Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân là hộ thuẫn phía sau cho Mộ Dung Diệp, Anh Hoa Cung không lý gì không biết cả, ngay khi tin này được ban ra tai mắt trong Mộ Vương Thành lập tức hỏa tốc truyền tin.

“ Khởi bẩm công chúa điện hạ, không hay rồi! Tứ đại gia tộc vây bức Mộ Vương Cung, Thiếu thành chủ lĩnh tội tự phạt hình phạt Quỷ Tiên” Tích Nguyệt khi nhận được tin gấp gáp tìm đến Anh Tuyết công chúa.

“ Ân! Biết rồi” Anh Tuyết công chúa khẽ gật đầu, cả người nằm dài trên giường lớn, thần sắc dường như không nghe được chuyện này một dạng.

“ Công chúa điện hạ, người…!!” Tích Nguyệt nghe xong kinh ngạc, thần sắc tràn đầy khó hiểu lẫn nghi hoặc, biểu hiện của Anh Tuyết công chúa hoàn toàn trái với nàng dự đoán bên trong.

Hơn ai hết nàng rõ ràng công chúa Anh Tuyết dựng lên Anh Hoa Cung để đối kháng với thái tử, cũng không phải vì mê đắm quyền thế tất cả là vì làm hậu thuẫn cho Thiếu thành chủ Mộ Dung Diêp.

Bây giờ Mộ Dung Diệp chịu hình phạt Quỷ Tiên đã chẳng khác là đi vào đường chết, một mảnh tình si nhiều năm không đổi, chỉ cần liên quan đến Mộ Dung Diệp chuyện Anh Hoa cung tuyệt sẽ không bỏ qua.

Vậy mà giờ này Anh Tuyết công chúa lại đối vợi sự việc bất lợi của Mộ Dung Diệp xem như không rõ, để cho Tích Nguyệt như lọt vào sương mù.

“ Sau này, chuyện của Thiếu thành chủ Mộ Dung Diệp, Anh Hoa Cung không cần phải quản đến nữa” Anh Tuyết công chúa nhìn Tích Nguyệt bên dưới khốn hoặc, cất lời.

Tích Nguyệt nghe mà càng khốn hoặc không rõ, bất chợt đại não lóe lên một cái suy nghĩ, suy nghĩ lại vừa hiện mà kinh hoảng, vội vả đem hai gối quỳ xuống, kinh hoảng thốt lên : “ công chúa điện hạ, xin người bình tĩnh, nô tỳ lập tức đi ngay đến Mộ Vương Thành đem thiếu thành chủ cứu ra”

Anh Tuyết nhiều năm si tình, bây giờ biểu hiện khác thường, để cho Tích Nguyệt to gan nghĩ đến một cái chuyện. Đó là công chúa nhận được tin Mộ Dung Diệp bất lợi, chịu hình phạt Quỷ Tiên tất chết, liền nản lòng thối chí.

Tính cách của công chúa điện hạ thế nào Tích Nguyệt rõ ràng, một khi thiếu thành chủ Mộ Dung Diệp chết đi chỉ sợ Anh Tuyết công chúa chỉ sợ nối gót theo sau.

Kết quả này nàng tuyệt đối không muốn nhìn, cho nên mới đề xuất phương án đem người đến Mộ Vương Thành cướp đi Mộ Dung Diệp.

“ To gan! Bản cung lời nói ngươi cũng không nghe” Anh Tuyết có phần giận mắng, từ trên giường đứng dậy đi xuống Tích Nguyệt phía trước, vốn định quát mắng thuộc hạ nhưng lại thấy một cái thân ảnh từ phía sau đi vào, thần sắc cũng nhanh thay đổi không còn như trước.

“ Công chúa bớt giận! nô tỳ có mười cái gan cũng không dám không nghe” Tích Nguyệt khi nghe Anh Tuyết giận mắng vội dập đầu sát hơn, hoang mang không rõ mà nói. Mà thông qua tư thế hiện giờ nàng lại thấy được một cái thân ảnh đi vào.

Càng làm cho Tích Nguyệt chấn kinh hơn đó là công chúa điện hạ lại đi đến cái thân ảnh kia, lại chủ động ngả vào lòng hắn. Cả người nàng ngây ngốc trong phút chốc, đại não có chút không đủ dùng.

“ Mặc nhi! Có nhớ ta không?” Đế Thiên An nhìn Tích Nguyệt sửng sốt, khóe môi nhích lên độ cong nhỏ, đem tay bắt lấy eo của công chúa trong lòng, bế đến trên giường.

“ Thiên An ca ca! ngươi lại khi dễ Mặc nhi” Anh Tuyết mặt nhiễm lên một tầng hồng hà, để mặc cho hắn ôm bế, như tình nhân một dạng nũng nịu.

Anh Tuyết công chúa biểu hiện khác thường, giờ này lại để mặc cho Xích Mi Long Xà khinh bạc âu yếm, nguồn cơn hết thảy cũng đều do hắn mà ra.

Thông qua việc Liên Hoa thụ thương nghiêm trọng, Đế Thiên An đi một chuyến Anh Hoa Cung, không chỉ đưa than sưởi ấm đúng ngày tuyết rơi cứu về Liên Hoa một mạng, mà sau đó hắn cũng thu luôn thế lực này về mình.

Việc này đối với Đế Thiên An không phải khó, tính ra thì rất dễ. Hắn chỉ việc khống chế Anh Hoa Cung chủ là được, Anh Tuyết công chúa chỉ là một cái người thường không có một chút võ công nào cả.

Mà với thực lực của Đế Thiên An mà nói đối phó với một người bình thường như Anh Tuyết lại không quá khó, từ Nga Hoàng Nữ Anh hắn cũng biết đến việc Dịch Tâm Khống Hồn của Âm Dương Gia, hơn nữa tại người hắn trong nhãn đồng bá đạo lại giúp hắn thêm vào một ít ký ức cho Anh Tuyết.

Dưới hắn thủ đoạn, cho dù một mảnh tình si nhiều năm cũng bị gạt bỏ. Bây giờ Mộ Dung Diệp đã là quá khứ, mà Đế Thiên An chính là trời, là thần linh trong lòng của công chúa Anh Tuyết.

Nguyên tác trong khi Mộ Dung Diệp đồng ý thụ hình Quỷ Tiên Thứ Nhục, tin tức này lan ra Anh Hoa Tuyết công chúa một mình bí mật đến tìm Mộ Dung Diệp, tại trước khi hành hình trong đêm cùng Mộ Dung Diệp kết làm phu thê.

Nhưng hiện giờ đã không có việc ấy, Anh Tuyết đã bị Đế Thiên An khế ước chủ nô khống chế, đã bị thất thân dưới tay Đế Thiên An. Mà nữ nhân hắn ngủ qua làm gì có chuyện để cho Mộ Dung Diệp chấm mút nữa.

Sinh tử của Anh Tuyết đều theo ý niệm của hắn hơn nữa là tuyệt đối chấp hành không thể làm trái. Một mảnh tình si với Mộ Dung Diệp đã một đi không trở lại theo một khắc nàng dẫn sói vào nhà.

“ Việc này… là hắn…” Tích Nguyệt trong ngắn ngủi từ không thất kinh đi ra, trong chốc lát nàng liền đã đoán ra sự thay đổi của công chúa điện hạ do kẻ kia làm ra.

Anh Tuyết công chúa không thể có thay đổi lớn như vậy, nàng rõ ràng Mộ Dung Diệp mới là công chúa yêu mến, và kẻ kia là người căm hận thấu xương không lý gì công chúa lại đem lòng yêu mến hắn được.

Nhưng hiện giờ Anh Tuyết làm ra trái với bình thường hành động, lại chấp nhận Đế Thiên An mà thân mật, lấy Tích Nguyệt trí tuệ liền đoán ra kẻ kia nhất định giở trò trong lúc mình không chú ý, khống chế lấy công chúa điện hạ.

“ Không được! ta phải kiềm chế! Hiện giờ công chúa bị y khống chế, ta không thể nóng vội ra tay được” Tích Nguyệt trong lòng khắc chế xung động muốn ra tay với kẻ kia, nàng rõ ràng mình bây giờ động thủ chỉ là trứng chọi đá, chỉ có ẩn nhẫn bí mật điều tra cùng giải khốn cho công chúa mới là lựa chọn khôn ngoan.

Thực lực của Đế Thiên An nàng đã rõ mình không phải là đối thủ, lại thêm công chúa hiện giờ bị khống chế việc này không có bằng chứng, lấy công chúa điện hạ địa vị cùng thân phận, một lệnh xuống nàng cùng các Anh Hoa cung cung nữ còn dám trái lệnh.

Mà động thủ có khi thất thủ, không cứu được công chúa còn khiến cho kẻ kia phòng bị hơn, xem như không biết lẫn không có xé mặt, chỉ có thể ẩn nhẫn tìm cùng phá giải cho công chúa, đây mới là chính xác phương án.

“ Lui ra đi!” Anh Tuyết lúc này cũng chú ý đến Tích Nguyệt cản trở.

Tích Nguyệt đành cung kính thi lễ sau đó lùi ra ngoài, hai bàn tay nắm thật chặt, ánh mắt như muốn nứt ra khi để chủ tử cùng kẻ kia thân mật, nàng không thể không nghe lệnh Anh Tuyết công chúa được.

“ Làm thế nào mới phải đây! Công chúa bị hắn khống chế, nhìn thần sắc đối với hắn say mê quên đi thiếu thành chủ. Đáng hận! lúc nào? Công chúa bị hắn khống chế” Tích Nguyệt trong đầu loạn nghĩ.

“ Để xem! Ngươi cho ta bất ngờ gì đây?” Đế Thiên An ở bên trong nhìn theo thân ảnh Tích Nguyệt đi ra thầm nói, lấy hắn thủ đoạn khống chế Anh Tuyết không sợ thiếp thân thị tỳ của nàng phát hiện cùng giở trò, chỉ cần Anh Tuyết nghe lời hắn thì Tích Nguyệt hay Liên Hoa cũng chỉ có thể nhận mệnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK