Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một tuần lại qua.

Thần Ẩn Bộ nơi, thác nước vị trí.

Mặt trời đã sắp lặn, những áng mây hồng như thiếu nữ e thẹn theo gió trôi đi.

Một đạo bóng hình xinh đẹp đang ở dưới dòng hồ nước, cách con thác một đoạn khá xa, đang bận tắm rửa.

A Lam toàn thân xích lõa, không có trắng nõn da thịt mà là khỏe mạnh tiểu mạch sắc da, vóc người lồi lõm với từng đường cong chết người hiện ra.

“ Ai!!” A Lam đột nhiên quát lên.

“Ha ha! Đừng sợ tôi đây” một thanh âm nam tử vang lên, phát ra từ trên bờ hồ nước phía trên, là Tử Điện đi ra từ một góc khá khuất, nói : “ hôm nay chúng ta nói chuyện rõ ràng được chứ”

A Lam đem tay đi tư mật chổ, nói : “ Tử Điện! Anh có gì muốn nói thì hãy về rồi nói! Không cần nói ở đây”

Tử Điện đáp : “ không ! về rồi thì cô không nghe tôi đâu”

A Lam hỏi : “ Vậy anh muốn sao?”

Tử Điện nói : “ tôi muốn cô biết là trước giờ tôi vẫn luôn yêu cô. Tôi ở lại cái nơi quái quỷ Thần Ẩn Bộ này cũng là vì cô! Nói thật! tôi đã quá mệt mỏi với mấy lời nói dối của Tế Sư, nói rằng Thần Tộc sẽ bị hủy diệt thế giới sẽ bị thay đổi. Gần đây còn mang theo một đám con người về nữa, đúng là hoan đường quá đáng, ông ấy mất lý trí rồi”

“ Anh không thích thì có thể rời khỏi đây! Chúng tôi có ép anh ở lại đâu” A Lam lạnh lùng đáp lại : “ tôi không hứng thú nghe những lời oán trách từ anh”

Lời dứt quanh người A Lam xuất hiện vô số bươm bướm, thân hình nàng biến mất rồi có mặt tại trên bờ, đem y phục của mình mặc lấy, chuẩn bị rời đi.

Tử Điện nghe xong lòng ẩn ẩn nộ hỏa, thân hình lóe lên đả xuất hiện bên cạnh A Lam, một tay vươn ra chộp lấy cánh tay của A Lam giữ lại.

Tử Điện lớn tiếng, thanh âm có mấy phần thành khẩn cùng chất vấn : “ Đừng đi A Lam, em một mực không cho anh cơ hội sao? anh ấy đã chết 2 năm rồi, chẳng lẽ em không quên được anh ta?”

A Lam vùng vẩy quát lên : “ Anh làm gì vậy? buông tay”

“ Chít!chít! chít! chít”

“ Xẹt!xẹt!xẹt!”

Lôi điện chạy dọc bàn tay Tử Điện rồi chạy qua cơ thể A Lam.

“ Cơ thể không thể cử động, hắn ta dám” A Lam cảm nhận cơ thể mình không thể nhúc nhích được, một cổ tức giận trong người bốc lên.

Tử Điện đem tay luồn qua eo bắt lấy cơ thể A Lam ngả xuống, cười nói : “ luồng điện nhẹ này chỉ làm cho em tê liệt chút xíu thôi. Quy định của Thần Ẩn Bộ chúng ta là không thể tùy tiện sử dụng Thần lực”

Tử Điện cúi đầu sát bên, thì thầm vào tai A Lam : “ Nhưng hôm nay anh nhất định phải làm trái nó, bởi vì không phạm lỗi sẽ không tiếp cận được em”

A Lam lớn tiếng cảnh cáo Tử Điện : “ anh dám làm vậy Khổng Tước biết được sẽ trừng phạt anh”

Tử Điện không chút sợ hãi, nói : “cô ấy muốn phạt thế nào cũng được, chỉ cần anh có cơ hội này có được em…”

Tử Điện nói xong bế lấy A Lam đi đến một cái tảng đá lớn, tương đôi khá bằng phẳng, rồi đem nàng đặt lên trên đó, ôn nhu nói : “ đừng sợ! anh sẽ làm một cách nhẹ nhàng, không để em bị đau…”

Cái tay chuẩn bị cởi đi cái quần của mình xuống, Tử Điện gương mặt biến sắc khi cảm nhận được một làn hương say người từ phía sau mình lan đến.

“ Là hắn!” A Lam nhìn rõ được cái thân ảnh phía sau Tử Điện thầm hô.

Con người kia so với Tử Điện nàng một mực trốn tránh, thậm chí khá chán ghét nhưng khi y xuất hiện trong lòng lại có chút vui mừng.

“ Là ngươi!” Tử Điện xoay người liền nhận rõ là ai, chính là cái kẻ mà hắn muốn đánh nhất trong hai tuần qua.

“ Ngươi gan cũng lớn lắm! Nữ tử của Bản Đế cũng dám đụng vào! Đúng là thứ không biết sống chết” Đế Thiên An nhấp nhẹ chung rượu rồi nói.

“ Nữ tử của ngươi!” Tử Điện nghe được cười lạnh : “ kẻ không biết sống chết là ngươi! Ta chỉ cần chớp mắt là thu phục ngươi”

Thân hình Tử Điện xông đến trước, tay phải tụ quyền mạnh mẽ đánh xuống.

“ Bành!”

Đế Thiên An tay trái vươn ra duổi chưởng chặn lại quyền của Tử Điện, thân hình như thái sơn vững vàng không chút xế dịch.

Tử Điện một tay bị chế trụ, theo đà lao lên chân phải lên gối, lực lượng mạnh mẽ vô bì, lai bất ngờ tập kích.

“ Bang!”

Như kim thiết va chạm, lực đạo của Tử Điện đánh lên như đánh rơi vào một thứ cứng rắn kim loại vô bì.

“ Phanh!!!”

Chỉ một quyền, tay trái xuất lực Tử Điện lại văng ngược về sau rơi xuống mặt nước bên dưới, miệng phun ra một ngụm máu.

“ Chớp mắt là giết được Bản Đế ư? mấy đứa thùng rỗng kêu to như ngươi ta gặp cũng không ít!” Đế Thiên An thân hình bước xuống mặt hồ bên dưới, đạp trên mặt nước đi.

“ Ngươi!” Tử Điện từ hồ nước vùng dây, tràn dầy giận dữ : “ ta phải khiến ngươi tan xương nát thịt, hóa thành tro tàn”

Đế Thiên An khinh thường châm chọc : “Làm được hãy nói”

Tử Điện gầm lên một tiếng lớn, cả người lôi điện màu tìm lập lòe bao phủ khắp thân, nhanh chóng từ dưới nước phóng lên vị trí Đế Thiên An.

Mặt nước bị lôi điện giật phá phát ra tiếng nổ liên miên, từng cột nước bắn ra không ngừng theo Tử Điện thả ra thần lực của mình.

“ Là ngươi tự tìm cái chết” Tử Điện phẩn hận huy quyền đấm đến, lôi đình lực lượng cuồng liệt như muốn phách chết thân hình Đế Thiên An.

“ Thủ Quán Lôi Sát!”

Lôi điện bạo phát, cả người Tử Điện như một quả cầu lớn phủ đầy lôi điện rít gào, trong sắc trời hôn ám, tím biếc điện quang sáng rực một vùng.

Đại chiêu đã đến, nhưng Đế Thiên An chẳng có động tĩnh gì, một tay đưa ra tụ quyền nghênh tiếp lôi quyền.

“ OANH!!”

Nước bắn tung tóe khắp nới, sương mù hiện ra, còn có cả những tia điện như lôi xà ẩn hiện trên mặt nước, phát ra từng tiếng rít.

“ Bang!!”

“ Bang!!”

“ Bang!!”

Từng tiếng như chuông ngân vang lên, thân hình Tử Điện không ngừng lóe lên rồi biến mất, từ bất đồng phương vị mang theo cự lực giáng lên người Đế Thiên An.

“ Phanh!!!”

Lại một quyền, cả thân hình Tử Điện lại như diều đứt dây văng ngược về sau, máu tươi lại phun ra trong không trung, cuối cùng đụng gãy một cái cây bên hồ.

“ Xì xì xì!!!”

Lôi điện lực lượng từ Tử Điện đập lên người, như lôi xà rít gào chạy khắp cơ thể rất nhanh bị cơ thể hấp thu sạch sẽ.

“ Chút điện bé xíu của ngươi còn không đủ gãy ngứa cho ta” Đế Thiên An khinh miệt lên tiếng : “ tan xương nát thịt, Bản Đế muốn xem ngươi làm được gì?”

“ Đáng chết! cái tên này lại không sao cả” Tử Điện đứng dậy, tay lau đi vết máu trên miệng, ánh mắt tức giận lẫn kiêng kỵ nhìn cái con người kia.

“ Hayyaa!!!”

Theo tiếng gầm lớn của Tử Điện, toàn bộ thần lực trong người hắn giải phóng, lôi điện phóng xuất ra ngoài, phóng thẳng lên không trung như một cột thông thiên lôi, kình khí từ người chấn mạnh ra.

Như một cơn cuồng phong quét mạnh qua, cây cối xung quanh lay đổ, mặt hồ nước dậy tầng tầng sóng lớn.

“ UỲNH!!!!”

Chói mắt lôi trụ giáng xuống vị trí Đế Thiên An, uy lực cực đại liên miên đánh xuống cơ thể hắn, áp lực khổng lồ ép xuống trực tiếp đem mặt nước đứng dưới chân ép văng.

Trong chốc lát, một làn sóng cao đến bảy tám mét lấy Đế Thiên An làm trung tâm bắn ra khắp nơi.

“ Quả nhiên Tử Điện đều không làm gì được hắn cả” A Lam thầm hô.

Ánh mắt nàng thấy được Đế Thiên An khoanh tay đứng trong cột lôi điện đánh xuống, thần sắc ngạo nghễ ánh mắt tràn đầy xem thường, các tia lôi điện mang theo khiếp người hủy diệt lực lượng chỉ hủy đi y phục của hắn, hoàn toàn không để lại bất cứ thương tổn gì.

Đây là kết quả mà nàng đã dự liệu trước, một khi Tử Điện cùng Đế Thiên An sinh ra ma sát dẫn đến đánh nhau. Kẻ thua chỉ co Tử Điện mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK