Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy Yên Đan chưa đặt chân vào Đế thành song từ thông tin thu nhận được càng rõ nơi đó vượt qua phàm nhân có thể chưởng khống. Mà Cửu Long Tứ Cực trận pháp chính là thứ bảo hộ che chở cho Đế thành.

Chỉ cần nó không phá, Việt Đế liền rơi vào bất bại, trăm vạn đại quân hai cao thủ đến giết y cũng vô dụng.

Thứ do Việt Đế bố trí, bây giờ Bất Lương Soái có thể phá, hắn làm sao không hiếu kỳ cho được.

“ Cửu Long Tứ Cực trận pháp thông qua Bất Lương Soái quan sát thì trận nhãn là chín bức tượng đá bên ngoài thành, cùng bốn cực ở Đế Cung” Điền Quang từ từ nói.

Yên Đan gật đầu.

Điền Quang nói : “ trước nay chưa ai dám vuốt râu rồng thử phá hủy Cửu Long Tứ Cực trận pháp, bởi dư uy của y quá lớn. Chúng ta nếu cùng lúc phá hủy đi chín bức tượng đá và bốn cực, trận pháp ắt hủy.”

Yên Đan suy ngẫm liền cảm thấy có đạo lý.

“Cửu Long Tứ Cực Trận Pháp phá là điều kiện cần để giết được Việt Đế. Muốn giết y cần có một cái chung cực sát thương vũ khí. Mà thứ vũ khí này điện hạ có thể nắm giữ” Điền Quang nói.

Yên Đan mày nhíu lại, đã đoán ra ý hắn muốn nói gì.

“ Sư tôn của Yên Đan điện hạ hẳn là Lục Chỉ Hắc Hiệp danh lừng thiên hạ của Mặc gia” Điền Quang nói.

“ Không sai!” Yên Đan cũng không giấu diếm nói : “ ý của Điền huynh là muốn vận dụng Cơ Quan Thú”

Điền Quang nói : “ Trong Tứ Linh Thú thì Thanh Long theo ta được biết là khung có uy lực mạnh mẽ nhất, nếu dùng nó làm áp trận có thể kìm chế lại Thiên Trạch. Khi đó có thêm chúng ta vây đánh, không sợ không giết được Thiên Trạch.”

Yên Đan do dự : “ chuyện này.... Thanh Long là Cơ Quan Thú của Mặc gia, muốn vận dụng nó là ý của sư tôn. Điều này lại trái với tôn chỉ của Mặc gia”

Điền Quang nói : “Thiên Trạch là bạo Đế, hắn giết qua gần bốn trăm vạn nhân mạng, nếu để y tiếp tục lộng hành càng thêm người chết. Ngăn cản y đây mới là Phi Công của Mặc gia, phải biết là Công Thâu Gia tử địch của Mặc gia nhiều năm nay đã lớn mạnh ở Đại Việt, cùng với Thiên Trạch dẫn lên chiến hỏa khắp nơi”

Ngừng một chút Điền Quang lại nói : “ chỉ có Thiên Trạch chết đi, các nước trung nguyên mới hưởng thái bình được, bằng không ý sẽ tiếp tục gieo họa cho các nước khác trên mảnh đất trung nguyên này. Ngăn cản y cũng là đại nghĩa trong thiên hạ, cũng là cách bảo vệ cho Yên quốc thoát khỏi hiểm cảnh diệt vong”

Yên Đan nghe đến đây vui mừng.

Tiếp đến Điền Quang lại cùng Yên Đan tiếp tục thương nghị việc diệt Thiên Trạch, cho đến khi nói hết liền cáo từ rời đi.

Yên Đan đợi Điền Quang rời đi lấy ra một khung tiểu cơ quan Chu Tước, khởi động cơ quan lên, khung tiểu cơ quan như Chu Tước lớn phát ra từng tiềng thanh âm bé nhỏ, đôi cánh gỗ lên xuống một lát sau đó phóng ra trời tuyết mà đi.

Chừng một tiếng, một cái thân ảnh trong trời tuyết đi đến.

Y chính là Lục Chỉ Hắc Hiệp, Cự Tử của Mặc gia.

Yên Đan khách sáo chào hỏi với sư tôn một lát, sau đó đợi sư tôn an tọa rồi nói ra lần này trong trời tuyết muốn gặp sư tôn.

“ Chuyện này thứ cho Mặc Gia chúng ta khó mà tuân mệnh” Lục Chỉ Hắc Hiệp nghe xong lập tức cự tuyệt.

“ Cự Tử ngài nhận tôi vào Mặc Gia, dạy cho tôi tinh thần của Mặc Gia, Mặc Gia kiêm ái thiên hạ từ ta ra còn có ai”

Yên Đan nghe sư tôn từ chối, lập tức lay động lòng sư tôn của mình, lớn tiếng : “ Nếu chuyện này mà thành, thì sẽ cứu được vạn dân thiên hạ khỏi cảnh dầu sôi lửa bỏng, tôi không hiểu sao Cự Tử lại muốn....”

Lục Chỉ Hắc Hiệp thẳng thừng nói : “Điện hạ chuyện này khó có thể thành công. Một khi trận chiến nổ ra, khó có ai có thể thoát khỏi. Mặc môn phản đối chiến tranh quyết định này của ta, chính là vì Mặc Gia. Cũng là để muôn dân không chịu khổ chiến tranh nổi khổ loạn chiến”

Lục Chỉ Hắc Hiệp tất nhiên sẽ không đồng ý việc Mặc Gia kéo vào cho Yên Đan rồi.

Đầu tiên dùng Thanh Long phát động chiến tranh là trái với tôn chỉ của Mặc gia, thứ hai từ khi Mặc gia tổ sư truyền xuống Mặc gia tư tưởng trọng yếu là gì?

Chính là thiên hạ đại đồng.

Ba trăm năm qua có nước nào chấp nhận Mặc gia tư tưởng không?

Nhưng hiện giờ, Đại Việt không chấp nhận Mặc gia học thuyết, nhưng đế quốc trong lại có Mặc gia tư tưởng, có thiên hạ đại đồng.

Tại Bách Việt không có tôn ti thân phận nặng như các nước, nữ nhân cùng nam nhân nhận được bình đẳng đãi ngộ. Hơn nữa hắn biết rõ các chính sách của Bách Việt cực kỳ có lợi cho dân chúng.

Nếu như Đại Việt thống nhất trung nguyên, khi đó cái tư tưởng Mặc gia này sẽ nhân rộng ra khắp thiên hạ.

Lục Chỉ Hắc Hiệp vì sao phải đem cái tư tưởng của tổ sư phá hủy đây?

“ Đây không phải là chuyện của Mặc Gia rồi, hiền nhân nghĩa sĩ từ khắp mười nước đều đả tụ tập về đây cùng mưu việc lớn, cho đến Hiệp Khôi của Nông Gia và Xương Bình Quân”Yên Đan tiếp tục nói.

Lục Chỉ Hắc Hiệp đứng dậy trên tay cầm lấy Mặc Mi, cái gì mà hiền nhân nghĩa sĩ từ khắp mười nước, còn không phải là đám quý tộc hoàng thân quốc thích của triều đại cũ mà thôi, thứ hỏi có bao nhiêu người dân tham dự vào.

“ Chỉ cần ngày nào ta vẫn còn là Mặc Gia Cự Tử, thì tất cả đệ tử Mặc Môn đều phải nghiêm ngặt tham dự đạo Phi Công, thái tử điện hạ xin thứ lỗi, cáo từ”

Yên Đan nhìn sư tôn rời đi, trong mắt lộ ra bi ai không cam lòng, còn có cả sát khí.

Sư tôn không đồng ý tham dự, tuy nhiên Yên Đan cũng không vì thế mà từ bỏ, hắn trong đêm lại đến một gian phủ viện khác trong thái tử phủ, gặp một người.

Tuổi tác so với hắn không kém, từ người toát lên vẻ phóng khoáng tự do, dung mạo khá anh tuấn, một cổ không trói buộc cho người cảm nhận khi gặp gỡ.

Y họ Kinh một chữ Kha, là ái đồ của đại tướng quân Vệ quốc Công Tôn Vũ.

Từ sau khi Vệ quốc diệt, Kinh Kha trở thành du hiệp trên trung nguyên các nước, sau này gặp gỡ Yên Đan được y mời chào rồi gia nhập vào Mặc môn.

“Xin nhờ.” Yên Đan đến trước Kinh Kha nói rõ kế hoạch của bọn họ bàn ra, sau đó phục sát đất quỳ gối Kinh Kha trước mặt, dùng đại lễ cùng đại nghĩa ép lấy.

“Mời Kha vì thiên hạ bách tính lo lắng nhiều một chút, hiện tại chỉ có ngươi mới có thể dựa vào gần Việt Đế bên người, có cơ hội giữ chân hắn một lúc để những người khác có thời gian làm chuyện lớn” Yến Đan một mặt trách trời thương dân biểu lộ.

“ Việt Đế hắn căn bản không để ý bách tính trong thiên hạ vào mắt, trong mắt hắn thì người trong Đế thành mới quan trọng. Hắn sở dĩ giết nhiều người đó là vì muốn mưu đồ Trường Sinh Hạt Giống để biến con người thành nhưng cây cối.”

Một bên Phàn Vu Kỳ góp lời vào : “Ta biết dạng này chỉ sợ rất khó để Việt Đế tin, bất quá tăng thêm cái này đầu, nhất định có thể.”

Phàn Vu Kỳ nói xong đột nhiên rút ra bên cạnh mình kiếm, tay trái chém xuống một kiếm đầu lâu của mình, cái đầu không có rơi mà được tay kia giữ lấy.

Hắn phản Việt thực chất là do Xương Bình Quân bố trí, mục đích chính là vì chờ ngày hôm nay dùng. Chết hắn đúng là luyến tiếc, song Xương Bình Quân trước kia đối với hắn có hắn lại nắm giữ trong tay người nhà hắn, không thể không chết.

“Phàn huynh!” Kinh Kha giật nảy cả mình, hoàn toàn không nghĩ tới Phàn Vu Kỳ vậy mà lại làm như thế, nhìn chiếc đầu Phàn Vu Kỳ lăn lốc máu tanh đổ ra hốc mắt hắn ửng đỏ hiển nhiên cũng bị một màn này làm cho nhiệt huyết không thôi.

Đại trượng phu có việc nên làm có việc không nên làm.

Dù là biết trước mình nhận lời là đi vào chổ chết. Nhưng bao nhiêu cái Thiên Nhân cao thủ, bao nhiêu cái anh hùng hào kiệt chung tay vào ‘Diệt Thiên kế hoạch’, hắn Kinh Kha lẽ nào sợ chết không dám ư?

“Phàn huynh trước đó, đã đi tìm ta, Việt Đế treo giải thưởng mười vạn lượng hoàng kim đuổi bắt hắn, cái kia lúc liền đã cất tử chí.” Yến Đan phi thường thương tâm ở một bên nói.

“ Tốt, ta đáp ứng” Kinh Kha nhìn sừng sững không ngã Phàn Vu Kỳ, lắc đầu, sau đó ánh mắt liền kiên định.

“Đan mang thiên hạ bách tính, tạ ơn Kinh Kha huynh.” Yến Đan lần nữa dùng đại lễ, quỳ trên mặt đất.

Ám sát Thiên Trạch vô luận thành công hay không, Kinh Kha đều khó có khả năng còn sống. Nhưng Kinh Kha sâu trong tâm, một phần cũng muốn nhận cái kiện thích sát này.

Vệ quốc diệt bởi Việt, sư thừa chết trận là một. Sư muội mà hắn thương yêu giờ đây lại bị Thiên Trạch chiếm hữu, Phàn Vu Kỳ lại cùng hắn tương giao nay khẳng khái hy sinh tính mạng vì cái nghĩa lớn, làm cho Kinh Kha cũng khó mà từ chối được.

Tại Kinh Kha rời đi về sau, Yên Đan không khỏi thở dài một hơi, lúc đầu hắn cũng không muốn thực hành cái này kế hoạch.

Bởi vì cái này cơ hội sẽ hi sinh hắn tốt nhất hai cái bằng hữu, nhưng là nhìn thấy người kia về sau, Yến Đan biết đây là Yên quốc cơ hội.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK