Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tang Hải một nơi.

Nhà dân thưa thớt trên một cái vách núi, một nhóm người tụ tập.

“ Tuế nguyệt xa xưa đã kết thúc, thời đại mới đang bắt đầu” cảm thán là một cái tóc bạc nam tử, Lưu Sa Vệ Trang : “ mỗi người đều phải học cách sinh tồn trong thời đại mới, có phải không Tử Phòng!”

Từ Cơ Quan Thành rời đi Vệ Trang điểm đến tiếp theo cũng là Tang Hải, hắn vào thành liền bí mật chọn thời điểm một chổ khuất để hẹn ra Trương Lương, Lưu Sa thành viên cũ.

“ Thời gian trôi nhanh như dòng nước” Trương Lương cảm khái.

Vệ Trang nói : “ Tử Phòng hào khí năm xưa đã bắt đầu thiện cảm đa sầu rồi”

Trương Lương : “ còn ngươi, dường như chẳng thay đổi chút nào?”

Vệ Trang : “ Ngươi cảm thấy thế nào?’

Trương Lương : “ trở thành vũ khí của Thiên Trạch, hình như không phải là tôn chỉ sáng lập của Lưu Sa?”

Vệ Trang : “ tôn chỉ sáng lập Lưu Sa?’

Trương Lương : “ mỗi người đều phải học cách sinh tồn trong thời đại mới, nghe ra có vẻ một cái cớ ưu nhã? Hồng Liên điện hạ thấy sao?”

Đứng một bên Vệ Trang là hỏa hồng y phục vóc người nóng bỏng, tóc trên tết vài bím tóc giống như trường xà, chính từng là Hàn quốc công chúa Hồng Liên.

Không hiện giờ là Lưu Sa sát thủ Xích Luyện.

“ Hồng Liên chỉ là cái tên trước đây. Nơi này chẳng có điện hạ gì cả, chỉ có Xích Luyện của Lưu Sa” Xích Luyện nhàn nhạt nói : “ Lưu Sa chẳng cần viện cớ, thứ đó chỉ dành cho những kẻ trốn tránh”

Lấy nàng thân phận vốn lẽ không cần phải đi cùng Vệ Trang hỗn làm sát thủ, nhưng nhiều năm trước cửu ca mà nàng quý mến Hàn Phi chết đi khi. Nàng thoát khỏi Đế Cung hỗn cùng Lưu Sa, nhiều năm nay đi lại trên giang hồ trở thành một cái người nghe mà sợ mất mật Xích Luyện.

Vệ Trang : “ Tử Phòng, ngươi đang trốn tránh cái gì?’

Trương Lương : “ có lẽ đó là vì sinh tồn, mà phần nào là quên đi bản ý ban đầu”

Vệ Trang : “ Ngươi cảm thấy thế nào?’

Trương Lương : “ còn ngươi, dường như chẳng thay đổi chút nào?”

Vệ Trang : “ Đại thần có tội đáng phải phạt, thường dân có công nên ban thưởng”

Trương Lương : “ lời thề khi xưa sáng lập Lưu Sa”

Vệ Trang : “ pháp luật trời đất phải được thực thi, dù không có chổ dựa quốc gia đi nữa”

Trương Lương : “ quán triệt luật pháp là để định quốc an bang”

Vệ Trang : “ kẻ hiệp sĩ dùng võ phạm điều cấm, bọn nhà nho dùng văn loạn pháp luật, những kẻ xưng là hiệp sĩ chính là mầm họa lớn nhất của quốc gia. Ngươi có biết vì sao ông ấy đề ra Ngũ Đố (5 loại sâu mọt), đồng thời cũng sáng lập ra Lưu Sa”

Trương Lương : “ thuật để biết kẻ gian, dùng hình phạt để trị”

Vệ Trang : “ không sai! đó chính là Lưu Sa”

Trương Lương : “ ta nghe nói ngươi vẫn luôn điều tra cái chết của ông ấy?”

Vệ Trang : “ đúng thế”

Trương Lương : “ có tiến triển chăng?”

Vệ Trang : “ ngươi có manh mối chăng?”

Trương Lương : “ ta...”

Lúc này, một đạo bóng trắng bay lên một tòa nhà dân phía sau đáp trên nóc, là Lưu Sa một vị Thiên Vương sát thủ một trong- Bạch Phượng.

Mà khi y vừa đứng lên không lâu, một cái thân ảnh dưới lâu chổ ngã quỵ xuống, chết.

Tại cổ trên một cái hình xăm con nhện, nói ra y thuộc về một cái đặc biệc tổ chức, hung khí bậc nhất hiện giờ. So với Lưu Sa còn đáng sợ hơn rất nhiều lần, La Võng.

Xích Luyện : “ Hắn đang theo dõi chúng ta”

Trương Lương : “ thiên la địa võng nơi nào cũng có”

Vệ Trang : “ pháp luật trời đất phải được thực thi, dù không có chổ dựa quốc gia đi nữa”

Trương Lương : “ lời thề khi xưa sáng lập Lưu Sa”

Vệ Trang : “ La Võng”

Trương Lương : “ tổ chức thần bí nhất lớn nhất cùng đồng thời đáng sợ nhất. Tổ chức này đã giăng một tấm lưới vô hình khắp mười nước, không ngừng thu thập với tử tù kiếm khách phiêu dật. Lại huấn luyện họ bằng phương thức tàn khốc, bồi dưỡng họ thành những lưỡi dao độc chí mệnh. Như những con nhện ẩn mình trong bóng tối của đế quốc, rình rập đợi chờ con mồi sa lưới”

Vệ Trang : “Lý Tư đã đến Tang Hải thành thì tổ chức La Võng thủ hạ của hắn tất nhiên cũng đến rồi”

Trương Lương : “ gần đây binh lực Tang Hải được bố trí càng lúc càng đông, tuần sát và kiểm tra càng lúc càng nghiêm mật hơn trước nhiều. Lần sau gặp mặt cần cẩn trọng hơn”

Vệ Trang : “ bản thân sự theo dõi đã cho thấy sẽ có hành động trọng đại”

“ Nghe nói gần đây xuất hiện một cái Long tử” Xích Luyện hỏi sang đề tài khác.

Trương Lương nói : “ ukm!

Cuộc trò chuyện cũng nhanh kết thúc, Vệ Trang cùng Trương Lương rời đi.

Trên đường đi qua một cây cầu gỗ, Vệ Trang cùng Xích Luyện bắt gặp một cái thân ảnh đi từ phía đối diện. Khi gặp thân ảnh này cả hai đều ngưng trọng.

Y so với người thường còn cao hơn ba cái đầu, thân hình to lớn cường tráng, trên người thích 10 nước trước kia văn tự. Đeo lấy một thanh kiếm cực to màu đen phía sau, thanh kiếm không một chút sắc bén.

Cự kiếm có rất nhiều nổi danh cũng có. Nhưng hình thể như Cự Khuyết cùng danh tiếng lại chỉ có một thanh.

Thân kiếm rộng lớn vô cùng, trầm trọng dị thường, phổ thông người căn bản không cách nào sử dụng, nhưng một khi dùng được tùy ý huy vũ, một kiếm chém xuống, long trời lở đất, uy lực kinh người.

Nhưng vì hình thể lớn và trọng lượng quá nặng nề thế gian khó ai có thể nhấc lên. Cho nên là thứ gân gà không một kiếm khách nào dùng lấy, thử hỏi đền cầm cũng không nổi thì đánh mẹ gì chứ.

“ Thanh đại kiếm đó chính là Cự Khuyết” đi sau đến cầu gỗ bên kia, Xích Luyện nói ra thanh kiếm kia lai lịch.

Cự Khuyết cùng Ngư Trường, Thuần Quân, Trạm Lô, Thắng Tà, Thái A, Công Bố, Long Uyên là Âu Dã Tử thám thanh kiếm nổi danh. Cũng là thanh binh khí nặng nề nhất trong các thanh.

Gần cả ngàn kg, khó người có thể vận dụng được. Được xưng là Chí Tôn Cự Khuyết, trước nay rất ít người có thể dùng được binh khí này. Nhưng chủ nhân mỗi đời của Cự Khuyết đều là kiếm khách vang danh lừng thiên hạ.

Đời này cũng thế, Thắng Thất bị Nông gia trục xuất 10 năm vắng bóng trên giang hồ, gần đây hiện thân khi truy sát Cái Nhiếp. Tại trước kia y cầm Cự Khuyết ngang dọc qua các nước đánh ra thanh danh không chút nhỏ.

“ Phải” Vệ Trang nhận biết thanh kiếm kia cũng đã nhận ra người kia là ai.

Bạch Phượng nói vào : “ Cự Khuyết xưng tụng là thiên hạ chí tôn, nhưng trên thế gian này liệu rằng có mấy kẻ nhấc nổi thanh kiếm này”

Vệ Trang nói : “ Kẻ này chính là người giữ kiếm đời này”

“Lân nhi truyền đến tin tức, mấy tháng trước Lý Tư đã phóng một tên tử tù trong tử lao sâu nhất của đế quốc, trên mình thích đầy mình chữ của mười nước, hẳn là người này đây, rất có khả năng đối với chúng ta bất lợi”

Vệ Trang nói : “ cô đang đề nghị giết chết hắn”

Xích Luyện đưa tay lên một đầu rắn độc bò trường : “ hoặc là độc chết hắn”

Vệ Trang không nói, tiếp tục bước đi lựa chọn không ra tay.

Xích Luyện, Bạch Phượng cất bước theo sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK