Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian tiếp theo, Hàn Thiên Khiếu cái chết cũng được Hàn Thiên Lạc nói rõ hết thảy, cũng như thân thế của mình nói cho Hàn thị năm người được rõ.

Sau khi nói xong, Hàn Thiên Lạc cũng đem tro cốt đem theo bên mình đặt vào tường thành, cổ thành tường có thể xem như là chốn chôn cất cho tộc nhân Hàn thị.

“ Tro cốt của Thiên Khiếu đặt ở đây cũng xem như là quay về với đất tổ rồi” Hàn Thiên Ngạo đi đến nâng cháu gái mình quỳ lại đứng dậy, nói xong một câu lại quay nhìn nhóm người Công Mộ, tốt bụng khuyên : “ còn các người thật sự muốn lấy đi Phá Mộ Lệnh của Hàn Thiết mộ này sao? Việc này dường như không thể hoàn thành”

“ Chúng ta đã đi đến bước này rồi, khó khăn nữa cũng phải đi, mong mộ sư giúp đỡ” Lạc Thiên Văn chắp tay cúi đầu thi lễ, Lạc Lâu phía sau cũng thủ thế làm theo.

Lâm Thủy Dao không tin mà nói :“Có gì phải sợ chứ, đại lừa gạt tất sẽ lấy được thôi”

“Ai!” Hàn Thiên Ngạo thở dài rồi nói : “ sinh tử do trời định, các ngươi đi theo ta”

Sáu người lại cất bước di chuyển theo Hàn Thiên Ngạo hướng về trung ương cổ thành, khi dừng lại liền thấy được một cái hố sâu không thấy rõ.

Ẩn trong sương mù bao phủ làlít nha lít nhít, do thiên nhiên tạo thành gai băng như chông nhọn hoắc đâm lên.

Hàn Thiên Ngạo nói : “ Dưới đó sâu bao nhiêu? Nguy hiểm bao nhiêu? Rốt cuộc trong đó như thế nào? Căn bản không ai biết”

Mặc dù Hàn thị nhất tộc trấn thủ nơi đây ngàn năm, thế nhưng là phía dưới gì tình huống, lại hoàn toàn không biết gì. Bên dưới sâu thẳm sương mù không rõ, hung hiểm vạn phần từ trước đến nay cũng đã có người thử xuống, song đều là bỏ mạng vô ích.

“ Với thực lực của ta xuống nơi đó chỉ là việc dễ dàng, ta đi trước mở đường, Thời Thu đưa Lệnh Phá Mộ đây. Các ngươi ở trên chờ tin tốt lành của ta” Đế Thiên An cười nói.

Lạc Thời Thu không chút do dự đem Lệnh Phá Mộ đưa cho hắn, sau cùng với sư thúc và Mãn Phong chắp tay, hô : “ cảm tạ”

“ Sưu!! Sưu!!”

Hàn Long Tỏa tại không trung uốn lượn như vật sống, trong ánh mắt chấn kinh của năm người Hàn thị, Đế Thiên An lại ôm hai nữ mà nhảy xuống bên dưới, hành động này chẳng khác nào là tự sát.

“ Các vị chớ lo, bản lĩnh ngự xích của Đế Thiên An quỷ thần khó lường. Lại thêm Long Nhãn bá đạo, ta nghĩ không có vấn đề gì cả” Lạc Thời Thu nhìn thấy ánh mắt lo lắng của năm người cười nói.

“ Mong là vậy” Hàn Thiên Ngạo nhìn thấy ba người phía trên cũng không quá hốt hoảng gì nhiều, đối với nam tử bắt mắt kia tin tưởng hắn cũng thở phào một cái.

Không ngừng giảm cao độ xuống dưới. Thông qua đó mà người trên xích có thể nhìn rõ được cảnh vật xung quanh.

Rất nhanh Đế Thiên An mang theo hai nữ hạ xuống hố sâu bên dưới, vượt qua băng chông mọc lên khắp nơi, rồi đi đến một cái kiến trúc chiếm ở vị trí trung tâm dưới băng chông.

Giống như cổ thành phía trên, tòa kiến trúc này cũng được xây thành một cái vòng tròn, có chăng vật liệu dựng thành nơi này hoàn toàn khác biệc với tường thành bên ngoài, tại trung tâm kiến trúc có đặt một cái mộ dựng bằng gỗ lớn.

“Đây chính là tường vàng, nền bạc trong truyền thuyết sao?” Lâm Thủy Dao mở miệng ánh mắt quan sát xung quanh cảnh tượng, cảm thán.

Như nàng nói là gạch vàng trải tường, bạc gạch trải đất tràng cảnh. Có thể nói là thiên văn giá trị tài sản, khí thế vô cùng.

Hàn Thiên Lạc ánh mắt nhìn một hồi, nói : “Truyền thuyết nói rằng Hàn Thiết mộ là Tần quốc bảo khố, hiện tại xem ra, đúng rồi.”

Hàn Thiết đại mộ bên trong tài sản giang hồ đồn thổi là quốc khố thời Tần để lại, nhưng thật hư lại không rõ. Bây giờ nhìn đến tận mắt, làm cho đám người đi vào bên trong đây ai cũng không nhịn được mà cảm thán.

Tài sản khổng lồ phía trước, giá trị đủ để nhấc lên tinh phong huyết vũ trên giang hồ và triều đường, song đám người đi vào nơi này chỉ kinh ngợp một chút trước thủ bút lớn ở nơi này chứ không như nhiều người bị tiền tài làm mờ mắt.

“ Đế Thiên An, chàng đây là…!” Hàn Thiên Lạc lấp lửng nói, ánh mắt thấy được Đế Thiên An lại dùng tay đem những gạch vàng khối cạy ra.

Đế Thiên An cười nói : “Ta có chút hơi nghèo, cần phải bổ khuyết tinh thần một chút. Lại thêm còn phải chuẩn bị ít sính lễ à, đầu năm nay muốn cưới vợ đúng là tốn rất nhiều tiền”

“ Công Mộ bất trộm, chả trách lại không mang theo mấy người kia, đại lừa gạt chàng còn là đại tặc” Lâm Thủy Dao che miệng cười nói.

“ Phốc xuy” Hàn Thiên Lạc nghe xong cũng cười một cái, quy cũ của Công Mộ phái nàng cũng rõ, người Công Mộ khi đi vào trong mộ tuyệt sẽ không trộm cắp tài sản trong mộ địa, chả trách Đế Thiên An lại không để ba người kia xuống cùng còn không phải là quang minh chính đại lấy đi sau.

“Phanh!!!"

Dưới long trảo cùng Vấn Thiên kiếm sắc bén, theo Đế Thiên An vận khí mạnh mẽ đem từng miếng vuông vức dài ba tấc gạch vàng tháo rơi xuống nền, lộ ra tảng đá vách tường, quả nhiên gạch vàng chỉ có một tầng.

“ Rầm! Rầm! Rầm”

Nhất thời đinh tai thanh âm vang lên không ngừng, Đế Thiên An nhanh nhẹn đem từng khối từng khối gạch vàng lột xuống.

“Chàng định tháo hết nơi này, đem đi ư?” Lâm Thủy Dao nhìn Đế Thiên An không ngừng đem gạch vàng tháo xuống, không có dấu hiệu dừng lại cao giọng mà hỏi, song không nhận được câu trả lời.

Đế Thiên Anbiết bên dưới này là miệng núi lửa. Một khi lấy ra Lệnh Phá Mộ cơ quan liền tự hủy, tài sản ở đây liền bị chôn cùng.

Đã có thực lực là có bản lĩnh, thay vì để nó bị chôn lấp chi bằng thu vào trong túi riêng của mình. Chưa kể là hắn hiện giờ là Bách Việt quân chủ, chèo chống một cái đế quốc tài sản cần rất lớn.

Không có câu trả lời, hai nữ nhìn nhau một cái sau đó cũng tham dự vào công việc lột những tấm gạch vàng gạch bạc này ra. Dù sau cả hai cũng đã xác định Đế Thiên An là nam nhân của mình rồi, hắn nếu muốn bọn họ cũng phụ giúp một hai.

Người thường muốn đem tài bảo to lớn này lấy đi là một chuyện hao công tốn sức, song với Đế Thiên An thì không có bao nhiêu khó khăn. Hắn trong người có nội thiên địa, chỉ chỉ việc đem nó dời vào trong đó cất trữ mà thôi.

Nếu có đó là tốn chút phí sức gở gạch vàng gạch bạc ra mà thôi. Thành ra gần một tiếng đồng hồ, hắn đem toàn bộ tài bảo nơi này dời hết vào trữ vật giới chỉ của mình, làm một việc mà không người nào có nghĩ có thể làm ra được.

“ Đây là!!” Hai nữ chấn kinh lên khi thấy được một cái hắc động hiện ra ngay vị trí của Đế Thiên An, từng viên gạch vàng gạch bạc bị Đế Thiên An ném vào bên trong đó rồi quỷ dị biến mất.

“ Ta có một cái không gian riêng có thể tự do cất và lấy đồ, đợi ra khỏi Hàn Thiết mộ ta đưa hai nàng vào dạo chơi” Đế Thiên An một bên di dời tài sản một bên cười nói.

Hai nữ nghe xong, con mắt kinh ngạc hoang mang cũng bớt đi phần nào, thay vào đó là sự kinh ngạc tò mò lẫn hiếu kỳ. Dù sao thế giới quan của bọn họ còn chưa từng biết được, người nào lại có được thủ đoạn kinh thế hãi tục như nam nhân bên cạnh mình.

“ Đây chính là nội thiên địa đó ư? Đại lừa gạt bên trong là như thế nào?” Lâm Thủy Dao con mắt sáng ngời nhìn hỏi, nàng bây giờ cũng đã rõ nhiều lần trước Đế Thiên An vì sao có thể thần kỳ cách không lấy đồ rồi.

“ Chờ giải quyết xong Hàn Thiết đại mộ, ta mang hai nàng vào trong xem cho biết.” Đế Thiên An cười đáp, tiếp tục đem đại lượng tài bảo dời vào bên trong nội thiên địa.

Nghe đến đây hai nữ mặc dù còn rất nhiều điều muốn hỏi, cũng như tò mò với những thứ có bên trong không gian kia, cả hai cũng đem lòng hiếu kỳ của mình đè ép xuống, đồng thời còn phụ giúp nam nhân của mình đem tài bảo ném vào bên trong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK