Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Hàn Y ánh mắt có phần do dự, thân ảnh xoay người đem kiếm trên tay mình thu về việc Đế Thiên An mạo hiểm dùng tính mạng của mình để lần nữa chứng kiến dung mạo của nàng, cũng để trong lòng nàng có chút nhỏ hư vinh, dù sao đối phương không chỉ võ công dung mạo lẫn tài hoa đều là thiên hạ vô song cả.

Còn đang xoắn xuýt đột nhiên thân ảnh nàng lông tơ dựng đứng lên, khi mà ngay lúc nàng xoay người Đế Thiên An đả không một tiếng động đi đến tay vươn ra ôm lấy eo nàng.

“ Bành” Chỉ thấy Lý Hàn Y bàn tay trái mạnh mẽ tụ lực luồn qua tay phải mình, vổ lên bụng đối phương, sau đó nhân cơ hội thoát ly khỏi vòng tay đối phương, vừa xoay đầu thì cả kinh khi thấy nguyên bản trên ngực Đế Thiên An chẳng có một vết thương nào cả, chỉ có một vết rách trên đó thậm chí máu tươi cũng không đổ ra.

“ Aiii” Đế Thiên An thốt lên một tiếng, khi cảm nhận chưởng lực dư uy trong người máu huyết lẫn ngủ tạng có phần sôi trào lên một hồi sau đó nhanh chóng bình ổn lại, đổi lại người thường đả sớm mất mạng nhưng chỉ dựa vào chưởng lực như vậy muốn giết Đế Thiên An còn chưa đủ, khi mà máu huyết trong người hắn có sức tái sinh rất lớn, về phần chưởng lực của Lý Hàn Y nhanh chóng bị dẫn vào nội thiên địa.

“ Ngươi dùng yêu pháp gì” Lý Hàn Y nghi hoặc không thôi, trong lòng không ngừng suy đoán rõ ràng nàng thấy Đế Thiên An bị một kiếm của mình đâm lấy.

“ Nàng thua rồi, có điều chỉ cần nàng hôn lên má ta một cái ván cược chúng ta liền bỏ thế nào, yên tâm chuyện này chỉ có ta biết nàng biết” Đế Thiên An nhìn nàng nói.

“ Ngươi” Lý Hàn Y tức giận nghiến răng lên, ánh mắt đột nhiên thoáng qua quang mang lạnh giọng nói : “ ngươi giở trò, nếu không ngươi làm sao có thể chịu một kiếm của ta không chết cũng trọng thương, nhưng hiện tại đây”

“ Không có yêu pháp gì cả, nếu nàng không tin ta để im cho nàng một kiếm nữa, nhưng có chơi có chịu nha, hơn nữa bất luận hôm nay xảy ra chuyện gì trong hai ta cũng không được hé lộ bí mật chuyện này, thế nào nàng dám cược không” Đế Thiên An tiếu ý lên tiếng : “ điều kiện đổi lại, nàng chỉ cần cho ta nhìn mặt đồng thời hôn ta một cái, à không ba cái là được rồi, thế nào Kiếm Tiên đại nhân lại sợ rồi sao”

Lý Hàn Y lúc này tâm tình xoắn xuýt không thôi, Đế Thiên An thủ đoạn tầng tầng lớp lớp công pháp hắn tu luyện để nàng chấn kinh rất nhiều, mặc dù biết đối phương là khích tướng mình nhưng nàng cũng nhịn không được, dù sao nàng là kiếm tiên đây nàng trước giờ đả sợ qua ai chứ, lạnh giọng nói : “ Được, nhưng nếu ngươi giở trò ván cược này hủy bỏ”

Đế Thiên An đương nhiên nghe ra được ẩn ý của nàng, chỉ cần Đế Thiên An không chết nàng lập tức lập lại bài cũ chối phắt đi xem hắn giở trò là được rồi, gật đầu : “ Đến đi”

Lý Hàn Y ngưng mục nhìn chăm chú Đế Thiên An, rồi cổ tay khẻ lắc Thiết Mã Băng Hà để lại một đường hàn quang lạnh lùng xuyên thủng trái tim hắn mà đi, để cẩn thận nàng còn thúc dục kiếm khí quán thâu mũi kiếm xuyên thủng qua người hắn.

“A” Lý Hàn Y kinh hô hoảng sợ lùi về một bước khi thấy máu tươi đổ ra người Đế Thiên An không phải là người thưởng đỏ sậm có mùi tanh nồng huyết tinh, mà là như hỏa diễm một dạng những giọt máu nhỏ xuống phảng phất hồng quang.

Đế Thiên An ánh mắt trợn to tay ôm lấy ngực, run tay chỉ Lý Hàn Y nói : “ ta chỉ đùa mà thôi, nàng... nàng”

Lý Hàn Y nhìn thở dốc suy yếu máu tươi trong miệng tràn ra, chân tay có phần bối rối nhưng rất nhanh trấn định lại, đem trên tay chuôi kiếm rút ra lạnh lùng không một chút tình cảm, nói : “ Lý Hàn Y ta chưa từng xem đó là đùa”

“ Vậy thì tốt quá” Đế Thiên An vốn khép mắt chậm rãi liền mở to mắt ra, thân ảnh bước đến gần Lý Hàn Y nói : “ như vậy nàng nên thực hiện giao kèo rồi”

“ Ngươi” Lý Hàn Y cả kinh trên tay đoản kiếm lần nữa hoành ngang đem cánh tay Đế Thiên An vươn ra chém rớt, ngay sau đó không nói một lời cổ tay khẻ động đem kiếm xuyên thủng yết hầu.

“ Đau quá” Đế Thiên An một tay vươn ra bắt lấy chuôi kiếm nhổ ra, máu tươi như lửa thấm ra, mặc dù có trường sinh dược bất tử chi thân nhưng mà đau đớn vẫn truyền lại đại não đây, nội lực tuôn ra đem cánh tay bị chặt đứt hấp lên trong ánh mắt không thể tin được đem cánh tay đó ráp vào, chỉ thấy chổ bị đứt hồng quang lượn lờ ngay khi càng lại gần giống như những sợi tơ từ hai bên hiện ra sau đó khớp lại nhau.

“ Ngươi là người hay quỷ” Lý Hàn Y đồng tử co rút khiếp sợ nhìn một màn phát sinh phía trước, nơi lồng ngực vết kiếm nàng đâm hay yết hầu đối phương bằng mắt thường có thể thấy được nhanh chóng liền lại, cho dù nàng có là kiếm tiên thực lực mạnh mẽ xông pha giang hồ nhiều năm đi nữa, nhưng cũng bị tràng cảnh này chấn kinh không thôi.

“Ta là tiên” Đế Thiên An đem Thiết Mã Băng Hà chuôi kiếm trả lại cho nàng, nháy mắt nhìn nàng nói : “Bí mật ngày hôm nay, nàng không được nói ra đâu đó”

“ Tiên” Lý Hàn Y thì thào lên mở to con mắt nhìn Đế Thiên An, trong lòng đả có tám phần đồng ý lấy lời hắn nói, nếu như quả thật như vậy cũng hợp tình hợp lý giải khai hết thảy nghi hoặc lẫn thân phận thần bí của hắn, thử hỏi người nào chân tay đứt gãy lại ráp lại bình thường đây, hay một kiếm đâm thủng tim yết hầu thì còn sống hay là máu của hắn đỏ như hỏa diễm như vậy.

“ Tiên... tiên nhân... ngươi là tiên nhân thật sao” Lý Hàn Y có phần lắp bắp lên, nàng cho dù được xưng là Kiếm Tiên thì thế nào, cuối cùng cũng vẫn là người cũng đến một lúc phải chết, kiếm tiên như nàng giang hồ mấy trăm năm qua có thiếu sao, nhưng cuối cùng chỉ hóa thành đất vàng khô lâu mà thôi.

“ Nàng chém cũng đả chém, đâm cũng đả đâm ta từ trước đến nay chỉ có một mình nàng dám đâm tiên nhân đó nha” Đế Thiên An chém gió lên tiếng, lợi dụng thân thể mình ba xạo hốt du mà một phần nào đó hắn quả thật chẳng khác nào là tiên nhân cả, khi mà đến thế giới này mấy tháng hắn cũng từ đám người biết được cho dù đột phá lên cảnh giời Thần Du Huyễn Cảnh đi nữa cũng không sống quá ba trăm năm.

“ Ngươi thật sự là tiên nhân” Lý Hàn Y lần nữa thốt lên.

Đế Thiên An môi nhích lên độ cong linh hồn câu thông với trử vật giới chỉ của mình, từ bên trong thấy ra một chuôi kiếm, ngay lập tức hàn khí bức người tỏa ra xung quanh so với Thiết Mã Băng Hà trên tay của Lý Hàn Y còn lạnh lẽo.

Lý Hàn Y giờ phút này đả không còn hoài nghi một chút nào nữa, khi nhìn thanh kiếm kia từ trống rỗng không gian hiện ra thủ đoạn thế này người thường làm sao có thể làm được.

“ Thanh kiếm này gọi là Thủy Hàn kiếm, rất hợp với kiếm pháp của nàng, chỉ cần thúc dục nội lực vào” Đế Thiên An đem chuôi Thủy Hàn nắm lấy đem nội lực thúc dục vào bên trong ngay lập tức đốc kiếm hình thành một lớp gai băng tua tủa, sau đó lấy hai người làm trung tâm băng hàn bắt đầu lan tỏa mọi thứ từ mặt đất lẫn cây cối cho dù là lá cây phiêu tán cũng bị hơi lạnh cho đóng băng lấy.

Thủy Hàn kiếm vốn là của Cao Tiệm Ly, song khi y gia nhập Nhạc Gia chuyên tâm dạy đàn về phần chuôi kiếm Đế Thiên An gạ lấy cũng đồng ý đưa luôn, thay vì chém chém giết không bằng mỗi ngày lên lớp dạy học chuyên tâm đánh đàn đây.

“ Món quà nhỏ, tặng cho nàng hy vọng nàng ưa thích” Đế Thiên An nhắm mắt lại, đem tay chỉ lên má mình ra hiệu cho Lý Hàn Y thực hiện giao kèo.

“ Ta... ta” Lý Hàn Y hiện giờ xoắn xuýt không thôi, mặc cho nàng ngày thường tính cách nóng tính, cao ngạo thế nào nhưng hiện giờ chẳng khác nào là thiếu nữ bình thường cả.

Khi mà đứng trước mặt nàng là tiên nhân trong truyền thuyết thọ cùng thiên địa đạp mây cởi gió, ánh mắt nhìn về chuôi kiếm Thủy Hàn kia nàng đương nhiên nhận ra được thanh kiếm này bất phàm, chỉ thúc dục nội lực liền đông kết xung quanh cả tòa đỉnh Thương Sơn này, nếu kết hợp với kiếm pháp của nàng còn đáng sợ hơn rất nhiều.

“Bẹp” Chỉ thấy Lý Hàn Y kéo lên tấm mặt nạ, để lộ bờ môi anh đào làn da căng mịn như chuồn chuồn lướt nhẹ hôn lên má đối phương, có điều ngay khi đến gần Đế Thiên An đả nhanh chóng xoay người đem môi đè lên môi nàng hôn lấy.

“ Ngài....ngài...ngài” Lý Hàn Y nhảy lùi ra sau có phần tức giận, lẫn thẹn thùng tay nhanh đem tấm mặt nạ kéo xuống.

“ Ta nào biết nàng hôn ta đâu chứ” Đế Thiên An mở đôi mắt ra cười trêu nói : “ Kiếm Tiên một hôn, thật khiến ta ngã xuống phàm trần đây”

Lý Hàn Y gương mặt bên trong thoáng phiếm hồng lên, trấn định tinh thần lại lạnh giọng nói : “ ngài là tiên nhân thật sao?”

Đế Thiên An đương nhiên hiểu nàng ý gì, dù sao Đế Thiên An bày ra tính cách có giống một tiên nhân đâu chứ, háo sắc lưu manh khác xa hoàn toàn với Lý Hàn Y tiên nhân trong truyền thuyết, đem tay vẩy vẩy phía xa đang lo ăn những thỏi kim loại Tiểu Hưu Hưu, đợi nó bay lại mình ba xạo nói : “ Tiểu Hưu Hưu chở ta đi chơi một chút nào”

Lý Hàn Y mắt mở lớn khi nhìn Tiểu Hưu Hưu hình thể nhỏ bé lại cấp tốc bành trướng thành một đầu hỏa hồng uy vũ to lớn, cực kỳ xinh đẹp lại thần tuấn để nàng say mê lên.

“Đi thôi” Đế Thiên An bước đến đem tay luồn qua eo nàng rồi nhảy lên lưng Tiểu Hưu Hưu, chỉ thấy ngay khi an tọa trên lưng Tiểu Hưu Hưu bốn chân đạp lên hư không giống như đất bằng một dạng vỗ cánh bay lên mây trắng xung quanh, hòa vào mây mù để lại những vệt kim sắc lân quang phiêu tán.

Đỉnh Thương Sơn vốn đả là cao nhất trong Tuyết Nguyệt Thành nay Tiểu Hưu Hưu lại vổ cánh bay lên, cơ hồ không ai có thể phát hiện ra được thân ảnh hai người. Lúc này Lý Hàn Y cực kỳ khiếp sợ nhìn trên không trung mây trắng hay bên dưới núi non trùng điệp hay thỉnh thoảng là những tòa thành bên dưới, cảnh vật không ngừng thay đổi, ánh mắt lại nhìn về Tiểu Hưu Hưu thần tuấn uy mãnh, nếu không phải chính mắt nàng nhìn thấy nàng còn không tin đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK