Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại thêm một tràng dồn dập bước chân chạy đến, Lý Tinh Vân truy hỏi Thượng Quan Vân Khuyết cũng biết được địa điểm giam giữ Cơ Như Tuyết.

“ Không thể nào!!” Thượng Quan Vân Khuyết nuốt một ngụm nước bọt, nhìn những tàn ảnh của hai người tan biến, trong lòng cực kỳ khiếp sợ khi thấy Bất Lương Soái bản thể bị bức lui về sau bảy bước.

Viên Thiên Cương trong mắt hắn cũng là giống như thần tồn tại, sống 300 năm lão quái vật, không thể chiến thắng.

Mặc dù Đế Thiên An thần bí lại mạnh mẽ, nhưng làm sao có thể là Bất Lương Soái đối thủ, nhưng mà bây giờ hắn thấy lảo quái vật kia bị đánh bại.

“ Đế đại ca” Lý Tinh Vân nhìn thấy phía trước tràn ảnh liền nhận ra ngay được bắt mắt nam nhân đang giao đấu, nhịn không được mà kinh hô.

Càng nhìn hắn càng rung động, phải biết Viên Thiên Cương cái tên này hắn cũng nghe không ít truyền thuyết mà lớn lên đấy, mà gần nhất nghe được y phục dục trường sinh bất tử đan, đã qua ba trăm năm rồi, ấy vậy mà bị nam nhân kia bức lùi.

Đế Thiên An khinh thường nói : “ Chỉ là một tên khoe khoang, ếch ngồi đáy giếng mà thôi, ta còn tưởng Viên Thiên Cương có gì hơn người, hôm nay gặp mới biết chỉ là cái hạng khua môi múa mép”

“ Ngươi...!!!.” Viên Thiên Cương tức giận quát lớn, thẹn quá thành giận, lạnh giọng xuống sát khí không giảm : “tiểu tử không biết trời cao đất rộng, cho rằng đạt đến Thánh Vị có thể cùng Bản Soái tiếp vài chiêu là mạnh miệng rồi”

Tinh Vị, Thiên Vị phía trên chính là Thánh Vị, ở Viên Thiên Cương trong ấn tượng chỉ đếm được trên đầu ngón tay mới có thể đạt được cảnh giới này.Tại quá khứ của hắn cũng gặp qua vài người, nhưng bất luận là ai tuổi đời tuyệt đối là một bó to.

Mà nam tử phía trước lại là Thánh Vị cảnh cường giả, đây là Viên Thiên Cương hoàn toàn không nghĩ tới.

Viên Thiên Cương có thể đạt tới hiện giờ là Thánh Vị cảnh, là bởi vì hắn sống mấy trăm năm thời gian, nếu nhiều như vậy năm mà không đạt được chẳng phải quá phế vật đấy ư.

Nhưng Đế Thiên An trước mắt, hắn có thể khẳng định đối phương tuyệt không thể có thể như hắn sống mấy trăm năm được. Trường Sinh Bất Tử đan dược chỉ có hắn một người luyện ra được, chỉ có hai viên duy nhất, một là hắn dùng một chôn trong Lý Thế Dân mộ địa, hơn nữa khi dùng sẻ bị hủy dung giống hắn.

“ Mạnh miệng hay không thử là biết thôi!” Thiên An đáp trả, Chakra vận dụng biến đổi hình thái cùng tính chất thành hai thanh hỏa kiếm diễm lệ, đại lượng hỏa Chakra được dồn nén vào đó.

“ Xuy!” Hai trường kiếm màu đỏ rít gào bay đến Viên Thiên Cương mà đến, trên không trung vẻ lên một đường kinh hồng.

Cuồng bạo khí kình bạo phát, chỉ thấy Thiên Cương chi khí hình thành một lớp tầng phòng hộ bao phủ quanh người Viên Thiên Cương, đem hai thanh hỏa kiếm chặn lại nổ một tiếng lớn.

Chính ngay lúc này, Đế Thiên An mượn bạo tạc chế tạo khói mù, đề thân đến cực hạn tiếp cận Viên Thiên Cương, tại trước lồng phòng hộ trực tiếp xuất quyền.

“ Ầm!!!” Tiếng đổ nát so với trước còn vang dội, thạch thất rộng lớn bạo phát bụi mù, gạch đá toái vụn.

“Ực!!” Thượng Quan Vân Khuyết, Cơ Như Tuyết và Lý Tinh Vân đều nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt bọn họ thấy được Viên Thiên Cương bị đánh trượt dài một đoạn, sau đó lại hung hăn đập lên vách thạch thất, đem nó rạn nứt cùng sụp đổ.

“Ha ha ha” từ trong khói bụi phát lên một hồi tiếng cười âm lãnh, Viên Thiên Cương chậm rãi đi ra, mở miệng nói : “Có thể thương tổn được ta, cái này ba trăm năm tới, ngươi vẫn là thứ nhất.”

Nói đến đây, Viên Thiên Cương thẳng tắp lưng, toàn thân tản ra không có gì sánh kịp bá khí cùng phóng khoáng : “Nhưng mà có thể đánh bại ta người, trên đời này còn chưa có xuất hiện, cho nên, ngươi đi chết được rồi!!”

Viên Thiên Cương rất nhanh tự tin lại, trên người hắn đả lâu lắm rồi chiến ý lại kéo lên, phải biết hắn sống đến bây giờ có thể cho hắn giao thủ đả không còn một ai.

“ Nơi này coi bộ không được rồi, đổi cái không gian thế nào? ” Đế Thiên An đem mắt nhìn thạch thất sụp đổ không ít, cái nơi này chỉ cần kéo thêm một đoạn thời gian nữa chỉ e bị đánh sập cả.

“ Bản Soái cũng có ý này” Viên Thiên Cương nghe được đồng ý, thu lại song quyền chắp tay sau lung, cất bước đi ra thông đạo : “ Bản Soái đợi ngươi bên ngoài”

“ Được!” Đế Thiên An gật đầu đáp, sau đó không nhanh không chậm bước theo, trước khi rời khỏi thạch thất bàn tay vung lên để lại một mảnh giấy đến vị trí Cơ Như Tuyết.

“ Đại… đại soái!” Thượng Quan Vân Khuyết mồ hôi tuôn ra khắp người khi thấy Viên Thiên Cương xuất hiện tại hai người trước, rồi dừng lại quan sát.

“ Hừ!” Viên Thiên Cương hừ lạnh một tiếng sau đó nhanh bước ra ngoài, bởi hắn thấy được phía trước mắt có một bắt mắt thân ảnh, thân hình trong chốc lát đã biến mất, lần nữa hiện ra ở ngay vị trí của Đế Thiên An.

“ Sinh Môn khai!!” ngay khi vừa ra thông đạo, Đế Thiên An lập tức khinh thân đến một cái bãi đất trống trước cửa vào nhà lao, chủ động giải khai đệ nhất môn trong Bát Môn, cả người khí tràng lập tức cuồng bạo.

“ Được lắm!” Viên Thiên Cương nhìn luồng khí màu xanh xuất hiện quanh người Đế Thiên An như gió lốc, so với trong giao đấu khí còn mạnh mẽ hơn gấp mấy lần, tán thưởng một câu xong cũng không chậm trễ thả ra chân khí.

Hai luồng bất đồng khí không ngừng kéo lên, để cho không khí xung quanh bị đẩy dạt đi, cây cối cũng bị lay động. Mặt đất dưới chân cả hai bắt đầu rạn nứt.

“ BÀNH!!!!”

Đế Thiên An chủ động phát động công kích, thân hình lóe lên cướp đến một quyền đối bính với Viên Thiên Cương, Chakra bạo phát xung đột cùng Thiên Cương khí.

Ngay sau đó, từng tiếng như sấm nổ không ngừng vang lên, tàn ảnh của hai người lại không ngừng hiện ra. Bất quá so với ở trong thạch thất còn nhiều cùng va chạm mỗi lần càng thêm cường đại, kình lực của cả hai dư uy cũng đủ chấn ép mấy người có công lực thấp trọng thương.

Trong chốc lát cả hai công qua thủ lại hơn mấy trăm đòn quyền cước, để lại không ít kiến trúc lẫn cây cối xung quanh bị đổ gãy. Mà cuộc chiến của cả hai vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

“Cái này, cái này.... đây là thực lực của hai người đó ư?” Lý Tinh Vân nhìn trong tràn đại chiến hai người mà khiếp sợ, cho dù đã đạt đến Tiểu Thiên Vị nhưng đứng trước hai người kia chả là cái gì cả.

“ Đại Soái… vậy mà!!!” Thượng Quan Vân Khuyết con mắt rung động nhìn Bất Lương Soái cùng với Đế Thiên An giao chiến, càng đánh hắn thấy được Đại Soái nhà mình vẫn không làm gì được người nam nhân kia.

Đồng thời trong tâm, từ trước đến nay chưa dám nghĩ đến một suy nghĩ bắt đầu mọc rễ nhanh chóng nảy mầm.

Chỉ cần Bất Lương Soái còn, thì một ngày làm Bất Lương Nhân cả đời chính là Bất Lương Nhân đừng mong có thể thoát khỏi đối phương chưởng khống.

Nếu như Bất Lương Soái hôm nay không còn đây?, gông xiềng của hắn giam giữ bấy lâu cũng biến mất. Từ nay về sau trời cao biển rộng, hắn mặc sức chim bay cá nhảy à!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK