Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một bên khác, vách núi hiểm trở nơi.

Một cái con đường nhỏ hẹp uốn lượn trên sườn núi thẳng đứng, chỉ vừa đủ hai người đi qua. Chỉ cần sơ xảy một chút là có thể tại nhỏ hẹp con đường rơi xuống bên dưới mà tan xương nát thịt, hung hiểm vô cùng.

Ấy vậy mà tại nhỏ hẹp con đường này có ba cái thân ảnh chậm rãi bước đi. Theo thời gian dần qua, con đường hiểm trở cũng được bỏ lại, cả ba người đi đến một cái gò núi tương đối bằng phẳng.

“ Phập!” Từ xa mà đến, một căn mủi tên trực tiếp bắn đến giữa vị trí của hai người đi trước, làm cho cả hai cũng giật mình.

“ Ôi cha mẹ ơi, giật cả mình” Hàn Phi Quang thất thố mà kêu lên

Cả ba người đem mắt nhìn về trước, liền thấy được tại vách núi phía trước là một nhóm người tụ tập, giương cung cài tên ngắm bắn. Chính là cái nhóm người Kim Sơn Độc Nhãn truy sát cả ba.

“ Ha ha, tưởng bọn bây mọc cánh bay lên trời rồi chứ” Thống lĩnh nhóm thuộc hạ Tống Võ Môn, gã đội trưởng đắc ý nhìn ba cái thân ảnh đứng sau góc khuất, tại vị trí hiểm trở này ba đứa kia có mà chạy đàng trời.

“ Mình còn tưởng chúng còn kẹt ở ngôi nhà cháy cơ” Hàn Phi Quang nấp sau vách đá, không nghĩ đến đám người này đuổi nhanh đến như vậy.

Đàm Hoa Liên nói : “ Không lẽ không còn cách nào thoát à”

“ Giết hết bọn chúng là được” Đế Thiên An hờ hững nói.

Hàn Phi Quang nghe xong không đồng ý, nói : “ hay là giao thanh kiếm cho chúng vậy”

“ Cái gì? Không được, tôi sẽ không giao cho ai cả. Dù phải bỏ xác lại nơi này” Đàm Hoa Liên liền từ chối ngay cái ý nghĩ của Hàn Phi Quang, lựa chọn đồng ý với ý kiến của Đế Thiên An.

“ An tâm, có ta ở đây sẽ không để cho Đàm huynh đệ bị nguy hiểm đâu.” Đế Thiên An vỗ vai Đàm Hoa Liên, sau đó một tay đưa ra, cười nói : “ cho ta mượn kiếm lần nữa”

Đàm Hoa Liên ngẫm nghĩ một lát đem bảo kiếm của mình cấp cho hắn, dò hỏi : “ huynh định làm gì”

“ Giết là được” Đế Thiên An ngạo nghễ nắm kiếm đi ra trước, trường kiếm chỉ về đám người phía trước : “ Phục Ma Hoa Linh Kiếm ở đây, kẻ nào có bản lĩnh cứ đến lấy”

Hắc Ưng lập tức tung người nhảy đến đối điện con đường, đồng thời theo sau còn là tam huynh đệ của hắn.

“ Khá lắm nhóc con, để ta cho ngươi xem Kim Sơn ta lợi hại” Hắc Ưng đem móng vuốt ở hai bả vai đeo lên hai tay mình.

“ Êm gượm đã” Hàn Phi Quang từ sau đột ngột kêu lên : “ ta thảo luận một chút đã nào”

Ở phía sau Chấn Kinh hỏi : “ Sao nào? Các ngươi muốn gì? Lẽ nào đổi ý muốn giao ra Phục Ma Hoa Linh Kiếm?”

“ Thế cũng được, giao ra đây chúng ta tha chết cho” Hắc Ưng tươi cười nói, có điều hắn sẽ làm như nói ư? Đừng hòng, chỉ cần bảo kiếm vào tay hắn liền diết người diệt khẩu.

Thiếu niên nắm giữ Phục Ma Hoa Linh Kiếm biết Trường Bạch Kiếm Pháp, trên giang hồ ai cũng rõ thanh kiếm này do Kiếm Vương nắm giữ. Có ngu hắn cũng biết người kia là truyền nhân của vị kia.

Hắc Ưu rõ ràng Tống Võ Môn môn chủ thuê minh là giúp hắn cõng lấy tội danh, bởi năng lực của y có thể lấy kiếm. Không muốn đắc tội với Kiếm Vương, mà làm xong chuyện cái tên kia sẽ để yên cho hắn ư? Lăn lộn giang hồ nhiều năm Hắc Ưng tất nhiên sẽ không tin tưởng vị chủ thuê của mình chút nào.

Có điều Hắc Ưng không chút nào sợ, chỉ cần lấy được Phục Ma Hoa Linh Kiếm hắn có thể đem bảo kiếm này dâng cho Thiên Mã Tướng Quân. Cái gì chính đạo hắn không một chút để ý.

“ Không phải thế! Ta sẽ đưa cho ngươi một vật gía trị ngang với Phục Ma Hoa Linh Kiếm. Vật đó còn được gọi là võ lâm bát đại khí bảo, quý như thanh kiếm ngươi đang giữ. Chỉ cần các ngươi thả chúng ta rời đi” Hàn Phi Quang lên tiếng.

“ Mi nói cái gì vậy?” Hắc Ưng cũng có chút giật mình khi nghe tên nhóc kia nói, nghĩ ngợi một chút về bát đại khí bảo nổi danh võ lâm, bất giác đại não nổi lên một cây đao, cười hỏi : “ lẽ nào ý ngươi muốn nói tới Hỏa Long đao?”

“ Phải, đây chính là Hỏa Long đao” Hàn Phi Quang cao giọng đem hạp gỗ phía sau cởi xuống đặt trước người, tràn đầy tự tin nói : “ đây là bảo vật vô giá trong võ lâm, thế nào đáng giá đánh đổi chứ”

Hỏa Long đao là võ lâm bát đại kỳ bảo, người trong giang hồ tranh đoạt thèm nhỏ dãi, nhưng đối với Hàn Phi Quang mà nói chẳng có mấy sức hấp dẫn gì cả. Hắn bây giờ chính là không muốn vị huynh đệ mới gặp gỡ của mình chết mất à.

Khi đó làm sao có thể ăn được mấy món ngon mỹ vị trên đời kia nữa chứ. So với một thanh đao không làm gì được, hắn bản thân lại không thích học võ công, chi bằng đem nó ra đổi lấy một cái mạng của tên siêu cấp đầu bếp kia cùng cháu của Kiếm Vương cũng không tệ đi.

“ Hỏa Long Đao” Đàm Hoa Liên thoáng biến sắc khi nghe được tên của thanh đao kia, hiển nhiên nàng rõ ràng được đại danh của cây đao kia, nàng không nghĩ đến cái bảo vật mà Hàn Phi Quang mang theo lại là Hỏa Long đao.

“ Ha ha ha” Hắc Ưng nghe xong đột ngột cười lớn một tràng.

Hàn Phi Quang thấy hắn cười, tưởng đối phương đã đồng ý, cười nói : “ hê hê, chịu rồi phải không?”

“ Khá lắm nhóc, ngươi đúng là tên trộm ngớ ngẩn đó” Cười đã dứt Hắc Ưng nhìn Hàn Phi Quang cất lời khinh thường, sau đó một tay chỉ về hắn chỉ trích : “ Hỏa Long Đao là tín vật bất ly thân của Thiên Mã Tướng Quân, mà ngươi dám to gan chôm đi ư?”

“Ủa! Sao mi biết lão già đó” Hàn Phi Quang nghe được cái tên kia biết tên Thiên Mã tướng quân, ngạc nhiên hỏi.

“ Lão già ư?” Nghe được Hàn Phi Quang dám gọi Thiên Mã Tướng Quân bằng lão già, không chút kính trọng nào Hắc Ưng động nộ mà quát : “Tên hỗn láo! Mi dám gọi người bằng ngôn từ hạ đẳng đó sao? Ta phái xé nát ngươi ra để trừng phạt”

Sau đó đột ngột tung thân đến huy trảo muốn xé Hàn Phi Quang thành từng mảnh.

“ Đang!!”

Kim thiết va chạm vang lên, ngay khi vuốt trảo đánh đến Đế Thiên An đã nâng kiếm đón đở, tụ khí xuất lực một kiếm chém ra trực tiếp đem Hắc Ưng cản lại, thậm chí lực đạo mạnh mẽ còn chấn lui y về sau.

“ Khá lắm nhóc con” Hắc Ưng định trụ lại thân hình, có phần bất ngờ khi bị một kiếm bức lùi, chỉ một kiếm giao thủ hắn biết rằng mình lại đánh giá sai lầm thực lực của cái tên bắt mắt phía trước.

“ Đem cái tên kia giết cho ta” Hắc Ưng quay sang ba cái huynh đệ của mình quát.

Ba người nghe được gật đầu, sau đó không nói một lời đề thân mà lao đến Hàn Phi Quang công kích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK