Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thục Sơn chi địa.

Thục Sơn bên trên lúc này toàn bộ mọi người tất cả đều khẩn trương lo lắng, một cổ nặng nề khí tức bao phủ toàn bộ Thục Sơn trên dưới, khi mà hắc khí xuất hiện càng ngày càng nhiều ở Thục Sơn, mà nơi phát ra chính là cấm địa Thục Sơn nơi Ngu Uyên phong ấn.

Vưc sâu bên dưới đen kịt không gian, không có bất cứ một tia ánh sáng nào có thể lọt vào, từ bên trong hắc ám vô biên ấy, lại thỉnh thoáng chớp sáng sắc màu, đi theo vực sâu ngàn trượng đó, trong bóng tối vô tận, một phiến to lớn trên cửa đá, kim quang lượn lờ, từng đạo văn tự hiện ra.

Trong thiên địa, một mảnh thần bí lực lượng bao phủ xuống, gắt gao áp chế ở phiến cửa đá. Đồng thời, cửa đá bên trong một cổ bạo ngược, khủng bố lực lượng không ngừng khôi phục lan tràn ra, ngập trời hắc vụ dường như diệt thế thông thường, không ngừng oanh kích cửa đá, trong lúc mơ hồ có thể nghe được tiếng gầm gừ tức giận cùng tiếng gào thét từ nơi này tản ra.

“ Mau mọi người nhanh chóng di tản” bên trên vực sâu, hàng ngàn người Thục Sơn đang tụ tập leo lên từng chiếc xe ngựa theo hiệu lệnh của Ngu Tử Kỳ phân phối, giống như Thiếu Vũ một dạng hắn cũng lên đường trở về Thục Sơn an bài tộc dân của mình.

Ngu Tử Kỳ đem ánh mắt nhìn về phía trước phương hướng thấy hắc khí tản ra dày đặc, mặc dù là ban ngày nhưng nó cũng che phủ đi một vùng. Phàm là hoa cỏ cây cối chạm phải sinh cơ đều héo rút đi, quay đầu phân phó thuộc hạ của mình vài câu sau đó nhanh chóng di chuyển đến phía trước, nơi đó đã có sẵn mấy chục người thân ảnh nơi đó trên tay kết ấn gia cố phong ấn.

Mà ở trong đám người này có một thân ảnh đang thôn phệ lấy những hắc khí chết chóc này quán nhập vào cơ thể mình, từ người hắn có sáu đầu xiềng xích xà phiêu phù trôi nổi, còn có rất nhiều thân ảnh hắc y trên tay đồng loạt kết ấn, một cái lồng vô hình tản phản ra năng lượng đem cả một vùng không gian rộng lớn phủ xuống, vây nhôt lấy hắc khí.

Theo thời gian hắc khí càng ngày bị co rút lại trở về cánh cửa đá, sau đó dần an tĩnh lại, vực sâu bên dưới vẫn là tối đen, nhưng đả loáng thoáng thấy được cảnh vât. Đám người xung quanh mất một hồi thời gian cũng buông tay xuống lau đi mồ hôi trên người.

“ Lần này chỉ có thể duy trì thêm 3 tháng nửa, ngươi nhanh chóng di chuyển tộc dân qua Bách Việt sớm đi” Thiên Trạch gương mặt có chút hưng phấn khi hấp thụ hắc khí chết chóc tử vong này, ánh mắt nhìn về tấm cửa đá bình thường kia.

“ Đa tạ các vị trợ giúp” Ngu Tử Kỳ chắp tay lên tiếng,

Xích Mị vương Thiên Trạch nói : “ Xi Vưu, chả trách toàn bộ vu tộc trưởng lão của Bách Việt phải xuất thủ trấn áp.”

“ Là” Ngu Tử Kỳ lên tiếng, ánh mắt nhìn mấy chục người già trẻ nam nữ đều có này trong lòng thở phào một hơi, hắn vốn cứ tưởng phong ấn Ngu Uyên bị phá rồi đây , phút cuối cùng lại xuất hiện gần ba trăm người này dùng Vu Thuật gia cố phong ấn, nhất là người nam tử đứng trước hắn này một thân Vu Thuật cực kỳ đáng sợ.

Nhưng đáng để ý nhất chính là hai mươi người hắc y che kín kia, ẩn sau y phục lại chính là phân thân của Đế Thiên An. Chính là mấu chốt nhất gia cố phong ấn, còn về không có đem Phù Tang Thần Mộc trở về là Đế Thiên An đã sớm đem nó dời vào nội thiên địa của mình trồng lấy rồi.

Cùng thời gian Thận Lâu lúc này.

Đám nữ đồng loạt nhìn vào trên tay hắn cầm lấy viên ngọc trong suốt giống như pha lê bên trong giống như một thiên hà thu nhỏ ở trong đó.

“Hạ Hầu Thị Chi Hoàng, có thể tìm đến Thái Công di tàng” Đế Thiên Ancười nói, đây chính là bảo vật ở bên trong Thương Long Hạp, từ nhiều năm trước tại nội thiên địa bên trong hắn đả lấy ra được, ngoài trừ khí vận bên trong Thương Long Hạp thì cùng với đôi song kiếm Bích Tiêu, Sương Hồn.

Kỷ Yên Nhiên suy ngẫm một lúc lại nói: “Trong điển tịch có ghi chép về bảo vật cổ xưa từ Hạ Triều này, Hoài Nam Tử-Sơn huấn có viết: Ngu thị chi bích, Hạ Hậu Chi Hoàng, thi lễ mà vào chi, lấy đoàn tụ; đêm lấy đầu người, lại làm oán, lúc cùng thỉnh thoảng”

Cơ Như Hi Hòa nói tiếp : “ Không chỉ vậy trong Sơn Hải Kinh- hải ngoại tây kinh viết: Mừng rỡ chi dã, hạ sau mở nơi này vũ cửu đại, thừa lưỡng long, vân che 3 tầng; tay trái cầm bội kiếm, tay phải nắm vòng, ngọc bội hoàng; ở đại vận sơn bắc, một gọi đại di chi dã, chính là nói về bảo vật này”

“Còn có Văn Trung Tử- Thượng nghĩa viết: Hạ Hậu Thị Chi Hoàng, không thể không tỳ vết; minh nguyệt chi châu, không thể không uế.” Hồ Minh Châu tiếp lời hai tỷ muội.

Nó là Hạ triều chí bảo, mỗi gặp tế tự, Thiên tử đăng cơ chờ một chút trọng đại sự kiện, đều sẽ lấy này tế tự thiên địa, xuyên qua hơn nửa Hạ triều văn minh, có thể nói nó liền đại biểu Hạ triều quốc vận.

Thẳng đến Hạ triều diệt vong đến tận đây biến mất vô tung. Chỉ là không nghĩ tới, hắn dĩ nhiên rơi xuống Võ Vương Cơ Phát trên tay, cùng lại trở thành bố trí Thương Long Thất Túc trọng yếu một kiện.

Diễm Linh Cơ chậm rãi nói :“ Hạ Triều chí bảo, lại thêm Xuân Thu chí bảo Hòa Thị Bích, Tùy Hầu Châu cùng với thượng cổ Xe Chỉ Nam, Long Hồn,Thiên Vấn, và Hoàng Đạo Tinh Đồ,Thương Long Thất Túc bảy kiện bảo vật thật khiến người thán phục”

Tùy Hầu Châu và Hòa Thị Bích là Xuân Thu Chiến Quốc thời kì nổi danh nhất hai kiện bảo vật. Trong đó Hoà Thị Bích vốn là bảo vật nước Sở sau lại trôi dạt về nước Triệu, cuối cùng bị Tần chiếm được nó trở thành ngọc tỷ ấn quốc của Doanh Chính.

Còn Tùy Hầu Châu không chỉ có dạ minh châu ánh huỳnh quang, còn không gì sánh kịp cứng rắn, lợi kiếm cũng chém không vỡ, liền là chân khí cũng vô pháp hao hết mảy may,hơn nửa còn đặc biệc tỏa ra một cổ năng lượng thần bí.

Đoạn Mộc Dung nhìn về chiếc xe mi ni phát ra vàng kim ánh sáng đang lơ lửng ở không trung, cất lời dò hỏi:“ nó chính là Xe Chỉ Nam của Hiên Viên hoàng đế?”

“ Đúng vậy” Đông Hoàng Thái Nhất gật đầu thừa nhận.

Vân Ngọc suy ngẫm rồi nói : “tương truyền năm xưa Hiên Viên hoàng đế nhờ thứ này mới thoát thân khỏi đại quân của Xi Vưu từ đó đạt được Hoàng Thạch Thiên Thư”

“ Thứ này có thể dễ dàng phá bỏ huyễn cảnh, tìm ra được chân thật con đường, cơ quan thuật thượng cổ thật khiến người sợ hãi” Hồng Liên cảm khái cất lời.

“ Bảo vật Thương Long Thất Túc đã tề tụ, Thận Lâu kiến tạo to lớn hẳn là từ bảo tàng chở về. Chúng ta mau tìm kiếm nó đi, muội cũng muốn xem thử Thái Công di tàng, ngàn năm Thương Long bí mật” Vân Ngọc đả nhịn không được cất lời.

Lời của nàng cũng khiến cho đám nữ còn lại hưởng ứng, dù sao bí mật ngàn năm chôn dấu, cũng khiến cho bọn họ tò mò. Mà không chỉ đám nữ đến bản thân Đế Thiên An cũng tò mò, dù sao Thương Long Thất Túc là cái bí mật so với Đông Hoàng Thái Nhất chân thật dung mạo còn thần bí hơn.

“ Vấn đề quan trọng nhất, chính là xác định phương hướng của bảo tàng trên biển” Kỷ Yên Nhiên một câu vào ngay trọng điểm vấn đề.

Cơ Như Hi Hòa lại nhìn đám nữ nhìn mình, hết cách ai bảo trong đám người này nàng đối với Thương Long Thất Túc là có kiến thức sâu dày nhất, mở miệng : “Năm xưa Khương Tử Nha lúc tuổi già ra biển tìm kiếm Tiên Sơn, cuối cùng đem mình cũng táng ở Tiên Sơn bên trên.

Nhưng mà trong truyền thuyết Bồng Lai Tiên Đảo giấu ở biển rộng mênh mông bên trên, không có chỉ dẫn căn bản tìm không đến. Cho nên phải tìm được sau cùng một kiện then chốt vật, nhất định phải dựa vào Ảo Âm Bảo Hạp. Bảy kiện bảo vật giữa mấu chốt nhất một cái, một mực do Chu thiên tử hoàng tộc Cơ thị bộ tộc bảo tồn.”

Diễm Phi tiếp lời vào : “Nó có thần kỳ lực lượng, chỉ có Cơ thị bộ tộc huyết mạch, đem Long Du lực lượng tu luyện thành công, mới có thể mở ra Ảo Âm Bảo Hạp, lợi dụng trong đó phong tồn thiên hạ khí vận cùng cái khác 7 kiện bảo vật sản sinh liên hệ, tiến tới chỉ dẫn phương hướng, tìm đến tiên sơn”

“ Có thể tìm được Tiên Sơn, Thiên Lung đến giúp chúng ta một chút nào” Đế Thiên An quay sang nhìn thân ảnh tiểu cô nương gần đó, trong tay chính là Ảo Âm Bảo Hạp.

“ Ân” Thiên Lung khẽ gật đầu, thân ảnh đi đến gần bảy thứ bảo vật đang trôi nổi ở không trung, đem Ảo Âm Bảo Hạp thả ra, từ đầu ngón tay bức ra một giọt máu dung nhập vào nó sau đó tay lập tức kết ấn từ người Long Du khí chậm rãi hiện ra quán thâu vào Ảo Âm Bảo Hạp.

Nhất thời Ảo Âm Bảo Hạp chuyển động lên, cơ quan bên trong khởi đồng năm tầng lầu các tinh xảo nhanh chóng trồi lên, nhàn nhạt màu vàng kim quang mang nỡ rộ, một cổ ưu mỹ dễ nghe nhạc khúc lưu chuyển mà ra.

Một đầu màu vàng long ảnh Long Du khí tức từ mi tâm Nguyệt Nhi chuôi ra, long ngâm vang vọng khắp cả căn phòng. Nguyệt Nhi hai tay cấp tốc bấm ấn, bảy kiện vật phẩm phát ra quang mang đại thịnh tràn ra năng lượng khổng lồ.

Lúc này theo Ảo Âm Bảo Hạp vận chuyểnbảy kiện vật phẩm xoay quanh tản ra năng lượng hội nhập vào nó, sau đó bắn thẳng lên trên nóc lầu dung nhập vào viên ngọc to lớn thuần túy như nước biển xanh lam sắc màu.

Chỉ thấy năng lượng khổng lồ tỏa ra bằng mắt thường ai cũng thấy đường giống như sóng biễn một dạng từ quả cầu liên miên không dứt năng lượng.

Một tràng cơ quan thanh âm phát ra, Xe Chỉ Nam mini cấp tốc xoay tròn, để lại từng vệt quang mang vàng óng, rồi chỉ hướng về một phương hướng.

Mà ở biển rộng mênh mông trên, dường như một cây định hải thần châm cột sáng, quang trụ thông thiên, xông thẳng mây trắng cuồn cuộn tiếng sấm vang vọng, màu vàng kim quang mang tản mát, trong chốc lát rọi sáng phương viên toàn bộ bầu trời.

"Đó chính là Bồng Lai tiên đảo phương vị" Cơ Như Hi Hòa nhìn không gian trong gian phòng lúc này là bầu trời tinh đồ nơi đó có hai cột ánh sáng, một phát ra từ bảy kiện bảo vật to lớn, còn một có phần nhỏ hơn rất nhiều ở một phương xa trên biển rộng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK