Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chưa kể Mộ Dung Diệp có thể trực tiếp sát nhân diệt khẩu che đậy đi chuyện hợp tác giữa hai bên. Lại thêm hắn chết cũng chả ai nghi ngờ, Phát Khâu bang bang chủ vì trộm tài bảo và vào mộ và bị giết, hợp tình hợp lý mà thôi.

Mộ Dung Diệp hỏi : “Tần bang chủ có ý gì?”

Tần Tứ Hải liền nói: “Giang hồ quy củ, một tay giao tiền, một tay giao hàng.”

Không đạt được thứ hắn muốn tuyệt đối sẽ không giao ra món đồ mà mình mạo hiểm lấy ra từ Lạc Vương mộ cho Mộ Dung Diệp. Nó hiện giờ cũng chính là con bài bảo mạng, cũng là thứ quan trọng nhất mà Mộ Vương Thành cần.

Có thứ quan trọng đó trong tay, hắn tự tin Mộ Dung Diệp sẽ không làm liều. Ít nhất ném chuột vỡ bình đạo lý này Mộ Dung Diệp cũng sẽ rõ.

“ Được” Mộ Dung Diệp cất lời đồng ý, việc Tần Tứ Hải không ngoan ngoãn giao ra thứ hắn cần, hắn cũng đã dự liệu trước. Dù sau gừng càng già càng cay, lão làng như Tần Tứ Hải nhất định còn lưu lại thủ đoạn khác.

Đã không có Ngịch Độc Đan vậy cái bình trên tay cũng chẳng cần thiết phải dùng đến làm gì, Mộ Dung Diệp đem tay vứt đi, cất lời : “ta mang các ngươi đi mật đạo đi phòng kho báu, ông cứ lấy tùy ý”

Cốc Tử Mộ tồn tại một cái mật đạo có thể thông qua đó thẳng xuống các tầng. Mật đạo này rất ít người có thể biết được. Về phần Hàn Thiên Lạc dù là Thủ Hộ Sứ nhưng là con cờ bố trí 10 năm, tuyệt đối sẽ không để cho người như nàng có thể biết.

Mộ Dung Diệp là thiếu thành chủ của Mộ Vương Thành, hắn thân phận đủ có quyền lợi để biết được mật đạo trong Cốc Tử mộ.

Tần Tứ Hải lại nói: “ Ế. Ta vẫn còn một chuyện không rõ, muốn thỉnh giáo Thiếu thành chủ, Nghịch Độc Đan vốn là Mộ Vương Thành chi vật, vì sao cần đến nơi khác đi lấy?”

Chuyện này cũng không tính là cơ mật to tát gì, nói cho Tần Tứ Hải cũng không có ảnh hưởng đến đại cục, Mộ Dung Diệp cất bước đi về một hướng, vừa đi vừa nói : “Nói cho ông biết cũng không sao. Nghịch Độc Đan cần năm mươi năm mới có thể luyện thành ba viên, một viên bị Sở phu nhân luyện công dùng rồi, một viên bị Lạc Dương vương đem vào trong mộ. Một viên tại Lạc gia tổ đường phái Công mộ, nên trên tay chúng ta cũng không có”

“ Ha ha ha” Tần Tứ Hải liền hiểu ra mọi chuyện, cười xong lại nói : “Nghịch Độc Đan hạ Độc Huyết Hóa, Độc Huyết Hóa thành Kỳ Lân Ty, Kỳ Lân Ty mở khóa Kỳ Lân”

Mộ Dung Diệp dừng lại cước bộ, nhắc nhở : “Tần gia biết quá nhiều rồi”

“A ha ha, được, không nói nữa, biết đến càng nhiều, chết càng nhanh, ta chỉ cần kho báu của Cốc Tử mộ.” Tần Tứ Hải cũng không phải là kẻ ngu ngốc, liền biết cái gì nên nói cái gì nên không.

Không nhanh không chậm, Mộ Dung Diệp dẫn lấy Tần Tứ Hải đi vào thông đạo bí mật khác trong Cốc Tử mộ. Thông qua thông đạo này trực tiếp thoát khỏi Cốc Tử mộ tầng thứ ba, nhưng không có phải là đến tầng thứ 4 càng không phải đến nơi chứa đựng tài bảo.

Đại điện rộng lớn, hai vách tường dựng đứng trên bố trí các gương mặt quỷ to lớn, mắt quỷ làm từ bảo thạch cho người nhìn vào càng thêm rùng rợn.

Ngoài mặt quỷ ra còn có các đầu rắn hổ mang nằm bên dưới, miệng rắn mở ra như đang phun nọc độc chết người. Trong miệng lại ngậm một viên Dạ Minh Châu to lớn bằng nữa cái đầu người.

Một tấm thảm đỏ tư cửa điện dẫn vào đến đại điện điểm cuổi. Hai bên thảm cách đều nhau và sắp xếp thẳng hàng là từng cây cột kim loại, kích cỡ bằng với chiều cao người, giống như hổ mang trên vách, ở phần trên khảm lấy một viên Dạ Minh Châu.

Thông qua những viên Dạ Minh Châu này mà chiếu sáng trong gian phòng. Thủ bút có thể nói là đại tài khí thô, mỗi một viên đều có giá trị không chút nhỏ nào.

Giữa điện có đặt một cái bục, trên bục đặt một cái lư hương. Cuối điện trung tâm đó là một cái ghế thái sư cở lớn, tại lòng ghế phía trên một cái nữ nhân xinh đẹp như từ cơn say ngủ lười biếng tỉnh dậy.

Đỏ thắm y phục, trên đó họa tiết không ít bong hoa, nữ nhân nằm dài trên lòng ghế để lộ một đôi chân dài thon thả trắng như tuyết. Y phục cũng không phủ kín cơ thể, để lộ không ít da thịt, dung mạo lại tuyệt không thua kém Lâm Thủy Dao cùng Hàn Thiên Lạc.

Nhưng khác chăng, từ người lại tỏa ra khí chất mê người, mị hoặc tận xương. Mỗi nam nhân nhìn vào đều nhắc lên tham niệm muốn xâm hại.

Nữ nhân này họ Cừu tên Ngự Linh, trên giang hồ có hung danh không nhỏ được gọi là Linh Ma thị huyết, nhất mạch mà ra Âm Ma đảo.

“ Đạp đạp đạp!!”

Một tràng bước chân vang lên, Mộ Dung Diệp dẫn theo Tần Tứ Hải cùng một tên may mắn sống sót Phát Khâu Bang đi vào bên trong.

“ Ha ha ha” Mộ Dung Diệp cười lớn một tiếng, đi đến gần vị trí Cừu Ngự Linh, tựa như tình nhân gặp gỡ một dạng thần sắc đầy vui mừng.

“ Linh Ma thị huyết Âm Ma đảo!” Tần Tứ Hải đi vào sâu liền nhận ra được nữ tử kia là ai, biến sắc đưa tay chỉ về phía trước, giận mắng: “ Mộ Dung Diệp, ngươi đây là ý gì?”

Tất nhiên là không có hảo ý rồi, song Mộ Dung Diệp cũng không có trực tiếp nói ra, đặt mông ngồi cạnh Linh Ma, một tay nhẹ đưa đến má vuốt ve : “ bảo bối, để nàng đợi lâu”

Cừu Ngự Linh đầu lưỡi vươn ra liếm nhẹ lên mu bàn tay Mộ Dung Diệp tràn đầy câu dẫn, không một chút để ý đến lễ tiết lẫn có người ở đây. Một tay lại vươn ra đem một cái chung rượu bằng ngọc xanh dương, hình dạng như cái tù, nũng nịu nói : “ người ta mong đợi chàng đến, ngóng đến ngứa ngáy hết cả lên”

Mộ Dung Diệp cầm chung rượu lên uống một ngụm, nhìn Linh Ma nép vào người sau đó hỏi ngược lại : “ ngứa chổ nào”

Bị xem như không khí, Tần Tứ Hải làm sao chịu được, càng tức giận hơn : “ con bà nó, Mộ Dung Diệp, lão tử không đến đây xem các ngươi tình tứ. Bây giờ ngươi tốt nhất đưa chúng ta rời khỏi chổ này. Nếu không lão tử sẽ đưa người…”

Mộ Dung Diệp trực tiếp cắt lời bằng hành động đem chung rượu đặt xuống bục gỗ, tại bục gỗ còn có một cái chuông bằng ngọc xanh lục, do lực đạo không nhẹ khiến cho nước rượu trong chung bắn ra ngoài.

“Đại danh Thiếu thành chủ, ngươi có thể tùy tiện gọi được sao” Bị hắn phá hỏng bầu không khí, Cừu Ngự Linh không nhịn được quát mắng.

“ Đám người này làm mất nhã hứng quá. Ngự Linh chỗ này giao cho nàng rồi” nói xong Mộ Dung Diệp cũng không nán lại lâu, trực tiếp đi về hướng bên phải mình.

Tần Tứ Hải trên người có Nghịch Độc Đan, lại biết chuyện không cần biết. Để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, phương án tốt nhất là đem quân cờ này triệt để khống chế vào tay của mình.

Cho nên Mộ Dung Diệp mới lừa gạt Tần Tứ Hải đến nơi này, giap cho Thủ Hộ Sứ tầng thứ 5 giải quyết. Bản lĩnh của Cừu Ngự Linh hắn rõ ràng, giao Tần Tứ Hải ở đây hắn liền an tâm có thể rời đi.

“ Đường cũ, rút lui” Tần Tứ Hải nhìn thấy tình hình không ổn, lập tức quát lớn.

Nhưng đã muộn, cửa lớn đi vào theo Cừu Ngự Linh thao tác cơ quan trên ghế thái sư lập tức phong bế. Cửa đá lớn nặng mấy ngàn cân rơi xuống, phát ra một tiếng vang lớn, trực tiếp chặn lại đường lui của Tần Tứ Hải.

“ Leng keng! Leng keng!!”

Như lục lạc thanh âm vang lên, theo Cừu Ngự Linh cầm chuông đem lên lắc nhẹ, thanh âm thanh thúy ngân vang trong đại điện.

Mà kỳ lạ theo cái thanh âm này phát ra, Tần Tứ Hải cùng thuộc hạ của mình tựa như thống khổ một dạng.

Hai tai ôm đầu dường như bị thứ gì đó vô hình gõ lên, không chỉ thế thị giác cũng bắt đầu mơ hồ không rõ.Cảnh vật phía trước tựa như bị uốn cong, quỷ dị không cách nào thấy rõ được thật hư.

“ Phốc xích!!”

Đỏ thẫm máu tươi bắn ra ngoài, theo Cừu Ngự Linh lấy ra một tanh tiểu đao khác, khinh thân mà nhảy đến, trực tiếp cắt một đao lên yết hầu của tên thuộc hạ Tần Tứ Hải, trực tiếp một nhát đoạn hầu.

Âm Ma đảo trên giang hồ nổi danh âm công, thông qua nhạc luật mà giết người vô hình, song thủ pháp mà Cừu Ngự Linh bày ra không chỉ có vậy. Nàng còn len lén bố trí thêm độc dược vào trong đó.

Tại gian phòng này trong, có hương độc được Cừu Ngự Linh thả ra. Khó người có thể phát hiện ra được. Chờ phát hiện ra giống như Tần Tứ Hải đã không thể xoay người được nữa, chỉ có thể mặc cho Cừu Ngự Linh bày bố.

Cừu Ngự Linh lại cho Tần Tứ Hải một đao, từ trong người hắn lấy ra một cái bình sứ, cất lời cười vang một tràng.

Cừu Ngự Linh nhìn bình sứ trên tay rồi nói: “ Nghịch Độc Đan hạ Độc Huyết Hóa, Độc Huyết Hóa hạ Kỳ Lân Ty. Nối liền với nhau, một cái cũng không thể thiếu”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK