Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói về Bạch Diệc Phi cùng Nữ Hầu Tước chiến đấu, từ khi bắt đầu cán cân lực lượng đã nghiêng lệch hẳn về phía người sau.

Chỉ là Bạch Diệc Phi không có mất mạng. Hắn nhiều lần rơi xuống hạ phong liền thoát khỏi Lan Trì, sau đó trở về đại quân vây giết tọa trấn. Dùng quân binh đông đảo ngăn lại mẫu thân mình, một phần khác thì tọa trấn ban hành các đạo mệnh lệnh để ngăn lại rối ren trong quân.

Hóa ra khi đại quân vây bắt Thiên Trạch, các cao thủ Tuyết Y Bảo từ trước bị Thiên Trạch khống chế cũng làm loạn. Khiến cho đại quân nghiêm chỉnh giàn binh bị tê liệt và rối loạn.

Bất lợi càng đến với Bạch Diệc Phi khi Thiên Trạch chiêu thu hai cái tân thủ hạ mới xong, sau khi chữa trị cho thủ hạ khỏi thủ đoạn của Càn Khôn. Tiếp đến cùng đám người ra chém giết đại quân nước Hàn.

Đại quân vốn đã rối loạn lại càng rối loạn thêm. Cuối cùng Bạch Diệc Phi chỉ đành hạ lệnh rút quân, mang theo thủ hạ của mình đào thoát và chờ chỉnh đốn lại đội ngủ.

Thiên Trạch cũng không cho thủ hạ truy giết mà quét dọn chiến trường, sau đó mệnh lệnh cho cao thủ Tuyết Y Bảo bí mật lên đường đến Gia Lãm, sau đó lại mang đám thủ hạ của mình thẳng về trước đô thành Bách Việt.

Trên đường không gặp trở ngại, đến tầm chín giờ sáng, bỗng nhiên, hắn phát hiện từ dưới đại địa xông lên khói mù.

Dưới mặt đất có một thôn làng nước Việt, các ngôi nhà bị thiêu trụi cháy dang dở, không ít tiếng khóc lẫn hoảng sợ từ dưới vang lên.

Đếm không hết y phục không đồng nhất, binh khí cũng hổn tạp, có cưởi ngựa có dừng bộ, tại thôn làng này dừng chân, thẳng tay chém giết những người dân trong thôn làng, công nhiên hãm hiếp cùng cướp bóc.

Một lượng lớn người như bọn chúng tụ tập ở một cái sân trống trong thôn, bọn chúng vây thành một cái hình móng ngựa.

Ở trong hình móng ngựa là gần cả ngàn thôn dân.

Một tên mặt hơi dài tầm ba mươi tuổi đổ lại, y thúc ngựa đi chầm chậm xung quanh một nhóm hai trăm người đang bị trói buộc phía trước, y chọn ra những thanh niên trai tráng đẩy ra một bên, một tên khác lấy dây thừng ra trói họ lại thành một sâu, thái độ ngang ngược vô đạo phi thường.

Người nào dám phản kháng, roi ngựa lập tức quất xuống như điên cuồng, đánh cho thừa sống thiếu chết.

Những người phụ nữ thấy nhi tử, trượng phu người thân của mình bị bắt đi, gào khóc thảm thương, nỗi thống hận thấu tận trời xanh.

Nhưng đám người này kẻ nào kẻ nấy đều hung hãn tàn ác, tuyệt chẳng có chút lòng trắc ẩn nào, thậm chí còn thẳng tay dùng binh khí chém chết những ai vọng động xông lên chống trả.

“ Không phải là quan binh, chúng là ai?” Thiên Trạch mang cả đám đáp xuống một ngọn cây kín kẻ quan sát sự việc, nghi hoặc hỏi

“ Chủ nhân, là bọn thổ phỉ trộm cướp” Bách Độc Vương nói.

Thiên Trạch nói : “ lẽ nào ta không nhìn ra được, có cướp nào mà có lực lượng lớn như thế không?”

Bách Độc Vương có chút lúng túng.

Khu Thi Ma nói vào : “Gần đây thuộc hạ hay tin bốn cái tặc khấu vùng giáp giới Bắc Ly và Sở tràn xuống vùng Nam Sở, có lẽ là bọn chúng”

Diễm Linh Cơ suy nghĩ một chút hô lên : “Tứ Đại Khấu”

Tứ Đại Khấu cái tên cũng đã nói lên tất cả, danh như nghĩa là tổ chức cho bốn thế lực liên minh cùng nhau mà thành, đặc biệc bốn thế lực cấu thành đều là trộm cướp hoành hoành ở hai nước lớn là Bắc Ly, Sở.

Đất Khô Cằn Ngàn Dặm, Mao Táo; Gà Chó Không Lưu, Phòng Kiến Đỉnh; Cỏ Không Mọc Nổi, Hướng Bá Thiên; Quỷ Khốc Thần Hiệu Tào Ứng Long, Tứ Đại Khấu không có địa bàn cố định chúng thường đi khắp nơi cướp bóc, đi qua chỗ nào là chỗ ấy tan hoang thảm hại như có dịch châu chấu vừa tràn qua, gian dâm, giết người, cướp của, không gì là không dám làm.

Trong Tứ Đại Khấu, nếu luận võ công thì Quỷ Khốc Thần Hiệu Tào Ứng Long là cao minh nhất, thủ hạ cũng đông nhất, lên tới sáu vạn người, lại không ngừng chiêu nạp thêm người mới, mỗi ngày đều bành trướng thế lực.

Chính vì lý do đó mà không ít thế lực tuy căm phẫn nhưng lại thúc thủ vô sách với chúng, một phần thế lực lớn khiến cho kẻ thù của chúng kiêng kỵ, một phần chúng
không có cố định và thường di tản....

Vùng Tương Sở quận thôn Vân Đoài cũng là một trong số rất nhiều nơi bị Tào Ứng Long cho tai họa, một khi công chiếm qua đi, của cải vơ vét, nam đinh thì bị cưỡng ép làm giặc cướp còn nữ nhân thì bị cướp về, trở thành hàng hóa hoặc công cụ cho các anh em phát tiết.

“ Nếu đã gặp cũng không thể bỏ qua, Bách Độc Vương bố trí độc trận ở cửa thôn, những kẻ khác tọa trấn ở các lối ra khác, không để cho chúng còn sống đi ra” Thiên Trạch nghiêm giọng nói, đồng thời hạ Tử Kim Hồ Lô xuống đất trống.

Bách Độc Vương cung kính chắp tay nhận lệnh, nói : “ tuân lệnh!”

Khu Thi Ma và Vô Song Quỷ, Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng, Huyền Tiễn nhanh rời khỏi Tử Kim Hồ Lô chấp hành nhiệm vụ.

“Ngươi, ngươi ngươi ra đây”Tên nam nhân sau khi chọn xong nam đinh, đi dạo một vòng xung quanh đám phụ nữ hài nhi, đột nhiên dừng ngựa lại, chỉ roi vào mấy cái nữ nhân rồi quát lớn.

Đám thôn dân lập tức làm loạn lên, nhưng nhanh chóng đã bị lũ người cầm binh khí quát dẹp, đương nhiên cũng không tránh khỏi mấy người bị đánh đến trọng thương, bán sống bán chết.

Ba cái thôn nữ kia bị kéo ra ngoài, quả nhiên là ba cái tiểu mỹ nhân, thân hình đầy đặn thành thục, tư sắc có thể nói là đẹp nhất trong đám nữ chẳng trách đã làm cho gã phải động tâm.

“Đại đương gia, cả cái thôn Vân Đoài nghèo này lại ra ba cái tiểu mỹ nhân” gả chọn nữ xong đem ba cái nữ tử đến một kẻ ngồi đối diện đám thôn dân bị trói, nhảy xuống ngựa đi đến trước gã thủ lĩnh, tươi cười nói.

“ Tốt lắm! chiếu theo luật cũ”

Người này thân hình hùng vĩ, hai vành tai vừa to vừa rộng, trên trán chồng chất những nếp nhăn, hai má nhô cao, nhưng dưới cằm lại thóp lại, hai mắt he hé như đóng như mở, gây cho người đối diện ấn tượng y là một kẻ thâm trầm.

Tướng mạo của y giống như là một lão tiên sinh kiến đa thức quảng ít nói nữa. Tay trái y cầm một cây trượng mâu, thoáng nhìn thì ít nhất cũng phải nặng tới bốn năm chục cân.

Y chính là thủ lĩnh của nhóm người này, Tào Ứng Long.

Tào Ứng Long không phải quan sai cùng tướng lĩnh, cũng chả phải là môn phái nào mà y là một cái tiếng ác đồn xa Đại Khấu thủ lĩnh.

“ Hí hí hí”

Đột nhiên, ba con ngựa bất an hí vang lên, chúng hai chân trước cất cao lập tức đem ba tên giặc cướp cởi ngựa hất văng đi.

Nguốn cơn là một cái thân ảnh quỷ mị như nứt ra từ không gian xuất hiện bên cạnh.

Nhẹ “ phốc” ba tiếng, ba tên giặc cướp đã bị ba thanh kiếm trên tay giết chủ.

“ Kẻ nào!”

“ Chán sống rồi!”

“ Quỷ tha ma bắt nó!”

“ Tên này từ đâu xuất hiện vậy”

Rất nhanh giặc cướp nhốn nháo lên khi thấy một cái như trích tiên người xuất hiện, y hiện ra là ba cái đồng bọn bị giết, hiển nhiên gây đám giặc cướp la mắng.

“ Từ đâu tới tên không biết sống chết, muốn làm anh hùng ư?” Tào Ứng Long vốn chuẩn bị hưởng thụ ba cái mỹ nữ này, nhìn thấy một cái bỗng nhiên hiện ra giết đi thuộc hạ của mình, quan sát rồi khinh miệt nói.

Tuy ngoại hình của Thiên Trạch để cho Tào Ứng Long kiêng kỵ, bất quá chỉ một người thì làm nên trò trống gì đây? ở đây hắn có đến mấy vạn thủ hạ không giết được một cái như hắn ư?

“ Không biết sống chết ư? Ta còn không biết kẻ nào đấy” Diễm Linh Cơ cướp đến chổ của Thiên Trạch, tay nhẹ vung ra, hai cây trâm đỏ như hỏa diễm xoay tròn, hỏa diễm ngưng thành hai thanh kiếm.

Tào Ứng Long nhìn thấy Diễm Linh Cơ xuất hiện, con mắt liền không dời đi được, nồng đậm tham niệm cùng dâm tà hiển hiện rõ.

Nữ tử này quá đẹp, đây là hắn thấy qua đẹp nhất nữ nhân đến nay. Cái nữ nhân này bằng mọi giá chỉ thuộc về hắn.

“Mỹ nhân chơi lửa không tốt đâu, cẩn thận bị đốt đấy, hay là theo bản đại gia, bản đại gia cho cô biết thế nào là sung sướng” Tào Ứng Long cười dâm nói.

“ Muốn chết!” Thiên Trạch lớn giọng.

Lời vừa rơi xuống, Luyện Khí bạo phát, cả người tản ra kim khí như thông thiên cột bắn lên trời, trong nháy mắt Luyện Khí Chi Kiếm bạo phát mà ra.

Mấy ngàn thanh Luyện Khí Chi Kiếm ngưng tụ rồi phóng giết đám giặc cướp.

“ Ah!!” đám thôn dân kinh sợ, không ít kẻ tái mắt thốt lên hoặc là ngơ ngác lần đầu nhìn thấy.

Mà không chỉ thôn dân mà cả đám thổ phỉ của Tào Ứng Long cũng không khác gì, chứng kiến đột nhiên hiện ra mấy ngàn thanh kiếm kia bọn họ không rung động ư?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK