Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, Tử Lan Hiên một gian phòng.

“ Rống” Một tiếng rồng ngâm có phần vang vọng vang lên nơi này, một đầu long ảnh vàng nhạt chưa đến một tấc không ngừng du tẩu xung quanh thân ảnh Đế Thiên An .

"Đây là Hồn Hề Long Du" Phi Yên nhìn đầu long ảnh này kinh hô lên, thân hình có chút mỏi như ê ẩm cả người xích lỏa gò má ửng đỏ nhìn về nam nhân của mình không một mảnh vải, nhưng để nàng kinh ngạc chính là Đế Thiên An sau một đêm mây mưa cùng mình lại sinh ra Long Du khí.

« hahaha » Đế Thiên An vui vẻ lên tiếng đem Long Du khí này điểu khiển đến đầu ngón tay mình xem xét một hồi, sau đó thu về bên trong đan điền thể nội bản thân, thân ảnh chòm đến bên cạnh Phi Yên cười nói : « Bảo bối cảm ơn nàng »

Phi Yên gò má ửng đỏ dử dội khi cảm nhận được thứ gì đó cứng rắn bên dưới, qua một đêm ái ân nàng cũng biết thứ đó là thứ gì, bên tai lại vang lên thanh âm của Đế Thiên An : « Một đêm song tu, Long Du khí từ nàng chảy qua người ta giúp ta rút gọn không ít»

Phi Yên thân hình có chút run lên khi cặp ngực sửa lại bị hắn vuốt ve, luồn vào bên trong tấm chăn vân vê khiến nàng xấu hổ không thôi, ngượng ngùng lắp bắp nói : « đại vương, còn ban ngày… »

Đế Thiên An cũng buông tay vuốt ve thân hình của nàng, thân ảnh nhanh chóng đứng dậy đem y phục trên người mặc vào.

Phi Yên cúi đầu không dám nhìn lấy nam nhân của mình, sau đó lại như thỏ nhỏ chấn kinh khi thấy thân hình mình hiển lộ ra khi tấm chăn bị hắn kéo ra, vội đem tay che lấy tư mật chổ. N hưng nhìn thấy hắn trên tay y phục của mình đi đến cũng hiểu ra hắn muốn làm gì, cả người mặc cở muốn nói thì bị một tay chặn lấy môi mình.

« Long Du khí lại tăng lên diện rộng còn tinh thuần hơn rất nhiều » Một hồi lộn xộn xấu hổ mặc xong y phục, thân ảnh Đế Thiên An cũng rời đi trên môi ý cười rất nhanh nàng cảm nhận được bên trong cơ thể mình nội lực so với trước kia còn tăng trưởng mạnh hơn so với trước.

Đế Thiên An rời đi không lâu cũng nhanh chóng trở lại, trên tay mang theo một khay lớn đựng một tô lớn đậy kín, cười nói : « Đây là đầu bếp chuẩn bị, dùng để tẩm bổ thân thể »

Phi Yên ánh mắt lay chuyển ý cười càng đậm khi nhìn Đế Thiên An đi đến gần, đầu nép vào người hắn hiện giờ nàng đối với quyết định của mình hài lòng không thôi.

Nữ nhân cho dù có cường đại đi nữa cũng cần một nam nhân chổ dựa mà người nam tử này thân phận tôn quý lại vì nàng làm những hành động nhỏ nhặt, mà bất cứ người nào hay thân phận giống hắn không làm được.

«Đại vương, để thiếp » Phi Yên có phần xấu hổ khi nhìn đối phương giúp mình ăn lấy, có điều đối phương mặc cho nàng lên tiếng vẫn không đổi, lộn xộn một hồi cùng dùng xong buổi sáng cho mình.

« Ta dẫn nàng đến một nơi, đây là bí mật nhất của ta cũng là gia đình chúng ta » Đế Thiên An mở ra nội thiên địa của mình, không gian xung quanh như sụp đổ hắc động chậm rãi mở ra, thiên địa linh khí xung quanh điên cuồng bị hút vào.

« Ah » Diễm Phi kinh hô lên một tiếng, con mắt tràn đầy khiếp sợ không tin được khi thấy được cảnh tượng phía trước.

« Nó là thiên địa do ta mở ra, thế gian này không một ai giết được ta cả » Đế Thiên An luồng tay vào eo nàng, công chúa ôm lấy bế vào bên trong hắc động.

« Đây là ...» Phi Yên kinh hô, trong lòng nàng đả rung động vô cùng, theo mắt nàng thấy được hắc động đóng lại, như tiên cảnh nhân gian thiên địa linh khí đậm đặc hóa lỏng như sương mù ở bên trong nơi này.

Đặc biệc khi hít thở nàng cảm nhận được linh hồn mình thư sướng vô cùng, như nhân gian tiên cảnh hồ điệp bay lượn khắp nơi.

Kỳ hoa dị thảo vô số, thế gian trân bảo khó tìm dược liệu ở bên ngoài đủ cho người điên cuồng dược liệu ở trong này đầy cả ra. Đáng sợ là tiên đậu giúp cho người hồi phục sức lực nhanh chóng, là giang hồ tranh giành lại như rừng rậm mọc đầy.

« Bẹp » Hôn lên gò má nàng, khi thấy được mỹ nhân kinh sợ, cả thân ảnh lơ lửng ở không trung, thân ảnh cũng trở về với ngoại hình chân thực, cười nói : « tại phiến thiên địa này, ta là thần, là chúa tể, Đông Hoàng Thái Nhất nếu đến một niệm liền giết, nơi này linh khí đậm đặc lại có hồn lực tràn ngập tràn ngập. Đối với tu luyện người cực kỳ ích lợi, làm chơi ăn thật »

« Chàng, là thần tiên sao ? » Phi Yên ánh mắt say mê nhìn thân ảnh nam tử tuấn lãng khác người, khiến nữ nhân trầm mê dung nhan, yêu dị nhãn đồng.

« Ân » Đế Thiên An cười nói : « Cho nên nàng không cần phải sợ hãi, dưới gầm trời này không ai giết được ta. Đi thôi, ta dẫn nàng tham quan thiên địa này »

Ngoại giới bên ngoài, Hàm Dương ngoại thành, một cái ít ai lui tới trong núi hoang, quần sơn che cản chỗ sâu, xây dựng một tòa thấp bé nhà gỗ giống như bình thường thôn dân sinh sống đồng dạng, nhưng khó người biết được đây là một cứ điểm của Nông Gia.

Bên trong gian phòng chính là Hiệp Khôi Điền Quang cùng với trưởng lão Binh Sát đang uống trà xem lấy tình báo truyền lại. Lữ Bất Vi thế lực bị diệt nhanh chóng đám người cũng kinh ngạc không thôi, trong lòng cũng thán phục lấy mưu trí của vị Bách Việt kia.

Lúc này, nhà gỗ cửa phòng bỗng nhiên đẩy ra một tên Nông Gia đệ tử áo xám vải thô, trên đầu quấn lấy một chiêc khăn vội vàng hấp tập chạy đến, hay tay chắp lấy có phần kinh sợ nói :"Hiệp Khôi đại nhân, không tốt, đại sự không tốt...Trần đường chủ, hắn ...... Hắn giết Ngô tổng quản"

" Nói bậy bạ" Binh Sát lông mày chau lại quát lớn một tiếng, mà bên cạnh Điền Quang cũng căn bản không một chút tin tưởng.

Đệ tử này trong miệng Trần đường chủ, liền là Nông Gia Khôi Ngỗi Đường đường chủ, Trần Thắng, mà hắn nói Ngô tổng quản, thì là Khôi Ngỗi Đường tổng quản, Ngô Khoáng.

Nông gia người toàn bộ đều biết Trần Thắng cùng Ngô Khoáng, chính là nhiều năm hảo hữu chí giao, hai người thân như huynh đệ.

Trần Thắng giết Ngô Khoáng căn bản chính là không thể nào sự tình. Từ khi Lục Đại trưởng lão vây công Bạch Khởi sau đó ẩn lui vị trí nhường cho đám trẻ phía sau chấp chưởng Nông Gia. Thì Trần Thắng chính là đệ tử của Binh Sát kế nhiệm ngôi vị đường chủ này.

Điền Quang lớn giọng nói: "Bịa đặt sinh sự rối loạn Nông Gia ngươi có biết tội?"

Tên đệ tử này cúi đầu khẩn trương giải thích : “ đệ tử lời nói là thật, Trần đường chủ giết Ngô tổng quản, vốn là tân hôn của Ngô tổng quản Trần đường chủ lại muốn khinh bạc Ngô tổng quản thê tử- Điền Mật, lại bị Ngô tổng quản phát hiện...”

Nghe đến đây Hiệp Khôi lẫn Binh Sát biến sắc, đồng thời mấy lão già râu trắng bạc phơ khác cũng không kém.

Điền Mật xinh đẹp bọn họ biết, đệ tử Nông Gia truy nàng xếp hàng không ít thậm chí cả Trần Thắng cũng theo đuổi nàng đây, nhưng nàng lại chọn Ngô Khoáng.

Lại thêm Trần Thắng thanh niên trai tráng chưa lấy vợ, huyết khí phương cương một khi uống say khó tránh nhất thời hồ đồ.

“ Trần Thắng đường chủ bị Điền Mãnh đường chủ cản lại, hiện giờ đang bị các đường chủ vây bắt, thỉnh Hiệp Khôi trở về chủ trì đại cuộc” tên đệ tử cung kính lên tiếng.

“ Hỗn trướng” Binh Sát tức giận vỗ tay xuống bàn, Trần Thắng là đệ tử của hắn Ngô Khoáng cũng coi như là một nữa là hắn nhìn từ nhỏ lớn lên, chuyện này có Điền Mãnh lẫn các đường chủ nhúng tay vào tên đệ tử này cũng không dám nói bậy.

Điền Quang đứng dậy nhìn đám người, liền nói : “ Mấy vị trưởng lão, Nông Gia nội bộ phát sinh chuyện không nên, chúng ta mau chóng trở về”

“ Cẩn tuân Hiệp Khôi mệnh lệnh” Đám người lập tức lên tiếng.

Đối với Trần Thắng thực lực đám người cũng rõ ràng, một thân tuyệt đỉnh cảnh giới trên tay lại là Cự Khuyết chí tôn cho dù có là bọn họ đơn đả độc đấu cũng không dám chính diện ngạnh tiếp. Nếu không chạy về xử lý để hắn chạy thoát xử lý thật hư mọi chuyện, e là Nông Gia thanh danh liền thảm.

Cùng thời gian, Bách Việt chi địa Thiên Hạ Vô Song thành.

Một tòa kiến trúc rộng rãi to lớn gồm ba tầng lâu bên trong đèn đuốc sáng trưng, người ra vào rất nhiều đủ loại hạng người. Trong các gian phòng đều có người trong đó, có gian là người nằm an tính trên các khung giường có gian là trẻ nít mới sinh, có gian là già trẻ sắc mặt trắng bệch, nơi này chính là bệnh viện lớn nhất trong đô thành.

« Cửu Thiên Huyền Nữ » Niệm Đoan lẩm bẩm nhìn văn tự lớn trước bệnh viện, một bức tượng nử thần to lớn đang dang tay tựa như muốn ôm ấm chúng sinh, thân ảnh chậm rãi đi vào bên trong.

Trở thành một trong những nữ nhân của Đế Thiên An, tận dụng quyền lực đặc trưng của mình trong quãng thời gian này nàng cũng như đám nữ mới gia nhập vào hậu cung Việt vương. Những điểm nổi bậc kiến trúc, hay cơ cấu bộ máy đế quốc lẫn thành viên hoàng thất Bách Việtcũng đã rõ được phần nào.

Riêng bản thân nàng là Y Gia người cho nên đối với nền y thuật của Bách Việt đã sớm động tâm, nhất là tại nơi này hoàn toàn không cần phải lo ngại công pháp tri thức bị ngoại truyền.

Bách Việt tri thức hoàn toàn không ngăn cấm con dân học hỏi, Đại Thư Viện nơi quy tụ hết thảy tinh hoa kiến thức của người Việt đều mở cửa chào đón bất cứ con dân nào tìm đến.

Tất nhiên cũng có những cuốn sách cấm riêng biệc, người muốn đọc lấy cũng cần có thân phận hay người bảo lãnh.

Và hiển nhiên muốn đọc lấy tri thức cũng phải bỏ chút tiền chi trả, đối với những thương khách không phải dân Việt thì có phần hạn chế hơn.

Bọn họ không được đem sách ra ngoài Đại Thư Viện lẫn mua lấy những loại sách này, nếu cố tình đem chúng ra khỏi quốc thổ chính là vi phạm luật pháp Bách Việt.

Vương phi thân phận cho Niệm Đoan quyền lợi rất nhiều, toàn bộ tài nguyên kiến thức y học của Bách Việt nàng đều được sử dụng cả.

Thời gian cùng đám tỷ muội dạo chơi, cũng như làm quen với cuộc sống mới qua đi, Niệm Đoan đã sớm không nhịn được liền đi đến bệnh viện lớn nhất của Bách Việt công tác, nâng cao thêm y thuật của mình.

Phóng mắt nhìn về bên trong không gian rộng lớn có những gian phòng khắp nơi, những bóng ảnh qua lại tất bật.

Nàng đã từng thấy qua Thanh Y Lâu bệnh xá, nhưng so với nơi này mà nói hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc.

Số lượng bệnh nhân cực nhiều, đội ngủ đại phu cũng rất lớn, người qua kẻ lại với nhiều chứng bệnh khác nhau.

Tầm nửa tiếng tham quan nơi này đi kèm còn có một nữ tử giải thích hết thảy mọi nghi hoặc cho Niệm Đoan, trên tay là một tập bệnh lý của một bệnh nhân, ánh mắt chú ý vào trên đó văn tự, loại bệnh và phương án điều trị tên đại phu cũng được ghi chú cẩn thận, xem xong liền để lại tiếp tục rời đi.

“ Chia thành nhiều các khoa khác nhau, phân biệc riêng lập, cách làm này thật khó người tưởng được. Đại phu y thuật cao thấp khác nhau, nếu như càng nhiều đại phu cách này.”

“ Thời gian tạo ra một Đại Phu như vậy cũng rút ngắn, hơn nữa chuyên sâu hơn qua các khoa chính xác hơn” Mộng Dao một bên cười nói, nàng có mặt ở đây chính là hổ trợ cho vị chị dâu mới này của mình, khi mà bộ trưởng bộ y tế chính là do nàng chấp chính.

“ Việc đào tạo lẫn chữa trị cần đại lượng tiền tài, Thiên Hạ Vô Song thành khi xưa cho dù là giàu có cũng có mà chèo chống được.” Niệm Đoan suy ngẫm nói.

Giàu có thế nào thì việc đào tạo không vốn, lẫn chữa thương miễn phí cho dân chúng cũng ngốn một lượng tiền khổng lồ.

Miệng ăn núi lở đây, nhất là Niệm Đoan biết còn các công trình công cộng miễn phí khác như xe buýt công cộng...Cùng em chồng trò chuyện nàng cũng biết được thêm về đô thành những năm đầu.

“ Vấn đề này thập ca đã sớm nghĩ đến, Bảo Hiểm Y Tế chính là thứ giải quyết nó”

“Bảo Hiểm Y Tế” Niệm Đoan nghi hoặc thốt lên, cũng hiểu ra được nàng cũng có nghe về thứ này : “ Chính là thứ thẻ khám bệnh”

Mộng Dao gật đầu nói : “ Người dân khi mua nó sẻ tùy theo mức độ mà cho ra các loại khác nhau. Người dân khi bị bệnh dùng nó sẻ miễn giảm chi phí, người nghèo có thể miễn giảm. Thời gian là một năm mà thôi, hết một năm sẻ gia hạn, đương nhiên giá tiền sẻ vừa phải. Nhờ đó mà chi phí trang trải cho bệnh xá cũng không lớn”

Niệm Đoan cất lời: “ thông qua thẻ bảo hiểm đem lại một lượng lớn tài chính, khi mà nếu như toàn thành này mua xuống, một năm số lượng người bệnh rất ít so với tổng thể, từ đó bổ sung vào tiền bạc”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK