Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sa mạc một nơi, cách Quỷ thành năm dặm.

“ Trong Thiên Gian Lục Bộ thì Ám Bộ đại thần dũng mãnh nhất” đứng trên mép núi, Nghịch Thiên Nhi Hành phóng mắt nhìn về Quỷ Thành mà tán thưởng.

Từ manh mối em trai của Thương vương Trụ, Tùy Phong Khởi Vũ cùng Tử Vong Nhãn Thần cũng tra ra manh mối của Đại Kiếm Sư Tử Vũ.

Tại Thiên xuất chiến đem Thương Trụ mạt sát, Tử Vũ tuy không chịu cảnh giống như người anh em mình, nhưng lại bị Thập Hình mang về Quỷ Thành.

Đám người Nghịch Thiên Nhi Hành truy theo manh mối mà đến Quỷ Thành, và trong đêm này phát hiện ra được đặc sắc trận chiến.

“ Thập Hình! Không ngờ có kẻ dám đến Quỷ Thành cướp người, hơn nữa Thập Hình lại còn thất bại trước loài người. Thật đúng là là sự ngạc nhiên ngoài ý muốn. Đặc biệc là cậu thiếu niên kia, hắn cho ta một loại cảm giác gì đấy rất đặc biệc. ” Nghịch Thiên Nhi Hành ý vị sâu xa nói.

Tùy Phong Khởi Vũ đứng phía sau lên tiếng : “ Quả đúng như Đại Nguyên Soái nói, bất kỳ manh mối nhỏ nhặt nào đều không được xem thường mà bỏ qua”

“ Tên loài người đó chúng ta có thể lợi dụng thêm nữa không?” Tử Vong Nhãn Thần dò hỏi.

Nghịch Thiên Nhi Hành đáp : “ Hắn ta sẽ đem lại rắc rối lớn cho Thần tộc. Điều này với chúng ta mà nói chỉ có lợi mà không có hại”

Tử Vong Nhãn Thần lại nói : “ nói như vậy thì đây là lúc bắt đầu phát động chiến tranh rồi”

“ Người Minh tộc ẩn núp dưới Địa Ngục đã lâu, đã trải qua vô số thời kỳ ngày tối tăm, vì vậy bây giờ càng không được hấp tấp.” Nghịch Thiên Nhi Hành lại nói : “ kiên nhẫn đợi, ngày mà Minh tộc báo thù được sắp đến rồi”

“ Vâng!” Tử Vong Nhãn Thần cùng Tùy Phong Khởi Vũ cùng hô.

Nghịch Thiên Nhi Hành nói tiếp : “ 10 vạn năm trước, chiến dịch từ xưa đến nay, ta chỉ có thể dựa vào văn tự để đoán. Nhưng chỉ dựa vào như vậy ta đã cảm thấy sợ rồi, chiến tranh với Viễn Cổ Thần Tộc đã thay đổi hoàn toàn vận mệnh của Minh tộc”

“ Điều đáng tiếc là, trong trận chiến không thể nào thua được nhưng chúng ta lại thua.Từ đó về sau, mặt đất ấm áp và tràn đầy sức sống vĩnh viễn thuộc về Thần tộc. Còn chúng ta thì bị đày tới nơi địa ngục vừa lạnh lẽo vừa hoang vu.”

“ 10 vạn năm rồi, chúng ta đã chịu nổi nhục này trong 10 vạn năm. Ta không biết nên vui mừng hay là nắm cổ tay. Bởi vì tộc ta năm đó đối phó với Viễn Cổ Thần đến giờ vẫn còn tồn tại. Còn lại đến sáu tên.”

Tùy Phong Khởi Vũ tiếp lời : “ Chủ của Thần tộc- Thiên”

Tử Vong Nhãn Thần nói tiếp : “ bọn hắn tự gọi là Thiên hàm ý phụ thị vạn vật”

Nghịch Thiên Nhi Hành nói : “ bọn hắn chính là kẻ địch hôm nay và là kẻ địch truyền kiếp với chúng ta”

Tử Vong Nhãn Thần dò hỏi : “ Đại Nguyên Soái, chúng ta đã súc lực đủ rồi, lần này khai chiến, nếu như chỉ một tên chúng ta có thể hạ được hắn”

“ Ngươi sai rồi” Nghịch Thiên Nhi Hành chậm nói : “Trải qua những năm tháng dài miên man, ta cứ nghĩ sức mạnh của Thiên sẽ bị yếu đi, nhưng 5 năm trước ta tận mắt chứng kiến trận chiến ở Triều Ca. Lúc này ta mới phát hiện được, thực lực của hắn vẫn mạnh như ngày nào. Ta đã giật mình, tạm dời kế hoạch tấn công Thiên Chi Mộ, từ từ chờ đợi cơ hội khác. Bây giờ ta cảm thấy thời cơ đang càng ngày tới gần”

Nghe đến đây Tùy Phong Khởi Vũ lại dò hỏi : “ vậy thì thời cơ mà Đại Nguyên Soái nói hôm nay là cái gì vậy. Trừ phi là liên minh với loài người và những kẻ phản thần kia ư?”

Tử Vong Thần Nhãn nói : “ Nhưng loài người trời sinh ra đã là nô lệ, sinh ra đã sớm quen phục tùng Thần tộc. Còn những kẻ phản Thần tuy trận doanh đối lập nhưng bọn họ đối với Minh tộc chúng ta cũng phòng bị”

9 vạn năm nay con người đã là nô lệ của tộc Thần, kiếp sống nô lệ đã chịu hàng vạn năm trời, cho nên Tử Vong Nhãn Thần đối với việc con người có thể làm phản Thần tộc cho rằng không có khả năng xảy ra.

Về phần Thần Ẩn Bộ tuy là Thần tộc truy sát, song bọn họ vì quan điểm chính kiến bất đồng với tộc nhân mình. Song đối với Minh tộc cũng không phải là hảo cảm, tuyệt đối sẽ mang địch ý hoặc kiêng kỵ như các Thần tộc khác, mười phần sẽ không tham dự vào Minh tộc.

“ Không!!” Nghịch Thiên Nhi Hành cất lời : “ 5 năm trước không phải xuất hiện một tên phản nghịch hay sao. Hắn ta rất giỏi, sinh mạng của con người cũng chỉ ngắn ngủi đếm trên đầu ngón tay”

Tùy Phong Khởi Vũ và Tử Vong Nhãn Thần biết đến là kẻ nào, chính là Thương Trụ, dám phản kháng lại Thần quyền mà cùng Thương quốc chịu diệt vong.

Nghịch Thiên Nhi Hành cúi người nắm lên một ngụm đất rồi thả xuống : nói “ Sinh mạng tạm thời trong chớp mắt đả hóa thành tro bụi. Vì thế mà hạt bụi đất ám đạm xám xịt cũng sẽ có lúc bộc phát hào quang. Giữ chặt thời khắc huy hoàng của hạt bụi đó. Chính là cơ hội của chúng ta dành lại đất nước ấm áp.”

Nghịch Thiên Nhi Hành tay rút ta bên hông trường đao của mình, một tay vuốt lên sống đao, từ từ nói : “ Năm đó sau khi chúng ta bại trận lui về Địa Ngục Giới. Nếu như lần này còn thất bại nữa sẽ không còn đường lui nữa đâu. Đợi chúng ta là cái chết lạnh lẽo”

“ Đã rõ” Tùy Phong Khởi Vũ, Tử Vong Nhãn Thần cũng ý thức được chuyện hệ trọng của lần phản Thần lần này.

Có lẽ đây là trận đánh sau cùng của Minh tộc, nếu như thất bại lần nữa có lẽ Minh tộc sẽ vĩnh viễn bị tiêu trừ.

“ Bọn chúng đến rồi!” Nghịch Thiên Nhi Hành phát hiện ra mấy cổ thần lực từ xa cướp đến vị trí Quỷ thành nói.

Liền sau đó lời nói, bọn Nghịch Thiên Nhi Hành như cơn gió tiêu thất đi.

Mà lúc này, Quỷ thành bầu trời, bốn vị Đại Thần của Thiên Gian Lục Bộ đã đuổi đến tiếp viện cho Thập Hình, chỉ là cước bộ có chút chậm.

“ Tản ra! Lập tức truy theo bọn chúng!” Thiên Khôi đề xuất chú ý.

Ngay lập tức Truy Nhật, Thân Cực, Lưu Nguyệt phân ra ba hướng khác nhau truy đuổi, chỉ cần phát hiện bọn họ liền thông tri mà vây bắt.

“ Vẫn là chậm một bước” Thần Vực Đảo trên Tế Sư Điện nơi, Tâm Nguyệt Quy theo dõi được mọi chuyện từ xa cảm khái.

Nàng vón định dùng Không Thức Giới tiếp tục theo dõi, chỉ là Phục Hy và A Lam cảm ứng ra được lập tức công kích lại, khiến cho Tâm Nguyệt Quy phải từ bỏ.

“ Sao đột nhiên lại la lên thế?” lúc này đã giải thoát thành công, Lưu Si theo đám người Phục Hy ngự trên lưng Bát Tý Phi Nguyên rời đi, hướng Vũ Canh có chút bất mãn hỏi lấy.

“ Tôi cảm thấy có một đôi mắt nhìn chằm chằm, mặc dù nhìn không thấy nhưng toàn thân không thoải mái, lúc nãy giận lên mới la hét” Vũ Canh giải thích.

Phục Hy cười nói : “ đó là Không Thức Giới Thần Lực của Tâm Nguyệt Quy, con ả đó chắc ở Tế Sư Điện theo dõi! Khá lắm, cháu đã có thể cảm nhận được rồi”

“ Hóa ra là vậy” Khương Thượng, Lưu Si đám người hiểu ra cùng nói.

Tử Vũ lúc này nhìn đám người đến giải cứu mình, khiến hắn ngạc nhiên đó là những kẻ này trong có Thần tộc lại có Nhân tộc, hỏi : “ không biết các vị là”

Vân Trung Tử nói : “ Phong lưu hào hiệp Vân Trung Tử”

Phục Hy nói : “ ta là Phục Hy ông ngoại của Vũ Canh”

A Lam ngắn gọn : “ A Lam!”

Khương Thượng : “tôi là Khương Thượng bạn của Vũ Canh”

Những kẻ khác cũng lần lượt báo danh tính của mình.

Tiếp nhận thông tin xong Tử Vũ nói : “ nên sớm tìm nơi trú ấn, không lâu nữa Thần tộc sẽ truy lùng”

Vân Trung Tử nói : “ an tâm, chỉ cần Bát Tý Phi Nguyên đi chúng ta rất nhanh sẽ cắt đuôi hết bọn chúng thôi”

Tử Vũ không để ý vấn đề này hỏi Vũ Canh : “ 5 năm không gặp không nghĩ cháu đã mạnh lên rất nhiều rồi”

Vũ Canh nghe được vui mừng : “ hì hì! Đều là nhờ Đế đại ca, Lý Tịnh thúc cùng ông ngoại dạy dỗ, bây giờ con đã không còn nhu nhược như trước, con đã gia nhập Thần Ẩn Bộ trở thành chiến sĩ cường mạnh nhất”

Vân Trung Tử chen lời : “ là chiến sĩ nói dối giỏi nhất”

Vũ Canh không để ý, bởi vì giải cứu Tử Vũ thúc thành công để hắn trùng phùng với người thân, tâm tình làm sao không vui được cơ chứ.

Thời gian nhanh chóng qua đi, Phục Hy đám người thông qua Bát Tý Phi Nguyên trở về Thần Ẩn Bộ tân cứ điểm, chổ cũ đã bị Khổng Tước quyết định nhổ bỏ tìm chổ trú ẩn mới.

Mà bất ngờ là dựa theo dấu vết để lại của Khổng Tước, bọn họ lại tìm đến chính là nơi mà Đế Thiên An cùng Bạch Thái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK