Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bắc Ly đô thành phía bắc.

Hoàng lăng Tiêu thị.

Nơi này chôn cất triều đại những người đã mất của Tiêu thị hoàng tộc, cũng chôn giấu vô số kỳ trân dị bảo, cho nên có suốt ba ngàn lính cấm vệ ở chỗ này canh giữ trứ, hắn phòng là người bên ngoài xông tới, nhưng càng là phòng ngừa người ở bên trong đi ra ngoài.

Bên trong trừ chết đi Tiêu thị hoàng tộc, cũng có thủ lăng người.

Đời trước Chưởng Ấn giam Trọc Tâm công công, đời trước Chưởng Kiếm giam Trọc Sâm công công, cùng với đời trước Chưởng Sách Giam Trọc Lạc công công. Đáng sợ nhất một vị kia là đời trước Đại Tổng Quản Trọc Thanh công công.

Ngày xưa đại nội đệ nhất cao thủ, lúc còn trẻ đi theo Thái An vương khắp nơi chinh chiến, một tay Toái Tâm Hóa Cốt công phu xuất thần nhập hóa, dáng vẻ tàn nhẫn, nội tâm rất cay, được xưng vì Bắc Ly thiên hạ Tứ Đại Ma Đầu.

Bắc Ly tự khai quốc tới nay liền một mực quốc vận xương long, thẳng đến truyền từ thứ ba đời thời điểm, bởi vì Ngủ Đại Tổng Quản quyền lực quá lớn, cộng thêm quốc vương ngu ngốc vô năng, đưa đến hoạn quan loạn chính, triều đình trên dưới không được an bình, một số gần như mất nước.

Cuối cùng Bắc Ly thứ tư quân chủ, bị đời sau Bắc Ly trở thành “Tuyệt thế đế vương” Thiên Hán vương gặp loạn thế ra, quét sạch triều đình, chỉnh đốn triều cương, tịnh lập hạ quy củ.

Trong đó một đời năm Đại Tổng Quản, mỗi đảm nhiệm đế vương băng hà sau, đã từng là năm Đại Tổng Quản liền phải phụ trách đi hoàng lăng thủ lăng, không được thánh chỉ cho phép không được rời hoàng lăng, lấy này chung kết quyền hoạn loạn chính thời đại.

Tiền triều Thái An vương lúc, mặc dù là Trọc Thanh công công danh hiệu tại triều dã trên dưới biết bao vang dội, cuối cùng vẫn không tránh được đi đưa đi hoàng lăng thủ lăng, cuối cùng chết già nơi này kết cục.

Nhưng sự xuất hiện của Việt Đế dẫn đến ngoại lệ.

“Ván này, lại là ngươi thua.” Trọc Tâm công công đè xuống một quả hắc tử, cười nói.

Trọc Sâm công công lắc đầu một cái: “Không nghĩ tới a.”

“Như vậy nhiều năm không tìm được ư? “Ở một bên xem cuộc chiến Trọc Lạc công công lạnh nhạt nói.

“Không được, hẳn là điện hạ giấu đi rồi” Trọc Tâm công công một cái cái thu hồi mình hắc tử, nói : “Bất quá cái này cũng không là cuối cùng một bàn cờ, thắng vừa có thể như thế nào đây?”

“ Điện hạ không muốn làm vua, nhưng thiên hạ Bắc Ly muốn ngài làm vua đây” Trọc Sâm công công mặt lạnh thu hồi mình con cờ.

Trọc Lạc công công thở dài nói : “ người khác vì muốn ngồi lên ngôi vị đó mà không từ thủ đoạn, còn ngài ấy hoàng vị cho không lại không ngồi”

“ Tiên vương cũng không nghĩ đến, cuối cùng tiện nghi tam vương tử điện hạ” Trọc Tâm công công đứng lên.

Bốn năm về trước tiên vương băng hà, trước khi chết đã lưu lại chân long kế vị trong Long Phong quyển trục.

Một phần giao cho Ngũ Đại Tổng Quản bị Lang Gia Quân - Tiêu Nhược Phong xé tan tại chỗ, phần còn lại cất giữ trong Khâm Thiên giám lại biến mất không còn tăm hơi.

Long Phong Quyển Trục trên ghi lại chân long kế vị không phải là Tiêu Nhược Cẩn mà chính là Tiêu Nhược Phong. Chuyện này rất ít người biết, mà thân làm tiền nhiệm Ngủ Đại Tổng Quản truyền chỉ càng rõ ràng.

Bất quá năm xưa Lang Gia Quân cường điệu tại chổ không muốn nhận hoàng vị, cả năm người cũng không thể phản bác, bởi bọn họ chỉ là thần tử. Sau này cả năm người theo quy cũ Bắc Ly thủ lăng đến chết không được ra.

Đối với Minh Đức vương cả năm người đều không đồng tình, trong mắt họ xứng đáng nhất ngồi lên ngôi vị kia là Tiêu Nhược Phong chứ không phải là Tiêu Nhược Cẩn.

Mấy năm nay mặt ngoài năm người tuân theo quy cũ để lại nhưng vẫn âm thầm tìm kiếm quyên trục đã mất kia, cả năm người đều muốn làm người đánh cờ, ảnh hưởng đến thiên hạ Bắc Ly quân chủ.

Chỉ cần tìm được Long Phong Quyển Trục công bố, dù Tiêu Nhược Phong không muốn nhưng người ủng hộ cho hắn, hắn danh vọng trong Bắc Ly, không muốn để các nước mượn cớ xâm phạm buộc phải chấp chính Bắc Ly.

Lên ngôi xưng vương chấp chính Bắc Ly, đó là tiền nhiệm Ngũ Đại Giám muốn.

“ Tiền nhiệm Ngũ Đại Giám nghe chỉ”

Từ xa mà đến, thanh âm đã vọng vào trong hoàng lăng, Cẩn Tuyên vội vả đến trước hoàng lăng.

“ Cẩn Tuyên!”Tiền nhiệm Ngũ Đại Giám nghe được thanh âm này đều nhận ra, ánh mắt lóe lên tinh mang.

Quả nhiên, vừa dứt lời không lâu Cẩn Tuyên công công liền đã đi vào rồi.

Năm cái lão thái giám vội đứng lên, lời bọn họ nghe rõ Cẩn Tuyên là thái giám lớn lên từ nhỏ bên cạnh tân vương, hắn đến nơi này cũng như quân vương gián tiếp đến.

“ Bệ hạ có chỉ, tiền nhiệm Ngũ Đại Giám lập tức rời hoàng lăng vào hoàng cung hộ giá, tru diệt nghịch tặc Thiên Trạch” Cẩn Tuyên gấp lớn tiếng nói.

Cả năm người nghe được vừa thi lễ quỳ tiếp chỉ, nghe được nghi hoặc.

“ Hộ giá, tru diệt Thiên Trạch”năm người thầm hô, đại não bất đầu phân tích.

Có chút cảm thấy không đúng, Trọc Sâm lạnh giọng : “ Cẩn Tuyên ngươi là giả mạo khẩu dụ bệ hạ truyền thánh chỉ ư?”

Bốn người còn lại sát ý tuôn ra, ánh mắt âm trầm nhìn, sát cơ khóa lên người Cẩn Tuyên.

Cẩn Tuyên gấp, sát khí của năm vị kia làm Cẩn Tuyên không tự chủ được lập tức toát ra cả người mồ hôi lạnh.

Trọc Tâm công công thấp giọng: “Cẩn Tuyên thánh chỉ đâu?”

Cẩn Tuyên cũng hiểu năm vị tiền nhiệm vì sao lại chất vấn cùng tỏa ra sát ý, đổi lại là hắn cũng vậy thôi, vội nói : “ năm vị đại giám, sự tình nghiêm trọng, bệ hạ không kịp viết thánh chỉ, chỉ truyền khẩu dụ đến cho Cẩn Tuyên”

Một bên Trọc Lạc công công tỏ ra nhất trấn định, hỏi tiếp: “sự tình gì nghiêm trọng như vậy chứ? Cẩn Tuyên ngươi đừng cho năm lão già ta dể gạt”

Bắc Ly lấy võ lập quốc, truyền đến nay là mười nước mạnh trên trung nguyên, hoàng cung là nơi trọng địa của Thiên Khải thành chịu đại lượng cấm quân canh giữ, bên người hoàng đế lại có Ảnh Mật hộ vệ của Tiêu thị hoàng tộc bồi dưỡng.

Trong thành lại có tinh binh canh giữ, dù có ngạo mạn đến đâu người cũng không dám xông vào hoàng cung thích vua cả.

Không có thánh chỉ lại để bọn họ đi ra, chuyện cười năm cái bọn họ già nhưng cũng không xuẩn. Một khi không có thánh chỉ mà tự ý rời hoàng lăng đây không phải là phá vở quy cũ, phạm vào đại tội Bắc Ly ư?

“Đại Việt Thiên Trạch vũ lực mạnh mẽ, đã giết vào vương cung, ba phần tư văn võ đại thần đã chết, Cẩn Tuyên không dám nữa lời dối gạt, nếu có nửa chứ sai xin chịu ngủ lôi oanh đỉnh chết không thể siêu sinh” Cẩn Tuyên gấp nói.

Tiền nhiệm Ngũ Đại Giám nghe được cau mày suy nghĩ.

“ Thiên Trạch, Xích Mi Long Xà! Chính là kẻ diệt đi 60 vạn quân Bắc Ly” Trọc Sâm mở miệng nói.

Cả năm người tuy ở hoàng lăng thủ mộ song không phải đui mù, bọn họ đều có lưu lại nhân thủ, trong hoàng cung Bắc Ly còn có nội thị thái giám của họ, đâu xa Ngũ Đại Giám thế hệ này trừ Cẩn Tiên chưởng hương ra đều là bọn họ đệ tử, tin tức mà Tề Thiên Trần mang về cả năm người cũng biết.

“ Là! Y đạt đến Thiên Nhân cực cảnh, một đường giết vào đô thành, một tiễn hủy sập Bình Thanh điện, cấm vệ quân đang vây bắt, bệ hạ truyền khẩu dụ mời năm vị đại giám xuất thủ” Cẩn Tuyên thành khẩn nói.

“ Được rồi! mau đi hộ giá!bản tọa cũng muốn xem cái tên ngông cuồng kia là ai?” Trọc Thanh công công lạnh giọng nói, lời vừa rơi xuống thân hình vội bước ra ngoài.

Bọn họ lẽ nào nguyện ý ở trong nơi này thủ lăng đến chết ư? Ai trong năm người thật nguyện ý chứ?

Hơn nữa đã lâu rồi không động thủ, nay được đi ra bọn họ cũng vui lòng trợ giúp Tiêu Nhược Cẩn, nếu như trong lúc đại chiến có thể mượn tay Xích Mi Long Xà trừ Tiêu Nhược Phong thì càng tốt.

“ Là!” Bốn vị đại giám còn lại cùng hô một cái, nối đuôi nhau đi ra.

Cẩn Tuyên thở phào một cái, sau đó vội vả đuổi theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK