Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm tối lại xuống bao trùm trên bình nguyên.

Bếp lửa bập bùng nơi.

“ Thế nào?” Thiên Minh đầy mặt tươi cười hướng bên cạnh Nguyệt nhi nói.

“ Uhm! Ngon lắm!” Cao Nguyệt đầu nhỏ gật đầu đáp lại, Thiên Minh lấy về ký ức so với trước càng thêm thông minh, nàng có chút không thích ứng Thiên Minh này.

Thiên Minh nói : “trước đây ta nhận các ngươi làm bạn cùng qua sinh tử, bây giờ cũng không khác gì đâu. Cũng đừng ngại, đồ của ta còn nhiều lắm”

“ Ngươi đã nói như vậy, đại ca đây cũng không khách khí” Hạng Vũ thấy Thiên Minh đã nói thế cũng không do dự nữa, cầm lấy một túi thức ăn giấy.

“ Chờ đã, ngươi ăn thứ này!” Thiên Minh nhãn châu đảo một cái, đem một cái lọ nhỏ thủy tinh mở ra, đổ một chất sền sệt màu xanh ra, phết lên một khối thịt mỏng, đem tay cuốn lấy lá đưa cho hắn : “ thử một chút xem sao?”

Thiếu Vũ nhìn một chút cũng tiếp nhận, há miệng ăn lấy.

Nhưng ngay khi nhai vào miệng, nhai nuốt, một mùi hăn xông lên mủi sau đó lên óc, khiến hắn không nhịn được phải nôn ra.

“ Ha ha ha ha” Thiên Minh vui vẻ cười lấy.

Như Sương cũng che miệng cười, nàng từ sớm đã bị tiểu quỷ này bẫy cái món ăn này, khi thấy Hạng Vũ dùng thì không có mở miệng khuyên ngăn mà ngầm xem.

“ Tiểu tử ngươi, ngươi cho ta ăn thứ quái quỷ gì hả?” Hạng Vũ mắng lấy.

Như Sương nói : “ đó là mù tạt đấy”

“Mù tạt ư? đó là gì ?”Cao Nguyệt dò hỏi.

Thiên Minh nói : “ đây là gia vị làm bằng cải cay, mài nhỏ khi thì phết với múi sống chấm các loại trái cây, hoặc là dùng ăn sống với tôm cá làm gỏi, cực kỳ ngon. Ngươi đúng là không biết hàng gì cả”

Nói xong, Thiên Minh đem cuốn cho mình một miếng sau đó ăn, mặt đầy hưởng thụ.

“ Thứ này ăn sống với cá thịt ư?” Cao Nguyệt nghi ngờ nói

Như Sương nói : “ ai biết, ta cũng chưa từng thử qua, cũng không muốn thử”

“ Cá trong Đế Cung cũng không phải là cá bình thường đâu! Chứa đầy linh khí, chổ của Thủy Dao Đế Phi là nhiều nhất. Hồi trong cung chúng ta thường hay đi câu trộm, mùi vị của chúng là thượng phẩm trong thượng phẩm đấy. Dưới tay của Trù Thần nương nương chính là mỹ vị nhất.” Thiên Minh một bên bày vẻ chuyên gia sành ăn nói cho ba người.

Không hiểu sao cả ba người đều muốn đánh Thiên Minh một cái, bởi cái ánh mắt của hắn chế giễu như muốn nói, ba các ngươi thật quê mùa.

“ Trù Thần! chính là Học viện đầu bếp Tống Điềm Nhi cùng Lưu Y Y đó ư?” Như Sương nói lên, nàng có nghe qua người này.

“Uhm! Mỗi lần Trù Thần nương nương đến chổ chúng ta là chúng ta được ăn ngon nhất, còn lại chúng ta phải nấu ăn, thật chán chết” Thiên Minh nói

Lại thêm một thông tin bất ngờ thú vị nữa.

“ Các ngươi tự nấu ăn ư?” Cao Nguyệt dò hỏi.

Như Sương khó hiểu nói : “Các ngươi là công tử cùng công chúa mà, thân phận tôn quý như vậy làm sao lại xuống bếp chứ?”

Thiên Minh nói : “ chúng ta đến Long Động chơi đùa mỗi ngày, buổi trưa phải tự lo, đến tối cùng sáng thì dùng ở chổ mẫu phi. Một số thì đem đồ ăn mang theo, ban đầu chúng ta còn nhỏ cha không cấm, cho đến khi chín tuổi thì cha bắt đầu dạy chúng ta nấu ăn. Cha nói, nấu ăn là sinh tồn căn bản. Cha dạy chúng ta nướng khoai, dạy chúng ta nướng cá, khi đó ta không hiểu bây giờ thì rõ. Khi ta được cha đưa ra ngoài, mấy năm phiêu bạt bên ngoài, khi đói ta đều bắt đồ ăn bên ngoài đấy”

Như Sương ghen tỵ, nói : “ ông ta còn dạy gì nữa?”

“ Trừ đó ra thì dạy chúng ta chơi thôi” Thiên Minh nói

Cao Nguyệt nghe cũng hâm mộ, nàng từ nhỏ thiếu tình thương cha, Thiên Minh lại không phải con ruột của vị kia lại được hưởng tình thương nhiều hơn với nàng.

“ Hừ!”Như Sương thì một bên hừ một tiếng không vui.

“ Lẽ nào ông ta không sợ sau này hậu nhân kế vị vô năng ư?” Hạng Vũ khó tin hỏi.

Thiên Minh nói : “ vô năng ư? ngươi thấy Như Sương thức tỉnh Thiên Khải còn vô năng được không?”

Cao Nguyệt, Hạng Vũ lắc đầu.

“ Cha dạy chúng ta chơi đùa là để đầu óc phát triển, không gò bó vào khuôn củ đâu, từ nhỏ chúng ta đã chơi đùa nhưng xen lẫn cạnh tranh với nhau. Chúng ta phân cao thấp thông qua trò chơi nhưng chính yếu là trí tuệ.” Thiên Minh tung một quả đậu phộng nướng há miệng ăn lấy, nói tiếp : “ Chờ Long tử qua Thiên Khải nắm giữ thần lực, cùng bối trong chính là đứng đầu, một ngàn cái như ngươi cũng không phải đối thủ”

Hạng Vũ mày nhíu lại : “ thần lực ư?”

“ Chính là luồng sức mạnh thần tiên kia đó ư?” Cao Nguyệt nói thêm.

Thiên Minh nói : “ thần lực là bí mật của hoàng thất Bách Việt, cũng chỉ có chân chính Long tử nắm giữ. Đó chỉ là một phần sức mạnh khác của cha thôi”

Như Sương hiếu kỳ hỏi vào : “ ông ta còn sức mạnh khác ư?”

“ Luyện Khí Quyết đấy! các ngươi biết nó không?” Thiên Minh nói.

Cao Nguyệt nói : “ Đệ nhất thiên hạ thần công do Việt Đế sáng ra, lấy khí vô hình mà ngưng hữu hình, vật ngưng như thật. Năm xưa Việt Đế dùng Đạo Thánh thân phận dùng bộ Luyện Khí Quyết này đánh khắp thiên hạ”

“ Nhưng tu luyện thứ này cực kỳ khó khăn, nghe nói cần phải có Tâm Nhãn mới có thể sở tu được” Hạng Vũ cũng nghe qua thứ thần công này, nói : “ Đồn rằng, song long của ông ta cũng là từ Luyện Khí Quyết”

Thiên Minh nói : “ song long đó không phải Luyện Khí Quyết là Long lực đó”

“Long lực” ba người bất ngờ hô lên.

Thiên Minh nói : “ cha tu thành Chân Long thể, chân chính rồng đấy. Cho nên từ người cha lúc nào cũng có Long uy đè nén ra ngoài cả”

“ Hả?” Cả ba người giật mình khi nghe được.

Như Sương niệm lại : “Chân Long Chi Thể!”

Cao Nguyệt nói : “ ta có nghe Việt Đế có thần thú nhận chủ, trong đó ở Đế Cung có Hắc Long tồn tại, lẽ nào Chân Long Chi Thể cũng có liên quan đến Hắc Long”

“ Không biết à! chúng ta nào có biết hết về cha chứ, luôn giữ cho mình một con át chủ bài, đó là cha dạy chúng ta một bài học đó” Thiên Minh lắc đầu nói : “ mà nói đến Hắc Long, cái đồ kia chẳng được tích sự gì, mỗi ngày chỉ biết ăn cùng ngủ và canh giữ chúng ta thôi, cho ngươi nè”

Nói đến đây hắn từ trong túi Càn Khôn lấy ra một cái vảy đen cấp cho Cao Nguyệt và Thiếu Vũ, Như Sương.

“ Đây là…” Cao Nguyệt bất ngờ thốt lên, cảm nhận được chiếc vảy bên trong ẩn chứa năng lượng cùng long uy, nàng đã đoán biết thứ này là gì.

“ Thứ này… lẽ nào là vảy Hắc Long…” Thiếu Vũ suy đoán.

Thiên Minh gật đầu, nói : “ thần thú trên người đều là bảo đấy, chúng ta từ nhỏ đã uống máu thần thú nên sức lực mạnh hơn người khác, thể chất đều vạn độc không xâm, nóng lạnh bài trừ cả. Vảy này dùng luyện đan hoặc là luyện khí đều tốt, không thì đem bán à, nghe nói giá trị không nhỏ đâu, không thì giữ bên người cũng có lợi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK