Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám quỷ binh nghe được tuy lòng sợ hãi nhưng vẫn nhận mệnh, cầm loan đao xông đến muốn giết nam tử kia.

“ Hừ” Thiên An lắc đầu, thân ảnh lướt đến thu lấy trường kiếm màu vàng, đem Thối Hỏa kiếm nhổ lên, Chakra quán chú vào, xích hỏa kiếm khí bốc lên quanh thân kiếm.

“ Xoẹt! Xoẹt!”

Thanh Thối Hỏa kiếm vẻ lên không trung một đường kinh hồng, như lưu tinh xẹt qua, theo Đế Thiên An lướt đến quỷ binh mà đoạt mạng, xích hồng kiếm khí cắt qua da thịt quỷ binh để lại nóng bỏng hỏa diễm.

Tốc độ Đế Thiên An mau lẹ vô cùng, chỉ trong chốc lát để lại từng đạo tàn ảnh cùng kiếm quang, Thối Hỏa kiếm lướt qua từng tên quỷ binh, từng cái thân ảnh thi nhau ngã xuống.

“ Không xong!” Tưởng Chiêu Nghĩa nhìn thấy một màn kia thầm hô không tốt, không chút để ý mặt mủi tung người thi triển khinh công đào tẩu.

“ Hừ!” Đế Thiên An hừ lạnh, cuối người súc thế sau đó như mủi tên rời cung mà rời đi.

Ngay tại trên không, khoảng cách chừng hơn năm mươi mét, Đế Thiên An trực tiếp quán chú lực lượng vào Thối Hỏa kiếm, sau đó ném mạnh.

“ Xuy xuy xuy!!”

Thối Hỏa kiếm bốc lên xích hồng kiếm khí, như rạch phá thương khung thẳng về phương hướng của Tưởng Chiêu Nghĩa mà đi.

Tưởng Chiêu Nghĩa vừa nhảy lên không trung đào thoát, bản năng cảm nhận được uy hiếp từ phía sau, nhịn không được quay đầu nhìn. Nhìn một cái đồng tử hắn co rút thành cây kim.

“ Phốc xích!!”

Thối Hỏa kiếm như điện quang hỏa thạch từ sau đâm xuyên qua người Tưởng Chiêu Nghĩa, xích hồng kiếm khí công kích lên thân thể hắn, da thịt tựa như bị đốt cháy.

“AHH!” Tưởng Chiêu Nghĩa không nhịn được thốt lên một tiếng hét thảm, máu tươi phun ra miệng, hắn muốn phản kháng nhưng cái gì cũng không làm được, ý thức cũng bắt đầu mơ hồ đi.

Sau đó, không có về sau nữa, cả thân ảnh lùn béo ở trên không trung rơi xuống mặt đất bên dưới, máu tươi ở yết hầu cấp tốc bắn ra nhộm đó cả mặt đường.

“Yếu như vậy cũng dám xưng Diêm Quân!” Đế Thiên An nhanh tiếp cận hắn, đem Thối Hỏa rút lên, nhạo báng một câu sau lại đi trở về tửu điếm, hắn cũng không quên thu lại Quỷ Sứ Chi Nhân.

“ Thật lợi hại” Lục Lâm Hiện nhịn không được nói lấy, chứng kiến Đế Thiên An sở xuất võ công để nàng thán phục không thôi.

“ Thật lợi hại, vừa rồi lẽ nào là Ngự Kiếm Thuật trong truyền thuyết” Lý Tinh Vân quay sang sợ hãi lên tiếng.

“ Xem như là vậy đi” Thiên An đáp lời, đem hai chuôi vũ khí bỏ lại Behace tiếp tục dùng bữa của mình.

Trên nóc nhà đám người Huyễn Âm phường đả kinh sợ ngây người, thực lực của Tưởng Chiêu Nghĩa là Đại Tinh Vị lại dể dàng chết như vậy, hơn nữa còn không lực hoàn thủ trước y.

Bọn họ còn muốn nước đục thả câu hay không? Không thấy ba mươi cái quỷ binh đã chớp mắt bị y giết, Chiêu Thánh Diêm Quân bỏ mạng, bọn họ có thể hơn được hay không? Ngại mệnh ngắn cũng có thể đi thử một chút.

"Làm sao bây giờ?" Cơ Như Tuyết lên tiếng.

Phạm Âm Thiên liền đáp : “ Tưởng Chiêu Nghĩa nhưng là Đại Tinh vị, cùng ta công lực không phân cao thấp, như đơn đả độc đấu, ta cũng không nhất định là đối thủ, ngươi xem y giết hắn ta nhẹ nhỏm như vậy, có thể ngự kiếm giết người, chúng ta lên đưa mệnh ư?”

Cơ Như Tuyết một hồi lại nói : “Nữ Đế nếu là hỏi, nên làm gì đáp lời?”

“ Không phải y đả nói với cô Nữ Đế muốn Hỏa Linh Chi thì tìm đến ư? Hơn nữa lần này chúng ta còn biết thêm tung tích của Dương Thúc Tử, mau trở về bẩm báo cho Nử Đế” Phạm Âm Thiên suy ngẫm rồi nói

Cơ Như Tuyết gật đầu, quay sang nhìn đám thuộc hạ, căn dặn : “ tiếp tục theo dõi đám người, không được manh động”

“ Tuân lệnh” đám tầng chót đệ tử Huyễn Âm phường vôi hô lên.

Hai tiếng sau, Du Châu thành bải tha ma.

“Đại ca, còn là ngươi thông minh! Cái tên kia quả nhiên không có hủy Tưởng Chiêu Nghĩa thi thể à." Thường Tuyên Linh nhìn trên mặt đất thi thể Tưởng Chiêu Nghĩa, cùng mấy tên xác chết người dân máu còn vươn vấn trên đó, trong mắt tràn đầy vẻ tham lam, liếm một lần Thường Hạo Linh gò má kiều mị nói.

" Tên kia võ công cao cường, nhìn biết là phong nhã công tử, làm sao sẻ làm mấy chuyện hủy đi thi thể chứ, nhìn hắn còn rất giàu có à." Thường Hạo Linh nghe vậy, khẽ cười một tiếng nói, bàn tay trên còn có một thỏi bạc nhỏ lấy ra từ một tên nô bộc.

Thi thể của Tưởng Chiêu Nghĩa có mặt ở nơi này chính là Đế Thiên An bỏ tiền cho đám hạ nhân đem đi chôn cất ngoài thành. Còn cả đám quỷ binh chết theo, hiện tại đều là tiện nghi cho Hắc Bạch Vô Thường.

Có Diêm Quân thi thể cùng đám Quỷ Binh làm vì tu luyện tài liệu, đủ để cho Hắc Bạch Vô Thường tu vi đề thăng công lực.

Cả hai tu luyện một công pháp, chỉ cần trong vòng 7 ngày, cho dù người đã chết đi bọn hắn cũng có thể hấp nạp công lực trên thi thể cho mình sử dụng.

Chỉ chốc lát, Tưởng Chiêu Nghĩa liền bị Hắc Bạch Vô Thường hút khô nội lực cùng tinh khí, da thịt không ngừng xệp xuống cho đến chỉ còn một cái da bọc xương, nhìn qua tựa như đã chết từ lâu.

Đem công lực hấp thụ xong, Thường Tuyên Linh nhìn cái xác Tưởng Chiêu Nghĩa không nhịn được có chút lo lắng hỏi: "Đại ca, lần này Tưởng Chiêu Nghĩa bỏ mình, chúng ta nên làm sao hướng tổng đà hội báo a?"

Thường Hạo Linh đưa tay thổi thổi Thường Tuyên Linh mũi quỳnh, trong mắt lóe lên một đạo xảo trá tinh quang, lộ ra một vệt giảo hoạt cười xấu nói: "Chúng ta chỉ cần như thực hội báo là được, lần này phụ trách đầu lĩnh hành động là 5 vị Diêm Quân. Nhưng Tưởng Chiêu Nghĩa tham công vừa đến nhận được tình báo đã chủ động đến, hai chúng ta nho nhỏ Hắc Bạch Vô Thường thì có biện pháp gì đâu?"

Thường Tuyên Linh nghe vậy, trong mắt đẹp hiện lên một tia hiểu rõ thần sắc, che miệng cười nói: "Đúng rồi! Chúng ta chỉ là nho nhỏ Vô Thường, việc này như thế nào đi nữa cũng không trách được trên đầu chúng ta a?"

Thường Hạo Linh ôm Thường Tuyên Linh eo thon, vẻ mặt cười xấu nói: " Về phần tứ đại Diêm Quân nếu đến, chỉ cần đưa bọn hắn đến tên kia, hắc hắc”

Thường Tuyên Linh đầu lưởi liếm lấy gương mặt tình nhân mình, tiếp lời : “ thì có kẻ thay chúng ta giết người”

“ Vô luận là giết được hay không? Kẻ nào chết với chúng ta mà nói đều là có đại trợ giúp cả” Thường Hạo Linh cười nói, tay lại không thành thật luồn lách vào y phục của nữ tử bên cạnh.

Thường Tuyên Linh miệng lại ngâm nga một tràng rên rỉ, để mặc cho nam nhân bên cạnh tác quái.

Rất nhanh trong đêm tối, bãi tha ma nơi lại nghe lên từng tiếng tiêu hồn thực cốt, trong đêm Hắc Bạch Vô Thường không chút sợ hãi mà hưởng thụ lấy hoan ái giữa nam nữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK