Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liên miên công kích qua đi, xung quanh tàn ảnh hiện ra, chưởng kình bá đạo đem đánh vở không ít cây tùng đổ rạp.

Thiên Trạchphân thân không một chút biến sắc, như nước chảy mây trôi ứng đối, song quyền song cước đáp trả, trong người lực lượng vận chuyển đánh tan hết thảy thế công bá đạo kia.

Cuối cùng một chiêu toàn lực đem chấn một cái thân ảnh nhỏ hơn mình lùi ra sau, cả hai cũng từ đó mà tách nhau ra.

“ Chả trách có thể xông thẳng lên nơi này, tiểu tử có bản lĩnh” Thanh âm nữ tử hàn lãnh phát ra tràn đầy tán thưởng.

Nữ nhân phía trước vóc dáng cho người nhìn một bộ thanh xuân thiếu nữ, niên kỷ đôi mươi đổ lại, đôi mắt như điện, sáng ngời có thần, tự người có một cỗ khinh người khí thế.

Luận sắc đẹp hoàn toàn không kém bất luận mỹ nhân nào, khắp toàn thân từ trên xuống dưới, toả ra ra thành thục cô gái tuyệt đại phong hoa.

“Mỹ nhân ngươi là ai? Vì sao tập kích bản tọa” Thiên Trạch dò hỏi.

Nữ tử phía trước cười lạnh, quát : “ tiểu tử muốn chết, dám đến chổ nãi nãi càn quấy, để nãi nãi xem ngươi có bao nhiêu bản lảnh”

“Hóa ra là Thương Sơn Đồng Mỗ!” Thiên Trạch phân thân nghe được, liền phán đoán ra được nữ tử xinh đẹp phía trước lên tiếng.

Vu Hành Vân mày chau lại khi nghe đối phương liếc mắt liền đoán ra thân phận của mình, đây là một điều để cho nàng khá bất ngờ.

Vu Hành vân nhìn thấy Thiên Trạch phân thân trên bàn tay đeo một chiếc giới chỉ, sắc mặt biến đổi, lập tức giận dữ nói: “Đây là bản môn chưởng môn tín vật, ngươi làm sao có thể đeo nó, lớn mật!”

Thiên Trạch phân thâncười đáp : “ bây giờ ta là chưởng môn phái Tiêu Dao làm sao lại không thể đeo nó, Vô Nhai Tử trước khi tạ thế qua đời truyền lại cho ta”

Vu Hành Vân con mắt co rụt lại khi nghe được : “ chết, làm sao sẽ!! nói! Này nhẫn ngươi là chiếm được ở đâu, nhưng có một câu không thật chỗ, nãi nãi liền để cho ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết!"

Miệng thì nói nhưng thân thể nàng bồng bềnh mà tới, khiến một chiêu Thương Sơn Cầm Nã Thủ bắt đến người Thiên Trạch phân thân.

“HỐNG”

Gầm thét vang vọng khắp cả không gian, từ người Thiên Trạch phân thân tuôn ra hắc khí hình thành cự long, trực tiếp đem Vu Hành Vân khí tức cho thôn phệ lấy, thậm chí còn trực tiếp bức lùi.

“ Cái gì!!!!” Vu Hành Vân cũng biến sắc khi nhìn thấy một màn này.

Chân khí ly thể đối với cao thủ như nàng mà nói chỉ là chuyện nhỏ, nhưng đem chân khí ngưng hiện thành thực thể như kẻ đằng trước, nàng thật không ngờ cái tên thiếu niên phía trước công lực lại thâm hậu đáng sợ đến như vậy.

Cho dù là nàng cũng chưa làm được, hơn nữa kiến thức võ công của Vu Hành Vân không phải là không có, vậy mà nàng không nhìn ra được hắn xuất ra võ công gì.

Đáng nói là hắc khí ngưng thành hắc long kia tản ra khí tức để nàng cảm nhận được nguy hiểm, mặc dù nó không tản ra bất cứ khí tức nguy hiểm gì, đây là cảm giác cùng bản năng mách bảo cho Vu Hành Vân hay biết.

“ Muốn chết không được, sống không xong, tiểu mỹ nhân nàng làm được không?” Lôi phân thân Đế Thiên An không một chút sợ hãi, chẳng có một chút xem Thiên Sơn Đồng Mỗ vào mắt.

“ Muốn chết không được, sống không xong, tiểu mỹ nhân nàng làm được không?” phân thân Thiên Trạch không một chút sợ hãi, chẳng có một chút xem Thiên Sơn Đồng Mỗ vào mắt, ngả ngớn nói.

Vu Hành Vân nghe được bạo nộ, thanh âm lạnh lẽo : “ Muốn chết!!!”

Sát khí tỏa ra, khí thế trong người bành trướng ra ngoài, bàn tay nàng sử xuất thức Thiên Sơn Lục Hợp Chưởng, một chiêu này chính là Dương Quan Tam Điệp.

Một thức chưởng lực tập tới, đều mang theo ba đạo chưởng lực, tầng tầng lớp lớp uy lực kinh người.

Nữa bước Thiên Nhân cao thủ toàn bộ sở ra ngoài, khí tức của nàng ta bao phủ một vùng trực tiếp khóa lên người kẻ địch.

“Ầm!”

Vu Hành Vân nhìn chưởng lực bá đạo của mình không đánh vở được hắc long kia, gương mặt trầm xuống hơn, sát khí càng ngày càng kéo lên, nâng lên thân hình lao đến trongngười chân khí thâm hậu hùng hồn thả ra.

Trước đây thân hình không cách nào trưởng thành như con nít một dạng, đó là một cái tâm khảm trong Vu Hành Vân. Cũng là chuyện mà để nàng cùng Lý Thu Thủy đấu đến sống chết không từ bỏ.

Mặc dù thương thế nàng vừa được khôi phục không lâu gần đây, nhưng có kẻ ở trước mặt mình dám nói chữ “ tiểu” cũng để cho nàng động nộ. Càng huấn chi từtrước đến nay còn chưa có kẻ nào lớn mật to gan như vậy.

Cộng thêm việc giới chỉ chưởng môn trên tay y, Vu Hành Vân làm sao mà chịu cơn tức này cho được, kẻ này nàng quyết cho hắn chết không được sống không xong mới hả cơn giận của mình.

“ Phanh!!” “ Phanh!!” “ Phanh!!”

Dồn dập sóng kình tản mát mà ra, hai thân ảnh không ngừng giao thoa đan vào nhau, quyền ảnh chưởng ảnh không ngừng hiện lên. Kình lực tản mát ra ngoài quấy lên phong bạo, cây cối xung quanh không ngừng lay động, có khi còn bị chấn gãy đổ.

Hư Vô phân thân Thiên Trạch không một chút sợ hãi, đến bao nhiêu công kích liền dần dần hấp thụ hết, còn dùng trêu tức thanh âm nói :“ Còn bản lĩnh gì nữa không? ta đây cũng muốn mở rộng nhãn giới một hồi”

“ Là ngươi muốn chết, nãi nãi thành toàn ngươi” Vu Hành Vân bị khí tức không chịu nổi, rốt cuộc cũng sử ra một tuyệt học khác của bản phái.

Thương Sơn Chiết Mai Thủ.

Thương Sơn Chiết Mai Thủ là phái Tiêu Dao tuyệt học, cũng là trong thiên hạ cao cấp nhất võ công, bất kỳ chiêu số võ công, đều có thể tự mình hóa tại đây sáu đường hái mai bên trong, có thể nói phong phú toàn diện.

Thiên Trạch tại Vô Nhai Tử cũng biết đến cái môn tuyệt học này, tổng cộng có ba đường bắt pháp, tổng cộng lục lộ võ công bao hàm Tiêu Dao Phái võ học tinh nghĩa.

Chưởng pháp cùng cầm nã thủ bên trong, chứa bao hàm kiếm pháp, đao pháp, tiên pháp, thương pháp, bắt pháp, phủ pháp đợi chút chư giống như binh khí tuyệt chiêu.

Môn võ công này biến pháp phức tạp, Thương Sơn Chiết Mai Thủ, là vĩnh viễn không học hết, đem tới người sử dụng nội công càng cao, kiến thức càng nhiều.

Vu Hành Vân kiến thức rộng lớn, càng là sống gần chín mươi tuổi, thiên hạ võ học đại bộ phận gặp qua, ra chiêu thời khắc, phức tạp vô cùng, một chiêu ở giữa càng là hàm chứa thiên biến vạn hóa.

“Oanh long long”

Hư Vô phân thân Thiên Trạch nhếch môi bất động nhìn Vu Hành Vân không ngừng biến chiêu tung đòn, đối mặt với khí thế áp bách đánh lên mình hắn dùng sức mà đón đở, mỗi đạo kình lực của Vu Hành Vân dần bị hắn hấp thụ.

Vu Hành Vân càng đánh càng giận, càng đánh càng bị khí còn cả kinh nghi, khi không cách nào đánh trúng được thân ảnh kia, nàng khinh công cũng không phải thấp, là đương nửa bước Thiên Nhân cao thủ.

Ấy vậy mà vẫn không làm gì được, đến cả góc áo của người thanh niên trẻ tuổi này cũng không bắt được.

Như đoán được Vu Hành Vân tiếng lòng, Thiên Trạch phân thân cười nói : “nếu như Đồng Mỗ đánh trúng ta một chưởng, muốn chém muốn giết đều được cả. Còn nếu không ngồi xuống, cũng lớn tuổi rồi sau lại giống như tiểu cô nương một dạng bốc đồng vậy”

“ Ngậm miệng” Vu Hành Vân nộ hỏa càng lớn hơn, bàn tay hóa chưởng thi triển một môn tuyệt kỹ khác của phái Tiêu Dao.

“Thương Sơn Lục Dương Chưởng” Phân thân Thiên Trạch cười nhạt nhìn chưởng ảnh bá đạo mang theo khí thế cương mãnh ập đến.

Thương Sơn Lục Dương Chưởng so với Hàng Long Thập Bát Chưởng không chút kém cạnh, là chí cương chí dương chưởng pháp, uy lực cực kỳ mạnh mẽ.

Thương Sơn Lục Dương Chưởng, này chưởng pháp bên trong “Lục” tự, kỳ thực giống như Lăng Ba Vi Bộ từ Dịch Kinh mà ra chưởng pháp.

“ Dương Xuân Bạch Tuyết”

“ Dương Quan Tam Điệp”

“ Dương Ca Thiên Quân”

Chưởng pháp được Vu Hành Vân triển khai ra nhẹ nhàng phiêu dật, thanh tao lịch sự thanh tuyển, chiêu nào chiêu nấy hung hiểm.

Tấn công về phía phân thân Thiên Trạch chỗ yếu, biến nặng thành nhẹ nhàng, tiêu sái như ý, thực sự không hổ cùng tồn tại Bạch Hồng Chưởng Lực, đều là Tiêu Dao Phái cao thâm nhất chưởng pháp một trong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK