Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh kiếm như kinh hồng chớp, Hùng mỗ mỗ hai tay thôi động song kiếm giống như huy vũ một dạng, nhưng lại chứa tràn sát cơ, mỗi một chiêu đều chí mạng chết người, nhưng hôm nay Kiếm Khí Vũ của nàng thất thủ.

Khoan hảy nói thân pháp Đế Thiên An cao minh hơn nàng rất nhiều lần, võ công hắn tu tập trong đó có nhiều bộ tương tự như Hùng mỗ mỗ tu luyện.

Chẳng hặn như Vô Tình Ti của Độc Chí, Lăng Ba Phi Yến của Tuyết Nữ, Kiếm Vũ của Diệp Nhược Y... nhất là linh hồn lực siêu cường, cơ hồ mỗi một lần địch nhân phát động công kích hắn đều có thể phán đoán ra.

“ Hùng mỗ mỗ đường xào cây dẻ, nữ đồ tể dao mổ lợn, đào hoa phong tình nhân đâm, ngũ độc nương tử hoa đào độc. Ta chỉ nhập giang hồ không lâu, hôm nay lại gặp được Hùng mỗ mỗ, nàng nói ta nên trước gian dâm rồi giết, hay là giết rồi mới gian dâm”

Hùng mỗ mỗ gò má ẩn sau tấm mặt nạ cũng khẻ đỏ lên, đả lâu rồi chưa có kẻ nào chán sống dám trêu chọc nàng như vậy, gót chân khẻ điểm búng người lên.

Hai thanh đoản kiếm thu lại, nhanh như chớp giật động như kình lôi hai mũi đoản kiếm một hướng về yết hầu một về trái tim mà đi.

Ngay lúc này, từ trong ống tay áo nàng lại bắn ra như thiểm điện hai thanh ám khí, ra sau nhưng đến trước.

“ Cong” Một tiếng thanh thúy kim loại vang lên, chỉ thấy Đế Thiên An đứng im đón nhân công kích, không có né tránh, bàn tay duổi nhanh hướng về phía trên vươn ra.

“ Cái gì” Hùng mỗ mỗ trong lòng khiếp sợ khi da thịt đối phương lại như kim thiết, mũi kiếm lẫn ám khí va chạm vào lại không cách nào xuyên thủng.

Hùng mỗ mỗ cắn răng, nỗ lực trong người giải trừ nội lực nhưng không thành, nhãn châu xoay chuyển, nói: “Trên giang hồ vốn là ai kiếm nhanh ai có lý, ngày hôm nay ta nhận ngã xuống, ngươi muốn chém muốn giết động thủ đi.”

Nàng sau khi nói xong lại ngang đầu nhắm mắt, một bộ chờ chết dáng vẻ.

Đế Thiên An cười lên đi đến gần, nghe được thanh âm thanh thúy không còn là già nũa như trước, tay luồn qua eo nàng, trêu chọc : “ đó là nàng nói đấy nhé, vậy ta gian dâm nàng, nàng cũng không phản đối”

“Đăng đồ tử” Hùng mỗ mỗ mắng lên, gò má lại ửng hồng.

Khi mà đối phương kỷ cao một bậc, nàng không ngờ được y da thịt lại như kim thiết, giống như Kim Cung Tráo, Thiết Bố Sam tu luyện ngạnh công người.

“ Thiên hạ vô song công tử, thì ra chỉ là phường dâm tặc, đến, lão nương rơi vào tay ngươi, coi như xui xẻo... a a”

Đế Thiên An vỗ một cái xuống mông nàng, rồi nói : “ ta với nàng cũng chưa đắc tội, hạt dẻ tẩm độc còn không tính, nàng lại muốn giết ta. Bây giờ lại nhục mạ ta, phải hảo hảo trừng phạt nàng mới được”

“ Ba” “ Ba” “ Ba” “ Ba”

Hùng mỗ mỗ cắn chặt răng, vừa tức lại vừa thẹn, lại có một cổ xúc cảm lạ thường từ bên dưới bờ mông truyền về. Nàng từ khi hành tẩu giang hồ đến giờ, còn chưa từng chịu nhục nhã như vậy.

Rít qua kẻ răng : “ hỗn đãn, dâm tặc, có bản lĩnh giết ta đi”

“ Ly không đối nguyệt phụ lòng mỹ nhân là nhân sinh hai điều tiếc nuối.Ta rất không thích giết chết mỹ nữ, nhưng mà mỹ nhân đả lên tiếng, ta đành lạt thủ tồi hoa vậy, tối nay nàng muốn ở trên hay ở dưới”

Hùng mỗ mỗ lổ tai cấp tốc ửng hồng, trong lòng lại như nai loạn, khi mà hắn ở sát cạnh mình, kề sát bên tai nói xuống, làm cho nàng xuân tâm dập dờn.

“Xưa có người đẹp họ Công Tôn,

Mỗi lần múa điệu kiếm khí, bốn phương rung động.

Người xem vững như núi cũng khiếp đảm.

Trời đất theo nhịp múa mà lên cao xuống thấp.”

Hùng mỗ mỗ nghe hắn ngâm nga, vòng eo lại bị tay hắn mò vào, thắt lưng bị cởi xuống, giờ đây tim nàng đập bang bang, nào có trên giang hồ người nghe mà sợ.

Hùng mỗ mỗ đường xào cây dẻ, nữ đồ tể dao mổ lợn, đào hoa phong tình nhân đâm, ngũ độc nương tử hoa đào độc, hồng hài tử lảo đại Công Tôn đại nương.

Bây giờ lại giống như thiếu nữ mới lớn như nai loạn kinh sợ vậy.

“ Ngươi.... ngươi....” Công Tôn Lan lúc này như ngàn vạn con kiến bò trên người, hiện giờ cá nằm trên thớt, đến chín phần khả năng mình bị nam tử này hủy đi trong sạch, đại não không ngừng phân tích.

“ Lão nương nhiều năm nay không ngủ nam tử, hôm nay chiếm lời cùng với Vô Song công tử, lão nương muốn ở...”

Đế Thiên An một tay chặn lại môi nàng, cười nói : “ nàng ngủ qua nam tử rồi, nhưng ta làm sao lại phát hiện được nàng vẫn là xử nữ thân đây”

Thẹn quá thành giận, miệng há ra lập tức cắn lấy ngón tay của hắn, ngay lập tức ê ẩm hàm răng truyền lại, da thịt ngón tay lại như kim cương ngọc tượng một dạng cứng rắn vô cùng.

Đế Thiên An nhích môi lên, tay lại vỗ xuống mông nàng “ba” “ ba” thêm vài cái nữa, cười nói : “hôm nay trừng phạt đến đây, còn lần sau, ta đem nàng lột sạch, khiến nàng muốn chết không được muốn sống không xong, dục tiên dục tử bảy ngày”

“ Ngươi chờ” Công Tôn Lan mặt đỏ thẫm lên, vừa thẹn vừa giận.

Đế Thiên An tuy không mở mắt nhưng mọi thứ trước hắn đều rõ ràng, bằng linh hồn của mình quan sát, cho dù không mở mắt cũng như thường, dưới linh hồn lực của mình, lớp hóa trang của nữ nhân phía trước đều bị hắn xem thấu.

“ Ba” Tấm mặt nạ được hắn lột ra, để lộ một trương khuynh thành tuyệt sắc giai nhân, so với Loan Loan thiếu chủ của Âm Quỳ phái không một chút kém.

Đế Thiên An nở nụ cười, đem bàn tay vuốt ve lên gương mặt của nàng, khiến cho Công Tôn Lan giờ phút này mặt đỏ hồng lên.

“ Quả là xinh đẹp” Đế Thiên An thốt, bàn tay nâng lên cằm nhỏ của nàng, nói : “ xinh đẹp như vậy, làm sao mà ta có thể hạ thủ được chứ, nàng độc chết ta giết ta, ta khinh bạc nàng, coi như đêm nay chúng ta huề nhau nhé, mỹ nhân”

Huyệt đạo được giải trừ, Công Tôn Lan liền một chưởng đập lên người hắn, thân ảnh lập tức nhảy lùi về sau, miệng mắng : “ dâm tặc”

Khinh công nâng lên chẳng mấy chốc đả vọt lên một mái nhà phía xa.

“ Hạ lưu” Công Tôn Lan vừa quay đầu lại đả thấy trên tay y xuất hiện một cái yếm xanh, mà cái tên nam tử kia lại đem nó lên ngửi một cái, gò má cũng đỏ lựng lên.

Hiện giờ chỉ muốn kiếm chổ chôn mặt đi, rít giận : “ dâm tặc, lão nương để ngươi sống mấy ngày”

Đế Thiên An nở lấy nụ cười, khẻ ngâm nga hát lấy :

“Ánh nguyệt quang, mùi hương nữ tử

Giọt lệ đoạn kiếm, tình có bao sâu.

Quên đi nàng, bao nỗi thống khổ không nói nên lời

Hồn cô đơn tùy gió phiêu lãng

Ai muốn được làm si tình lang

Nơi chiến trường trên chốn hồng trần

Giữa thiên quân vạn mã ai là người xưng vương

Ái tình này ai có thể vượt qua

Vọng minh nguyệt, tâm thật thê lương

Hận thiên cổ, nỗi đau luân hồi

Khi nhắm mắt ai mới là kẻ si cuồng

Thế đạo này thật vô thường

Khiến cho người dám yêu một đời phải bi thương”

Giọng ca trầm ấm quanh quẩn khắp không gian, mỗi ngày càng nhỏ dần theo thân ảnh Đế Thiên An đạp bước rời đi khỏi con đường trống vắng.

“ Hỗn đãn, khốn kiếp” Công Tôn Lan ở trên mái nhà, bị hắn lời hát cho rối tinh rối mù lên, nhìn theo hắn thân ảnh biến mất, quát mắng, sau một hồi tung người đuổi theo cái tên nam nhân đáng ghét kia.

Mỗi khi đến trăng tròn, nàng đều sẽ vui vẻ một lần, bởi vì đó là thời điểm nàn muốn giết người, mỗi lần xuất thủ đều giết được người cả.

Nhưng khi đêm này, nàng gặp một cái giết không được người thời điểm, lại còn ở dưới tay hắn chịu thua thiệt, nàng liền sẽ rất không vui.

Võ công nàng đã giao thủ đánh không lại, độc không chết. Song trên giang hồ không chỉ có võ công mới có thể quyết định thành bại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK