía sau của hắn ý đồ?

“ Cả Yên quốc đều biết thanh danh của Điền Quang là tiết hiệp, cũng có chút trí khôn, con người cũng khá dũng cảm may được thái tử điện hạ coi trọng” Điền Quang không vội trả lời.

Yên Đan nghe hắn nói liền tiếp lời : “ Điền Quang huynh là người có trí lớn, dũng lớn Đan từ lâu đã biết huynh từ lâu không phải là người thường, chuyện đến lúc này xin đừng che dấu thân phận nữa”

Điền Quang nói : “ Thái tử điện hạ, trước khi tiết lộ Điền Quang xin muốn xác nhận lại tâm ý của thái tử một lần”

Yên Đan nhíu mày.

Ngừng một chút Điền Quang tiếp tục nói : “ Tâm nguyện lớn nhất của thái tử từ khi rời khỏi Việt quốc về Yên quốc. Tâm nguyện mà điện hạ không màng mọi giá để thực hiện, có phải đến nay vẫn còn chưa lung lay chút nào không?”

“ Đến chết mới thôi” Yên Đan gật đầu lên tiếng.

Tâm nguyện của hắn chính là chống lại bạo Đế Thiên Trạch, cứu lấy Yên quốc.

Thân làm một nước thái tử, Yên Đan giống Thiên Trạch từ nhỏ đã được cử đến Triệu quốc làm con tin. Xuất sinh nhà Đế Vương lại một nước thái tử, hiển nhiên Yên Đan không có dã tâm của mình ư?

Yên vương Hỉ một khi chết, hắn chính là Yên vương đời kế tiếp. Hắn mộng tưởng trọng chấn lại Yên quốc, vực dậy quốc gia mục nát của mình có thể thành hiện thực.

Tuy nhiên, Đại Việt Thiên Trạch hoành không xuất thế để hắn mộng tưởng gần như tan vở. Từ Sở đến Tề sau Ngụy đến Triệu, Đại Việt chiếm giữ Trung Nguyên là bá chủ của mảnh đất rộng lớn này.

Đối mặt với một cái thiên hạ đệ nhất nhân có thần ma vũ lực Việt Đế, một kẻ có thể công phá bất cứ tòa đô thành nào. Dưới trướng binh mạnh tướng tài, các môn phái hổ trợ hắn có thể đối phó được ư?

Tuy nhiên, có những thứ dù biết không có khả năng vẫn làm. Bởi hắn là thái tử Yên quốc, hơn nữa còn một cái thân phận khác.

Là đệ tử của chưởng môn của một Chư Tử Bách Gia nổi danh trên trung nguyên, môn phái này đối với Đại Việt liên tục chiến tranh các nước mà nói, phản đối, mà hắn không thể không phản đối y hành vi của Thiên Trạch được.

“ CẠCH” một tiếng vang lớn phát ra.

Chỉ thấy bàn tay phải Điền Quang đặt lên mặt bàn, dưới bàn tay một tấm lệnh bài màu đen trên đó có khắc ghi văn tự.

Lệnh bài màu đen trên trung nguyên không hiếm lạ, càng nhiều tổ chức thích dùng, nhưng tấm lệnh bài này lại khác.

Tấm lệnh bài này có giá trị vô cùng lớn, nó tượng trưng cho thân phận một người, một cái đại bang phái cực kỳ lớn trên Trung Nguyên hiện giờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK