Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại qua mười ngày, Tề quốc một gian tiểu lầu.

Cả gian tửu lầu này vắng bóng, cách đây không lâu đều đông đúc, nhưng từ khi cái người nam tử đang ăn lấy thức ăn kia đi vào, lập tức, toàn bộ người bên trong đang dùng bữa đều vội vả rời đi.

Chủ tiệm lẫn tiểu nhị khóc không ra nước mắt khi khách nhân bỏ chạy còn chưa tính tiền, mà đồ ăn thức uống đả dọn lên cả, nhưng chỉ có thể bấm bụng trong lòng, run lẩy bẩy nấp ở một góc.

Bởi họ không dám, bởi kẻ gây ra hết thảy, chính là Tu La công tử.

Đế Thiên An chậm rãi thưởng thức đồ ăn thức uống, đối với kẻ đi đến chẳng một chút bận tâm, sau khi đem Lâm Tiên Nhi cho dục tiên dục tử, gần 10 ngày thời gian đem nàng chơi tàn, thì hắn cũng phủi áo mà đi, hiển nhiên qua đi hoan ái Lâm Tiên Nhi cũng đạt lợi không ít.

Chỉ là hắn kết oán quá nhiều lại xuất ra tà công, còn có kẻ ở sau ngấm ngầm giờ trò, cho nên Đế Thiên An vừa hiện thân ở tiểu lâu, tung tích của hắn rất nhanh lộ ra bị võ lâm chính đạo đuổi đến.

“Ba!”

Một cái roi hướng như rắn độc, roi khí roi ảnh hiện ra rồi hướng Đế Thiên An đánh tới, người thường khó mà phân biệt được đâu là roi thật đâu là roi ảnh, mà chủ nhân của cây roi này là một cô gái, hơn nữa tuổi xanh mơn mởn còn là một cô gái đẹp.

Kia đôi mắt đẹp linh động tràn đầy căm giận, nàng bản tính ghét ác như cừu, xuất thủ tàn nhẫn trên giang hồ Sở quốc có danh xưng Tiểu Tiên Nữ, Trương Tinh.

Trương Tinh không giống Kiều Phong đến Tề có công vụ, nàng đến Tề là du ngoạn và hay tin được Tu La công tử hiện thế, lập tức nổi lòng nghĩa hiệp mà tìm đến. Ỷ vào một thân võ học gia truyền cho nên không chút sợ hãi gả Tu La công tử kia.

Đế Thiên An chính xác tóm giữ cây roi, bỏ qua roi khí đánh lên người, sau đó dùng lực giật mạnh một cái, Trương Tinh bất ngờ ngả người đến trước, nhưng nàng linh cơ khẻ động, vội giữ thăng bằng, đồng thời còn thuận thế mà lên một cước đá lên.

Một cước này đá ra lại như một vầng trăng khuyết bắn nhanh đến, cước kình âm hàn có thể đả thương một cái Tự Tại cảnh cao thủ.

“ Đông” Tiếng kim thiết vang lên, cơ thể Đế Thiên An không một chút thương tích.

Không những thế dư kình còn tán phát lại đem Trương Tinh kéo đến cho đả thương.

“ Đau quá!” Trương Tinh miệng nhỏ khẻ kêu lên, thu lại chân mình.

Đế Thiên An đem chung rượu uống một hơi : “ nàng ấy đúng là cho ta thêm khó khăn, biết ta không nở xuống tay với mấy cô gái xinh đẹp”

“ Ác đồ, ngươi chịu chết đi” Trương Tinh mặt thoáng hồng khi thân ảnh kia quay lại, dung mạo tuấn lãng để cho nàng cũng bấn loạn một chút, nhưng nghĩ lại y là ma đầu giết người không ghê tay, liền thu lấy cây roi bị y thả ra, quật.

Đế Thiên An lắc mình né đi, tay điểm vào huyệt đạo của nàng, nói : “ ta nên xử lý nàng thế nào đây?”

“Ma đầu, muốn chém muốn giết, bản tiểu thư không sợ ngươi!” Trương Tinh thần sắc cả kinh lên, nàng không cách nào ngờ được bản thân mình lại nhanh như vậy chế phục.

“ Ầm” cánh cửa bị đạp vở ra, từ bên ngoài một đám võ lâm nhân sĩ chạy vào bên trong, trên tay đao kiếm lập lòe.

“Chư vị, mau mau động thủ, cùng một chỗ diệt trừ ma đầu kia.”

“ Tu La công tử là ma giáo người, toàn bộ giang hồ cừu địch, giết người không tính toán, nếu là giết hắn, chư vị đem lập tức danh dương giang hồ.”

Một nữ nhân tư sắc mặn mà, cầm trên tay kiếm đứng ở sau cùng hô hoán.

Mọi người ở đây, không chỉ có lão giang hồ, còn có thật nhiều mới vào giang hồ, bọn hắn hành tẩu giang hồ, ai không muốn nhất cử thành danh thiên hạ biết đến.

Có thể xông xáo giang hồ quá nhiều người, chân chính có thể thành danh lại có bao nhiêu con người chứ.

Nhanh nhất thành danh giang hồ đường tắt, chính là giẫm lên giang hồ danh sĩ thi hài thượng vị, cũng giống như Tu La công tử một đường giết ra thanh danh.

“ Giết”

“ Vì võ lâm chính đạo trừ hại”

“ Tu La công tử đền mạng cho cháu ta”

“ Trả mạng cho con ta”

Đế Thiên An lắc đầu nghe được bên tai từng thanh âm đám người, để mặc cho đám người ở đây xông vào bên trong.

“ 5, 4, 3, 2... 1” Đế Thiên An đếm, nói : “ ngã”

Ngay lập tức đám người giang hồ đuổi vào bên trong thần sắc chếch choáng sau đó ngả xuống mặt đất bên dưới.

“ Ngươi hạ độc!” Trương Tinh cảm nhận cơ thể mình bủn rủn, hét lên : “hèn hạ”

“ Phốc!” “ Phốc!”

Chỉ thấy bạch quang lóe lên, từng đạo thân ảnh ngả trên mặt đất, cơ thể trên hiện ra một cái lổ thủng, mà cái cửa phòng bị đạp mở, cũng lập tức đóng lại, làm cho đám giang hồ ở bên ngoài chưa vào kịp run sợ.

Không ai dám manh động đi vào trong, bởi bọn họ thấy phàm là người vào trước quỷ dị té ngả, từ miệng của nữ tử kia, biết bên trong có độc được bố trí, bọn họ nếu xông vào không phải là đưa mạng.

Đế Thiên An chẳng để ý cái đám ngoài kia chửi bởi la mắng, hoặc đám người bên trong này thóa mạ, cách không giếtcùng hấp sạch tinh khí thần của đám người này vào người.

Hỏa chỉ rực rở đem linh hồn của đám người này xoắn vở cho bản thân mình dùng.

“ Xoẹt” “ Xoẹt”

Chói tai tiếng xé gió vang lên.

“ Phanh!” “ Phanh!” “ Phanh!”

Bạch quang lóe lên, vị kia dẫn đầu ở bên ngoài hán tử trung niên, máu chảy như suối, yết hầu thủng một cái lổ to, rồi ôm cổ ngả xuống.

Không chỉ thể ở phía sau hắn, còn mấy thân ảnh đồng dạng chết đi, trên cơ thể hiện ra một cái lổ hổng trên đó.

Đế Thiên An ở bên trong mỉm cười, trên đầu tay hiện ra các mũi Chu Nhan liên tục ném đi, Tiểu Lý Phi Đao tuyệt kỹ, hắn cũng biết đến, cộng thêm hắn lực đạo lẫn linh hồn lực ném ra, so với Lý Tầm Hoan mà nói còn khủng khiếp hơn nhiều.

Đế Thiên An tốc độ thực sự quá nhanh quá chuẩn, đám người kia muốn ngăn cản, nhưng mà lại không kịp ngăn cản, mỗi một thanh Chu Nhan ném ra, đục thủng cửa gỗ một cái lổ nhỏ, xuyên qua da thịt của đám người bên ngoài.

“ Ác ma... ngươi là ác ma” Trương Tinh mặt trắng bệch nhìn cái dám xác khô chỉ còn da bọc xương kia mà sợ hãi, đồng thời hối hận mình hôm nay nóng đầu nghe được tin Tu La công tử hiện thân, đi theo giang hồ võ lâm trừ ma vệ đạo.

Đế Thiên An cười nói : “ nãy nàng quất ta một roi, ta có một thanh đoản côn, dài tầm ba tấc, đầu không nhọn không sắc, xung quanh phát khí chí dương, vật này cương nhu tùy lúc, nàng chỉ cần kiên trì được một côn, ta liền tha cho nàng, dù sao ta cũng thương hoa tiếc ngọc”

Đem ngón tay vuốt ve lên gương mặt xinh đẹp, lại nói : “Lúc nhu nhìn yếu ớt vô hại, thực ra đang ẩn giấu sát khí, tích tụ công lực để lúc cương thì uy lực vô cùng, dũng mãnh vô song, giết người ngoài quan ải, có thể dẫn dụ kẻ địch vào bồng lai tiên cảnh hoặc địa ngục a tỳ, là vật bất ly thân của ta chuyên dùng đối phó mấy cô nương xinh đẹp”

Tay lại trượt xuống bờ môi, cười cười : “Nhược điểm là gặp cái bao da trên người nàng, sâu tầm tấc bảy, mềm mượt vô cùng, xung quanh phát khí chí âm chí hàn, tuy vô cương vô lực nhưng lại hấp thụ dương khí, tỏa ra một mãnh lực vô hình khiến thần binh trong thiên hạ vạn dặm quy tông.”

Trương Tinh gương mặt đỏ bừng lên, nàng ban đầu không rõ, nhưng sau lại nghe ra được hắn nói đến gì, thẹn thùng xấu hổ mắng lấy : “đồ dâm tặc bại hoại”

“ Vậy nàng có muốn ta dâm không? Dâm trước rồi sát, hay sát trước rồi dâm đây” Đế Thiên An cúi người gần, tiếp tục hấp thụ tinh khí lẫn công lực vào người, khẻ cắn nhẹ lên vành tay nàng.

“ Ah!” Trương Tinh khẽ thốt lên, một cổ khoái cảm truyền lại đại não nàng, để cho nàng vừa sợ vừa thẹn lẫn vừa tức.

“ Thật đúng là tiểu cô nương, chỉ có ba chân mèo cào lại muốn giết ta, lần sau học tốt võ nghệ một chút biết chưa” Đế Thiên An nâng lên cằm nhỏ, cúi người hôn xuống.

Trương Tinh tim đập thình thịch lên, đối mặt với tuấn lãng vô song dung mạo, nàng phương tâm lại như nai nhỏ nhảy loạn, không biết sao nàng lại mong chờ.

Và rồi một cổ tê dại xúc cảm, đầu óc nàng mụ mị mông lung, một thứ mà nhiều năm qua nàng chưa hề cảm nhận được, tuyệt diệu khó nói nên lời hiện ra trên đại não nàng.

“ Ah” đến khi mở mắt ra, Trương Tinh mặt đỏ bừng thốt lên, ánh mắt từ mê man tỉnh lại nhìn về thân ảnh nam tử đi ra bên ngoài cửa, ở dưới đất là các xác khô, thẹn quá thành giận : “ bổn cô nương nhất định sẻ giết chết ngươi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK