Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau.

A Lam từ sớm đã thức dậy, nàng tại trong lều mình nhìn chằm chằm vào quyển sách mà Thái Cực cho, tại trang sách trên ghi chép : Chú.

Nội dung trong giảng dạy về Chú thuật sơ bộ.

A Lam xem mà nhập thần say mê, xem xong phần giải thích như thế nào là Chú? bố trí thế nào? thi triển ra sao? tác dụng phụ hoặc nguy hại sẽ có khi với người thi chú.... khiến cho A Lam hiểu ra rất nhiều thứ về loại Chú thuật này.

Chú thuật là một loại tu luyện khác với Thần Lực, mà không chỉ Thần tộc biết được mà các tộc khác cũng có thể tu luyện.

Chỉ bất quá Thần tộc Chú thuật càng thêm tinh diệu, còn có Thần tộc thi triển chú thuật tiêu hao là Thần Nguyên, mà Minh Tộc cùng nhân tộc, tiêu hao chính là hồn lực, hai thứ nghe thì khác biệc nhưng đều đến từ Linh Hồn sức mạnh.

Khi thần nguyên hoặc hồn lực sử dụng tới cạn kiệt lúc, thi thuật giả sẽ sa đọa biến thành Thực Linh, một dạng quái vật từ những linh hồn hắc ám mù quáng.

Đặc biệc Chú thuật chỗ thần kỳ chính là ở, nó chủng loại nhiều, hơn nữa không phụ thuộc vào Thần Lực mà có thể được thi triển bằng các loại năng lượng khác như Linh Hồn, Luyện Khí....

Tỉ như Hỏa hệ Chú thuật Tam Muội Chân Hỏa, nó liền nắm giữ Vạn Tượng Giới Thần Lực Viêm Dương chi lực đặc tính, giúp Chú Sư có thể nắm giữ được nhiều loại thuộc tính bất đồng.

Bất quá tu luyện Chú thuật phương pháp rất khó, cấp thấp Chú thuật, hơi có chút Chú thuật thiên phú Thần chúng, đều có thể vẽ ra tới, nếu như là những cái kia trung cấp Chú thuật, Chú ấn liền cùng Thiên Thư một dạng, nhìn cũng không hiểu, chớ nói chi là vẽ lên.

Dù Thần tộc rất lớn nhưng thi triển Chú thuật Thần Chúng có thể đếm được trên đầu ngón tay.

“Thật là lợi hại! Chú thuật của các tộc Thần lại đa dạng như vậy” A Lam xem sơ lược qua các loại Chú, cảm khái nói.

A Lam nhãn châu đảo một cái sau đó rời khỏi lều, hướng về một căn lều khác mà đến, nhưng khi đi đến thì thấy Khổng Tước đi ra : “ Thiên! ngài ấy đi rồi ư?”

Từ đêm qua trò chuyện vị Thiên Đế kia lại cùng nàng trở về Thần Ẩn Bộ dừng chân một đêm, thân phận của hắn đã được che đậy lại thêm Thần Ẩn Bộ thành viên sơ tán, cho nên không ai phát hiện ra được.

Bây giờ A Lam tìm đến Thái Cực lại thông qua rèm vải mở ra, A Lam thấy được bên trong không có ai, này làm cho nàng thất lạc hụt hẫng, dù sao Thiên trong truyền thuyết lại đối xử với nàng giống với Phục Hy để cho nàng sinh hảo cảm, nên khi thấy y biến mất không vui cũng chẳng lạ gì.

“Còn chưa đi!” Khổng Tước đem một tấm vải đưa lên trên đó ghi một văn tự : sông.

A Lam nhìn một chút, ánh mắt sáng lên lập tức xoay người chạy đi, gần nơi này chỉ có một con sông nhỏ, nàng biết nó ở chổ nào lập tức đi nhanh về nơi đó.

“ Xem ra A Lam rất ưa thích Thiên” Khổng Tước thầm nói : “ ngài ấy so với Hỏa long Thiên Đế thật khác biệc”

Đêm qua trò chuyện nàng đã rõ được vị Tử long Thiên Đế này phần nào tâm tính, y không có như Hỏa long Thiên Đế mà nàng gặp qua, một bộ cao cao tại thượng không thể kháng lệnh.

Mà y cũng bọn họ trong mắt Thần tộc trò chuyện bình thường, hơn nữa cũng rất thân thiện hòa nhã. Dù là Thiên Đế chí tôn của Thần tộc nhưng lại cho bọn họ cảm giác thân cận, tuy nhiên cũng không mất phần uy nghiêm.

“ Thiên!” A Lam chạy một mạch chừng mười phút đã đến được sông nhỏ, từ xa liền thấy được Thiên đang ngồi tại một tảng đá, tại bờ sông buông cần câu, nàng đến gần kêu lên một tiếng.

Ánh mắt quan sát một lát thấy được một cái bình gốm ở bên đựng một nữa bình nước, bên trong là có mấy con cá lớn bằng bàn tay trong đó, A Lam liền nói : “ cá! Thiên là đang bắt cá ư?”

Thái Cực nhẹ gật đầu : “ câu cá cũng là một môn học vấn, cũng là một thứ để sinh tồn, cũng là một cái thú vui. Kẻ tầm thường câu cá sinh nhai hoặc thú vui, kẻ phi thường buông cần câu cá ảnh hưởng thiên hạ đại thế”

A Lam nghe chổ hiểu chổ không, lại hỏi : “ Thiên lấy cá là để ăn sao?

“ Ukm!” Thái Cực nhẹ gật đầu, lúc này lại giật cần lên khi một con cá khác bằng nữa bàn tay, quá nhỏ hắn liền thả nó trở về lại nước.

“ Không bắt lên ư?” A Lam nghi hoặc hỏi.

Thái Cực chậm nói : “ giết nó lấy thịt cũng không được bao nhiêu, làm sao lại không thả nó một đường chứ. Làm gì cũng chừa lại một đường sinh cơ, không nên truy cùng diệt tận”

A Lam nhìn nói : “ Thiên thật khác biệc”

“Ồ!” Thái Cực thu cần lại hỏi : “ khác biệc ư?”

A Lam nói : “Thiên hàng năm tại Kết Tinh Sơn, A Lam cứ nghĩ Thiên sẽ khác với chúng con lắm. Nhưng mà Thiên cũng không khác gì, hơn nữa so với nhiều Thần còn thông thái, hơn nữa cũng rất tốt. Không như những gì A Lam nghe được.”

“ Ha ha” Thái Cực đem cần để lại lên bờ, đem tay duỗi ra hướng đầu nhỏ A Lam xoa lấy, nói : “tuổi còn nhỏ mà đã như mấy thần lớn rồi”

“ Đừng xoa đầu con nữa mà! thiệt là sao ai cũng thích xoa đầu A Lam vậy” A Lam xụ mặt nói, nhưng mà thực chất bên trong nàng lại ưa thích chuyện này, nó cho nàng cảm giác thân thiết cùng ấm áp.

“ Đó là vì A Lam nhìn đáng yêu đây!” Thái Cực cười nói, thu tay rồi phất nhẹ lên, trong lọ gốm cá bị nhấc lên không rồi bị thần lực của hắn ép chết, vảy cá nội tạng nhanh bị ném xuống sông.

“ Đáng yêu!” A Lam mặt hơi đỏ lên thẹn thùng cùng vui sướng khi nghe được.

Thái Cực lại sở ra thần lực, rất nhanh bếp lửa hiện ra, chảo nồi gia vị tẩm ướp, những đầu cá rất nhanh bị chế biến.

“ Thơm quá! hóa ra ngài để lại lời nhắn là có ý này! Không biết Khổng Tước có được cơ may vinh dự đó hay không?” Khổng Tước theo sau A Lam chỉ là không vội vả, khi đến đã nghe trò chuyện của cả hai, nhìn thấy Thái Cực đem những con cá này tại chổ chế biến nàng đã rõ y muốn làm gì.

“ Cứ tự nhiên!” Thái Cực cười nói, nhẹ phất tay tảng đá gần đó bị nhấc lại rồi bị cắt phẳng đi làm thành một cái chổ ngồi.

“ Nếu để chúng thần khác biết, Khổng Tước có thể may mắn được cùng Thiên dùng bữa, hẳn ai nấy vừa khó tin mà càng đố kỵ” Khổng Tước nhập tọa cười nói.

Thái Cực nói : “ ukm! đố kỵ là phải rồi, mỹ nhân như nàng dùng bửa cùng hẳn rất nhiều nam thần ao ước.”

“ Nga!” Khổng Tước mặt có chút cứng lên.

Thái Cực nói : “ lẽ nào ta nói không đúng ư? Khổng Tước xinh đẹp như vậy lẽ nào không có người theo đuổi ư?”

Nâng lên người theo đuổi, Khổng Tước liền càng lúng túng hơn. Nàng ngoại hình đúng là không thấp, Khổng Tướ cùng với Tâm Nguyệt Quy là hai bông hoa kiều diễm của Thần tộc.

Trước khi phản thần nàng là Thiên Gian Lục Bộ- Đấu bộ trong, mỹ mạo là có nhưng không ai dám theo đuổi nàng. Bởi vì rất nhiều kẻ, hồi nhỏ đều bị nàng đánh qua, cái khác không có bị nàng đánh, nghe được, cũng không dám đối với Khổng Tước có ý đồ, sợ là bị đánh.

Hơn nữa Khổng Tước cá tính thật mạnh, nếu như dám chọc Khổng Tước, chỉ có thể bị Khổng Tước đánh nằm bẹp.

Lại thêm nàng trong mắt ý trung nhân, nhất định phải có nam tử khí phách, lại chính trực thiện lương, không như Thần tộc khác kiêu ngạo đắc ý xem thường sinh mệnh của các tộc khác.

Đáng tiếc, lớn như vậy Thần Vực, nam tử như vậy vậy vô cùng hiếm thấy. Thành ra đến hiện giờ nàng vẫn chưa nhìn lọt một ai, cũng như có người theo đuổi nàng.

“ Ah! quên mất! hóa ra là cá tính mạnh mẽ lại đánh không ít thần à! Từ nhỏ lui lại bóng ma, cái đám nam thần kia đúng là không có tiền đồ mà. À còn nàng ý trung nhân quả thật là tại cái Thần tộc này hiếm có. Chả trách đến nay xinh đẹp vẫn vườn đơn gối chiếc!”Thái Cực dùng Không Thức Giới Thần Lực xem qua ký ức của Khổng Tước, trong ngắn ngủi đã xem hết mọi chuyện cười nói.

“ Người.... người là cố tình trêu chọc ta” Khổng Tước lòng có chút thẹn, xấu hổ nói.

Thái Cực nói : “ ta chỉ là hiếu kỳ, thế là trộm một chút xem tâm nàng thế nào. Không Thức Giới của ta đã đến đỉnh, lại không cẩn thận xem được vài chuyện hồi bé, quả thật Khổng Tước lúc bé so với A Lam còn đáng yêu à! cá tính mạnh”

“ Ngài.... ngài” Khổng Tước không biết nói sao cho phải với y, vừa giận cũng thẹn mở miệng : “ ngài là Thiên của chúng thần, làm sao lại như bọn

A Lam nói vào : “ Thiên! người là đang quấy rối Khổng Tước tỷ tỷ”

Thái Cực nói : “ này là do Khổng Tước xinh đẹp, cho nên mới để ta nhấc lên hứng thú, cái này là do nàng ấy, không phải do ta được”

Khổng Tước nghe hắn nói vậy mặt lại đỏ hơn, nữ nhân làm sao không thích kẻ khác khen mình xinh đẹp đây, nhất là Thiên chủ của chúng thần, đem cảm xúc đè xuống ngữ khí có chút trách móc : “ Ngài đùa giỡn ta lại còn đổ tội cho ta nữa”

“Nếu mà đùa giỡn, thật sự ta đã sớm động tay động chân, nàng có muốn biết ta đùa giỡn nữ tử là thế nào hay không? Đối với mỹ nữ trước nay ta rất vui lòng tâm tình mấy chuyện này đó, chẳng hạn như Thần tộc vì sao phải 20 tháng mới sinh nở, nàng có muốn cùng ta đêm dài đối ẩm việc này không?”

Khổng Tước mặt càng đỏ hơn, nếu người trước không phải là Thiên nàng đã sớm đánh một trận rồi, chỉ là y thân phận đặc thù khiến nàng thẹn thùng xấu hổ, chưa bao giờ có xảm xúc lại nổi lên.

“Khổng Tước tỷ tỷ mặt đều đỏ” A Lam nói vào : “ nhưng mà 20 tháng Thần tộc hoài thai là vì sao vậy?”

“ Vấn đề này tầm Khổng Tước mới biết được, A Lam còn nhỏ chuyện này không nên hiểu sâu vào” Thái Cực hướng A Lam nói.

A Lam nghi hoặc song cũng gật đầu.

Thái Cực lại rót ra hồ lô rượu vào chung Tinh Thạch đẩy đến cho Khổng Tước : “ có biết rượu này gọi gì không?”

Khổng Tước bị dời đi chú ý : “ Khổng Tước không rõ”

“Mỹ nữ như rượu ngàn năm ủ. Ngắm nàng chưa uống lòng đã say.” Thái Cực khẽ ngâm nga rồi nói : “Đây là Mỹ Nhân Tửu, ta ủ đã mấy ngàn năm. Chỉ là còn không bằng Khổng Tước thẹn thùng phút vừa rồi, xinh đẹp, lòng ta cũng có chút say”

Khổng Tước hốt hoảng, sau đó lại bối rối đứng dậy quay người đi : “ ngài không muốn ta ở lại, sau lại cứ trêu chọc ta như thế”

Nói xong lại luống cuống rời đi, chỉ là mặt nàng so với trước còn đỏ hơn.

“ Ha ha ha ha” Thái Cực nhìn Khổng Tước bị hù chạy cười lên một tràng, sau đó thân hình thoắt cái đã hiện ra chổ Khổng Tước, đem tay bắt lấy eo nàng: “ ta lại sao không muốn nàng ở lại chứ! Khổng Tước mặt nàng sao lại đỏ lên thế này”

Khổng Tước thẹn, vùng vẩy thoát ra khỏi Thái Cực áp bách.

“ Vừa hay ta cùng nàng chơi đùa một lúc! Ta áp chế lực lượng bằng nàng, nếu thắng ta đáp ứng nàng một cái sở cầu. Nếu thua phải ngoan ngoãn cùng ta trò chuyện một đêm, Khổng Tước nàng nếu mà thua vậy sẽ bị ta ăn đến xương cốt không còn, 20 tháng sau phải hoài sinh Long tử” Thái Cực trêu đùa, nói xong thả ra giam cầm,

Khỏng Tước vừa thẹn vừa giận : “ ta mới không cùng ngài đâu”

“ Này không phải do nàng quyết định mà do ta, thua tối nay phải cùng ta một đêm đối ẩm, nàng không muốn nhưng ta muốn” Thái Cực vô lại nói : “ không muốn bị ta ăn, vậy phải xem thực lực của nàng rồi, đến đi”

Khổng Tước vừa thẹn vừa giận, song nàng cũng rõ nàng đứng trước người kia không có trọng lượng nào, quyển chủ động là ở Thái Cực, lập tức từ không gian của mình lấy ra song kiếm.

Thái Cực đã đứng dậy, vươn tay : “ nữ sĩ ưu tiên”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK