Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai ngày sau.

“ Quay về cung ư?” Thiên Mã Tướng Quân ngồi trên một chiếc ghế, tay cẩn thận gói lấy một cái hộp quà, nghiền ngẫm nói.

Cách lão chừng ba mét, là đội trưởng đội biệt kích số 4 của Hắc Phong Hội cung kính quỳ một chân hành lễ, Đông Quy nghe xong hồi đáp : “ chủ nhân là vầng thái dương của Tà phái võ lâm. Nếu người cứ đi xa lâu ngày, biết nhiều chuyện bực mình sẽ có hại cho sức khỏe ạ.”

“ Ngươi đừng lo! Không nói thì ta cũng đang có ý định hồi cung đây” Thiên Mã Tướng Quân nhàn nhạt nói, lúc này hộp quà cũng gói xong lão đứng dậy hạ lệnh : “ ngươi hãy lui đi”

“ Vâng! Thưa Tướng Quân” Đông Quy cung kính đáp, sau đó vận lên khinh công trong nháy mắt rời đi khỏi nơi này.

Thiên Mã Tướng Quân trầm mặc.

Không nhanh không chậm chỉ vài phút, một cái bóng ảnh đã thấp thoáng trong gian phòng, thanh âm đến trước : “ Hưng Quân xin bái kiến Tướng Quân”

Hưng Quân cung kính hành lễ, rồi bẩm báo : “ Tướng Quân, vừa rồi tôi thấy Hàn công tử từ lãnh địa của Bách Hội Môn sang lãnh địa của phái Nạc Giang ạ”

“ Thế sao?” Thiên Mã Tướng Quân nghe xong từ tốn nói : “không đưa được về cung mà chúng ta lại để hắn thâm nhập sâu vào giới võ lâm rồi”

“ Nhưng xem công tử dường như không còn quan tâm đến võ lâm nữa” Hưng Quân nghĩ ngợi rồi nói.

“ Hm!” Thiên Mã Tướng Quân vuốt râu, nói : “ Hưng Quân ngươi vẫn chưa hiểu con người Quang Nhi nhỉ”

“ Sao ạ?” Hưng Quân nghe xong không rõ hỏi lấy.

“ Hắn sở dĩ cầm lại Hỏa Long Đao là để lấy lòng một cô nương mà hắn đang thích thôi. Hắn đã phải lòng một cô nương có vị thế trong võ lâm. Nhưng do hắn biết bản thân không thể xứng với cô nương đó” Thiên Mã Tướng Quân chậm rãi nói ra.

“ À... ra là vậy” Hưng Quân hiểu ra thầm nói.

Thiên Mã Tướng Quân tiếp tục nói : “ nhưng mà Đế Thiên An xuất hiện để cho Quang Nhi nhận lấy áp lực, cũng thay đổi đi”

“ Cho nên ngày trước Hàn công tử đột nhiên muốn người dạy cho mấy tuyệt kỹ, chính là muốn cùng Đế Thiên An công tử…” Hưng Quân tiếp lời, nói được một nữa thì hắn dừng lại, mặc dù chưa yêu đương nhưng hắn biết Hàn công tử nhà mình vừa ý Đàm cô nương, nhưng mà bị vị tài hoa công tử kia chèn ép.

Ngay đêm bị hạ thuốc, khi trạng thái tê liệt bị giải trừ Hàn Phi Quang dùng khinh công tìm kiếm nhưng bất thành. Ngay ngày hôm sau lại tìm đến tiện nghi sư phụ mình, từ Thiên Mã Tướng Quân học lấy mấy môn tuyệt kỹ.

Chuyện này làm cho Hưng Quân cùng Hắc Phong Hội thành viên cũng cảm thấy bất bình thường. Mà Thiên Mã Tướng Quân lại rõ ràng nguyên nhân, song cũng không có bóc mẽ mà dạy cho đệ tử.

Một ngày sau Hàn Phi Quang lại chuồn mất, không có ý định trở về Thiên Mã Cung cùng sư phụ mình. Các thành viên Hắc Phong Hội tỏa ra tìm kiếm thì hôm nay mới phát hiện ra được hành tung của cậu chủ nhà mình.

“ Quang Nhi mặc dù thiên tư bất phàm, có điều Đế Thiên An tuyệt không so nó kém, thậm chí còn trên cơ. Hỏa Long Đao đổi chủ, cô gái hắn đang thích lại đi theo người kia, nó hiển nhiên sẽ bị kích thích” Thiên Mã Tướng Quân gật gù, gương mặt giãn ra ý cười rồi nói : “ bình thường bảo nó học võ công nó không chịu, bây giờ lại chịu người kích thích lấy”

Hàn Phi Quang từ một đêm gặp gỡ Đàm Hoa Liên trong lốt nữ nhi liền đem lòng nhớ thương. Nhưng hắn biết mình chỉ giỏi khinh công và bắt chước căn bản không thể so bì được Đế Thiên An.

Nhất là khi đối phương phô triển ra vũ lực nghiền ép Tống Võ Môn cao thủ, vô luận khinh công hay võ công đều mạnh hơn. Đáng ghét là tên này soái hơn, còn cả háo sắc như mình.

Hàn Phi Quang từ trước đến nay không muốn học võ công, chỉ muốn tự do tự tại lại bị Đàm Hoa Liên cùng Đế Thiên An làm xáo trộn. Hắn lần đầu tiên trong đời nổi lên ý định học võ, muốn đứng trước Đàm Hoa Liên tranh phong với Đế Thiên An.

“ Nhưng, Đế Thiên An công tử trong người có Hỏa Long Đao… Tướng Quân” Hưng Quân do dự không biết có tiếp nói hay không.

“ Hỏa Long Đao đã đổi chủ, chuyện này cho dù là ta hay Quang Nhi cũng vô dụng, trừ phi Hỏa Long Đao một lần nữa đổi ý định” Thiên Mã Tướng Quân hiểu ý thuộc hạ muốn nói gì, từ tốn nói.

Cùng thời gian, Giang Nặc phái địa bàn, thị trấn đường lớn trên.

Vô luận là ai, dù trước hay sau nam nữ đều hoáng sợ giật mình dẹp ra một cái lối đi, không dám lại gần một nhóm thân ảnh.

Đó là một cái thiếu nữ chỉ mười hai mười ba tuổi. Trông hết sức vô hại, tại vai trên còn đậu một con chuột lông xám béo.

Nhưng bất cứ ai qua đường ai cùng phải né nàng không nguyện dây vào. Nguyên nhân là ở phía sau là hai cái to lớn mảnh thú. Một con báo cùng đại điêu, chiều cao đều cao hơn nàng nữa cái đầu.

“ Mặc kệ! ta đã đi mấy chục dặm đường mới tìm được đến đây! Lôi Ưng” Tiểu cô nương tiểu nắm đấm cuộn lại, cất lời.

“ Quéc” Lôi Ưng chính là đại điêu theo sau nghe chủ nhân mình kêu lập tức kêu một tiếng như tỏ ý, có em chị đại.

“ Mau tìm kẻ thù đi” tiểu cô nương một tay chỉ ra lệnh.

Một ngày trước, nàng phát hiện ra bầy rắn của mình không biết là kẻ nào giết chết lẫn bắt đi. Thế là cơn giận kéo lên, lập tức mang theo ba tên thuộc hạ dưới trướng, chính là ba sủng thú của nàng lên đường truy tung, một đường bám theo liền truy đến thị trấn này.

“ Khịt ! khịt”Lôi Ưng nhận mệnh bước đến trước, lại cúi đầu ngó trái phải, kỳ lạ ưng mà lại giống chó dùng mủi ngửi.

“ Nó biết đánh hơi từ hồi nào thế” Tiểu cô nương lẫn người đi đường xung quanh trộm nhìn, thấy một màn này cũng thầm phun tào.

Chỉ thấy Lôi Ưng ngửi được một lúc, đột nhiên ngẩng đầu sau đó giương cánh, tiếp đến dùng hai chân bước nhanh đến trước.

Có thủ hạ dẫn đường, tiểu cô nương cùng báo lớn lập tức theo sau. Chặng đường dọa không ít người qua đường.

Rất nhanh một người tam thú đã đuổi đến được một cái gian khách điếm không nhỏ, cả nhóm lập tức xông lên làm dọa không ít người. Khách nhân nhìn thấy hung thú xông vào, không ít kẻ da mặt trắng bệch tay chân run lẩy bẩy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK